Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông Nội Tức Giận !

Phiên bản Dịch · 1635 chữ

Buổi chiều ngày hôm đó, toàn bộ Nam gia m lặng như tờ.......

Bữa cơm tối cũng chậm đến cả tiếng đồng hồ, ông nội Thế Dương chưa ăn cơm xong, cũng không có người nào dám rời đi trước.

Sắc mặt ông cụ hầm hầm nhìn sang chỗ trống bên cạnh mình.

Mi già nhăn lại, tức giận liên tục nảy sinh, sơn hào hải vị nhai trong miệng cũng chỉ giống như là đang nhai giấy sáp.......

" Khụ " Người con trai đầu ngồi gần ông cụ nhất hắng giọng lên tiếng, " Không biết Thế Dương hôm nay bận việc gì, giờ này cũng chưa thấy về ăn cơm nữa. "

Không chỉ ngày hôm nay, ngày hôm qua tên nhóc đó cũng không ăn cơm tối ở nha. Nhưng mà ngày hôm qua ông cụ nhìn cũng không có giận dữ như thế.

" Còn bận việc yêu đương" Nam Tiểu Mạt ngồi ở cuối bàn nhanh chóng lên tiếng, giống như đổ thêm dầu vào lửa còn không ngừng nói to hơn " Nhìn con làm gì, con cũng không có nói dối, anh hai có nói yêu đương mà "

Lúc nghe thấy ba chữ " nói yêu đương", đôi đũa đang cầm trên tay của ông cụ rơi xuống dưới bàn ăn. Ánh mắt ngước lên nhìn về phía Tiểu Mạt, câu nói dở của cô ta ngay lập tức bị mẹ mình chặn lại.

" Đừng có nói linh tinh, anh hai của con ghét nhất là phụ nữ con không biết sao, tập trung vào ăn cơm của con đi " Liếc Nam Tiểu Mạt một cái, bà thật sự bị ánh mắt của ông cụ dọa sợ ,

Vốn là chuyện này, bà định hỏi han thêm con gái vài câu, thuận tiện thăm dò xem cô gái Nam Thế Dương nhìn trúng là loại nào. Nhưng nhìn ánh mắt ông cụ liếc tới như một loại cảnh cáo không tiếng động làm cho bà đành phải im lặng.

" Con không có nói mò, con thật sự nghe nói anh hai nói chuyện yêu đương mà. Con nghe nói anh ấy dẫn một cô gái tới trường học . Hôm nay con còn cố tình đi xem thử, vốn là con chỉ muốn nhìn một chút xem cô gái kia là tiểu thư con nhà ai, ai mà biết được , lại nhìn thấy anh hai cùng cô ta thâm mật thắm thiết, không hề kiêng kị gì hết " .

Vung tay lên, cô càng nói càng nhiệt tình. Cô cảm thấy rằng chuyện kì lạ này của Nam Thế Dương trong nhà chắc chắn có nhiều người muốn nghe . Lại không biết rằng cái loại chuyện gièm pha này ông cụ cực kì không muốn bị truyền ra ngoài.

" Ôi, ngày hôm qua con tới công viên còn nhìn thấy anh hai cõng một cô gái . Về sau hỏi thăm một chút, nghe nói cô ấy ngồi chung với một kẻ lang thang , lại còn lừa gạt mấy ông cụ lấy bánh bao để ăn " Nối tiếp lời của Nam Tiểu Mạt chính là em trai cô - Tam thiếu . Nhắc đến chuyện xấu hổ của Nam Thế Dương, tên nhóc này cũng vô cùng hào hứng " Chẳng lẽ anh hai lại vừa yas với đứa con gái nhà nghèo đó nhỉ ! " .

" Có thể như vậy cũng không biết chừng " Đặt đôi đũa xuống, Nam Tiểu Mạt cùng tên nhóc kia mở ra cuộc tám, " Hôm nay chị cũng hỏi rất nhiều người ở trong trường, họ đều nói không biết rõ lai lịch của cô gái kia . Khả năng là anh hai nhặt được cô ta ở trong công viên ."

Hai người trẻ trí tưởng tượng rất phong phú, tha hồ thêu dệt nên ự kiện của nhân vật chính Nam Thế Dương .

Nói đến chuyện xấu của Nam Thế Dương, bọn họ lại cảm thấy trong lòng vô cùng vui vẻ thoải mái.

Đây chính là điệu bộ của người trong Nam gia.....

" Đừng nói liều, anh hai con nếu có thật sự vừa ý một cô gái , cũng tuyệt đối không lựa chọn một cô gái nhặt được ở công viên " Nhị phu nhân của Nam gia vừa nghe được những lời nói từ miệng của con mình , chốt lại một câu này, bà rất sợ bị ông cụ trách mắng nên đổi thái độ nói chuyện , " Nếu như thật sự vừa ý một cô gái nghèo thì chắc chắn hắn cũng chỉ là vui đùa một chút, nếu muốn dẫn cô gái đó về nhà thì nhà chúng ta nhất định cũng không đồng ý "

Nói xong, Nhị phu nhân còn che miệng cười một cái, Nam Tiểu Mạt ở bên người bà cũng hùa theo.

" Nhưng mẹ à, mẹ không thấy đâu. Anh quả thật đối xử với cô gái kia rất tốt , không chỉ con mà dường như cả trường đều thấy được . Anh hai ở trường hôm nay cõng cô gái đó đi tới đi lui nha "

Mỗi người một tiếng, người tung kẻ hứng kích thích cho ông cụ vốn đã đa tâm lại càng suy nghĩ sai lệch .

Vốn là ông ăn cũng không được nhiều, nghe bọn họ nói như vậy, ngay cả khẩu vị ăn cơm cũng không còn .

" Cạch " một tiếng, ném chiếc đũa lên bàn, âm thanh đó làm cho đám người đang lảm nhảm kia dừng lại.

" Ta no rồi, các người tiếp tục ăn đi " Nhận lấy quải trượng từ trong tay người làm, ông cụ đứng lên , trước khi đi còn quay sang dặn dò họ " Lập tức gọi tên nhóc thối kia trở về , nếu hắn dám không trở về ta sẽ lập tức chặt đứt chân của hắn . "

Giọng nói chuyện rất nặng làm cho những người Nam gia ở đây hiểu ra mọi chuyện cũng khá nhanh .

Chờ ông cụ rời khỏi trên bàn ăn lập tức xảy ra một trận náo nhiệt, bất kể là lớn hay bé đều kéo Nam Tiểu Mạt ra hỏi rõ mọi việc.

Hỏi cô gái Nam Thế Dương vừa ý là ai, cười cười nói nói bàn về chuyện xấu của hắn.

Chỉ có lúc này, Nam gia mới có đướcự đoàn kết một chút .

Ông cụ nhanh chóng trở về phòng mình, tức giận ném quải trượng trong tay xuống đất một tiếng " Cạch " cây gậy lập tức gãy làm hai mảnh dọa sợ không ít người làm bên cạnh.

" Ông, ông chủ, nhị thiếu nói cậu ấy sẽ về trễ một chút, cậu ấy ăn cơm ở ngoài xong mới về "

Sau khi nói chuyện với Nam Thế Dương xong, người hầu nhanh chóng bẩm báo lại, trong lòng không tránh được lo sợ , tim cũng đập nhanh hơn vài phần.

" Tên nhóc thối " siết chặt quả đấm, lông mày ông cụ nhíu chặt " Gọi điện thoại cho hắn, để cho ta nói chuyện "

" Vâng, ông chủ "

Trả lời một tiếng, người hầu lập tức gọi điện cho Nam Thế Dương.

Lúc đó, Nam Thế Dương đang đi cùng Văn Đình Tâm đến sàn giao dịch bất động sản. Sau khi tan học mới vài giờ đãn nhanh chóng mua được thêm ba tòa nhà .

Hai người sau khi mua nhà xong đang vô cùng vui vẻ, nên khi tiếp nhận điện thoại, Nam Thế Dương cũng khá thoải mái.

" Này, có chuyện gì ? "

" Nhị thiếu , ông chủ muốn nói chuyện với cậu " Nghe đầu dây ên kia âm thanh vui vẻ, nhìn lại bên này sắc mặt của ông chủ hầm hầm tức giận, người làm cảm thấy thật không biết làm sao .

Cầm điện thoại đến bên tai, sự tức giận của ông cụ phát ra mạnh mẽ " Tên nhóc thối , còn không mau cút về cho ông nội "

" Còn muốn ở bên ngoài chơi bời đến lúc nào! Mày còn nói dối một lần nữa, ông nội sẽ lập tức đánh gãy chân mày ! "

" Ông nội......" Lập tức , Nam Thế Dương cũng kinh ngạc

" Lập tức về nhà ! Nếu không tao cũng không bỏ qa cho con nhỏ kia đâu ! "

Mặc dù hông biết rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng câu này vừa nói ra, nay lập tức Nam Thế Dương cảm thấy vô cùng căng thẳng

Vừa cúp điện thoại đã vội vàng kêu một chiếc xe kéo cô lên ngồi .

" Tôi phải về nhà, sáng mai sẽ tới đón cô. Cô cũng về nhà đi, đừng đi linh tinh bên ngoài "

Một câu dặn dò gấp gáp, nhìn dáng vẻ của hắn, Văn Đình Tâm cũng không hỏi nhiều , gật đầu đồng ý " Được! Vậyanh về cẩn thận một chút, không đượctranh cãi với ông nội, có biết không?"

" Được! Cái này cô cất kĩ. Cho cô giữ đó " Đưa cô giấy tờ nhà của mấy căn nhà vừa mua , Nam Thế Dương lại đưa thê mcho cô năm trăm đồng, sau đó nhanh chóng xoay người chạy đi .

Nhìn bóng lưng càng xa của hắn , Văn Đình Tâm có phần mê mẩn .

Chắc chắn là ông nội hắn lại nổi giận .

Kiếp trước, cô không hề biết rằng ông cụ lại ghét mình đến như vậy........

Hóa ra, hắn ở sau lưng cô phải chịu đựng nhiều áp lực như vậy .

Xem chừng, cô phải nhanh chóng làm cho mình cường đại rồi !

Bạn đang đọc Lão Bà Ba Mươi Hai Tuổi Trọng Sinh của Viên Hô Tiểu Nhục Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ttnha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.