Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1991 chữ

Chap 7:

-Ê , Quân ơi , ra đây nói cái này nè – Nhỏ đó đứng ngoài cửa lớp tôi gọi , ai trong long lớp cũng nhìn nhỏ mà cái mặt cứ tỉnh bơ như không hề có chuyện gì sảy ra.

Hiệp : - Này m quen con nhỏ đó hả ?

Tôi : - Đâu , cũng đâu quen lắm , biết gì được trời ! -_-

Thắng : Chu choa , nhất m rồi hết em Ngân giờ tới hot girl khối mình đòi gặp m nữa, thích bỏ xừ đi được còn dấu.

Tôi:- Thật tao cũng mới gặp con bé đó hôm qua á! – Tôi ú ớ chả biết nói với tụi này ra sao .

Đại : Thôi tụi mày lằng nhằng quá , Q mày ra xem em nó nói gì kia , trơ trơ ra thế!

-À ừ !

Tôi đi ra gặp nhỏ trong sự gen ăn tức ở của lũ con trai trong lớp , và ánh mắt tỏ mò của mấy con vịt lớp tôi , kiểu này khi nhỏ về tôi cũng bị bắt ra tra khảo cho coi.. híc. Ra tới nới thì :

- Này , tôi mời anh đi ăn được không !- Nhỏ đó hấp háy .

- Gì chứ sao lại mời tôi .

- Thì tôi mời anh đi ăn để trả ơn truyện hôm qua không được à !

- Ờ thì bình thường mà , ơn nghĩa gì . Lần sau cô cẩn thân hơn được rồi , chọn bạn mà chơi .

- Biết rồi , khổ lắm , giờ thì đi với tôi , ngay và luôn.

Rồi con nhỏ kéo phắng tôi ra khỏi lớp để ra căn tin trước những ánh mắt ngỡ ngàng của mấy đứa lớp tôi . Dọc đường đi thì thôi rồi , nhỏ đi trước , tôi đi sau. Tay nhỏ cầm tay tôi dắt đi mà tôi cảm tưởng như nhỏ dắt thú cưng của mình đi dạo vậy. Mấy thằng lớp khác thì cứ nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn của sự gato . Cảm tưởng như nêu con nhỏ này biến mất , tôi sẵn sang sẽ bị tụi nó xử hội đồng vậy. Ra căn tin thì nhỏ chọn một bàn trống , rồi vô gọi 2 tô phở gà và 2 chai docter Thanh ra .

- Anh ăn đi tôi mời .

- Cô mời tôi kiểu gì mà lôi đi sềnh sệch vậy .

- Hi , xin lỗi , tại tôi sợ a sợ quá bỏ chạy vô lớp , tôi ko trả ơn được.Tôi không thích nợ ai hết á :3

- Thật là , mà hay thật cô biết tên tôi mà tới tận bây giờ tôi cũng không biết tên cô là gì đấy?

Thật vậy , từ lúc tôi giúp con nhỏ này tới lúc nó về nhà tôi mà tôi quên bắng chuyện hỏi tên con nhỏ này luôn , giờ mới nhớ ra .

- Hi , tưởng anh không cần biết chứ , tôi tên Nhung , học bên 10A1.

- Ù , lớp chọn cơ à , giỏ quá her.

Trường tôi thì mỗi khối đều có 2 lớp chon- A1 , A2 , tức là chon mấy đứa mọt sách ra học chung á. Nge nói bên mấy lớp đó toàn mấy thằng thần đồng không .

- Ừ , hồi thi vô được điểm cao nên được vô , chả vui gì .

-Ờm .

Luyên thuyên được một lúc thì hết giờ giải lao , tôi và nhỏ ai về đường nấy . Vô lớp thì chưa kịp phản ứng gì tôi đã bị lũ bạn bắt trói lại tra khảo bằng được .

- Mày khai nhanh , có quan hệ gì với em đó , tụi mày quen nhau từ lức nào , sao giấu tụi tao đi ăn mảnh hả . Thằng Đ khơi mào câu tra khảo đầu tiên.

- Tao mới biết con nhỏ đó chứ quen gì mày.

- Á còn dấu à , an hem đâu đè nó ra dùng hình .

Nói xong tụi nó đè tôi ra , thằng Thắng vs Hiệp cầm chân tôi , thằng Đ vs thằng Nam thì nắm 2 tay tôi giữ chặt , không cho thằng cu cựa quậy .

À , nói thêm về thằng Nam này , nó cũng là một thằng chơi được ở cùng tổ tôi , được cái bựa thì thôi rồi .Có lần nhớ lại cả đám con trai tụi tôi đang tụm 3 tụm 7 vào bàn tán về mấy trò game, thằng nào hứng lên thì hỏi phim gì đó :

- Ê mày , thằng nào coi phim Người Sắt mới chiếu Rạp hôm qua chưa , mẹ hay Vkl :v

-Ờ tao cũng nge giới thiệu rồi mà chưa đi coi .

Rồi một thằng nhảy vô chêm một câu :

- Thế tụi mày coi phim Ông đến thăm cháu vào nửa khuyê , rồi Phim Thợ sửa ông nước chưa,…,- Nó tuôn ra một tràng đại loại mấy tên phim kì qoặc đó .Cả bon , mấy đứa không hiểu như tôi thì mặt cứ ngu ra , biết quái phim gì đâu , còn nhìn mấy đứa có vẻ biết thì cứ nhìn nhau cười . Cho đến tân bây giờ thì tôi mới biết mấy cái phim nó kể là phim Heo . Mịa tí tuổi đầu mà tụi nó đã…. .Đang chém gió hăng say thì thằng Nam từ đâu bay vô ngồi chình ình giữa cả bọn :

-Tụi mày biết tin gì chưa !

- Tin gì ? – Nhìn thằng Nam lúc này mặt nghiêm túc vãi, cứ như sắp nói ra điều gì quan trọng , bí mật lắm vậy. Rồi cả bọn tập trung vào nó.

- Hôm qua tao vừa nhặt được một quả bom .

- Bom gì mày , ở đâu …- Cả lũ nhốn nháo lên vì cái tin mà thằng Nam vừa nói.

Thằng Nam lúc này chẳng nói chẳng rằng , mặt đỏ lên rồi chợt một luồng khí phát ra kèm theo tiếng động la , sau đó nó chạy mất dạng .Vừa chạy còn quay lại nói với tụi tôi :

- Bom thối , tao có mang cho tụi mày coi mà nó nhỡ nổ mất rồi.

Tiên sư nhà nó , bọn tôi xém chết ngạt vì ngộ độc khí ,thối thôi rồi . Ngay cả đám con gái xung quanh cũng không chịu được phải trách xa khu vực nhiễm “phóng xạ” này . Cả lũ hùa nhau ra rượt thằng Nam chạy té khói , bắt được thì đè ra dùng hình , cái luột mà thằng con trai lớp tôi đứa nào mắc phải đều phải chịu. Đó là bị đè ra búng thằng nhỏ 10 cái , sau vụ đó thằng Nam tạch luôn , đi cà thooc hết mấy ngày , cho mày chết cái tội chơi ngu.

Quay trở lại chuyện của tôi , có lẽ tụi nó tính dùng cái hình phạt mà lúc trước thằng Nam bị dành cho ôi đây.

- Tụi bay, bắt đầu búng ớt nó

Tùng .. tùng….tùng …. Hên bỏ xừ , đúng lúc vô tiết . Thằng Thắng hậm hè :

- Mày đợi đấy , có gì khai hết không thì mày biết , dám chốn tụi tao đi ăn mảnh .

Về chỗ ,thầm nghĩ mình hên thật , cũng may không bị tụi nó hành , nếu không có mà tôi cà thọt cả tuần chứ chả chơi. Thăng nghĩ liên thiên thì có thư từ em Ngân gửi lên :

- Q đang quen Nhung à !

Quái , sao tự nhiên nhỏ Ngân lại hỏi mình kì vậy trời , chả hiểu gì hết trơn . Tối ghi lại rồi gửi cho nhỏ :

- “Không , chả là Q có một lần giúp nhỏ Nhung , hôm nay cô ấy trả ơn ý mà , không có gì đâu” .

Nhỏ Rep lại : “ Hi , vậy được rồi , làm mình tưởng .. Hi “

Lúc này thì tôi ngẩn ra luôn , thật sự lúc đấy là tôi chả hiểu cô bé này nghĩ gì nữa . Rồi buổi học cũng kết thúc , đang dắt xe ra về thì nhỏ Ngân chạy lại cạnh tôi , nở một nụ cười tỏa nắng . “ Ơ “ tôi đực mặt ra hồi lâu , nhỏ cười dễ thương thật á , hai má núm đồng tiền , có cả rang khểnh nữa , đáng iêu chết đi được .

- Này , Q ơi , coi chừng miệng chảy nước . – Nhỏ huơ huơ tay trước mặt tôi .

- Ơ …. Hả làm gì có .

- Hihi – Nhỏ che miệng cười .

Thật sự với các thím chứ lúc này tôi ngượng không thể tả được , giá có cái llox là chui vô đó luôn rồi á , chỉ biết gái đầu gãi tai cười trừ thôi .

- Này , thôi không trêu Q nữa , tính bao giờ kèm Ngân học đây .

- Hả , kèm gì cơ .

- Chán cái tên ngốc này , thì Ngân chả nhờ Q đến kèm Ngân học thây – Nhỏ phục phịu nhắc .

- à nhớ rồi – Nhớ lại thì hình như nhỏ có nhờ tôi thì phải.

- Vậy tính bao giờ kèm người ta ?

Thật sự lúc này tôi chả biết làm sao , ai giời đã đến nhà con gái người ta kèm học bao giờ đâu . Mà nhỡ hứa rồi , bỏ không được , đành vậy :

- Vậy hẹn chiều T5 , và chủ nhật nha .

- Được á, vậy nhớ đó nha Q, không giữ hứa là chết với mình .- Nhỏ cười rồi , tạm biệt tôi ra về . Các buổi học sau của tôi vẫn bình thường ,nhỏ Ngân thì cứ giờ ra chơi là tíu tít rủ tôi đi ăn, có điều tôi cảm thấy hơi lạ là không thấy bóng dáng nhỏ Nhung đâu , nhiều lúc ra về tôi cố tình về muộn để xem có thấy nhỏ không , hỏi thăm xíu nhưng tuyệt nhiên không thấy . Thôi thì kệ mình cũng không quan tâm cho lắm. Rồi ngày T5 cũng tới , lúc ra về nhỏ Ngân đã dặn đi dặn lại là chiều tôi phải qua , đúng cái địa chỉ mà nhỏ đưa cho tôi. Chiều hôm đó , phải nói tôi chuẩn bị khá kĩ càng . Tới nhà con gái mà , luộm thuộm sao được , lại dễ thương nữa chớ , chứ mấy con cá xấu chúa thì việc này chắc tôi cần phải cân nhắc lại . Hốt một ít sách bài tập toán nâng cao và cơ bản , diện bộ đồ quần Jin áo sơ mi , chân đi đôi dày ba ta mà tôi vẫn thường hay dùng đi chơi .Khoác thêm cái áo khoắc đen bên ngoài nữa . Ngắm lại mình trước gương , chậc … cũng đẹp trai ngang ngửa CR7 ấy chứ ‘Hi , cho tác giả ATSM xíu “. Tôi đến nhà Ngân theo địa chỉ mà nhỏ đưa nằm trên đường XYZ , nói thiệt chứ lúc này tôi lo kinh , lần đầu tiên vô nhà con gái chơi, à dạy học chứ chơi đâu, nên hồn nó cứ nao nao thế nào ấy . Rồi cũng tới nhà nhỏ , một ngôi nhà 2 tầng mà theo cảm nhận của riêng tôi , nhìn nó khá bình yên tạo cảm giác thân quen khi mọi người nhìn nó . Đằng trước sân là 1 cấy hoa sữa to, đang ra hoa . Tối bấm chuông , tim đập khá nhanh vì hồi hộp … nhỏ ra nhưng đập vào mắt tôi là một cảnh tượng “ôi thôi rồi” …… Nhỏ bước ra cùng một người đàn ông trung niên , nhỏ thì vẫn tươi cười . Nhưng người đàn ông đó lại khiến tôi sợ , cứ nhìn chằm chằm vào tôi , mặt nghiêm nghị :

- Cậu là Quân phải không ?

- Ơ Dạ …..

Bạn đang đọc Kí ức tuổi thơ sáng tác bởi Anibus
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.