Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11

Phiên bản Dịch · 674 chữ

Chap 11: Cuộc hẹn bất thành

5 giờ sáng tỉnh dậy.

Vệc đầu tiên là duỗi thẳng cẳng ngáp liền 3 cái sai quai hàm.

Tiếp theo là quờ tay tìm cái điện thoại xem liệu đêm qua lúc ngủ say có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào không?

Đek có ai gọi. Giá như có được 1 cái sms trách móc, giận dỗi thì tốt biết bao. Nó cho ta cảm giác mình vẫn tồn tại và giành được sự để ý của đứa khác – kể cả lúc đang ngủ nhăn răng, nước dãi chảy tèm nhem bên mép…

Hôm qua bảo với Ốc, anh phải lấy vợ thôi, lông bông rứa đủ rồi. Nàng trố mắt, nhưng lấy ai? Ai lấy anh?

Ừ nhể, một câu hỏi đầy tính biện chứng triết học.

- Có vụ này hay lắm, cô giáo thằng Tèo…

- Nhìn răng? Được không?

- Hơi lùn, mọi thứ tạm tạm.

- Thích hấn không? Hay lấp chỗ trống đó?

- Chưa thích, nhưng nhắm để lấy thì cũng không đến nỗi…

Ốc bảo kể coi mồ, có chi em tư vấn cho. Em mà tư vấn tình cảm là chuẩn lắm, có đôi đang yêu nhau, em tư vấn phát… bỏ được nhau liền! Tài không? Mình bảo tài. Nhưng mà ca này anh đéo thèm tư vấn. Anh tán ngất ngất được thì được, chả được thì thôi!

Ốc trề môi, bảo anh bất cần hầy. Tư tưởng nớ là không ổn mô. Mình bảo thì trước tới nay anh toàn nghiêm túc mà có được chi? Em biết không, hôm đi về từ nhà Huyền, dừng chân đái bậy xuống ruộng mùng bên đường, nước đổ xuống lá mùng đến đâu trôi tuột đến đó. Anh mới nghĩ công sức bấy lâu của mình cũng rứa thôi, như đái xuống lá mùng!

Nàng phì cười, nói anh thật là quá đáng, ví von linh tinh…

9 giờ sáng. Làm xong mấy việc vặt bèn nhắn cho cô giáo cái tin “Tối nay em ở nhà không?” (cơ bản ban đêm mình cũng éo có việc chi làm cho hết buổi tối).

Dek thấy trả lời.

Gọi xem sao. Chuông đổ 2 hồi rồi tút tút tút….máy bận.

Ờ, cái này gọi là giẫy hàng đây. Cáu tiết gửi tiếp cái tin “Em là cô giáo mà xử sự kém rứa? Không thích anh làm phiền thì nhắn lại 1 câu”

Gần trưa thấy cái tin reply “Anh cũng nóng tính hè. Sáng tới dừ em mắc họp hội đồng không nghe máy được. A muốn đến nhà chơi thì cứ đến, răng cứ phải hỏi mần chi?”

Cô giáo có khác, đối đáp căng đét (chắc ở lớp quen nói với học trò giọng này rồi). Nhắn lại “Vậy tối ni anh đến chơi nha em”. Dek thấy hồi âm luôn! Uhm, có nghĩa là đồng ý đây mà. Cơ mà tính khí kiểu này chiều được cũng vỡ con mệ nó thớt mất, hở tí là bắt bẻ như trò nó không bằng…

Tối. Sơ mi cộc tay, quần âu, giày đen trên con Jupiter ghẻ thẳng tiến. Nhà nàng cách 12 cây chuối, xa vãi, đường vắng và đầy bụi, nhưng nghĩ đến cuộc hẹn thú vị (hy vọng rứa) phía trước lại hào hứng vô cùng.

Theo đúng chỉ dẫn của nàng hôm nọ thì nhà nàng đây rồi, đi qua mới giật mình quay vòng trở lại. Đang nhắm nhót phủi bụi và vuốt lại tóc tai cho khí thế thì chuông tin nhắn đến.

"Hnay nhà ngoại có việc nên em phải sang bên đó rồi"

Chết điếng một lúc. Mệ, sao ko báo trước bằng 1 cuộc gọi mà phải chờ người ta lặn lội hơn chục cây số lên tận đây rồi mới nhắn cái tin cộc lốc không đầu ko cuối như thế? A cay vãi, giận run cả người. Quyết định dừng xe bên quán nước ngồi đốt thuốc hồi lâu cho hạ hỏa...

Bạn đang đọc ký Sự Đòi Nợ của nhulayeu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.