Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gieo nhân nào thì gặt qủa ấy

Phiên bản Dịch · 1598 chữ

...Ở trên đời này, gieo nhân nào thì gặt qủa ấy. Hãy nhớ luật nhân quả báo ứng không trừ một ai...

Tài lái chiếc Mecxedes bóng loáng, lao vun vút qua cây cầu dài bắt ngang qua con sông Hàn đến công ty làm. Vừa lái xe gã vừa huýt sáo theo nhịp của bài hát, mà cái Radio trên xe đang phát.

Hôm nay, công ty chỗ Tài làm có bổ nhiệm thêm một giám đốc, kinh doanh mới. Tài đã nghe giang hồ đồn đại rằng, vị giám đốc kinh doanh mới này chính là con gái của chủ tịch hội đồng quản trị công ty. Cô ta vừa du học từ Mỹ về, dự định về Việt Nam phụ giúp bố trong việc kinh doanh. Đã từ lâu lắm Tài được nghe mọi người bàn tán đồn thổi về cô gái này. Ngoài giỏi giang cô gái ấy còn rất xinh đẹp, vì Tài chưa có dịp gặp mặt, nên hôm nay gã mới háo hức đi sớm để xem cô ta quả thực đẹp và giỏi đến cỡ nào.

Chiếc xe đời mới của Tài cứ thế lao vun vút trên con đường quen thuộc mà hằng ngày gã vẫn đi làm. Vẫn là những cột đèn đường, là con lươn ngăn giữa làn với những cái cây lèo tèo, còi cọc không lớn được vì gió bụi. Bất chợt gã quay nhìn sang bên trái tay lái, có thứ gì đó làm gã chú ý. Đó là một biển cột mốc mới được thay, bên trên ghi rõ dòng chữ số trên nền xanh thẫm: kilomet số 13. Cái biển mốc đó trông khá quái dị và còn mới toanh. Nó được gắn ngay giữa con lươn của cây cầu. Gã thầm nghĩ chắc mấy lão bên sở giao thông hết việc làm nên ra đây đo lại đường và cắm mốc đây mà! Đúng là lũ vô công rỗi nghề. Gã vừa nghĩ vừa cười khẩy: Cắm biển đâu không cắm lại cắm ngay giữa cầu. Thế rồi cái biển báo vụt qua trong chớp mắt, gã lại mỉm cười khi nghĩ về cái xã hội đảo điên, điên đảo này.

Gã đưa mắt liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay. Mãi suy nghĩ quá, đã gần đến giờ làm. Thế là gã tăng ga, chiếc xe lại tiếp tục lao đi vun vút, và những cây cột mốc cứ chạy dài trong suy nghĩ của gã, cho đến khi cổng công ty đã ngay trước mặt.

Bước vào cổng công ty, lão bảo vệ ra mở cửa cho Tài. Lão toe toe đon đả chào:

- Hôm nay đi làm sớm thế cậu Tài?

Gã chỉ cười mỉm trả lời cho qua. Bởi gã ghét nhất trên đời loại người thấy người sang bắt quàng làm họ. Lão bảo vệ kia thấy ai cũng xun xoe, ngoe nguẩy làm quen nhưng rồi suốt cuộc đời lão ta cũng chỉ có được cái chức bảo vệ quèn ở công ty này. Còn gã là ai mà lão có thể làm quen chứ?

Chí ít gã cũng là giám đốc bộ phận nhân sự cơ mà. Thế rồi gã rảo bước đi vào cửa công ty. Bỏ lại phía sau lưng là lão bảo vệ vẫn tươi cười hớn hở với mấy người khác.

Bước vào phòng họp, mọi người đã đông đủ cả và đang ngồi đợi gã. Rất may, chủ tịch hội đồng quản trị vẫn chưa tới. Gã ngồi vào chiếc ghế quen thuộc của gã như bao lần họp khác, gã cảm thấy tự hào bởi vị trí đó. Dưới 1 người, trên nhiều người khác, quả thật trên gã chỉ có chủ tịch hội đồng quản trị. Dưới gã là các trưởng phòng ban bộ phận. Gã là cánh tay đắt lực của sếp, có thể nói là cánh tay phải. Hôm nay sếp bổ sung thêm cánh tay trái, đó là con gái sếp, cô ấy sẽ ngang hàng với gã. Gã mừng thầm trong bụng nhưng vẫn tỏ ra vẻ nghiêm nghị. Gã đang nghĩ về vị thế của mình, sẽ thật đẽ dàng để tiếp cận con gái kiều diễm của sếp. Và trong đầu của gã đang nung nấu một âm mưu, một âm mưu sẽ thay đổi cuộc đời của gã.

Thế rồi chủ tịch hội đồng quản trị bước vào phòng họp. Theo sau ông là một cô gái, trạc 25 tuổi. Từ cái nhìn đầu tiên gã ngỡ ngàng và sửng sốt trước nét đẹp của cô con gái ấy - một vẻ đẹp như muốn hút hồn gã. Không chỉ có gã, mà mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô gái. Cô gái dáng cao hơi gầy, nước da trắng khuôn mặt cân đối, tóc búi cao, toát lên vẻ quý phái thu hút mọi ánh nhìn. Sau giây phút ngỡ ngàng cả gian phòng lặng thinh. Ông Tín, chủ tịch hội đồng quản trị lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng:

- Xin giới thiệu với mọi người, đây là Bảo Trâm, giám đốc bộ phận kinh doanh mới của công ty. Mọi người cho một tràng vỗ tay chào ừng Bảo Trâm về với đại gia đình công ty ta.

Tiếng vỗ tay vang rộn khắp căn phòng, kèm theo đó là những lời xì xào khen ngợi. Bảo Trâm từ tốn e thẹn đứng lên phát biểu:

- Xin chào tất cả mọi người. Hôm nay tôi rất vui và vinh dự được về đây cùng làm việc với mọi người. Mong mọi người giúp đỡ tôi trong công việc để đưa công ty ta ngày càng lớn mạnh hơn nữa.

Nói xong cô khẽ cúi chào tất cả mọi người. Ai ai cũng nhận ra rõ sự hòa đồng và giản dị của cô. Cô không hề kênh kiệu theo kiểu tiểu thư con xếp, là kẻ bề trên, mà hòa đồng với tất cả mọi người. Khi cúi chào mọi người và ngẩng mặt lên, bất giác Bảo Trâm nhìn sang phía đối diện, thấy Tài đang nhìn mình chăm chú. Cô chợt đỏ bừng khuôn mặt, rồi nhẹ nhàng quay mặt đi để vương lại trong mắt Tài 1 nụ cười duyên lắm. Và ngay từ ánh mắt ấy, trong đầu Tài đã nãy ra một ý định, nhất định phải tán đổ cô con gái sếp tổng này nếu muốn đổi đời.

Cuộc họp giới thiệu giám đốc kinh doanh kéo dài không lâu. Trưa hôm ấy, khi đang ngồi trong phòng làm việc, mơ màng nghĩ về khuôn mặt, nụ cười của Bảo Trâm, bỗng điện thoại của Tài reo lên:

- Alo. Chú Tín hả, con Tài nghe đây ạ.

Giọng bên loa đáp lại:

- Ừ chú đây con, rảnh không lát nữa sắp xếp công việc lái xe đưa chú đi ăn nhá.

Không biết sếp còn nói gì với gả không nhưng chỉ nghe thấy gã vâng dạ liên tục, gật gù, rồi ra vẻ vui vẻ và khoái chí lắm. Cúp cú điện thoại đó xong, gã ngả lưng ra chiếc ghể rồi mơ màng cười một mình.

12h kém 15 phút, gã lái xe từ bãi xe và đậu trước cổng công ty. Chỉ lát sau gã thấy Bảo Trâm cùng với sếp tổng bước ra. Tay che ô cho bố, tay mở cửa xe, nhưng Bảo Trâm vẫn liếc xéo gã một cái rồi cười tủm tỉm. Gã biết, cái vẻ điển trai của gã đã ghi điểm trong lòng con gái sếp rồi. Gã mừng thầm trong dạ.

Thế rồi gã lái xe đưa sếp và con gái sếp đến 1 nhà hàng nổi tiếng trên phố Trần Duy Hưng, bữa trưa rất vui vẻ. Sếp tổng nói chuyện khá thoải mái với gã như con cái trong nhà làm cho cái ý nghĩ phải tán đỗ Bảo Trâm để bước chân vào nhà sếp tổng càng thêm vững chắc và kiên định trong gã.

Sau bữa trưa gã lái xe đưa sếp tổng về nhà còn Bảo Trâm đi cùng gã gặp một đối tác lớn của công ty.

Đáng lẽ ra cuộc gặp đối tác đó gã đi một mình cũng được, nhưng với con mắt và trí thông minh của gã, gã thừa hiểu đây là một cơ hội hiếm có để tiếp xúc và làm quen với Bảo Trâm. Trên đường đi gã luyên thuyên đủ chuyện, chọc cười cho Bảo Trâm, khoa môi, múa mép, nhằm lấy lòng người đẹp. Bảo Trâm hiền dịu như ánh nắng mai vui vẻ theo những câu chuyện phiếm của gã.

Bất chợt gã hỏi:

- Bảo Trâm này! Em có người yêu chưa?

Bảo Trâm khẽ đỏ mặt cười mỉm. - Em chưa, anh này kì cục hỏi chi kỳ lạ thế.

Thế rồi không khí im lặng bao trùm sau câu hỏi đó. Hai người trên cùng một chiếc xe nhưng mỗi người một dòng suy nghĩ.

Bất chợt gã quay sang, Bảo Trâm:

- Em có card visit không. Để lát anh giới thiệu em với bên đối tác kia. Có gì họ liên hệ với em cho tiện?

Đó chỉ là lí do phụ thôi. Cái chính là gã muốn xin sđt của Bảo Trâm để bắt đầu thực hiện âm mưu của mình. Bảo Trâm vẫn vô tư không biết gì về âm mưu lớn lao của gã. Cô đưa cho gã card visit và rồi gã đút vào túi áo, chiếc xe cứ thế lao vút đi trên con đường đầy nắng.

Bạn đang đọc KILOMET SỐ 13 của kira kiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linuo2000
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.