Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14

Phiên bản Dịch · 866 chữ

Nhiều người đọc chuyện này sẽ hỏi: Ký sự toàn chuyện yêu đương tại sao lại đặt tên là Đòi nợ?

Đối với mình, trong suốt cuộc đời còn lại thì những mối tình đi qua, những mối tình dang dở, vô vọng và bế tắc…sẽ luôn là những món nợ khó đòi, hay nói đúng hơn sẽ trở thành nỗi ám ảnh không nguôi mỗi khi nghĩ về nó.

Một trong những nỗi ám ảnh đó là ex, kẻ ình tất cả cung bậc cảm xúc: ngọt ngào lãng mạn lẫn khổ đau và uất hận. Hồi đó mình là cái bóng vật vờ sau cú sốc tưởng như khiến mình gục ngã, bởi ex khi đó là không chỉ là người tình, mà là tri kỷ, một đứa con gái lo cho người yêu hơn cho chính bản thân mình. Suốt một tuần sau đó, mình gần như mất phương hướng hoàn toàn.

Những buổi chiều chui vào hiệu sách Tràng Tiền đọc ngấu nghiến hết cuốn này đến cuốn khác để đầu óc không còn khoảng trống nghĩ về nàng. Có những lần loạng choạng từ hiệu sách ra, sau khi đọc Rừng Na Uy của Murakami Haruk…( cuốn sách nói về sự bế tắc trong việc đi tìm ý nghĩa cuộc sống) mình đã suýt đâm phải đầu xe bus vì không thoát khỏi sự ám ảnh từ câu chuyện trong sách. Thằng phụ xe bus đu người ra chửi “DM mày chán sống à?”. Mình trợn mặt lên, lẩm bẩm “Thế chúng mày nghĩ tao thèm sống lắm hở?”. Tất nhiên là nó không nghe rõ…

… Trở lại với hiện tại.

Bây giờ nhiều lúc mình thấy mình là một thằng bất cần, đó là tâm lý của một kẻ từng cầm vàng còn để vàng rơi, một kẻ đáng ra có tất cả trong tay nhưng cuối cùng éo có chi cả.

Cuộc sống đời thường đi qua nhạt nhẽo không dấu vết. Ngày hôm qua là bản sao của ngày hôm nay, ngày hôm nay là chiếc bóng của ngày mai, tất cả đều nhờ nhờ như cốc nhân trần đá pha loãng.

Để quên chúng, buổi tối mình hay cắm đầu vào sách thay vì lượn lờ, lê la quán nước. Mình đọc lại Ông già và biển cả của Ernest Hemingway, Sự im lặng của bầy cừu của Thomas Harris, Cuốn theo chiều gió của Margaret Mitchell… Sách nuôi dưỡng tâm hồn, nhưng trớ trêu thay, nó cũng khiến mình xa cách hơn với cuộc sống thường nhật, bởi những điều hay ho trong sách đối nghịch hẳn với sự phàm tục và trần trụi ngoài đời.

Những ngày không có Huyền, mình cũng đã thử ngồi thiền hàng đêm ở những quán nước rẻ tiền, chủ yếu xem và nghe bọn trẻ bây giờ chúng tìm niềm vui vào những trò gì? Chúng nói chuyện, bình luận và quan tâm tới điều gì trong cuộc sống?

Kết quả thật buồn. Toàn những cô nàng quần cộc ngồi cắn hạt dưa với các anh đầu cua trắng hếu 2 bên mang tai, những chuyện nhảm nhí và vô bổ không đầu không cuối được thi nhau kể hết buổi tối. Thi thoảng cười ré lên hặc chửi tục không lý do. Chán đến nỗi làm mình sinh tà dâm “Éo mệ, chỉ được cái đùi trắng, giả sử yêu bọn này cũng éo có chi để nói với chúng hằng ngày”. Tất nhiên là chúng cũng chả thích gì mình, một đứa lạnh lẽo vô cảm và phớt đời không lý do!

Nhiều hôm rảnh rỗi nhắn qua nhắn lại với cô giáo Nhâm thì chỉ tổ rước bực vào người. Cô nàng ưỡn ẹo, bắt bẻ hoặc hứng lên giận dỗi vô cớ rồi im lặng… như một đứa con gái tuổi tin tập đong giai. Mình thì chả rung động gì lắm nên thích thì liên lạc, chán thì rủ Ốc đi ăn chè, uống sinh tố và cãi nhau chí chóe cho vui.

Có hôm gửi mấy cái tin chả thấy trả lời, mình bảo em hơi bị được đó. Nàng làm ột trang toàn chữ kín đen màn hình “Răng anh khi mô cũng nghĩ không tốt về em rứa? Máy em hết pin, em đang cắm sạc thì làm răng biết được anh nhắn để mà trả lời? Hoặc em bận việc, đang dở tay, chẳng lẽ em phải trực bên đt để chờ anh nhắn tin đến, sau đó trả lời lại thì mới vừa lòng anh sao? Anh nghĩ ình mà không biết nghĩ cho người khác thì làm sao có tiếng nói chung được? bla bla…” Ong hết cả đầu éo thèm reply nữa.

Đến khi chán quá, im lặng vài hôm thì nàng lại chủ động thăm hỏi, rủ đến nhà chơi, lời lẽ trách móc vô tình.

Nói chung dek biết kiểu chi mà lần với thói đỏng đảnh, ẩm ương của nàng…

Nhưng rồi một cuộc hẹn cuối cùng cũng được thiết lập, lần này mình nhấm nhẳng bảo đừng lỡ hẹn nữa nha em, nàng thanh minh một lúc rồi cũng đồng ý. Haizzz...

Bạn đang đọc ký Sự Đòi Nợ của nhulayeu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.