Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2192 chữ

Chap 5.

- Alo, tao bận thịt con nhỏ này rồi

-……..

- Ừm , đúng rồi á, đù má nó , ông bà già nó cho mà nó đéo thích tao>

-…………………

- Ko yêu được thì làm chứ m, thôi bye tụi bay , tao đi hưởng đây.

Vâng đó là đoạn hối thoại giữa thằng đó và một người nào đó, chắc là bạn thằng đó khi mà tôi cố tình đi xe chậm qua nhân lúc nó không để ý. Vừa đi mà tôi cứ nghĩ không đâu , có nên giúp con bé đó không, nhưng nó có là cái gì của mình đâu. Giúp lại mạng họa vào thân thì khổ …. Lúc đó tôi cũng có lúc suy nghĩ hèn hạ thế đó.. nhưng cũng chính giây phút đó cũng đã có một suy nghĩ khiến tôi không phải ân hân tới bây giờ . “Quân mày hèn thật , giúp hguoiwf ta đi chứ , mày nỡ nhìn cuộc đời của một cô gái rơi vào tay một thằng không ra gì như thằng kia sao “ . Đúng rồi , dù chuyện gì thì giúp người vẫn là một việc quan trọng . Hy vọng suy nghĩ xủa mình không muộn khi lúc đó tôi đã đi qua khá xa nhà nghỉ vừa nãy. Đề ga quay ngược lại với tốc độ nhanh nhât có thể . Khôn thật , gặp thằng đó chắc tôi cho nó ăn no mây bài quyền quá . Đây rồi , đây rồi… chạy nhanh vào trong hỏi tiếp viên :

- Chị cho em hỏi vừa nãy có một nam một nữ bằng tuổi em vô đây giờ đang ở phòng nào ạ !

- Xin lỗi ,chúng tôi không được phép tiết lộ thông tin khách hàng

- Đm , tôi là anh trai cô bé đó, nó mà làm sao thì cái nhà nghỉ này xác định đập bỏ đi là vừa , xem các người còn đất làm ăn ở cái thành phố này không.

Đối với mấy vụ lằng nhằng này là phải vậy á, không tốn thời gian . Tôi thử đánh liều chém bão xem sao , chứ lúc đó không nghĩ ra cách gì cả . Rồi tôi chả vờ lấy ĐT gọi cho người thân :

- Alo ba ạ ! Cho mấy người tới nhà nghỉ XYZ giùm con, dạ con bé đang ở đây ạ !

- Ấy ấy anh gì ơi , họ đang ở phòng 39 lầu 2 đó , làm gì mà nóng vậy chứ . - Ả tiếp viên sợ quá khai luôn khi tôi nói vậy

- Cũng còn may cho các người á

Không để mất thời gian , tôi chay ngay lên lầu tìm số phòng 39 . Đây rồi , may quá cửa không khóa , mở cửa ra là cảnh tượng đập vào mắt tôi hết sức nghiêm trọng . Cái áo của cô gái đã bị xé bỏ , thằng chó kia thì đang tính cởi nót phần còn lại , cô gái có chông cự nhưng cõ lẽ do thuốc mê nên không kháng cự được , thấy từng giọt nước mắt lăn dài trên má của người con gái kia mà làm tôi như nổi điên lên , mẹ nó chớ .

- Thằng ôn kia , sao mày lại ở đây , cút ra ngoài cho tao – Thằng đó quay lại thấy tôi hét lên .

- Tao tới để không cho mày đạt được mục đích của chó, thằng ôn ạ .

Nói xong tôi vơ lấy cái ghế gỗ phang nó, phang bằng hết sức mình , thằng này bất ngờ quá đưa tay ra đỡ .

---- Này thì đỡ , mày xem mày đã làm gì con gái nhà người ta , chết mẹ mày đi ……

Cứ mỗi câu chửi là một cú phang , đánh một hồi thằng đó nằm một đống co ro, cho mày chết. Đi qua nhìn nó tôi cảm thấy khinh , nhổ thêm bãi nước bọt cảnh cáo . Có thể m.n đọc xong nói bẩn , vâng bẩn đúng thật , nhưng đó là những gì mà tôi làm để thể hiện sự khinh bỉ của loại người này trong xã hội . Chạy lại đỡ người con gái đó , rồi cởi áo khoác ngoài cho cô gái mặc . Cái áo đãbị thằng kia xé rồi , không thể để như vầy được.

- Cảm ơn anh , nếu không có anh thì …. Mọi chuyện sẽ …. Hức ……. – Con bé nhìn tôi nói rồi khóc .

- Thôi được rồi , không sao đâu , nhà cô ở đâu , tôi đưa cô về .

- Tôi không muốn về , anh đưa tôi đi đâu được không – Con bé thỏ thẻ

- Cũng được , đi thôi

Đang đi thì quay lại thấy con bé liêu xiêu rùi ngã xuống, rõ khổ , chắc vẫn còn choáng do thuốc mê đây .Tôi chạy lại ngồi xuống cạnh nó .

- Ài , thôi lên tôi cõng ra ngoài xe nhanh .

- Ưm, cảm … cảm ơn anh .

Thoáng thấy mặt con bé chợt đỏ lên , hài đúng con gái là chúa tắc kè , mình có làm gì đâu chứ … đúng không m.n. Lên xe đi mà con bé ôm tôi chặt cứng .

- Tôi mệt quá , anh cho tôi mượn lưng giữa đầu tí nha !

- Ừm , mà này trưa giờ tôi cũng không biết đi đâu nữa , hay tôi chở cô về nhà tôi , cô yên tâm có mẹ tôi ở nhà , không sao đâu !

- Vậy ngại quá , mà thôi anh chở tôi đi đâu cũng được .

Thầm nghĩ , cái con bé này , “đâu cũng được” người gì đâu mà không suy nghĩ gì hết trước khi nói , cũng may gặp mình không người khác là họ cho vô nhà nghỉ lần nữa ây chứ. Phải nói thiệt là đây là lần đầu tiên tôi dẫn con gái về nhà , chứ trước giờ có đến thì cũng chỉ gọi ở ngoài cổng rồi tôi ra mở thôi. Không biết mẹ nghĩ sao đây híc … thôi kệ , tới đâu tới. Về tới nhà tôi thì cô ta ngủ lúc nào không hay. Lay mãi vẫn không chịu dậy, biết là nhỏ đó mệt nhưng làm vầy thì khó cho mình quá. Hết cách đành phải cõng con nhỏ vào trong, mẹ thì đang lần đồ ăn trong bếp thấy mình về lại cõng thêm một đứa con gái sau lưng thì nhìn mình như người ngoài hành tinh quá giang trái đất…… thôi thôi xong . Tôi vôi nói:

- Để con cõng cô ta lên phòng rồi xuống giải thích sau .

Rồi tôi cõng con bé về phòng mình , cũng may là ngày nào mẹ cũng giọn phòng cho mình gọn gang hết sức nên cũng đỡ ngại khi con nhỏ tỉnh dậy. Rồi tôi xuống pha sẵn một li nước cam, tí tỉnh lại rồi cho nhỏ uống lấy sức. Xuống là thấy mẹ đã đợi sẵn mình ở bàn ăn rồi . Thế là tôi đành tường thuật lại mọi chuyện cho mẹ nge .

- Con làm như vậy là đúng á, nhưng mẹ hơi bất ngờ khi con mang cô bé về nhà đó.

- Dạ , con cũng đâu muốn đâu, mà lúc đó con bé bảo không muốn về nhà , hết cách con đành chở tới nhà mình đó chứ.

- Thôi, con lên xem bé tỉnh chưa rồi kêu xuống đây mẹ hỏi thăm chút , …à mà mạng cốc nước cam này cho con bé .

-Dạ !

Mở cửa ra thì con nhỏ vẫn đang ngủ ngon lành, không đánh thức dậy , tôi để li nước cam đầu giường rồi lấy ghế ngồi cạnh bên nhìn nhỏ. Hài , trông lúc ngủ bình yên thật ấy chứ, giờ tôi mới có dịp quan sát cô gái này mà không bị phát hiên. Công nhận người gì đâu mà xinh thật á, dễ thương nữa , mà các bác vừa xinh vừa dễ thương thì nó thế nào rồi đó. Cái mặt của nhỏ lúc ngủ thì cứ bầu bĩnh ra , hai má núm đồng tiền , hàng mi cong vút, đôi môi nhỏ nhanh thì lâu lâu cũng vô thức cong lên nói chung là không chỗ nào chê được . Nói thật chứ mình tả là vậy chứ lúc đó chưa có ý định gì đâu nhá, chỉ thấy con nhà người ta xinh thì tả thôi.

Ngồi đợi hoài cũng không thấy con bé dây, đành viết mẩu giấy dặn uống nước cam rồi xuống xem TV cho đỡ chán. Ngồi xem được một lúc thì nhỏ xuống , thấy mẹ tôi thì mẹ chào :

- Dạ ! con chào cô !

- Ừm , con tỉnh rồi à !, ngồi xuống đây chơi cô cháu mình nói chuyện nào !

- Dạ !

Tôi cũng chả quan tâm nên ngồi coi phim tiếp , hồi sau thì mẹ tôi mời nhỏ ở lại ăn cơm. Nhỏ cũng vui vẻ nhận lời , mà cũng lạ thật . Mẹ tôi với nhỏ mới biết nhau mà bây giờ ngồi vừa ăn cơm vừa nói chuyện thân nhau cứ như đúng rồi . Lâu lâu mẹ tôi còn kể mấy chuyện hồi nhỏ của tôi cho nhỏ đó nge nữa , quê chết được , mà tôi với con nhỏ đó có phải thân thích gì đâu .

- Này thằng cu Bii nhà bác buồn cười lắm, hồi nhỏ mãi tới năm 2 tuổi nó mới cai được sữa á!

Tôi lúc đó đang ăn cơm ngon lành , không màng chiến sự phía trước, nge thấy câu này của mẹ sặc cơm luôn Ex… Hix

- Mẹ , sao tự nhiên kể mấy chuyện hồi nhỏ của con ra vậy !

- Kệ có sao đâu, con còn đầy tật đó thôi !

Xong mẹ tôi kể một tràng tật xấu của tôi ra luôn , từ chuyện khi ngủ hay nói mớ , tới chuyện năm tôi học lớp 1 vẫn còn tè dầm …. Híc eo ơi mẹ ơi là mẹ , dữ thể diện cho con đi chứ , khai hết con biết nhìn mặt ai . Chả biết sao ngăn được cái cuộc nói chuyện này , tôi đành gằm mặt xuống ăn , bỏ hòn làm ngọt , kệ sự đời . Chỉ biết là lâu lâu con nhỏ lại quay sang nhìn tôi che miệng khúc khích cười quê chết đi được . Bữa ăn tẻ nhạt nhất đời tôi cũng đã xong , mẹ sai tôi lấy xe chở con bé về , tuyệt nhiên không đả động tới chuyện khi chiều .

- Dạ !cháu chào cô cháu về ạ - Nhỏ lễ phép

- Ừm , khi nào cháu bảo thằng Quân dẫn sang nhà cô dùng bưa nha !

- Dạ cháu sẽ qua!

Ngồi trên xe , chẳng ai nói ai câu nào . Mãi sau chán quá tôi mới nói đại một câu :

- Này , mấy cái chuyện trong bữa ăn cô không được nói với ai đâu đấy

- Bộ anh tưởng tôi nhiều chuyện lắm sao , hihi – Lại khúc khích cười phía sau

- Thì tôi chỉ dặn vậy thôi .

- Ừm , mà nè , lúc nãy anh cho tôi ngủ phòng ai vậy !

- Phòng tôi chứ ai.

- Hi , vậy mà tôi tưởng phòng con gái chứ , chưa thấy phòng đứa con trai nào như anh , mà hình như trong chăn gối còn có xịt nước hoa nữa thì phải , hihi.

- Eo , mẹ tôi xịt á, chứ tôi xịt làm gì , đừng nghĩ bậy bạ .

-HiHi

Đi hoài cũng tới nhà nhỏ , êu , to thật á, đúng nhà giàu có khác . Đó là một canh nhà ba tầng , được xây theo lối phương tây , phía trước là một khoản sân khá rộng . Nhỏ mời tôi vào nhà nhưng tôi xin hẹn khi khác. Tôi chào nhỏ , đang tính đi thì nhỏ gọi quay lại :

- Này , cảm ơn anh chuyện khi chiều nha .

- Thôi m không có gì đâu , việc nên làm mà .

- Hi vậy cảm ơn nha .

- Ukm , thôi , tạm biệt cô .

- Tạm biệt

Tôi lên xe về mà có cảm giác hình như nhỏ vẫn đứng nhìn tôi thì phải , mà thôi , không quan tâm , về chuẩn bị bài rồi làm một giấc cái đã . Buổi chiều nắng nóng , nhiều chuyện sảy ra đối với tôi như thế này có lẽ là mệt quá rồi . Về nhà thì mẹ tôi cũng hỏi :

- Chở con bé về rồi hả con.

- Dạ

- Con quên nó kho nào vậy ?

- Con đâu biết đâu, tại lần trước nhỏ đó có giúp con nên hôm nay con thấy nhỏ bị dẫn vô nhà nghỉ mới giúp ý chứ.

- Ừm , mà cũng tội con bé thiệt, nó nói phải ở một mình , cha mẹ thì làm ăn bên nước ngoài gì đó . Lâu lâu mới về thăm được lần . Nó nhỏ vậy mà đã sống tự lập rồi đó con .

- Dạ!

Bạn đang đọc Kí ức tuổi thơ sáng tác bởi Anibus
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.