Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện đan trùng huyệt

Phiên bản Dịch · 2530 chữ

Lăng Thiên ở trong mật thất đã một ngày một đêm.

Trong một ngày một đêm này Đông Phương Thế Gia Đông Phương Kinh Lôi đã cáo từ Thừa Thiên hoàng thất suất lĩnh nhân thủ rời khỏi Thừa Thiên mà Bắc Minh thế gia trong thời gian này cũng rút khỏi Thừa Thiên.

Ba thủ lãnh của Nam Cung thế gia sau vài lần cầu kiến Lăng Thiên đều bị Lăng Thần ngăn cản. Mà tin tức từ Lăng Phủ biệt viện cũng như cử động của Dương Gia và Tiền Thủy Nhu Lăng Thần đều cố gắng đè nén xuống.

Tất cả đều chờ Lăng Thiên từ mật thất đi ra!

Lăng Thần cùng Ngọc Băng Nhan vì lo lắng cho Lăng Thiên mà một ngày một đêm không ngủ. Hai người thay nhau đi tới đi lui trước cửa mật thất, ngươi đi ta nghỉ. Cơm và thức ăn hết nóng lại nguội, sau đó lại hâm nóng rồi lại nguội, cứ như thế phải đến mười lần.

Lăng Thần công lực tinh thuần, mặc dù một ngày không ngủ nhưng vẫn chưa thấy mệt mỏi. Trước đây Lăng Thiên cũng có mấy lần như vậy, hoặc là bế quan luyện công hay chế dược nên mặc dù lo lắng nhưng trong lòng cũng có tính toán.

Riêng Ngọc Băng Nhan thì đây là lần đầu chờ đợi Lăng Thiên nên trong lòng rất lo lắng hơn nữa từ Lăng Thần nàng biết được Lăng Thiên này lần bế quan chế dược mục đích chủ yếu là để trị liệu Huyền Âm thần mạch cho nàng. Điều này làm cho Tiểu nha đầu cảm động dị thường, chỉ thiếu điều khóc ầm lên mà trong tâm cũng càng bất an. Huyền Âm thần mạch ngay cả Thiên hạ đệ nhất gia tộc Ngọc Gia cũng thúc thủ bó tay mà Lăng Thiên lại có giải pháp. Nên biết chế thuốc là một việc cực kỳ tổn hại sức khỏe và tâm thần, nếu Thiên ca vì chế thuốc cho ta mà tổn hại thân thể thì vô luận thuốc có tác dụng hay không thì cũng là tội của ta.

Ôi! Vị ca ca ngu ngốc của ta. Ngươi chẳng lẽ không biết Nhan Nhi thà rằng chính mình bị tuyệt chứng vĩnh viễn không chữa trị mà không nguyện ý để ngươi bị tổn hại sao?

Một ngày một đêm này nhị nữ cảm giác mỗi ngày dài như một năm, nhất là Ngọc Băng Nhan. Ngày đầu tiên hai người còn có thể nói vài câu để giết thời gian nhưng sau đó thì hai người cùng không nói, hai mắt nhìn chăm chú vào cửa mật thất, trên mặt đầy vẻ sốt ruột cấp bách.

Trong mật thất Lăng Thiên lại cũng chân chánh đang đến thời khắc mấu chốt. Vì luyện chế \"Cực phẩm đại hoàn đan\" lần này Lăng Thiên tự nhận đã chuẩn bị ứng phó đầy đủ. Tất cả dược liệu đều được dự trữ rất nhiều, so với nhu cầu phải nhiều gấp đôi. Thậm chí trước khi thực hiện Lăng Thiên còn ấn theo phương pháp luyện chế Đại hoàn đan dùng dược vật bình thường trộm thí nghiệm vài lần, mỗi lần đều có chút thành công cho nên Lăng Thiên đối với lần luyện đan này tự thị có mười phần tín tâm.

Lăng Thiên vạn vạn lần không nghĩ tới thực sự luyện chế Cực phẩm đan so với thí nghiệm lại hoàn toàn không giống nhau. Hơn nữa là Thiên niên Huyết sâm và Băng tinh hỏa liên mặc dù là văn võ tương phụ nhưng lại không thể dùng cùng một lô đỉnh và rất khó điều hòa. Tuy nhiên việc chiết xuất tinh hoa của hơn hai mươi vị dược liệu phụ trợ khác thì hoàn toàn giống hai lần thí nghiệm trước, cũng không có sai sót gì. Nhưng ngay lúc Lăng Thiên tín tâm mười phần đem Băng tinh hỏa liên cùng Thiên niên Huyết tham cùng phóng vào đan lô, hết sức cẩn thận dẫn động hỏa nhiệt thì nào biết hai vị tuyệt thế linh dược sau khi ***ng vào nhau thì lại lập tức tách ra tự chiếm lấy một góc, nước giếng không phạm nước sông, kính vị rõ ràng. Liên tục vài lần như thế làm cho Lăng Thiên rất là đau đầu, nếu hai vị chủ dược mâu thuẫn, vô pháp dung hợp thì như thế nào mà luyện đan? Mà hai vị dược này lại không giống như các loại dược liệu khác có thể tách ra xử lý riêng rẽ vì một khi để linh khí hơi tiết ra thì đan hoàn có luyện thành dược lực nhất định sẽ giảm nhiều.

Nhưng dưới tình huống không có biện pháp nào khác Lăng Thiên cũng phải lấy biện pháp ngu nhất. Tay phải khống chế hỏa nhiệt, tay trái cầm một thanh đoản kiếm bằng ngọc để trên đan lô mà cách vật truyền công. Lấy nội lực cẩn thận khóa trụ hai vị linh dược không cho chúng tách ra nhưng đến lúc này Lăng Thiên lại ăn không ít đau khổ!

Luyện chế dược vật tối kỵ để năm loại kim chúc ngoại vật tham gia, đại để ngoài năm loại kim chúc ra thì vật phẩm bằng ngọc chế là ngoại lệ nhưng vật phẩm ngọc chế lại rất giòn mà lại cực kỳ khó lấy nội lực quán thông. Trong khi đó đan lô làm bằng thép dầy đến nửa thước, Lăng Thiên lúc chế tạo thì cầu kiên cố mà nay hiển nhiên lại thấy đó là hành động ngu ngốc. Ngay lúc này muốn dùng nội lực trước tiên thông qua đoản kiếm bằng ngọc khống chế đan lô, sau đó lại thông qua thành đan lô để khống chế dược vật. Vô hình chung phải hao phí rất nhiều nội lực! Không phải Lăng Thiên không muốn trực tiếp dùng tay áp vào thành đan lô vận công mà nếu làm như vậy khi nhiệt độ lên cao thì nhất định sẽ đem thủ chưởng của Lăng Thiên nướng chín. Lăng Thiên công lực tuy cao nhưng cũng không có thể chịu được nhiệt độ cao.

Nhưng vận công như thế thì rất hao tổn công lực, lấy Tiên thiên Kinh Long Thần Công cửu trọng công lực tinh thuần đến cực điểm của Lăng Thiên mà chống giữ không đến một thời thần liền đã cảm giác được lực bất tòng tâm mà ngay lúc đó trong đan lô hai vị chủ dược mới vừa bắt đầu tan ra. Phải chờ đến lúc toàn bộ tan ra và linh khí dung nạp nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi thì mới có tránh được việc bài xích lẫn nhau và khi đó ngưng đan mới có công hiệu lớn nhất.

Mà hỏa thế lại không thể tiếp tục gia tăng, nhất định phải bình hòa, không nhanh không chậm, văn võ kiêm tể bảo trì độ ấm ổn định mới là thượng thừa luyện đan chi đạo. Một khi cấp bách cầu thành thì sợ rằng linh dược trong đan lô nhất định biến thành một lò phế phẩm!

Ngay lúc này hắn như đã cưỡi lên lưng hổ.

Vô luận như thế nào cũng phải luyện chế thành công! Trong mắt Lăng Thiên thần sắc thanh minh trấn định, đem toàn thân chân lực bảo trì cuồn cuộn không ngừng tống ra ngoài, nhắm mắt tiềm tâm vận công. Tay phải khống chế hỏa nhiệt thoạt nhìn thật yên lặng nhưng dưới sự bình tĩnh đó lại là sự nguy hiểm như nham thạch nóng chảy.

Hai thời thần qua đi.

Ba thời thần. Trên trán Lăng Thiên từng giọt mồ hôi to như hạt đậu phộng thi nhau chảy xuống, sắc mặt cũng hơi có chút trắng bệch.

Sáu thời thần qua đi, trên mặt Lăng Thiên mồ hôi như mưa mùa hạ, tóc bết vào trên mặt, cả người quần áo như mới vừa từ trong nước đi ra. Sắc mặt ngay lúc này tái nhợt, chỉ có trên má lộ ra vẻ đỏ ửng, trên trán gân xanh vồng lên nhảy thình thịch, hai hàm răng cắn chặt, hai cằm bạnh ra, cơ nhục nổi vồng...

Lăng Thiên tuyệt chưa nghĩ đến, lúc thí nghiệm chỉ cần hai thời thần là đã luyện chế xong Đại hoàn đan mà nay lại biến thành sáu thời thần mà vẫn chưa xong. Đan lô như một cái vực sâu không đáy, đem tiên thiên chân khí hùng hậu của Lăng Thiên nhất nhất thu nạp, rút kiệt từng tí một.

Nội lực Lăng Thiên lúc này đã đến chỗ sơn cùng thủy tận. Hai mắt nhìn ra ngoài rồi một luồng ý niệm mạnh mẽ không chịu khuất phục từ trái tim nổi lên. Lăng Thiên nộ mục trợn tròn, cuồng rống lên một tiếng, chân khí lại tiếp tục theo đoản kiếm mà chảy vào đan đỉnh. Trước mắt chỉ thấy màu đen rồi hắn liền mất đi ý thức. Tuy nhiên trước lúc mất đi ý thức hắn mơ hồ trong mũi như ngửi thấy một hương thơm kỳ dị. Lăng Thiên tâm thần thả lỏng rồi liền bất tỉnh nhân sự.

Không biết đã qua bao lâu, Lăng Thiên rốt cuộc tỉnh lại. Đống lửa dưới Đan lô không biết đã tắt khi nào. Nhìn đan lô trước mặt, trong tâm Lăng Thiên lại dâng lên một loại cảm giác vi diệu khó dùng ngôn ngữ diễn tả được. Nhất thời trong lúc đó lại không có dũng khí khai mở đan lô xem xét.

Sau khi hít sâu một hơi. Lăng Thiên bình tĩnh tâm thần chậm rãi ngồi dậy. Lúc này hắn mới phát hiện toàn thân mềm nhũn không có nửa phân khí lực thì ha ha cười một tiếng. Ngẩng đầu cũng chỉ một đao, cúi đầu cũng là một đao (ý nói kiểu gì cũng bị chém), cho dù thực sự thất bại thì cũng là một kết quả. Suy tính hơn thiệt, há phải là thái độ của đại trượng phu. Lăng Thiên không do dự nữa vươn tay phải đem nắp đan lô hạ xuống. Nắp đan lô hé ra theo đó một luồng hương khí nồng đậm bỗng nhiên xông vào mũi rồi trong nháy mắt tràn ngập cả mật thất. Lăng Thiên bỗng nhiên cảm giác được cả người nhẹ nhàng thoải mái vô bì, tứ chi bách hài giống như là được lực lượng rót vào.

Bên trong đan lô có hơn trăm viên Đại dược hoàn màu huyết hồng tinh oánh long lanh to cỡ hạt đậu, từng khối tròn trong suốt giống như mã não. Trận trận dị hương từ trong bay ra, chỉ cần ngửi thấy kỳ hương này đã cảm thấy tâm thần thư thái.

Cuối cùng đã thành công ! Lăng Thiên nhắm mắt, trong tâm như trút được gánh nặng, cảm giác vui mừng ngập tràn từ đầu đến chân. Tại một khắc này, Lăng Thiên cơ hồ muốn cất lên tiếng ca xướng !

Số lượng không ít Đại hoàn đan. Này đại biểu cho nhất chi vô địch lực lượng của Lăng Thiên! Lấy công lực hiện nay của Lăng Kiếm sau khi phục hạ Đại hoàn đan này xoay mình một cái tăng hai mươi năm công lực, nội lực liền đủ sức tung hoành thiên hạ! Trừ vài người ra thì có thể nói là vô địch thủ!

Tại thời khắc chuẩn bị chiến loạn này mà đem thực lực đột nhiên tăng lên một bước lớn như thế, đương kim thiên hạ ngày nay Lăng Thiên đã cảm giác chính mình cũng không cần gì phải cố kỵ nữa.

Hắn vội vàng lấy vài cái bình ngọc đã chuẩn bị sẵn đem từng hạt Đại hoàn đan cẩn thận bỏ vào, đóng chặt nắp bình. Sau khi xác thực đã thu nhặt toàn bộ Đại hoàn đan thì mới thở phào một hơi. Trong nháy mắt, sự mệt mỏi khó có thể hình dung nổi lên, chỉ muốn nằm lăn ra mà ngủ. Tuy nhiên Lăng Thiên tàn nhẫn nhằm bắp đùi mình véo một cái, sự đau nhức khiến hắn thanh minh. Lúc này tuyệt đối không phải là lúc ngủ, đây là lúc khôi phục tự thân công lực tốt nhất. Lấy ra một viên Đại hoàn đan cầm trong tay, Lăng Thiên khoanh chân mà ngồi, vận Kinh Long Thần Công nội lực công pháp. Ban đầu cảm giác được trong đan điền một khoảng không đãng đãng, từ từ liền có một tia nội lực tinh tế trong người du động, tốc độ càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt đã lưu chuyển xong một một chu thiên, nội lực còn sót lại toàn thân kinh mạch bị quét sạch mà một luồng nội lực màu hồng từ đan điền được kích phát lên. Lăng Thiên cảm giác rõ ràng tự thân nội lực hôm nay sau khi tiêu tan khôi phục lại thì giống như là vừa tăng tiến thêm một bậc.

Nhân lúc nội lực vận hành đến cực trí, Lăng Thiên đem Đại hoàn đan nhét vào trong miệng, bỗng nhiên một luồng băng hương ti tuyến theo yết hầu chảy xuống, tiếp theo tại đan điền liền bạo khởi một luồng noãn lưu (khí ấm) mạnh mẽ! Một luồng khí do dược lực ở đan điền thăng khởi, trong nháy mắt lưu chuyểrn toàn thân, bỗng nhiên toàn thân liền nóng rực như lửa cháy.

Lăng Thiên cố gắng khống chế tự thân nội lực, dẫn dắt luồng lực lượng mạnh mẽ ngoại lai này ấn theo lộ tuyến vận hành của Kinh Long Thần Công, tại toàn thân kinh mạch từng bước vận hành!

Ầm một tiếng! Chân khí toàn thân tựa hồ đồng thời bị châm một mồi lửa. Mũ kim quan trên đầu Lăng Thiên đột nhiên bùng nổ bắn ra tứ phía, trên đầu tóc đen dựng đứng trùng thiên, một luồng khí lưu mạnh mẽ từ trong thân thể vọt ra khiến cho thượng phẩm bạch cẩm bào trên người Lăng Thiên phốc một tiếng bị kình khí cuồng bạo phá rách thành từng mảnh vụn bay phấp phới đầy phòng, bỗng nhiên cả người Lăng Thiên xích lỏa. Không còn một mảnh vải!

Đây là do Lăng Thiên dẫn đạo luồng lực lượng do Đại hoàn đan sinh ra thử cùng bản thân công lực hợp làm một, nhưng kết quả là hai luồng nội lực mới vừa tiếp xúc đã lập tức tách ra giống như nước giếng không phạm nước sông.

Quả nhiên là như thế, vậy thử ma luyện một lần nữa xem sao! Nghĩ xong, Lăng Thiên đột nhiên hai mắt trợn tròn, đem tâm nhất hoành, trực tiếp vận chuyển toàn thân công lực bao vây lấy luồng cự lực ngoại lai nhằm tới quan khẩu Kinh Long Thần Công tầng thứ mười điên cuồng trùng kích.

Bạn đang đọc Lăng Thiên Truyền Thuyết của Phong Lăng Thiên Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 25
Lượt đọc 1551

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.