Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một kiếm phá vỡ

Phiên bản Dịch · 1472 chữ

Thác nước khổng lồ, lúc này đã bị xé ra một chỗ hổng, một thân ảnh nho nhỏ từ bên trong bắn nhanh ra, chân đạp trên mặt nước, tốc độ rất nhanh như giẫm trên đất bằng.

Rầm! ! !

Thân ảnh này vừa rời đi, chỗ hổng trên thác nước lập tức biến mất, tiếng nước đổ ầm ầm xuống, trong nháy mắt kéo hai người Lý Đường về trạng thái bình thường, còn Thần Phàm chân đạp lên mặt nước, lưỡi kiếm trong tay run run, vẻ mặt lạnh lùng, mang theo vô tận sát khí, bắn về phía hai người Lý Đường.

"Luyện Khí tầng sáu?" Lưu Tam nhìn Thần Phàm vung kiếm bay đến, kinh ngạc nói.

"Bị lừa rồi, căn bản không có Luyện Khí tần bốn nào." Lý Đường cũng sầm mặt lại, thấp giọng nói.

Thế nhưng hai người không hề lùi lại, đùa à, hai cường giả Luyện Khí tầng bảy, nếu nhìn thấy một tên Luyện Khí tầng sáu mà đã muốn chạy, đây chẳng phải trò cười sao?

Chỉ có điều hiện tại vẻ mặt hai người có chút phong phú, đầu tiên đối phương phá tan thác nước khổng lồ như vậy, lúc này nhìn thấy hai tên tu sĩ Luyện Khí bảy tầng, không chỉ không chạy trốn, ngược lại còn mang theo lợi kiếm đánh tới bọn họ, bọn họ chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế này.

"Cẩn thận, có thể phá tan thác nước kia, khẳng định là cũng có chút thực lực." Lưu Tam phản ứng nhanh nhất, lập tức lên tiếng nhắc nhở.

Lý Đường nghe vậy hơi híp mắt lại, gật gật đầu.

" Cheng" một tiếng, lợi kiếm trong tay Lưu Tam rời vỏ, đưa ra trước người, lạnh lùng nhìn kỹ người trên mặt sông.

Trong tay Lý Đường lại có mấy tấm phù, đều là bảo phù bất phàm.

Thông!

Mũi chân Thần Phàm mạnh mẽ đạp lên mặt nước, thân thể như sao băng vọt tới hai tên tu sĩ trên bờ.

Trong chớp mắt, chỉ nghe xì một tiếng, vài tấm phù bùng cháy lên, hóa thành mấy vòng xoáy lớn, tiếng kêu rên thê thảm của ác quỷ đột nhiên vang lên, chặn lại con đường tiến lên của Thần Phàm.

"Câu Hồn Phù?" Ánh mắt Thần Phàm ngưng lại, không tránh né, Phần Thiên Kiếm khí trong cơ thể trong nháy mắt tràn vào trường kiếm, lưỡi kiếm mang theo kiếm khí màu vàng, nhanh chóng chém tới trung tâm mấy vòng xoáy kia.

"A..."

Trong những vòng xoáy kia đồng thời truyền ra tiếng gào thét sởn cả tóc gáy, khói đen sôi trào giống như đang lăn lộn, loại âm vật này hoàn toàn bị khắc chế dưới Phần Thiên Kiếm khí chí dương,.

"Phốc" Thần Phàm giơ kiếm ở trước, quét qua đám khói đen, trong khoảnh khắc khói đen ở trước mặt hắn đã tiêu tan.

Chỉ trong nháy mắt, hắn đã phá được mấy tấm Câu Hồn Phù, điều này khiến sắc mặt hai người Lý Đường kịch biến, Lưu Tam giơ kiếm chặn lại Thần Phàm, cheng một tiếng, hai kiếm va chạm vào nhau, kết quả nhưng là Lưu Tam bị Thần Phàm đánh cho phải liên tiếp lùi lại 5 bước.

"Lý Đường, bày Tam Tài Trận phù." Lưu Tam gầm lên một tiếng, sau đó tiếp tục vung kiếm chém tới Thần Phàm công.

Lý Đường nghe vậy hơi nhướng mày, đây là bảo phù quý giá nhất cả hắn, không ngờ tới lại phải dùng ở đây.

Đến khi nhìn thấy Lưu Tam lần thứ hai bị một chiêu kiếm của Thần Phàm đánh lùi lại, Lý Đường không do dự nữa, lấy từ trong lồng ngực ra ba tấm phù màu vàng, dùng chân khí dẫn động, phân biệt ném về ba phía quanh Thần Phàm.

"Mau!" Lý Đường hô một tiếng, 3 tấm phù hóa thành ba vòng tròn kim quang, tạo thành một hình tam giác, vây lấy Thần Phàm, mơ hồ có xu thế trấn á hắn.

Lưu Tam thấy thế cắn răng, lần thứ hai xông về phía Thần Phàm, hắn biết chỗ thiếu hụt của Tam Tài Trận phù chính là tốc độ quá chậm, hắn muốn ngăn cản Thần Phàm, không để cho Thần Phàm chạy trốn, nhưng Thần Phàm khí định thần nhàn đứng tại chỗ, quát khẽ một tiếng "Phần Thiên", sau đó ánh mắt ngưng tụ, vung kiếm quét về phía Lưu Tam.

"Coong!"

Một tiếng nứt vỡ truyền đến, trường kiếm trong tay Lưu Tam dĩ nhiên đã bị cắt thành hai nửa, mà cả người hắn cũng như diều đứt dây, bắn nhanh về sau, đập mạnh lên thân cây, trong miệng phun máu tươi.

"Lưu Tam ;!" Lý Đường biến sắc, dùng chân khí thức đẩy Tam Tài Trận phù ngưng tụ.

"Mặc dù trận pháp của ngươi tinh diệu, ta cũng chủ dùng một kiếm là phá được." Thần Phàm một tay để sau lưng, một tay nắm trường kiếm chỉ vào Lý Đường lạnh giọng quát lên.

"Trận thành! Lão tử xem ngươi phá kiểu gì."Chân khí Lý Đường tiêu hao quá độ, trong miệng cũng tràn máu tươi, nhưng không có gì đáng ngại, trong mắt loé ra khí lạnh, lạnh lùng nhìn Thần Phàm.

Tam Tài Trận là một loại lấy "Tam Tài" Thiên, Địa, Nhân làm tên trận pháp, mỗi một góc bên trong tam giác, đều sẽ phát nổ tạo ra uy lực kinh người, giờ khắc này trận pháp đã thành hình, mang theo khí thế thông thiên, áp xuống Thần Phàm.

"Vù "

Tiếng kiếm reo từ lưỡi kiếm truyền ra, dưới chân Thần Phàm nhẹ đạp, thân ảnh bắn ra, trường kiếm nhắm thẳng vào vị trí Địa trong Tam Tài Trận, Phần Thiên Kiếm khí phun trào, dường như mang theo sát khí từ thời Viễn cổ Hỗn Độn, mạnh mẽ chém xuống.

" Xoạt "

Một vòng tròn kim quang của Tam Tài Trận lập tức che kín vết rách, sau đó đột nhiên nổ tung, biến thành vô số mảnh vỡ màu vàng, tiêu tan trên không trung.

Tam Tài Trận! Phá!

"Sao có thể?" Sắc mặt Lý Đường kịch biến, tròng mắt nhanh chóng co rút lại, trợn mắt ngoác mồm nhìn Thần Phàm phá trận mà ra.

Sau một khắc, thân hình Thần Phàm mơ hồ, hóa thành một bóng đen, mang theo tia sáng trắng chói mắt, xẹt qua trước mắt hắn, lưỡi kiếm xuyên qua cổ hắn kéo theo mấy viên huyết châu.

Lý Đường khí tuyệt bỏ mình, tia máu trên yết hầu cũng nứt ra, máu tươi thấm ướt bùn đất, Thần Phàm lại nắm trường kiếm, từng bước từng bước đi tới Lưu Tam.

"Ngươi..." Trong mắt Lưu Tam khó nén được ý sợ hãi, tựa trên cây nhìn Thần Phàm, nhưng không nói được một câu.

"Xì" một tiếng, lưỡi kiếm xẹt qua cổ họng hắn, Lưu Tam giải thoát rồi...

Vẻ mặt Thần Phàm lạnh lẽo, liếc mắt nhìn ngọc bài trong tay, con số 2000 màu đỏ, giờ khắc này đã một lần nữa biến thành 3000, mà con số màu xanh lục phía dưới, giờ khắc này đã là 1500, nói cách khác, chỉ cần hắn không chết, như vậy lần vượt ải này, chính là thành công!

Chỉ là Thần Phàm sẽ cam tâm dừng ở 1500 điểm Tiên khí sao?

Chỉ thấy hắn phủi đi huyết châu trên lưỡi kiếm, khóe miệng hiện lên ý cười, tiếp tục cất bước đi vào trong rừng rậm...

Ở ngoài rìa rừng rậm, hai mắt bạch y thư sinh vốn đóng chặt, lúc này lại đột nhiên mở lớn, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt hắn bắn ra.

Hắn nhìn chằm chằm vào ngọc bài bên cạnh, sắc mặt chìm xuống.

"Xảy ra vấn đề rồi." Bạch y thư sinh bất ngờ mở miệng nói rằng, trong mắt khó nén khỏi sát ý.

Nữ tử áo đỏ bên cạnh nghe vậy cũng quay đầu sang, sau khi nhìn thấy ngọc bài trên tay bạch y thư sinh, nàng mới lấy ra ngọc bài của mình, vừa nhìn một cái đã suýt nữa gào lên.

"Sao có thể?" Nàng nói với giọng không thể tin, trên dòng chữ màu đỏ vốn có 4000 Tiên khí, giờ khắc này không chỉ không tăng lên, ngược lại đã biến trở về 3000, nói cách khác, bọn họ đã chết mất hai người.

Thanh âm kinh ngạc thốt lên này đã kinh động tới ba người nữ tử áo vàng, ánh mắt nghi hoặc của bọn họ đồng thời nhìn sang.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Kiếm Tru Thiên Đạo (Dịch) của Thái Thượng Bố Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.