Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Tuyến Xà!

Tiểu thuyết gốc · 1941 chữ

Tiến vào hang động. Bên trong đặc biệt hùng vĩ, rộng lớn tựa như một cái bình, đằng trước thì hẹp, càng đi vào càng lớn, trong động tràn ngập hơi nước lại mang theo mùi tanh thoang thoảng.

Thư Vô Tuyết đi được một lúc, đột nhiên dừng lại, trước mặt hắn chính là ba lối đi khác nhau. Thư Vô Tuyết vận dụng thần thức dò xét ba đường. Thật ra đối với Luyến Khí kì tu sĩ vốn dĩ chưa có được thần thức, nhưng xuyên đến thế giới này, kết hợp giữa linh hồn kiếp trước vào kiếp này khiến linh hồn của hắn hiện tại đặc biệt mạnh mẽ. Qua ba tháng ở đây, khi đột phá Luyện Khí kì tầng bảy thì hắn đã sinh ra thần thức, tuy rất yếu ớt, lúc nào cũng có thể mất đi. Nhưng dù như vậy hắn cũng cảm thấy rất kinh hỉ.

Sử dụng thần thức do thám, tuy nhiên cũng không được thông tin gì nhiều, bởi vì hiện tại thần thức của hắn chỉ phát động được trong vòng một trượng. Hiện tại bên trong cả ba đường tối đen như mực, nên Thư Vô Tuyết quyết định đi theo trực giác của hắn. Hắn đặc biệt tin tưởng luồng trực giác này. Bởi vì trực giác của hắn chưa bao giờ sai.

Chầm chậm bước vào lối đi bên trái. Trong này tối đen, giơ tay cũng không thấy rõ, nhưng thỉnh thoảng bên trong lại truyền ra một mùi tanh thoang thoảng.

Bỗng nhiên Thư Vô Tuyết nghe được âm thanh kì lạ, thấy dưới chân mình của thứ gì đó cộm cộm, cúi xuống nhìn xem, tối đen nhưng hắn vẫn có thể mơ hồ nhìn ra là một đám vảy nhỏ. Đám vảy này một màu tím, bên trên còn dính máu, đặc biệt cứng, khi Thư Vô Tuyết đạp lên còn vang lên tiếng leng keng như tiếng binh khí va chạm.

Thấy điều kì lạ, Thư Vô Tuyết mang lòng tò mò tiếp tục đi vào trong. Lại đi một lát, lúc này trong thông đạo không còn hẹp nữa mà rộng ra. Lúc trước đường đi chỉ đủ hai người đứng song song đi qua, bây giờ thì rất to lớn. Đi đến đây thì mùi tanh đó càng nồng hơn. Thư Vô Tuyết đưa mắt nhìn một vòng. Bỗng nhiên thấy dị tượng.

Ở giữa hang động, có một con rắn đang cuộn mình, không biết đã ngủ say hay không. Toàn thân một màu tử sắc, đỉnh đầu mọc sáu sợi kim tuyến, miệng mọc răng nanh, dài khoảng hai ba trượng nhưng hình thể không lớn, khoảng bằng cổ tay một đứa trẻ. Nhưng lúc này nó hình như bị thương, thì ra mùi tanh nãy giờ chính là mùi máu trên người nó.

Thấy được nó thì Thư Vô Tuyết biết mình đã đạt mục đích hơn phân nửa rồi. Đây chính là Lục Tuyến Xà!

Tâm tình có chút kích động, chậm rãi bước đến gần. Tay chạm khẽ đến cây cầm sau lưng. Đột nhiên yêu xà đang nằm ở giữa động nhận thấy điều gì, ngẩng đầu lên, mắt sắt lạnh nhìn Thư Vô Tuyết, sáu sợi kim tuyến trên đầu đồng lòng hợp ý mà hướng thẳng hắn.

Thư Vô Tuyết biết Lục Tuyến Xà sở dĩ gọi như vậy là vì sáu sợi kim tuyến đại danh đỉnh đỉnh trên đầu nó. Sáu sợi kim tuyến mỗi sợi chứa một loại độc khác nhau, dính độc của một sợi thì ngay cả cường giả Võ Linh cảnh cũng khó sống sót. Nhưng tuy độc như thế, Lục Tuyến Xà sức tấn công cố nhiên không mạnh. Tu vi con trường thành thường cũng chỉ đạt đến Vũ Giả đỉnh phong.

Đối diện với con yêu xà này, Thư Vô Tuyết trong thoáng chốc liền có phỏng đoán. Con xà này thân dài khoảng ba trượng, thường thì Lục Tuyến Xà trưởng thành sẽ dài đến bảy tám trượng. Nên con này vẫn còn trong thời kì ấu tể, tu vi chỉ sợ dao động ở Võ đồ đỉnh phong, đối với Võ giả cảnh còn kém chút. Hiện tại toàn thân nó bị thương, e rằng chiến lực giảm xuống năm thành. Nhưng không vì vậy mà Thư Vô Tuyết lơ là, sơ xảy một chút dính phải độc của nó liền phiền phức.

Trong lúc Thư Vô Tuyết đang suy ngẫm thì Lục Tuyến Xà có dị động, nó trườn thân, tốc độ khủng khiếp, nhảy bắn đến hướng Thư Vô Tuyết.

Thư Vô Tuyết sớm cũng có đề phòng khi nó nhảy lên, hắn cũng tung bước nhảy lùi ra sau, tránh né công kích của nó. Lúc này hắn tay trái ôm cổ cẩm, tay phải liên tục gảy đàn đánh ra vô số âm nhận.

Nhưng yêu xà này cũng không dễ đối phó, tốc độ khủng hoảng mà liên tục né tránh, bỗng nhiên chỉ thấy nó há mồm, phun ra một hắc cầu. Hắc cầu này chọn Thư Vô Tuyết làm mục tiêu mà bay đến, quả cầu tỏa ra mùi khó ngửi.

Thư Vô Tuyết nhíu mày, tay phải nhíu ba sợi dây đàn, buông ra một phát , bàng bạc cầm âm đối kháng với hắc cầu.

" Ầm! "

Cầm âm và hắc cầu va chạm xảy sinh nổ tung. Lục Tuyến Xà cùng Thư Vô Tuyết đều bị dư chấn bắn ngược ra sau. Thư Vô Tuyết đập vào tường đá, cổ họng ngòn ngọt, hắn cưỡng ép nuốt máu xuống.

Lục Tuyến Xà cũng bị bắn ra sau, toàn thân nó đều là máu. vết thương cũ vết thương mới cùng chảy máu. Nó lại nhảy xổ tới, sáu sợi kim tuyến trên đỉnh đầu tỏa sáng lấp lánh. Mỗi sợi bắn ra một luồng hào quang.

Tuy hào quang mỹ lệ nhưng Thư Vô Tuyết không dám chần chờ, hào quang này chính là thứ độc mà Vũ Linh cảnh cường giả cũng e ngại, hắn cũng không nghĩ rằng mình một Luyện Khí kì tầng bảy có thể chống cự.

Thư Vô Tuyết không dám lơ là mà né tránh sáu đạo hào quang, phía sau hắn sáu đạo hào quang bắn vào tường đá, tường đá xuất hiện sáu cái lỗ. Sáu cái lỗ không ngừng trào ra dịch thủy khác màu, dịch thủy này rơi xuống đát, kêu lên " xèo xèo ", lập tức bị ăn mòn.

Thư Vô Tuyết khóe mắt nhìn thấy một màn này mà cảm thấy sau lưng lành lạnh, quá nguy hiểm!

Nhưng không vì vậy mà hắn bỏ qua cho con yêu xà này, chỉ thấy hắn khẽ quát một tiếng, cổ cầm trong tay bắn ra một âm vô cùng thanh thúy. Khi cầm âm này bắn ra, không gian chung quanh hang động chấn động một chút. Lục Tuyến Xà nghe được thanh âm này đọt nhiên dừng lại, hai mắt đờ đẫn nhìn phía trước. Miệng kêu lên âm thanh khe khẽ.

Thư Vô Tuyết cũng không đợi nó thanh tỉnh, tay phải gảy cầm liên tục, lúc này không bắn ra cầm âm nữa mà bắn ra âm ngữ. Những âm ngữ này bay một vòng Lục Tuyến Xà tạo thành một Âm Ngữ Chi Ngục, vừa vây khốn nó vừa bắn ra âm thanh chấn nhiếp.

Hiển nhiên hiệu quả tốt vô cùng, Lục Tuyến Xà bị vây khốn trong Âm Ngữ Chi Ngục một lát liền kiệt sức, nằm gục xuống đất, huyết nhục tứ tung. Thư Vô Tuyết tung đòn kết liễu, ngưng tụ âm nhận chém vào vùng bảy tắc của nó. Một cột máu phụt lên, Lục Tuyến Xà liền tuyệt khí.

Giết xong được Lục Tuyến Xà, hắn thở phù một tiếng, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Hiển nhiên vượt cấp chiến đấu hắn cũng không dễ chịu gì, cũng rất may là Lục Tuyến Xà tuy tu vi hơn hắn, nhưng thân mang trọng thương, chiến lực suy giảm hắn mới có thể tiêu diệt được. Còn nếu như nó không trọng thương Thư Vô Tuyết có đối kháng được nó không còn khó nói.

Ngồi xuống điều tức một chút, ăn vào một viên đan dược, thu thập thi thể Lục Tuyến Xà, sau đó rời khỏi.

...

Hôm sau, Thư phủ đệ.

Thư Vô Tuyết một thân bạch y, tóc đen sau lưng rủ xuống như thác nước, dung mạo tuấn mỹ tựa như cửu thiên trích tiên mà bước ra khỏi phòng, hôm nay hắn muốn gặp mẫu thân của mình. Một mạch bước đến biệt viện của Thư phu nhân, mẫu thân của Thư Vô Tuyết.

Đi đến biệt viện của mẫu thân, chưa vào đã thấy thân ảnh một phụ nhân đơn bạc ngồi trong sân, cười nói gì với hạ nhân kề bên, dung mạo bà xinh đẹp nhưng bây giờ đã tiều tụy, hốc mắt sâu hoắm, nụ cười trông giả tạo vô cùng, bên trong mắt bà không hề có ý cười, mà chỉ có đau đớn và cô đơn. Hạ nhân đứng kế bên bỗng thấy Thư Vô Tuyết đến, lập tức hành lễ. Thư phu nhân thấy hành động của y liền quay đầu qua nhìn, chỉ nghe một thanh âm: " Mẫu thân! " Thư Vô Tuyết cười khẽ kêu, bước đến gần bà.

Lệ Ninh Hinh nghe tiếng, quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy Thư Vô Tuyết cũng ngồi xuống kế bên bà. Bà đưa tay vuốt mặt con trai, mặt cười hiền từ. Trong hai đứa con trai phu quân nàng ưa thích đứa con nhỏ Thư Vô Khanh hơn, còn bà thì yêu thích Thư Vô Tuyết hơn, mặc dù hắn bại hoại, không ra thể thống nhưng bà vẫn yêu thương hắn nhiều hơn em trai mình.

Không một ai hiểu vì sao lại như vậy, chỉ có bà mới biết. Khi mang thai cặp song sinh hai huynh đệ Thư Vô Tuyết, bà không hề suy nghĩ đến cặp song sinh này một người Âm thể, một người Dương thể. Do đó trong lúc tẩm bổ thai nhi, bà nghe theo lời các đại phu, nam nhân đều chứa dương khí, nên bồi bổ bằng những thứ có nhiều dương khí, dẫn đến Thư Vô Tuyết thiên sinh Âm thể đều không cung cấp đủ Âm khí, khi sinh ra, đệ đệ Thư Vô Khanh tiếng khóc rất to, còn hắn không khóc không rên, tưởng chừng như thai chết.

Cũng vì việc này mà vốn dĩ thân mang Âm thể Thư Vô Tuyết cũng là thiên tài giống đệ đệ mình, nhưng lại trở thành phế vật, mười ba tuổi không đạt được đến Võ Đồ thất tầng giống Thư Vô Khanh, hiện tại mười tám tuổi vẫn mãi loay hoay ở cảnh giới Võ Đồ ngũ tầng.

Từ sự việc này bà cảm thấy có lỗi vô cùng, vì mình mà con trai bị hủy bỏ tiền đồ vô hạn, trở nên bại hoại bị người đời chỉ trích. Cũng vì vậy mà khi phu quân nàng Thư Tu Kiệt thấy nàng thương yêu Thư Vô Tuyết vô lí như thế cũng có chút bất mãn, khiến hắn nhiều khi nặng lời với Thư Vô Tuyết một câu cũng không dám.

Từ ái nhìn Thư Vô Tuyết, nhìn hắn bà liền cảm thấy có lỗi : " Vô Tuyết, hôm nay sau lại đến tìm mẫu thân, lão già kia lại ủy khuất con sao...? "

Bạn đang đọc Lạc Khúc Nhân Sinh Ký sáng tác bởi ThuVoTuyet

Truyện Lạc Khúc Nhân Sinh Ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuVoTuyet
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.