Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 2

Phiên bản Dịch · 914 chữ

Bị Thế Nam kéo lên lớp trước... Cái lớp vắng hoe không có một ai cả trừ hai con người mới kéo nhau lên lớp. Nhìn xuống dưới bọn họ vẫn nháo nhào cả lên. Phương Anh thở dài một cái rồi nằm dài ra bàn ngủ.

- Sao cô ngủ giờ này?

- Bị con người nào lanh chanh kéo lên đây trước giờ không có gì làm thì ngủ chứ sao?? - Phương Anh lầm bầm -

Chừng khoảng 5'. Uyển Nhi chạy vào đẩy đẩy vai của Phương Anh.

- Này này. Giờ còn ngủ.

- Gì thế? - Phương Anh mắt to mắt nhỏ hỏi -

- Cậu ấy học lớp mình đó - Uyển Nhi nhảy lên vì sung sướng -

- Tớ biết rồi Bông à.

Cũng lúc đó, anh chàng học sinh mới đi vào lớp. Còn đám nữ sinh thì bị bảo vệ bắt đi vào lớp vì đã tới giờ học. Anh ta ngồi theo ý của GVCN. Cậu ấy ngồi ngang bàn của Thế Nam và Phương Anh. Là có nghĩa cậu ấy ngồi chung bàn với lớp trưởng Thảo My.Lần đầu tiên được nhìn kĩ con mặt ưu tú ấy. Cảm xúc của Phương Anh cũng không thể nói nên lời. Con người cô cứng đơ lại. Im lặng cho đến khi cô chủ nhiệm vào.

- Có học sinh mới đẹp trai như vậy mà Thảo My đâu rồi trời? - Uyển Nhi quay xuống thì thầm với P.A -

Cô nhếch vai lên với ý là không biết. Khi cô chủ nhiệm vào đi theo sau cô là lớp trưởng Thảo My. - Giờ mới thấy nó. Không biết tiếp theo là cảnh gì nữa đây. - Uyển Nhi loi choi quay xuống nói tiếp -

- Chịu. - P.Anh nói -

- Em xuống chỗ ngồi đi. - Cô giáo chủ nhiệm nói với lớp trưởng -

- Dạạạạ - Thảo My ngọt xớt trả lời -

- Biết ngay mà - U.Nhi nói bằng giọng khinh khỉnh -

Thảo My nghe thấy liền liếc U.Nhi và P.Anh một cái dài rồi đi vào chỗ. Cô liền đổi cách nhìn và quay sang nói một cách nhẹ nhàng:

- Chào bạn. Mình tên la Thảo My. Là lớp trưởng. Rất vui được làm quen với bạn ạ.

D.Gia nghe thấy nhưng cậu ấy giả bộ làm lơ. Không thèm trả lời, cũng không thèm nhìn qua làm cô lớp trưởng tức không thể nói nên lời. Uyển Nhi thấy thế liền cười to lên. Rồi cũng bị T.My liếc xéo ột cái rồi mới im.

  • rengggg....* Sau những tiết học mệt mỏi. Tiếng chuông " hồi sinh " rốt cuộc cũng reo lên. Thế Nam lại đập vai D.Gia một cái rồi cười nói:

- Ơ thằng cháu. Hôm nay nhìn cậu mà làm mặt lạnh luôn ha. Gan thế?

- Cháu từ xưa đến giờ vậy mà - D.Gia cười mỉm -

Khi thấy D.Gia cười, P.Anh có vẻ thêm xao động. Trong nụ cười ấy, lộ ra chiếc răng khểnh, chiếc răng duyên mà cậu ấy giấu sau bộ mặt lạnh lùng vô cảm ấy.

- Nè. Đi ăn. Đói chết quá - Uyển Nhi đập mạnh làm P.Anh tỉnh giấc mộng -

- À.. Ờ..Ừ. - P.Anh lắp bắp trả lời -

- Đi ăn trưa với cậu luôn đi. - Thế Nam kéo D.Gia - * quay sang nói với P.Anh * Đi với tụi tớ nè.

_Canteen _

- Mấy cậu ăn gì mình đi mua - Thế Nam hỏi -

- Gì cũng được - U.Nhi và P.Anh đồng thanh đáp -

Nhìn xuống D.Gia cậu ấy cũng gật đầu y vậy.

5p sau. Thế Nam quay lại với một mâm đồ ăn trên tay.

- A.. Cậu đi lâu quá. Sắp chết đói rồi đây - P.Anh ôm bụng than vãn -

Đưa cho P.Anh một hộp Sushi. Một món mà cô ấy rất thích. Nhận lấy và kèm theo một câu " cảm ơn " rồi cô ấy cúi xuống ăn một cách ngon lành. Còn U.Nhi do ngồi đối diện với D.Gia nên cậu ấy ăn rất từ tốn mặc dù bụng cô ấy đã đói meo. Thế Nam cứ nhìn P.Anh ăn ma cười mãi. Rồi cả D.Gia, U.Nhi cũng chuyển sang nhìn cô ấy. Cảm thấy có cảm giác gì đó thật khó chịu nó ngước lên nhìn:

- Ao ông ăn i ( Sao không ăn đi ? )- Do đang ngậm 2, 3 cục Sushi trong miệng nên cô ấy không nói rõ hơn được -

Rồi D.Gia đứng dậy, nhếch môi một cái rồi bỏ đi.

- Không ăn nữa à. - Thế Nam quay lại hỏi -

- Cậu ăn đi. Con lên lớp trước - D.Gia lạnh lùng nói -

P.Anh bỗng nhớ lại là cô đang ngồi với người mà mình đang chiêm ngưỡng và giữ duyên dáng trước mặt cả sáng nay. Vì đói cô đã quên và ăn mà không để ý tới người khác.

P.Anh đập đập vào cổ mình vì nghẹn... Thế Nam vội đưa ly sữa cho nó.

- Ai biểu ăn ghê quá. Nghẹn là phải - Thế Nam đứng dậy rồi bỏ đi lấy khăn giấy cho P.Anh -

Còn P.Anh thì gục đầu xuống bàn va than vãn:

- Quê quá. Từ sáng giờ hiền bấy nhiêu thì giờ quê bấy nhiêu.

- Haha... - U.Nhi chỉ biết ôm bụng cười thật to -

Rồi một lúc sau 3 người họ cũng đi vào lớp. Còn P.Anh thì không dám nhìn mặt cậu ấy nữa. Trong giờ học cứ quay sang cửa sổ và nhớ lại phút giây nhục nhã ấy.

Bạn đang đọc Làm Bạn Trai Tớ Một Ngày Nhé của Nuu_Naa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.