Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 16

Phiên bản Dịch · 2459 chữ

- Anh quên là anh ở nhà em, ngủ trên giường em ah?

- Thế thì em không biết tình hình trận địa rồi, không biết bây giờ ai là chủ chiến trường đâu nhé, ba mẹ vợ rất thương con rể ngoan.

- Anh dám lợi dụng thời gian em sang bên kia để tranh thủ bố mẹ em?

- Không phải tranh thủ, mà là thay em quan tâm - Đó là bố mẹ em - Nhưng là bố mẹ vợ anh Anh tài xế thấy 2 vợ chồng nói chuyện như chim hót thì phì cười, chắc chắn là vợ chồng son rồi, trêu chọc nhau nhưng vẫn đầy ắp hương vị yêu đương.

- Bố mẹ bên đó thế nào em?

- Bố mẹ khỏe, mẹ đi ra ngoài làm thiện nguyện suốt, chỉ có bố ở nhà thôi, bố dạy em nấu ăn đấy nhé.

- Uh, bố có nói chuyện với anh - Anh biết nấu ăn không?

- Không, nếu biết, anh chẳng nhờ bố dạy em làm gì - Thế anh lấy em về để nấu cơm ah?

- 1 phần nhỏ thôi, phần lớn là vì anh muốn ở bên em cả đời, bà xã - Thế nghe còn được, miệng ngọt như mía, không biết có thể tin được bao phần - Không cần em tin ngay bây giờ, anh sẽ dùng cả đời mình để chứng minh Nghe chồng mình nói vậy, có bao nhiêu phụ nữ không cảm động trong lòng chứ?Chẳng ai có thể nói trước được tương lai, hơn nữa tình cảm là thứ có thể thay đổi theo năm tháng, nhưng, cũng chính bởi vậy, cô cần trân trọng hiện tại, cần biết đón nhận hạnh phúc đến với mình.

- Em nghĩ sau khi thu xếp xong công việc, mình nên về bên kia với ba mẹ anh.

- Em quyết định?

- Em chưa bao giờ có ý định lấy chồng xa xứ, em thích môi trường sống quen thuộc của mình, nhưng ở bên ba mẹ anh hơn 1 tháng, em nghĩ, ba mẹ nào cũng muốn ở gần con cái lúc có tuổi, mình cũng nên nghĩ cho ba mẹ anh.

- Còn ba mẹ em bên này?

- Có anh trai, chị dâu, mà khi nào sắp xếp được thời gian, mình sẽ về mà.

- Em có muốn vào Hà Tĩnh với anh nữa không?

- Không, em sẽ làm việc ở Hà Nội, cứ nhảy việc lung tung cũng không phải biện pháp, anh hoàn thành công việc của Dự án rồi 2 vợ chồng mình tính tiếp.

- Vợ…?

- Em đã tính toán chu toàn rồi ah?

- Cũng chỉ là có ý định như vậy, vợ chồng mình cần bàn bạc kế hoạch.

- Uh, để anh cân nhắc, vợ chồng cứ sống xa nhau cũng không phải là cách hay, em không quản chồng em cho tốt, chắc chắn bị cô khác cuỗm mất đấy.

- Uh, anh không cẩn thận, Hà Nội đất chật người đông, vợ anh đi lạc lúc đó cấm có khóc - Anh sẽ nhờ bố mẹ vợ coi dùm - Này, anh có vẻ hoàn toàn tin tưởng mình đã có chân trong là bố mẹ em nhỉ?

- Tất nhiên rồi, nhập gia tùy tục, anh ở đây không quen ai, không có bố mẹ vợ làm hậu phương,thì không xoay sở được.

- Em bái phục anh rồi, chồng em là thiên tài - Quá khen… Cứ vậy, hai vợ chồng trẻ về đến nhà bố mẹ vợ, mọi người đều đang tụ tập đông đủ ở phòng khách, chờ cô về, bữa cơm gia đình ấm cúng làm đứa con lưu lạc như cô cảm động muốn chết, có điều, đủ các loại nem từ nem rán, hải sản, nem cuốn đều không có nấm, đúng ý con rể quý.

Nhân Phú thỉnh thoảng dưới ngầm bàn lại sờ mó làm Nhu nhột muốn chết nhưng cắn răng chịu đựng, chồng mình, có lẽ cũng chẳng lấy làm vui mừng vì không phải ăn nấm, mà là bị bỏ đói 1 tháng, sắp chịu không nổi rồi.

thế là phòng ngủ của Nhu thời còn con gái trở thành phòng của 2 vợ chồng, chỉ có điều, chiếc giường bé nhỏ của cô được thay bằng chiếc giường đôi to đùng, Nhân Phú chỉ lăn vài cái đã chiếm hết cái giường, lại còn bảo Nhu, anh làm đệm thịt cho em là được, em ngủ trên người anh, nhưng có tên nào, để vợ được ngủ yên đâu, không thể không động tay chân, Nhu mới thấm thía cái cảnh, bị chồng yêu quá, thèm quá cũng hãi.

- Chồng ơi, chết rồi - Làm sao mà chết?

- Em dính rồi?

- Dính cái gì?

- Em có bầu, chẳng phải trình độ tiếng Việt của anh càng ngày càng giỏi, sao nghe không hiểu?

- Hic, chưa ai nói từ dính đó cho anh nghe cả - Thế bây giờ hiểu được rồi, anh bảo em phải làm sao?

- Đợi anh ra giải quyết!

- Giải quyết?

- Uh, - ý anh là sao?

- Là đợi anh ra bàn bạc xem tiếp theo sẽ có kế hoạch như thế nào.

- Em cứ tưởng…anh có biết từ giải quyết trong tiếng Việt có nghĩa là gì không? Là bỏ thai… - Không được, con trai anh, làm sao mà bỏ được - Sao anh biết là con trai?

- Anh dũng mãnh thế, làm sao con gái được, bọn bạn anh sẽ thèm chết cho xem.

Nhu phì cười, dù sắp làm bố trẻ con nhưng Nhân Phú vẫn là 1 anh chàng to xác, vẫn rất teen, hơn nữa, ngôn ngữ khác biệt, dù cô học tiếng trung, anh cũng cố học tiếng Việt nhưng nhiều khi, nghe người kia nói chuyện vẫn không khỏi giật mình không biết mình nghe có đúng không nữa. Điều đó làm cuộc sống có những bất ngờ thú vị nhưng đồng thời cũng phát sinh những tình huống dở khóc dở cười.

Cuối tuần, mới sáng sớm thứ 7 đã thấy ông chồng trẻ của mình lù lù đứng trước cửa phòng, Nhu không khỏi giật mình, - Sao anh bảo bay chuyến tối nay?

- Máy bay hoãn mấy tiếng, anh sốt ruột nên nhảy xe đêm ra đây. Mẹ con em sao rồi?

- Mới được mấy tuần tuổi, em còn chưa cảm giác có sự thay đổi gì - Em có thèm ăn gì không?

- Không, em chỉ thèm ăn anh thôi - Toàn học trò hư, con nghe thấy đấy.

Nói thế nhưng Nhân Phú vẫn sán lại gần âu yếm vợ, dù sao, đã xa nhau mấy tuần nhìn vợ là thèm, không thể kiềm chế được, nhưng đến cao trào, anh đột nhiên dừng lại, làm Nhu cụt hứng, chỉ biết cắn cho 1 cái in hằn dấu răng trên cánh tay chồng nhưng vẫn phì cười khi nghe anh giải thích:

- Anh không biết vợ chồng gần gũi có ảnh hưởng đến con không, để anh lên mạng check đã - Em đã nghiên cứu rồi, không sao, anh làm nhẹ thôi là được - Thật không sao?

- Uh. Em cũng đã hỏi bạn bè có kinh nghiệm… Thế là 2 vợ chồng lại chìm đắm trong ân ái, Nhu hiểu ra, kể cả trong chuyện vợ chồng cũng nên trao đổi thẳng thắn và chân thành, để cả 2 có thể tìm được tiếng nói chung,hạnh phúc, trước tiên, nên bắt đầu bằng sự thấu hiểu, đặc biệt là từ 2 con người đến từ hai đất nước khác nhau, có 2 môi trường sống khác nhau, ngôn ngữ khác nhau… thì để hòa hợp, nhất định phải cởi mở.

Khi nghe 2 vợ chồng thông báo là sắp có em bé, bố mẹ cô rất mừng, mẹ cô hào hứng đi chợ mua cá chép để nấu cháo cho con gái, bố cô sẵn sàng ra đường hút thuốc để không làm ảnh hưởng đến cháu ngoại sắp chào đời, nhìn thấy bố mẹ vui mừng như vậy, Nhu không khỏi bùi ngùi, cô nhận được sự yêu thương như vậy, có được một gia đình ấm áp như vậy, thì nhất định cô phải hạnh phúc, hạnh phúc vì cô, vì bố mẹ và cả vì cục cưng sắp chào đời nữa.

Bố mẹ chồng khi nghe sắp có cháu nội thì mừng đến mức khóc cười lẫn lộn, Nhân Phú chưa bao giờ nghe thấy giọng mẹ mình xúc động đến như vậy, - Ôi, tiểu Nhu sắp có em bé thật ah? Có cục cưng thật?

- Mẹ, mẹ đừng có nói mê nữa - Con phải đưa tiểu Nhu sang Đài Bắc ngay, ở bên này sẽ chăm sóc y tế tốt hơn, có mẹ, có ba chăm cho tiểu Nhu - Cô ấy còn phải đi làm mẹ ạ - Đợi sinh cháu cho mẹ xong thì đi làm cũng được mà - Mẹ nuôi con dâu mẹ và cháu mẹ nhé?

- Không thành vấn đề Nhân Phú quay sang ôm vợ - Bà xã, mẹ bảo em sang Đài Bắc để ba mẹ chăm sóc, mẹ sẽ nuôi cả 2 mẹ con - Anh không nuôi được 2 mẹ con em ah?

- Tất nhiên là được, nhưng bà nội đã có nhã ý, anh cũng không tiện từ chối. Vừa nói Nhân Phú vừa xoa xoa cái mũi đỏ của vợ mình, nhìn cái bụng càng ngày càng tròn xoe của vợ, Nhân Phú không khỏi cảm thấy hồi hộp, chờ đợi, lo lắng.

- Em đã nghĩ rồi, mấy tháng cuối em sẽ xin nghỉ, em thích ở đây vì có bà ngoại, nhưng bên đó điều kiện y tế chắc sẽ tốt hơn Việt Nam, anh nghĩ sao?

- Tất nhiên điều kiện y tế bên kia tốt hơn nhưng bên này có mẹ em, anh nghe nói các cô gái khi sinh con đều gọi mẹ, anh nghĩ có 1 biện pháp là gần ngày sinh sẽ đưa mẹ em sang bên kia luôn - Không phải gọi mẹ đâu, em thấy bạn em bảo sinh con đau lắm, nên toàn mang chồng ra mắng chửi - Chửi chồng ah?sao lại vậy?

- Tại chồng làm cho vợ có bầu, có bầu thì phải sinh, sinh thì đau đớn nên tội lớn nhất là ở chồng.

- Thế thì anh phải trốn mới được… - Anh dám trốn em xem?

Ngày Nhu sinh quả thực làm Nhân Phú sợ hết hồn, cô đau bụng từ 5h sáng, đến 9h vào bệnh viện thì em bé đã đòi chào đời, cả nhà tưởng mọi việc sẽ suôn sẻ nên thở phào nhẹ nhõm nhưng khi vật vã đến 2h chiều mà vẫn chưa sinh được thì ngoài cửa, mặt mũi ông chồng trẻ đã xanh như tàu lá chuối. Nhu trong phòng sinh đã dùng mọi thứ ngôn ngữ từ tiếng trung đến tiếng Việt đến tiếng gì gì chính cô nghe cũng không hiểu để kể tội chồng, các bác sỹ trong phòng sinh nghe cô kêu gào mà cũng khiếp vía, họ phải bảo cô, kêu ít thôi, dành sức mà rặn, nhưng kêu cũng là 1 biện pháp giảm đau, cô lầm bầm với ông bác sỹ đỡ đẻ:

- Ông có giỏi thì có bầu và sinh con như tôi xem… đau thấy ông bà ông vải - Cô nói sao?

- Đau quá bác sỹ ơi, cứu tôi với… - Cố gắng 1 chút, 1 chút nữa thôi… - Tôi đã cố hết sức rồi, không thể cố được nữa, tôi sắp chết rồi - Không sao, cố gắng lên, gia đình đang ở bên ngoài chờ đón 2 mẹ con cô kìa - Ông mà không kéo nó ra khỏi người tôi thì tôi không chịu được nữa đâu Cứ thế, bệnh nhân với bác sỹ lời qua tiếng lại suốt mấy tiếng đồng hồ, đến khi bé cưng chui ra được khỏi bụng mẹ, ông bác sỹ đã khát khô cả cổ, lắc đầu bảo ông bố trẻ:

- Chúc mừng cậu, nhưng tôi nói thật, chưa thấy sản phụ nào nói nhiều như vợ cậu, nếu cái sức để cô ấy nói được dồn cho sinh em bé thì đã sớm xong rồi… Nhân Phú chỉ biết nhăn nhó cười, nhưng dù sao cũng đã mẹ tròn con vuông, bác sỹ có nói gì thì kệ ông ý vậy.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy con, ông bố trẻ thậm trí còn không dám bế sợ làm con ngã làm cho cả phòng bệnh cười ồ, khi chỉ còn 2 vợ chồng, Nhân Phú mới khẽ hỏi vợ:

- Sao con mình bé tý, nhăn nheo giống y con khỉ thế vợ nhỉ?

- Con mới sinh mà, khi con lớn, sẽ bụ bẫm đáng yêu và đẹp trai như bố ý - Giống anh là cái chắc… trở thành hotboy Sờ sờ đôi má mịn màng của em bé, cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng, bé bỏng của con Nhân Phú mỉm cười, anh không ngờ mình cưới vợ sớm, có con sớm đến thế, có thể ngày tháng trước mắt sẽ còn nhiều khó khăn, vợ chồng vẫn phải sống xa nhau, đi đi về về sẽ rất mệt mỏi, nhưng chắc chắn anh không hối hận về quyết định lập gia đình sớm này, anh có 1 người vợ hiền và đang có 1 đứa con trai đáng yêu. Cũng phải cảm ơn số phận, để cho anh gặp Nhu, yêu cô, cưới cô và có 1 gia đình trọn vẹn như thế.

Sau 1 giấc ngủ dài lấy sức, Nhu cảm động rớt nước mắt khi thấy chồng mình đang ngồi nựng nịu con, dù còn rất ngượng ngịu, vụng về khi lần đầu được làm cha, nhưng tình yêu thương, niềm hạnh phúc rạng rỡ trên cả nét mặt. Từ hôm nay, cô chính thức bước vào cảnh làm dâu xứ người, nhưng cô có ba mẹ chồng rất tốt, có người chồng thương yêu cô, còn có cục cưng bé nhỏ này nữa, dù phải sống trong 1 môi trường xa lạ, xa gia đình, xa chồng…thì tất cả đều đáng giá để có những giấy phút xum vầy như thế này.

Nhân Phú đặt con xuống giường khi em bé đã ngủ yên, anh nhìn vợ âu yếm:

- Vợ ah, anh yêu em… - Em cũng yêu anh và yêu cục cưng nữa… Hạnh phúc là những tia nắng mặt trời ấm áp vàng rực chiếu qua khe cửa vào đến căn phòng, bừng sáng trên gương mặt ông bố, bà mẹ trẻ…Tôi vẫn nghĩ, hạnh phúc là thứ không có hình thù, chỉ có thể cảm nhận được bằng trái tim, nhưng khi nhìn thấy cảnh gia đình nhỏ của họ, tôi biết, hạnh phúc là thứ có thể nhìn được, cảm nhận được, chia sẻ được bởi nó đang lan ra cả căn phòng ấm áp này.

hết

Bạn đang đọc Làm Dâu Xứ Người của Dilmat_chanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dilmat_chanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.