Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tham tuyển

Phiên bản Dịch · 2357 chữ

Lúc này kinh thành đang ở giữa tiết tháng bảy mưa dầm, nhưng ngày tuyển tú hôm đó lại gặp được tiết trời tốt. Mấy ngày liên tiếp mưa rơi tí ta tí tách từng giọt khiến lòng người phiền muộn đã ngừng lại, từng đám mây dày âm u bị ánh mặt trời phá tan, chậm rãi chuyển bước chân tản đi.

Các nhà đều bận rộn vội vã ở trước giờ đưa khuê nữ tới chỗ cửa Chính Dương đợi vào cung tham tuyển. Từng chiếc xe ngựa vải bố xanh phi như bay, nghiền qua những vũng nước trên đường còn chưa kịp khô, khiến nước mưa bắn tung tóe.

Bởi xe ngựa không được phép đến gần cửa Chính Dương nên các cô nương tham tuyển ở khoảng sân rộng trước cửa cung cũng chỉ có thể xuống xe ngựa, cuốc bộ đi qua sân rộng đến trước cửa cung chờ. Tuy nói là xuất phát từ sự bảo vệ an toàn cho hoàng cung nên mới không cho phép xe ngựa tiếp cận, nhưng bắt các tiểu thư khuê các vốn được nuông chiều phải đi bộ qua khoảng sân rộng lớn như vậy, làm sao có thể không phải là lần khảo nghiệm được chứ?

Ôn Uyển đơn giản cùng cha mẹ nói lời từ biệt sau đó xuống xe ngựa, cùng Ôn Dư đi tới cửa cung. Lúc này thời gian vẫn còn sớm, ánh nắng êm dịu mà không phơi nắng người, cho nên việc đi bộ tới của cung cũng không phải là quá khó khăn.

A Uyển nhìn xung quanh các quý nữ của nhà khác một chút, có ai lại không phải là trang phục tỉ mỉ từ đầu đến chân, ngay cả muội muội Ôn Dư nhà mình cũng diện một bộ quần áo màu thạch lựu hồng cùng quần vọng tiên, trên búi tóc cũng cắm một chuỗi những hạt san hô hồng mỗi bước đi đều khẽ lay động, nhan sắc tiên diễm làm nổi bật lên một thiếu nữ hồn nhiên xinh xắn, đồng thời cũng khiến người khác thấy được đồ trang sức ở trong búi tóc khẽ đung đưa, nhìn rất là vui mắt.

Tuy rằng tính nết của muội muội khi ở chung không được tốt lắm, nhưng Ôn Uyển cũng không thể không tán thưởng cách trang điểm cùng trang phục mặc trên người nàng tốn khá nhiều tâm tư, chẳng qua đang lúc đảo mắt, chiếu trong con mắt lại lộ ra ánh nhìn ngạo mạn, mội anh đào cũng vểnh lên một độ cong như ý muốn, cũng là quá mức lộ ra ngoài.

”Tỷ tỷ mặc trang phục cùng dung nhan nhạt nhẽo như vậy, nhưng lại có vẻ không được phóng khoáng đâu.” Hai người suốt dọc đường chưa từng nói chuyện với nhau, khi sắp tới cửa cung, Ôn Dư cũng nhẹ nhàng quay đầu sang cười nói với Ôn Uyển.

Ôn Uyển nhìn lại bản thân mình, chẳng qua là một bộ phù dung sắc trắng lụa mây hình thiên thủy váy , ngại phiền toái, cũng không vãn thượng vân văn vải thun mang , cổ đeo chuỗi ngọc lưu ly hình hoa sen, tóc vãn thành kiểu thập tự kế, cũng cắm thêm cây trâm có hai hàng ngọc tuyết hàm. Trang dung không thuộc kiểu trang điểm tỉ mỉ như hoa mà quý nữ đang lưu truyền, chỉ là mày ngài tô nhạt, điểm nhẹ thêm chút son môi mà thôi. Nhưng cách ăn mặc nhẹ nhàng khoan khoái cầng khiến A Uyển có vẻ thanh linh mềm mại, mang vẻ phong tình chỉ có ở người thiếu nữ.

Theo Ôn Uyển, cách trang điểm kỹ càng rực rỡ này tuy đẹp, nhưng đối với những cô gái mới mười mấy tuổi mà nói quả thật có vẻ quá nặng nề. Không bằng dùng đồ trang sức nền nã càng làm nổi bật lên người thiếu nữ mềm mại non mịn. Tiết trời tháng bảy vốn âm tình bất định, ngộ nhỡ trời đổ mưa hoặc bị ra mồ hôi thì cách trang điểm này thật không hề dễ nhìn, nhưng A Uyển cũng không muốn cùng nàng ta dây dưa nhiều.

”Cái này không nhọc muội muội lo lắng.” A Uyển nhẹ nhàng đem thái cực đáp trả lại, không nói nữa. Ôn Dư tự thấy không thú vị, liền lái đi tìm tỷ muội khuê phòng của mình.

Không bao lâu sau, các cô nương lục tục đi tới trước cửa Chính Dương, bởi vì vẫn chưa tới giờ nên thái giám tiếp dẫn (tiếp đón + dẫn dắt) cung nữ chưa xuất hiện. Những cô nương có thể đi tới trước cửa cung đều được tính là thông qua tầng khảo nghiệm thứ nhất. Các cô nương hoặc là quen biết nhau thì quần tam tụ ngũ đứng ở chỗ nhẹ giọng nói chuyện, hoặc là lẳng lặng đứng yên chờ đợi.

A Uyển thuộc loại người ở vế sau. Những khuê nữ cùng A Uyển quen biết phần lớn đều đã có hôn phối, cho nên nàng vẫn chưa nhìn thấy bạn thân khuê phòng nào.

”Đây chính là A Uyển tỷ tỷ nhà lễ bộ lang trung Ôn đại nhân sao?” Bỗng một giọng nói mềm mại nhu thuận đột ngột vang lên ở sau lưng A Uyển. A Uyển quay đầu nhìn lại, là một cô nương có khuôn mặt mập mạp vẫn còn mang theo nét trẻ con, nhìn qua dáng vẻ so với mình nhỏ người hơn. Vóc người không cao, tuy là mặc váy hồ điệp nguyệt bạch sắc bách yên vân, khoác áo sa bào thanh thấu thủy ba văn, xiêm y như vậy mà lại mang vẻ tiên khí. Nhưng nhìn con mắt ngây thơ tràn đầy linh động lại không khiến người khác cảm thấy bất ngờ.

A Uyển đối với nàng cũng không có ấn tượng gì, nhưng theo lễ phép cũng không tiện không đáp lại, chỉ mỉm cười gật đầu: ”Chính là ta, nhưng mà trí nhớ mấy ngày nay của ta luôn không được tốt, không biết đã ở nơi nào gặp qua muội muội?”

Cô nàng kia có chút chút ngượng ngùng, trên mặt nổi lên hai đóa mây hồng: ”Ta họ Lý tên một chữ Tế, gia phụ là công bộ lang trung. Tỷ tỷ đối với ta có lẽ là không quá mức ấn tượng. Lần trước cùng A Thấm tỷ tỷ ngắm hoa yến, ta thấy tỷ tỷ thập phần dễ gần. Đáng tiếc lại không có cơ hội cùng tỷ tỷ quen biết, bây giờ không ngờ lại gặp, A Tế thấy rất vui mừng.”

A Uyển có chút suy tư, A Thấm này vốn là bạn thân khuê phòng của nàng Tương Vân Thấm. A Thấm là đích nữ của Tương đại tướng quân, trời sinh tính tình rộng lượng phóng khoáng, bởi vì từ nhỏ đã có hôn ước chắc chắn nên lần tuyển tú này vẫn chưa tham gia. Theo lẽ thường nếu như Lý Tế này cùng A Thấm giao tình tốt tự nhiên cũng sẽ giới thiệu cho mình làm quen, nhưng nàng lại chưa từng nghe A Thấm nhắc tới, mà ở tiệc ngắm hoa cũng không cùng xuất hiện ở một chỗ, chẳng lẽ là thứ nữ?

Tuy rằng ở phía sau hậu trạch việc xã giao giữa các cô nương có ranh giới phân chia đích thứ rõ ràng, nhưng với tính tình của A Thấm, nếu như đáng giá để kết giao tốt, mặc kệ đích thứ đều có thể chơi hết. Lý Tế này chẳng hề cùng nàng ở chung một nhóm mà lại có thể nhớ kỹ tên của nàng, thậm chí còn nhận ra được nàng, xem ra cũng là một kẻ không đơn giản.

A Uyển từ tận trong tim vốn đã không còn là một thiếu nữ non nớt ngây thơ, cái gì mà ngưỡng mộ bộ dáng dễ thân, nàng cũng không tin.

”Thì ra là A Tế muội muội, thảo nào tỷ tỷ còn cảm thấy quen mặt đâu.” A Uyển liền cũng cùng nàng nói chuyện với nhau, chỉ là giao thiệp mỏng nên nói càng ít, cũng không cùng nàng nói thêm gì nữa.

”A Uyển tỷ tỷ cũng tới tuyển tú sao? Ta còn tưởng rằng tỷ tỷ tú ngoại tuệ trung (bề ngoài thanh tú bên trong thông minh) như thế, lẽ ra phải sớm có hôn phối mới đúng. Ôi chao, xem cái miệng ngu dốt của ta này.” Lý Tế trong chốc lát giống như là đột nhiên nghĩ đến điều gì đó khẽ che miệng gắt giọng: ”Hôm nay các tiểu thư đến trước cửa cung này đương nhiên đều là đến tham tuyển rồi. Tỷ tỷ cũng đừng trách tội muội muội mồm miệng vụng về nha.”

Nge xong những lời này, A Uyển trong đầu không khỏi cười lạnh, ha ha, mồm mép ngươi thông minh như thế còn dám tự xưng bản thân ngươi mồm miệng vụng về sao? Không đến để tuyển tú chẳng lẽ tỷ đây đến để tham quan du ngoạn sao?

Nếu như đổi thành một nam tử nghe được giọng nói mềm mại nhu thuận của Lý Tế nói ra ngôn ngữ hờn dỗi này tất nhiên sẽ cảm thấy là một loại hưởng thụ. Đáng tiếc A Uyển là một nữ tử, còn là một nữ tử ngạo khí từ trong xương tủy, tuy là bị người khác đâm một nhát nhưng lễ nghi nên có vẫn không thiếu.

”Muội muội trong sáng đáng yêu như thế, tỷ tỷ sao cùng muội muội tính toán. Nhưng dù sao tỷ cũng là bề trên của muội muội, lời không nên nói cũng vẫn phải nói, có lẽ ma ma giáo dưỡng cũng chưa nói qua cho muội biết, ở trong cung này nhưng là phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, muội muội cùng tỷ tỷ nói như vậy tất nhiên là không có gì, nhưng nếu không ngăn được miệng mình mà ở trong cung đắc tội người nào thì biết làm thế nào cho phải. Muội muội cũng không cần phải cảm ơn tỷ tỷ, tốt xấu gì ngươi cũng từng gọi ta được một tiếng tỷ tỷ.”

A Tế nghe đến đây vẫn còn muốn nói thêm gì đó, nhưng cửa Chính Dương vừa mới mở, bọn thái giám tiếp dẫn cung nữ nối đuôi nhau ra. Tiếng nói lanh lảnh của tiểu công công tay cầm quyển trục xướng tên của các cô nương đọc tới. Trên sân rộng vốn còn rải rác các cô nương tham tuyển rất nhanh theo chức quan của phụ thân, thân phận đích thứ sắp thành hàng, dưới sự dẫn đường của bọn họ tiến vào cửa Chính Dương.

Chỉ có thông qua giọng nói và dáng điệu tướng mạo, có còn trong sạch hay không, trên người có trọn vẹn hay không, thân thể có mùi lạ hay không. Chờ qua một loạt những kiểm tra cơ bản nhất, các cô nương tham tuyển thông qua mới có thể được xưng là tú nữ.

Những thứ kiểm tra này cũng không phức tạp, các cô nương tham tuyển từng người một đi vào một gian nhà, ở trong phòng cởi xiêm y, để từng nhóm ma ma có kinh nghiệm kiểm tra. Tuy là từng tiếp thu qua nền giáo dục hiện đại, thế nhưng phải cởi hết quần áo để mấy lão ma ma nhìn chằm chằm không chớp mắt xem xét, mà còn là kiểm tra trong sạch vô cùng xấu hổ, Ôn Uyển cũng không tránh khỏi hết sức e lệ ngượng ngùng.

Trừ đoạn cở quần áo kiểm tra trong sạch ra, mấy kiểm tra còn lại giống như khám sức khỏe bình thường, Ôn Uyển rất nhanh liền kiểm tra xong. Sau khi một vị ma ma nghiêm túc nhanh chóng đảo qua cái gì đó trên giấy, nàng được bọn họ dẫn tới đại sảnh ngồi im chờ đợi. Ôn Uyển biết, nàng đã chính thức trở thành một tú nữ.

Nơi này cũng không quy định tú nữ không được nói chuyện, nhưng trong phòng tú nữ quen nhau rất ít, bởi thế nên hơi có phần yên tĩnh. Cũng có người tìm Ôn Uyển tiếp lời, nhưng Ôn Uyển không để ý tới. Cách tổng tuyển cử chân chính còn có nửa tháng, hết thảy vẫn còn là ẩn số. Ôn Uyển vào thời khắc này cũng không nóng vội cùng tú nữ khác đánh bóng quan hệ, mà việc này cũng không cần thiết. Trong lúc phải tranh giành hoàng sủng lẫn nhau, các nữ nhân cho dù thoạt nhìn ăn ở tốt đi chăng nữa, nhưng ái mà chẳng có vài phần tâm tư cá nhân?

Thời gian chậm rãi trôi qua, tú nữ trong phòng cũng dần dần trở nên đông hơn, nhưng không vượt quá 30 người, tỉ lệ đào thải này cũng thật cao. Không bao lâu sau Ôn Uyển liền nhìn thấy muội muội Ôn Dư cùng Lý Tế cũng được đưa vào phòng, điều này cũng không nằm ngoài dự liệu. Bởi vì chỗ ngồi khá xa, Ôn dư cũng không thể cùng Ôn Uyển chào hỏi, ngược lại cùng Lý Tế bên cạnh nói thầm, thoạt nhìn rất thân mật.

Đợi một lúc không thấy còn có tú nữ tiến vào đại sảnh, một vị tiểu thái giám trẻ tuổi dẫn theo phía sau một vị công công nhìn có vẻ có chút quyển thế đi tới trước phòng, nhân tiện nói: ”Hoàng hậu nương nương chỉ dụ, tổng tuyển cử tú nữ đã sơ bộ kết thúc, mong các tú nữ tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, chăm học cung quy, nửa tháng sau tham gia cử hành tuyển chọn lần cuối.”

Chúng tú nữ tất cả cùng quỳ xuống tiếp chỉ, Ôn Uyển nghĩ, lần tuyển tú này, xem ra là thực sự bắt đầu rồi.

Bạn đang đọc Làm Sủng Phi Như Thế Nào của Nhu Mễ Hôi Hôi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.