Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình báo khẩn cấp.

Phiên bản Dịch · 2183 chữ

Khuôn mặt xinh xắn của Lăng Thần đỏ bừng, hít thở hổn hển bước một bước đến nhéo tai Lăng Kiếm. Bàn tay ngọc ngà như đã hóa thành hổ trảo nắm lấy lỗ tai Lăng Kiếm xoay ba trăm sáu mươi độ.

\"Ái da...\" Lăng Kiếm che lỗ tai kêu la thảm thiết, nghiêng đầu run giọng nói: \"Thần nha.. Ách, tiểu nãi nãi của ta à... Cũng không phải, ta nói đại thiếu nãi nãi à, hôm nay A Kiếm không có đắc tội ngài mà sao ngài không nói lý lẽ gì vậy?\" Nhưng Lăng Thần lại tăng thêm lực khiến cho Lăng Kiếm phải nhìn Lăng Thiên cầu cứu: \"Công tử!\"

Lăng Thiên xem như không nhìn thấy, hừ lạnh một tiếng: \"Đừng nói chuyện hôm nay vốn là do ngươi không đúng. Cho dù ngươi không sai nhưng lại đi nói lý lẽ với phụ nữ thì không phải là phí sức sao? Ngu ngốc?\" Rồi quay đầu nhìn Lăng Thần cỗ vũ: \"Một chiêu \'Phượng cầm long thủ\' này của Thần Nhi dùng rất tốt. Quả nhiên là tĩnh như xử nữ, động nhanh nhẹ như thỏ khiến kẻ khác khó lòng phòng bị. Bất quá lực lượng lại có chút yếu. Hẳn là nên gia tăng thêm vài phần nội lực, không ngại vận khởi Hàn Băng Thần Công đâu!\"

Lăng Thần quay đầu lại cười duyên: \"Công tử dạy rất phải, lần sau muội nhất định sẽ chú ý!\"

\"Còn có lần sau hả? Cứu mạng đi...\" Lăng Kiếm kêu la thảm thiết. Hai người kia lại lấy tai mình ra làm nơi luận võ công. Chẳng phải là muốn hại chết ta sao? Nhớ lại lời nói của Lăng Thiên vừa rồi nên trong lòng rên nhẹ vài tiếng vô lực: \"Còn muốn gia tăng thêm vài phần nội lực nữa? Vận Hàn Băng Thần Công? Vậy cái lỗ tai của mình không phải bị phế đi sao?\"

Lăng Thiên mỉm cười nhìn hai người: \"Thần Nhi tăng thêm một chút lực nữa đi. Tránh cho tiểu tử này mau quên!\"

\"Công tử. Lần sau ta không dám nữa. Không, tuyệt đối không có lần sau nữa đâu!\" Vẻ mặt của Lăng Kiếm thê thảm đang cầu xin tha thứ: \"Ta cũng không dám nữa đêm canh ba chạy đến quấy rầy chuyện tốt của công tử và Thần nha đầu nữa. Công tử, ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho ta một lần này đi. A...\" Nếu như hắn không lên tiếng thì Lăng Thần có thể bỏ qua cho nhưng Lăng Kiếm ngàn vạn câu không nói lại nói đúng một câu chính là điều kiêng kị nhất của Lăng Thần làm cho tình cảnh của hắn càng thêm thảm hại hơn.

\"Ngươi còn nói hươu nói vượn! Cho ngươi còn dám đi sinh sự, còn nói nữa không...\" Lăng Thần thấy hắn cứ nói hươu nói vượn hoài khiến cho nàng càng thêm tức giận nên tăng thêm một chút lực lên tay khiến cho lỗ tai của Lăng Kiếm trở thành một cánh hoa tơi tả.

\"Đại tỷ. Ngài buông tay đi, cho dù có chết cũng phải cho ta biết được tại sao chứ? Thần tỷ tỷ, ngài có thể nói một chút đạo lý đi. Không đúng, công tử đều nói nữ nhân không hề nói đạo lý gì. A...\" Nghe Lăng Kiếm còn đang nói bậy liên tục nên Lăng Thần lại tăng thêm một chút lực. \"Cứu mạng. Ta nói phụ nữ không nói đạo lý là không có Thần nha đầu ngươi đâu. Ta không phải nói ngươi không phải là phụ nữ. Ta nói ngươi là một phụ nữ thật biết nói đạo lý...\" Cuối cùng Lăng Kiếm không biết được bản thân mình đang nói điều gì nữa. Lỗ tai của hắn đã xoay tròn ba trăm sáu mươi độ rồi.

Lăng Thiên phất phất tay làm cho Lăng Thần buông tay ra, nàng có chút không cam lòng nên ánh mắt vẫn nhìn Lăng Kiếm có chút ý tứ muốn làm tiếp.

Lăng Kiếm vội vàng đưa hai tay lên xoa xoa lỗ tai, vẻ mặt thật đau khổ.

\"Tiểu tử ngươi lại hẹn Diệp Bạch Phi quyết đấu. Hừ, nếu không phải công tử biết được chuyện này thì ngươi đã trở thành một cỗ thi thể rồi. Lại còn không biết xấu hổ ở chỗ này hô to gọi nhỏ. Ngươi cho rằng công tử xử phạt ngươi là vì chuyện gì? Nếu là ta thì không có nhẹ nhàng như vậy đâu!\" Lăng Thần tức giận nói.

\"A?\" Lăng Kiếm thất kinh, bàn tay đang xoa xoa lỗ tai liền ngừng lại: \"Sao công tử lại biết?\"

Lăng Thiên hừ một tiếng: \"Nội thương của ngươi đã khỏi hẳn chưa?\"

Thân thể của Lăng Kiếm run lên, cúi đầu yên lặng.

\"Đám người Lăng Trì cùng chiến đấu với Ngọc Tam Gia có tiến bộ gì không?\"

Sắc mặt của Lăng Kiếm lại càng trắng nhợt hơn, đầu hạ xuống thật thấp.

\"Ngươi rất ngu ngốc!\" Lăng Thiên tức giận: \"Ngươi có biết trọng trách trên vai của ngươi nhiều như thế nào không? Không có làm chuyện gì cho tốt mà lại dám tùy tiện đi ước chiến quyết đấu. Những điều trước kia ta nói cho ngươi đã quên sạch rồi sao? Ngươi cho rằng ai cũng ngu ngốc như ngươi sao? Nói cho ngươi biết, Diệp Bạch Phi đã tập trung bảy tên nhất lưu sát thủ đi muốn giết ngươi. Nếu tối nay gặp mặt thì ngươi phải chết chắc.\"

\"Gì!\" Lăng Kiếm ngẩn đầu lên nói: \"Diệp Bạch Phi lại hèn hạ như thế? Hắn thế mà xứng tề danh cùng với ta sao? Thật sự là rất thất vọng.\"

\"Thất vọng? Thất vọng chính là Diệp Bạch Phi mới đúng! Ngươi có tư cách gì cùng nổi danh với hắn?\" Lăng Thiên tức giận vô cùng: \"Hai người các ngươi đều là người nổi danh, cả hai đều là tuyệt thế sát thủ, dùng mọi phương pháp dồn đối phương vào chỗ chết mới là chánh đạo của các ngươi. Diệp Bạch Phi làm như vậy hoàn toàn chính xác, sát thủ đánh nhau sống chết thì làm gì có quy cũ võ lân chứ? Vậy chẳng phải là đáng chê cười sao? Các ngươi gọi là kiếm khách, là đại hiệp đi chứ gọi sát thủ làm gì?\"

\"Hừ. Công tử vì cứu ngươi mà không để ý đến thân thể hao tổn chân nguyên ban ngày kia cùng đại chiến với tám gã sát thủ một lúc lâu khiến cho thân thể bị nội thương hơn. Ngươi còn nói là ngươi không đáng chết? Còn nói là không đáng phạt?\" Lăng Thần vươn một ngón tay chỉ lên trán hắn dùng sức một chút khiến cho đầu của Lăng Kiếm ngã về sau một chút: \"Ngươi nói ngươi... Đến lúc nào mới khiến cho công tử an tâm hơn đâu? Lúc nào mới trưởng thành hả? Trong đầu ngươi là đậu hủ à?\"

\"Công tử bị thương?\" Lăng Kiếm ngẩn đầu lên, trong mắt lộ ra sự giận dữ: \"Con mẹ nó, để ta đi giết sạch tụi nó...\"

\"Ngươi không biết xấu hổ sao...\" Lăng Thần muốn gõ lên đầu của hắn thì đã bị ánh mắt của Lăng Thiên ngăn cản lại: \"Về phần có giết sạch bọn họ hay không thì sau này sẽ biết. Ngươi đến tìm ta có việc gì?\"

\"Ồ. Là như thế này...\" Lăng Kiếm nghe Lăng Thiên hỏi đến chính sự liền nghiêm chỉnh lên, trong mắt toát ra chiến ý mãnh liệt. Lăng Thiên không cần nghe cũng hiểu rõ một phần, xem ra tin tức tình báo mang đến nhất định rất máu tanh vì Lăng Kiếm cảm thấy hứng thú.

Liền nghe Lăng Kiếm nói: \"Tin tức từ các nơi truyền về. Trong đó có tin tức của Bắc Ngụy. Hoàng đế Bắc Ngụy là Ngụy Thiên An đột nhiên bệnh nặng nằm trên giường không dậy nỗi, hiện tại mọi chuyện đều do thái tử Ngụy Thừa Bình quản lý. Từ khi Ngụy Thừa Bình tiếp quản quốc chánh thì việc đầu tiên là hắn gia tăng binh lực tại biên giới giữa Bắc Ngụy và Thừa Thiên. Hiện tại đã gia tăng ba lần rồi, binh lực tập kết tại đó đã hơn hai mươi vạn. Thanh thế to lớn cực kỳ!\"

Sắc mặt của Lăng Thiên trầm xuống: \"Ngụy Thừa Bình thật có dã tâm à. Muốn thâu tóm Thừa Thiên sao? Sớm muộn gì cũng bị nghẹn chết thôi à!\"

Lăng Kiếm cười cười, cho tới bây giờ hắn chỉ phụ trách truyền tin tức cho Lăng Thiên mà thôi, về phần Lăng Thiên quyết định cái gì thì Lăng Kiếm chưa bao giờ suy nghĩ thử. Có Lăng Thiên ở tại đây nên Lăng Kiếm đã có thói quen nghe theo sự chỉ huy mà thôi.

\"Tin tức thứ hai cũng đến từ Bắc Ngụy. Tập đoàn sát thủ Huyết Sát Các nỗi danh đã lâu tại Thiên Tinh Đại Lục vài ngày gần đây có một nhóm người tiến vào trong Thừa Thiên. Theo mật thám từ trong Bắc Ngụy của chúng ta truyền đến thì rất có thể Ngụy Thừa Bình thuê Huyết Sát Các đến đây ám sát bốn nhân vật trọng yếu. Mỗi một mạng người có thù lao là mười vạn lượng hoàng kim!\" Lăng Kiếm trợn mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười trào phúng. Bất quá nụ cười này dành cho Huyết Sát Các và Ngụy Thừa Bình.

\"Bốn nhân vật trọng yếu nào?\" Lăng Thiên trầm ngâm nói: \"Một người trong đó hẳn là Ngọc Mãn Thiên?\" Tiếp theo thở dài một tiếng: \"Mười vạn lượng hoàng kim. Chậc chậc. Ngọc Mãn Thiên có chỗ đáng giá sao? Bắc Ngụy có nhiều vàng sài không hết ư?\"

\"Công tử thần tính?\" Lăng Kiếm lộ ra vẻ mặt kính nể: \"Mục tiêu đầu tiên là Ngọc Mãn Thiên!\"

Lăng Thiên cười lớn: \"Đây là thần tính gì chứ? Nếu Bắc Ngụy muốn xưng bá thiên hạ thì cần phải nắm giữ các thế lực trong nước. Vì muốn ra ngoài cần phải an định nội bộ. Hắn muốn đưa Ngọc Gia là thế lực đứng mũi chịu sào kéo xuống vũng nước này. Nếu Ngọc Gia có thể bảo trì thái độ siêu nhiên thì cho dù Bắc Ngụy xuất động đại quân đi chinh phạt thì Ngọc Gia ở trong nước giống như cục xương giữa cổ, nuốt không được mà nhả cũng không xong. Nhưng nếu có thể kéo cả Ngọc Gia xuống thì hoàng thất Bắc Ngụy có thể \'thuận lý thành chương\' đàng hoàng kí kết liên minh. Mà nếu có thể xúc động Ngọc Gia tham gia vào trận thiên hạ tranh phách này thì có thể kích khởi lửa giận của Ngọc Gia. Về phần tại sao mục tiêu lại là Ngọc Mãn Thiên thì lý do lại càng đơn giản hơn. Hắn với Ngọc Băng Nhan đang ở tại Thừa Thiên, cao thủ bên người không có nhiều lắm nên nếu có thể nhân dịp này đánh chết hai người kia thì chẳng khác nào trực tiếp phá hủy sự thăng bằng quyền lực của Ngọc Gia lại càng khiến cho Ngọc Gia không có người ra đấu với Thiên Phong Chi Thủy. Thậm chí không đánh đã thua rồi. Hậu quả này cũng đủ để cho Ngọc Gia điên cuồng rồi. Cho nên mục tiêu thứ hai của họ chắc hẳn là Ngọc Băng Nhan phải không?\"

\"Người thứ hai không phải là Ngọc Băng Nhan!\" Lăng Kiếm trả lời một câu nằm ngoài dự đoán của Lăng Thiên: \"Băng Nhan tiểu thư xếp thứ ba, thứ hai chính là Lăng đại nguyên soái.\"

Lăng Thiên nhíu mày: \"Nói như vậy thì Thừa Thiên đã xác định cha ta đi đối chiến Bắc Ngụy? Nếu không thì chiến tướng phương bắc còn chưa tuyển binh mà Bắc Ngụy đã có thể biết trước cha ta xuất chinh ư?\"

Đôi mắt của Lăng Thần lộ ra vẻ hiểu ý: \"Công tử. Chẳng lẽ trong hoàng cung...\"

Lăng Thiên nhìn Lăng Thần tán thưởng: \"Không sai! Trong hoàng cung Thừa Thiên chắc chắn có nội gián của Bắc Ngụy. Hơn nữa thân phận người này không hề thấp. Nếu không thì sao có thể tiếp xúc được tin tức cơ mật như vậy.\" Đột nhiên Lăng Thiên ngẩn người lẩm bẩm: \"Bắc Ngụy mời Huyết Sát Các nhưng Diệp Bạch Phi cùng huynh đệ của hắn vừa đúng lúc này lại đi đến Thừa Thiên. Chẳng lẽ... Diệp Bạch Phi là người của Huyết Sát Cát ư?\" Càng nghĩ càng cảm giác việc này có khả năng rất lớn liền vỗ tay một cái: \"Lệnh cho Cuồng Phong không tiếc giá nào phải tìm hiểu đám người Diệp Bạch Phi. Mọi chi tiết đều phải truyền về đây lập tức!\"

Bạn đang đọc Lăng Thiên Truyền Thuyết của Phong Lăng Thiên Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 27
Lượt đọc 1702

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.