Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Về Thế Giới Thực

Phiên bản Dịch · 1557 chữ

Trong thời gian diễn ra cuộc thi đấu bóng đá của Nhi và các bạn thì ở một nơi nào đó có một người đẹp ngủ say tỉnh giấc. Thiên - người đẹp ngủ say hơn 13 tháng đã mở đôi mắt hổ phách sâu sắc cuốn hút mọi vật đắm chìm trong đó - vừa mở mắt thì thấy ngay một đôi mắt xanh biếc nhìn mình, quần áo trên người đang được ai đó cởi ra. Tuy rằng cơ thể vẫn còn khá yếu nhưng Thiên vẫn đủ sức dùng chân đá ngã người đang một tay đôi kéo quần áo trên người một tay giữ người mình.

Bịch... một người nào đó bị đá ngã ngồi dưới đất ủy khuất nhìn người vừa đá mình. “Đây là hành động biết ơn người 24/24 giờ chăm sóc cho cậu hả Sky”

Thiên hơi khó khăn thở dốc nhìn Kyo đang ngã ngồi dưới đất. “ Tôi có cần cảm ơn cậu đã làm Bé con của tôi đau khổ khóc thầm một mình hơn 4 tháng trời không?”

Lời Thiên vừa nói khiến Kyo kinh ngạc, Kyo vẻ mặt khó hiểu nhìn chằm chằm Thiên: “Nói thế là sao? Tôi chưa từng gặp mặt cô người yêu bé nhỏ của cậu thì sao có thể khiến cô bé đó khóc được?”

Thiên nhìn vẻ mặt khó hiểu của Kyo một lúc thì kể lại chuyện mùa hè vừa qua. Sau khi nói xong, Thiên thấy Kyo đập tay lên đầu khó xử nhìn Thiên. “Ây da, không phải tôi có ý với cậu đâu. Cậu đừng bảo cũng hiểu lầm như bé con của cậu nha.”

” Tôi không quan tâm đến vấn đề giới tính của cậu. Dù sao cũng rất cảm ơn thời gian qua đã chăm sóc tôi. Tuy khiến Nhi khóc nhưng cũng khiến em ấy nhìn rõ tình cảm của mình.” Thiên vừa nói xong thì mỉm cười, Kyo nhìn Thiên mỉm cười mà thở ra một hơi.

”Tốt rồi, sau bao ngày tu hành cũng thành chính quả. Giờ thì cứ phát triển thôi.” Kyo thực tâm vui mừng cho người bạn này. Cha mẹ hai người vốn là bạn thân của nhau. Vì cha mẹ Kyo là nhà chế tạo vũ khí, năm xưa họ chế tạo thành công một loại vũ khí mới dẫn đến bị truy sát, cha mẹ Thiên năm đó cũng có mặt tại nhà Kyo mà bị liên lụy sát hại. Lúc đó Kyo và Thiên đang ở trường học chơi đùa với nhau. Cả hai không ngờ rằng cùng lúc cả hai đều trở thành trẻ mồ côi. Trong năm năm tiếp theo, bác Thiên đã chăm sóc cho cả hai, đến khi mười tuổi, Kyo tham gia tổ chức cũ của cha mẹ mình thì Thiên lại trở thành bảo mẫu. Liên lạc của hai người chưa từng bị đứt đoạn bởi thiên tài Thiên đã tạo ra được thiết bị liên lạc có trí thông minh len lỏi khỏi vòng kiểm soát của tổ chức cũng như của bất kỳ tổ chức tình báo.

Kyo mười năm tuổi đã có vị trí quan trọng trong tổ chức thì Thiên cũng đã hoàn thiện vai trò một người bảo mẫu xuất sắc. Kyo hai mươi tuổi đứng đầu tổ chức cũng là sát thủ tình trường thì Thiên lại là kẻ thơ ngây phát hiện ra bản thân yêu thích một cô nhóc mười tuổi. Cũng vì hành động hôn lén của Thiên bị ông bác tóm được mà đá Thiên đến R làm việc còn Nhi được đưa tới học viện Russia. Vì không thể tiếp cận ngoài sáng nên Thiên đành âm thầm đi theo trong bóng tối bảo vệ cô gái đó. Kyo cảm thán nhìn người trên giường nở nụ cười hạnh phúc. Đúng vậy, cậu ấy nên có được hạnh phúc. Chờ đợi sáu năm cũng là sự lo âu và tính toán trong sáu năm, cậu ta từng bước tiếp cận một đứa trẻ hướng đứa trẻ đó càng ngày càng ỷ lại vào cậu ta, đứa trẻ đó chỉ có thể phụ thuộc vào cậu ta, nếu người khác biết sẽ bảo cậu ta là bỉ ổi, nhưng tình yêu không có sự chiếm hữu thì còn có thể gọi là tình yêu sao?

Kyo nhớ tự dưng nghĩ tới bản thân dù luôn có bóng hồng bên cạnh nhưng thực tế lại chưa từng yêu ai thật lòng cho đến gần đây bản thân mới cảm thấy mình đã có một bóng dáng trong tâm. Kyo khẽ thở dài ngồi xổm trên mặt đất, tự dưng một khuôn mặt tỏa sáng hiện ra trong đầu Kyo. Kyo nhớ đến khi vào GOW chơi đã gặp được đứa bé thú vị đó. Một đứa bé mà khiến một người vốn có cuộc sống tình ái nhiều màu sắc như Kyo cũng bỏ qua để ngày ngày đúng giờ online gặp gỡ. Kyo thở dài trong lòng, không lẽ bản thân cũng bị ảnh hưởng trở thành kẻ luyến đồng như người bạn mình hay sao.

Thiên thấy Kyo không nói gì thì nghĩ cậu ta đang buồn bực hành động và cậu chuyện mình kể chăng. Khó khăn dựa người vào thành giường, Thiên nhìn thấy khuôn mặt Kyo với như một bức tranh nhiều màu sắc thì vô cùng ngạc nhiên. Lúc đúng này Kyo ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Thiên nói: “Tôi muốn thông tin một người chơi trong GOW, cậu lấy tôi thông tin người đó nhé. Tôi nghĩ tôi tìm được ánh sáng đời tôi rồi.” Thiên nhìn nụ cười của người bạn thì gật đầu, đừng hỏi vì sao Thiên biết người này thật lòng. Cậu ta tuy hay cười nhưng ánh mắt chưa bao giờ cười.

“Tôi muốn biết về người tên Dụ Thụ”. Lời Kyo vừa nói xong thì nhìn thấy sự kinh ngạc của Thiên.

“Cậu bị bẻ cong từ hồi nào vậy? Không lẽ chán nữ giới mà chuyển đối tượng sang nam giới sao, lại còn là đứa bé 18 tuổi nữa chứ”. Thiên kinh ngạc nhìn Kyo, biết rõ thời gian vừa qua Kyo cũng chơi GOW nhưng Thiên không muốn dùng đặc quyền của mình mà tìm hiểu lý do vì sao Kyo lại háo hức chơi game nhưng lời vừa nói của Kyo khiến Thiên không thể không nhìn lại người bạn này.

“Nếu nói là đứa bé thì hình như đối tượng của cậu còn nhỏ hơn nữa kìa.” Kyo dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Thiên, đoạn đứng dậy bước lại gần bên giường. Vừa mới nói ra cái tên mà cậu đã biết tuổi tác đứa nhỏ đó, không lẽ cậu quen biết đứa nhỏ của tôi.”

“Cậu thật sự nghĩ đứa bé đó phù hợp với cậu, Kyo?” Thiên nhìn Kyo tiến tới ngồi xuống bên mép giường, mặt hướng ra bên ngoài cửa sổ thủy tinh nhìn.

“Tôi vẫn thích những cô gái ngực lớn, nhưng chỉ riêng với người đó thì lại thích tiếp xúc nhiều hơn, muốn người đó chỉ nhìn tôi, mỗi lần thấy đứa bé nó lẩn quẩn với đứa tên Hesman mà lòng tôi nổi lên sự ghen tị, tôi chỉ muốn ánh mắt nó nhìn tôi, chỉ mình tôi. Lúc đầu tôi còn không hiểu rõ cái cảm xúc trong lòng mình nhưng mới đây thấy đứa bé không online nhiều vì bận việc thì bản thân tôi cũng không có hứng thú với cái trò chơi của công ty cậu sản xuất.” Kyo quay đầu nhìn về Thiên. “Trong bữa tiệc vừa rồi, nhìn những cô gái vây quanh tôi mà tôi lại nghĩ tới đứa bé đó, ngay cả khi làm chuyện đó cũng nghĩ tới thì nếu không phải đầu tôi bị ngu thì cũng hiểu điều này nghĩa là gì?”

Thiên nhìn người bạn đang tâm sự tình cảm với mình, trước đây chỉ có mình kể lể về bé con, đây là lần đầu tiên Thiên nhìn thấy sự thấp thỏm của Kyo khi nói về bản thân và tình cảm của mình. Vì sức còn yếu nên bản thân Thiên chỉ có thể gắng gượng dựa vào thành giường. Thiên nhìn Kyo nói:

“Tôi biết đứa trẻ mà cậu nói tới, thằng bé đó là bạn của Bé con và anh trai thứ hai của Bé con. Đứa bé đó tên thật là Sơn, còn cái người tên Hesman mà cậu nói là anh trai thứ hai của Bé con. Cậu không cần cảm thấy lo lắng về chuyện hai người đó có gì với nhau, vì tôi khẳng định chúng nó cũng giống tình cảm của tôi và cậu.” Đúng vậy, nếu cậu thật sự có tình cảm với đứa trẻ đó thì tôi cũng sẽ đứng bên cậu ủng hộ cậu, cho dù tình cảm đó chỉ là vui đùa tôi cũng không can thiệp, nhưng tôi tin lần này cậu thật lòng.

Cả hai chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình. Kyo thấy bất ngờ khi người mà mình để ý lại có thể là bạn của người bạn thân này của mình,có lẽ vì trái đất tròn nên mối quan hệ giữa người với người cũng là một vòng tròn.

Bạn đang đọc Là Em, Vẫn Luôn Là Em của meomoon86
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.