Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất hiện

Phiên bản Dịch · 2355 chữ

Bạch y thư sinh cẩn thận quan sát vẻ mặt ba người, khẽ cau mày, từ trên mặt đất đứng lên, cất bước đi tới nữ tử áo vàng.

Hắn khom người xuống, ghé sát đến trước mặt nữ tử áo vàng, nữ tử áo vàng hiển nhiên rất không thích hành vi này, vẻ mặt hơi lạnh lẽo.

Bạch y thư sinh nhìn chằm chằm nàng một lát, sao đó mới híp mắt hỏi : "Trong sáu người các ngươi, có một tiểu tử Luyện Khí tầng bốn?"

"Đúng vậy, các ngươi muốn giết cứ giết, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa." Nữ tử áo vàng lạnh lùng nói.

"Chúng ta đương nhiên cũng muốn nhanh chóng kết thúc, chỉ có điều, hiện tại là các ngươi đang đùa cợt..." Bạch y thư sinh vừa nói xong, ý cười trên mặt đã biến mất, chuyển đề tài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ba người nữ tử áo vàng: "Luyện Khí tầng bốn? Hừ, nhìn ngọc bài của các ngươi đi, đây là chuyện mà Luyện Khí tầng bốn có thể làm được? Ta hi vọng các ngươi có thể thẳng thắn, tránh cho sau này phải chịu thống khổ."

Hắn khí định thần nhàn nhìn ba người, giống như chỉ là hứng thú với chân tướng, mà năng lực đối phương, vẫn không thể khiến tâm tình hăn chập chờn.

"Ý gì?" Nữ tử áo vàng cà nam tu sĩ nghe vậy đều ngẩn ra, tiếp theo nhìn về phía ngọc bài bên hông mình, sau đó vẻ mặt của họ tỏ rõ vẻ khó mà tin nổi.

"Chuyện này... Sao có thể như vậy?" Nam tu sĩ kinh hô, con số màu đỏ của bọn họ vôn chỉ có 2000 Tiên khí, giờ khắc này đã biến thành 3000.

"Các ngươi cảm thấy, một tu sĩ Luyện Khí tầng bốn, có thể đồng thời chém giết hai tên tu sĩ Luyện Khí tầng bảy?" Bạch y thư sinh nói xong lại lạnh lùng nở nụ cười, giống như chính hắn cũng cảm thấy chuyện cười này rất buồn cười.

Lục y nữ tử bên cạnh nghe vậy cũng là hơi động, vẻ mặt dại ra hơi hòa hoãn, tiểu tử Luyện Khí tầng bốn, chém giết hai tên cường giả Luyện Khí tầng bảy?

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía ngọc bài của mình, nhất thời kinh ngạc đến mức miệng nhỏ khẽ mở lớn, chuyện này không thể nào...

"Chúng ta không cần thiết lừa ngươi, ngoại trừ tu sĩ Luyện Khí tầng bảy cùng với Luyện Khí tầng sáu bị các ngươi chém giết, thì chỉ còn lại tiểu tử Luyện Khí tầng bốn kia, chúng ta đi vào trước hắn một bước, khi hắn xuất hiện cũng khiến chúng ta giật mình, bằng không cũng sẽ không trực tiếp quyết định chia nhau ra để trốn như thế." Nam tu sĩ bình tĩnh nói, nhưng trong lòng lại dấy lên từng tia hi vọng, còn có một ngày thời gian, chỉ cần tiểu tử kia không bị bắt, bọn họ thắng chắc rồi.

Thế nhưng, điều này có thể sao? Chỉ là tu sĩ Luyện Khí tầng bốn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng hắn cũng vô cùng nghi hoặc và lo lắng.

"Xem ra các ngươi không hiểu thủ đoạn của ta, Hồng Ngọc, mang Phệ Hồn Đan ra đây." Trong mắt bạch y thư sinh loé hàn quang, lạnh giọng nói.

Nữ tử áo đỏ gọi là Hồng Ngọc nghe vậy, lập tức móc ra một bình thuốc, đưa tới cho bạch y thư sinh.

Ba người nữ tử áo vàng cùng nam tu sĩ đồng thời biến sắc, Phệ Hồn Đan, là một loại độc dược ác độc, người dùng viên thuốc này, Thần hồn bị sẽ ăn mòn từng chút một, giống như bị ngàn vạn con kiến gặm nhấm Thần hồn, cảm giác đau khổ này còn muốn đáng sợ so với việc thân thể phải chịu đựng đau đớn.

"Chúng ta nói đều là sự thật, không có lừa ngươi, tiểu tử kia thật sự chỉ là Luyện Khí tầng bốn." Nam tu sĩ kích động nói, hắn không sợ chết, thế nhưng bị loại đan dược này dằn vặt rồi mới chết thì hắn thật sự sợ hãi.

Ánh sáng trong mắt nữ tử áo vàng khẽ chuyển, mở miệng nói : "Các ngươi không phải sư huynh đệ sao, có thể để một người lui ra khỏi Thiên Đình, hỏi hai người đã chết kia, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì."

"Chúng ta chỉ là đệ tử cùng tông môn trong Thiên Đình, ở Tu Tiên Giới chúng ta lại cách nhau mấy vạn dặm, làm sao có thể hỏi được? Ta khuyên các ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nói ra sự thực, tư vị Phệ Hồn Đan này, ta nghĩ các ngươi hẳn là đã từng nghe nói." Hồng Ngọc lạnh lung nhìn chằm chằm nữ tử áo vàng, nàng rất không thích nữ tử áo vàng này, vì sao cùng là nữ tử, nữ nhân này lại có dung nhan tuyệt thế và dáng người nổi bật này.

Cảm nhận được địch ý trong mắt Hồng Ngọc, nữ tử áo vàng khẽ lắc đầu, ánh mắt ghen tị tràn ngập địch ý này, nàng đã thấy quá nhiều, nhưng giờ khắc này trong đầu nàng lại lóe qua cảnh tượng hôm qua khi gặp phải Thần Phàm, thân pháp quái dị! Kiếm Quyết khủng bố! Tu vi Luyện Khí bốn tầng, vượt cấp chém giết Ngân Lang!

Hàn ý trong một chiêu kiếm kia, giờ khắc này lại xuất hiện trong đầu nữ tử áo vàng!

"Sư huynh, có phải là bọn họ gặp phải Yêu thú mạnh mẽ, bị Yêu thú giết chết?" Hồng Ngọc đi đến bên cạnh bạch y thư sinh, thấp giọng nói "Sau đó vừa vặn tiểu tử Luyện Khí tầng bốn kia đi ngang qua, lấy đi ngọc bài của bọn họ."

Bạch y thư sinh vẫn đang quan sát biểu tình và ánh mắt của những người khác, phát hiện bọn họ không giống như đang nói dối, mà lời Hồng Ngọc nói, khiến bạch y thư sinh cảm thấy có thể, bên trong vùng hoang dã này cũng không thiếu Yêu thú cấp cao, hơn nữa suy đoán này, chí ít so với chuyện một Luyện Khí tầng bốn chém giết hai tên Luyện Khí tầng bảy, thì càng có sức thuyết phục hơn.

"Nhưng như vậy đúng là thuận tiện hơn không ít, có thể trực tiếp giết các ngươi, sau đó lại bắt tên tiểu tử kia, 3000 điểm Tiên khí sẽ thu được đầy đủ." Nét mặt bạch y thư sinh thoáng đổi, lộ ra nụ cười lạnh lẽo, nhìn về phía ba người nữ tử áo vàng.

Câu nói này, đã hoàn toàn dập tắt chút hi vọng vừa lóe lên trong mắt nam tu sĩ, phải biết là, nếu bọn họ chết rồi, cho dù Thần Phàm thành công vượt ải, bọn họ cũng sẽ không thể tính là thành công, không thể đục nước béo cò.

"Không, đừng giết ta, xin hãy cho ta thấy tên tiểu tử kia cũng chết ở trước mắt ta, hắn quá ngông cuồng, ta hi vọng nhìn thấy hắn bị ngàn đao bầm thây!" Nam tu sĩ vội la lên, hắn cảm thấy cho dù chết, cũng phải nhìn thấy tiểu tử Luyện Khí tầng bốn kia chết trước, bằng không bọn họ thật sự quá uất ức, ngay cả Luyện Khí tầng bốn cũng không bằng.

"Ồ? Ta thích loại tính cách này của ngươi." Bạch y thư sinh nghe vậy khẽ mỉm cười, vô cùng hứng thú nhìn nam tu sĩ "Để khen thưởng thì ta sẽ để ngươi tự tay giết hắn, sau đó ta lại giải quyết ngươi đi, ngươi thấy thế nào?"

"Được, được, cảm ơn! Cảm ơn tiền bối!" Trong mắt nam tu sĩ khó kìm được ý mừng, không ngừng cảm ơn bạch y thư sinh.

"Ha ha... Tiền bối sao? Ta thích danh xưng này." Bạch y thư sinh cười to, đi tới gốc đại thụ, chậm rãi ngồi xuống!

"Như vậy hiện tại, sẽ chờ tiểu tử kia bị tóm trở về."Hắn ngồi dưới đại thụ, trên mặt lộ ý cười, nhìn ba người nữ tử áo vàng, giống như đang nhìn sủng vật mà mình nuôi.

Ba người nữ tử áo vàng tuy không thoải mái, nhưng cũng không thể làm gì, bây giờ sinh tử nằm trong tay người khác, dù có bị sỉ nhục cũng không có biện pháp gì.

Đúng lúc này, ngọc bài của tất cả mọi người lại lần thứ hai lóe lên, lông mày bạch y thư sinh hơi giương lên, thầm nghĩ chẳng lẽ tiểu tử kia bị giết?

Hắn cầm lấy ngọc bài, tròng mắt đột nhiên phóng to, toàn bộ thân thể đột nhiên từ dưới đại thụ đứng lên.

Ba người nữ tử áo vàng tự nhiên cũng nhìn thấy biến hóa trên ngọc bài của mình, đều trợn mắt ngoác mồm, trong lòng kinh hoàng không ngừng, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là nhìn lầm, hay họ đang nằm mơ?

Trên ngọc bài của ba người, dòng chữ màu đỏ khi nãy có 3000 Tiên khí, giờ khắc này đã biến thành 4000, chuyện này có ý nghĩa là, trong sáu người đối phương, hiện tại lại chết thêm hai người, cộng với trước hai người lúc trước, đã là có bốn người ngã xuống, giờ khắc này, cũng chỉ còn sót lại bạch y thư sinh và nữ tử áo đỏ này.

"Lẽ nào, tiểu tử Luyện Khí tầng bốn kia, che giấu tu vi?" Trong lòng ba người đồng thời thầm nghĩ.

"Các ngươi muốn chết?" Hồng Ngọc vô cùng tức giận, cảm thấy nhóm người đã mình trúng kế, bị đối phương trêu chọc, lấy ra mấy tấm phù, muốn đánh tới ba người nữ tử áo vàng, nhưng lại bị bạch y thư sinh đưa tay ngăn lại.

"Sư huynh?" Hồng ngọc nghi hoặc liếc mắt nhìn bạch y thư sinh.

"Cứ như vậy, mới thú vị chứ." Bạch y thư sinh lạnh lùng cười nói, trong mắt tuôn ra vẻ điên cuồng, nhìn rừng rậm cười lạnh nói : "Giết bọn họ đi, sau đó theo ta tiến vào rừng rậm, tìm ra tiểu súc sinh kia."

"Vù "

Một tiếng kiếm reo sắc bén đột nhiên từ bên trong rừng rậm truyền đến, mang theo hàn ý lạnh lẽo và sát khí, truyền vào trong tai mọi người.

Nữ tử áo vàng biến sắc, tiếng kiếm reo này quá quen thuộc với nàng...

Mọi người đồng thời quay đầu nhìn về phía rừng rậm, vẻ mặt mỗi người mỗi khác, bạch y thư sinh lộ ra một nụ cười lạnh lùng : "Tự mình đưa tới cửa."

Hồng Ngọc lại bấm mấy tấm phù màu vàng, lạnh lùng nhìn vào trong rừng rậm.

Nam tu sĩ và lục y nữ tử lại vô cùng kinh ngạc, tiếng kiếm reo càng ngày càng gần, trong con ngươi bọn họ cũng dần dần xuất hiện một bóng người, tay cầm trường kiếm, thân pháp quái dị, đang từ sâu trong rừng rậm đi tới.

Vèo! Vèo! Vèo!

Bóng người này đi qua mỗi một cây đại thụ, đều sẽ khiến lá cây kịch liệt run rẩy, kết hợp với tiếng kiếm reo băng hàn âm, cang khiến lòng người người run rẩy.

Rốt cuộc là người như hế nào, lại có thể giết chết bốn tên cường giả Luyện Khí tầng bảy! Hồng Ngọc nhìn bóng người dần dần đến gần kia, tay cầm mấy tấm phù khẽ run.

"Vù!"

Trong tiếng kiếm reo âm chói tai, bóng người này rốt cục đã ra khỏi rừng rậm, ánh kiếm như Xích Diễm, nhắm thẳng vào bạch y thư sinh.

Cuối cùng mọi người cũng thấy rõ bóng người kia!

"Quả nhiên là hắn!" Trong lòng ữn tử áo vàng đột nhiên chấn động, nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của Thần Phàm, nhất thời trợn mắt ngoác mồm.

Nam tu sĩ và lục y nữ tử cũng trợn to hai mắt, con ngươi nhanh chóng co lại, trong miệng lẩm bẩm nói : "Sao có thể như vậy?"

Bạch!

Bạch y thư sinh vung tay phải lên, mặt quạt giấy mở rộng, một đoàn Diễm Hỏa u lam từ bên trong quạt giấy bắn ra, đánh về phía Thần Phàm đang xông tới, Diễm Hỏa u lam ngưng tụ trên không trung thành một khô lâu, trong tay cầm cốt đao, cả người bị lửa xanh bao vây, trong yết hầu phát ra tiếng kêu thê thảm, bay tới Thần Phàm.

"Đây là... Minh Cốt phiến?" Lần này, nữ tử áo vàng mới nhận ra tên chuôi quạt này, Linh khí Minh Cốt phiến, phiến cốt đều là dùng bạch cốt tu sĩ tạo nên, mà mặt quạt lại dùng da người luyện, đây là Linh khí chí âm chí hàn, uy lực phi phàm.

Ánh mắt Thần Phàm ngưng lại, lợi kiếm nằm ngang ở trước người, mũi chân nhẹ đạp, lưỡi kiếm mang theo Phần Thiên Kiếm khí, một chiêu kiếm bổ xuống đầu bộ xương lửa xanh kia.

"Phốc "

Bộ xương màu xanh lam trong nháy mắt nổ tung, một lần nữa hóa thành một đoàn Diễm Hỏa u xanh, đánh về phía Thần Phàm.

"Phần Thiên Kiếm khí!" Chân khí trong đan điền Thần Phàm cuồn cuộn, tụ tập trên lưỡi kiếm, bắn ra một đạo kiếm quang, chống lại Diễm Hỏa u lam.

Xì một tiếng, Diễm hỏa u lam đụng phải Phần Thiên Kiếm khí, sau đó giống như tia nước gặp phải đại hỏa, phần lớn đều bị bốc hơi!

"Luyện Khí tầng sáu?" Bạch y thư sinh đứng tại chỗ, chau mày nói.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Kiếm Tru Thiên Đạo (Dịch) của Thái Thượng Bố Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.