Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Văn Án

Tiểu thuyết gốc · 596 chữ

“ Cô nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh. Gió đêm vờn quanh hai con người mang hai tâm tư khác nhau.

“Khải My, anh đôi khi rất lo sợ, lo sợ điều này là một giấc mơ. Em ở đây, nhưng đôi khi anh lại cảm thấy em ở rất xa, rất xa. Khi anh thức dậy, em đã rời đi khỏi anh rồi...”

Giọng anh rất nhỏ, nhẹ nhàng mà lại có tiết tấu từng chút từng chút sưởi ấm tâm hồn cô, anh dịu dàng đến mức như sợ làm chú nai nhỏ trong lòng mình thức giấc.

Cô cười cay đắng. Nếu khi trước giọng nói này như những nhát dao tẩm độc không ngừng rạch vào lòng cô, thì giờ đây nó lại là liều thuốc chữa thương tốt nhất đối với cô, ít nhất là ngay lúc này.

        “Cho phép em được tham lam một chút, ôm anh một chút, chiếm giữ anh một chút. Một chút thôi …”

Vì có lẽ, từ nay trở về sau, em sẽ không thể được như thế này nữa rồi.

    Có lẽ, ngày mai, người con gái nằm trong lòng anh đây, sẽ lạnh lùng gạt phắn đi vòng tay ấm áp này, kéo dài khoảng cách giữa hai người đến vô tận. Có lẽ, ngày mai, người con gái nằm trong lòng anh đây, sẽ sẵn sàng chĩa súng vào đầu anh, rồi bóp cò không một giây chần chừ…”

Đây không phải là một chuyện tình lãng mạn của hoàng tử và công chúa, cũng không phải chuyện tình ngây thơ chân thành của tuổi học trò…

Thế giới của hai nhân vật chính là một thế giới đen tối đầy rẫy những toan tính, âm mưu, và thù hận. Họ không thể bên cạnh nhau một cách toàn vẹn. Chữ ‘yêu’ đối với họ là một thứ gì đó quá xa xỉ, mơ hồ

            “Nếu như, chúng ta là hai con người với hai số phận bình thường, Hà Minh, liệu năm đó anh có quay lại nhìn em một lần không?”

            “Lâm Khải My, trong từ điển của tôi vốn không tồn tại hai chữ ‘nếu như’. Khái niệm yêu thương một ai đó đối với tôi là vô ích. Nếu cô thích, cô có thể cứ giữ cái ý nghĩ đó trong đầu của cô, cho tới khi viên kẹo đồng của tôi cuốn phăng nó đi, thì có lẽ khi đó cô sẽ trả lời được câu hỏi của chính mình.”

Yêu là gì? Hận là gì? Có mấy ai trả lời được

Thù hận hóa thành tình yêu, cứu rỗi con người khỏi địa ngục đen tối, mang hơi ấm đến nơi những tâm hồn băng giá. Thù hận che lấp tình yêu, những ngày trôi qua đầy đen tối và vô vọng, linh hồn đầy rẫy tổn thương, và khi con người dần hình thành thói quen với những đau đớn ấy, họ sẽ trở thành cái gì? Là cái máy giết người không chớp mắt? Hay là một cái bóng vô cảm lượn lờ trước những hơi thở hấp hối, rồi chợt vụt lên lưỡi hái chấm dứt tất cả?

            “Khải My, em nói tôi là con ác quỷ hút máu người, vậy thì tôi sẽ kéo em xuống địa ngục cùng tôi” Anh nghiến răng gằn từng chữ, cong người lại đau đớn như thiên sứ gãy cánh.

            “Em rất mong đợi, chú - Hà.”

Đoàng!!!

Tiếng súng khô khốc vang lên, làn khói làm mờ đi nụ cười nhạt thếch đến đau thương…

Bạn đang đọc Là Anh Sẽ Không Là Ai sáng tác bởi Cẩuca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacduongbang
Thời gian
Cập nhật Cẩuca
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.