Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 24

Phiên bản Dịch · 1264 chữ

Khi đã lấp đầy cơn khát cạnh bờ sông và nghe thấy tiếng gọi của tôi, Ponta liền chạy lại trong khi kêu lên thật vui vẻ. Tôi đứng đợi với một bên đầu gối hơi hướng ra ngoài, như vậy nó có thể nhảy bật lên vai trước khi leo lên được vị trí ưa thích – ngay trên đỉnh đầu tôi. Tôi lấy ra vài quả hồ trăn và bóc vỏ chúng khiến cho nó càng thêm mừng rỡ, ve vẩy cái đuôi của mình.

Sau khi lội qua chỗ nước nông, tôi tiến vào khu rừng đối diện.

Từ đây đã là lãnh địa của tộc elf. Nhưng, có vẻ bầu không khí xung quanh cũng không hẳn là quá ảm đạm, mà thay vào đó lại là một thứ cảm giác dễ chịu với những tia nắng len lỏi qua ngọn cây.

Dẫu vậy, tôi lại không tìm được bất cứ một giọt máu khô nào mà chỉ thấy những dấu chân của người đi trước còn lưu lại nơi đây. Có thể là người này đã bị thương trong khi cố gắng lội qua sông, điều đó khiến cho những vệt máu kia chỉ xuất hiện ở phía bên kia.

Hẳn bọn cướp phải xem đây là một khu vực nguy hiểm.

Vậy thì, ngay cả khi đã xới tung hết khu vực này lên, tôi không chắc liệu mình có thể phát hiện được thêm bất cứ dấu vết gì để tiếp tục việc tìm kiếm này đây. Chắc tôi cứ từ từ quan sát trong khi đi tản bộ mà thôi.

Vì thời gian cũng không hẳn là một vấn đề, tôi thong thả dạo qua khu rừng cùng với Ponta. Thỉnh thoảng, bị một loại quả hạch nào đó thu hút ánh nhìn, nó liền hái chúng từ cành cây cao với phép thuật gió và từ từ tận hưởng chúng trong khi vẫn đang ngồi trên đầu tôi.

Chẳng bao lâu sau, ánh mặt trời cứ nhòa dần đi, nhuốm cả cánh rừng trong một màu đỏ thẫm. Đó là lúc mà tôi nhận ra bản thân mình đang đứng trước một con đường đèo với chiều rộng chỉ vừa đủ cho một chiếc xe ngựa chạy qua. Những đám cây, bụi cỏ đã được xén tỉa đến mức mà có thể tạm coi đó như là một con đường.

Con đường này tiếp tục mở rộng về phía Đông Bắc và Tây Nam.

Bởi vì trời đã nhá nhem tối, tôi tiếp tục đi về hướng Tây Nam, hướng về lối ra khỏi khu rừng. Trên đầu tôi, Ponta cứ chốc chốc lại ngáp dài lên, đều đặn.

Phía xa dọc theo con đường, tôi chợt nghe thấy âm thanh của tiếng vũ khí va chạm vào nhau.

Tôi rời khỏi con đường mòn, di chuyển lặng lẽ qua các bụi cây và cố gắng tiếp cận nguồn gốc tiếng ồn. Có một nhóm người nhỏ đang thủ hộ bên cạnh chiếc xe, những món vũ khí tuốt ra lăm le trên tay, khuôn mặt họ bao trùm trong ánh nhìn đe dọa.

Nhóm người này, tất cả họ đều khoác một chiếc áo choàng tối màu, kín đáo. Vũ khí và những tấm khiên luôn giơ cao, hình thành một hàng rào vững chắc bảo vệ quanh xe kéo. Rõ ràng là họ khác xa mấy băng cướp bình thường chỉ trang bị toàn những thứ đồ cùi bắp.

Chiếc xe đậu cách xa họ một chút ở phía sau, được che phủ bằng một tấm vải bạt, giấu đi những gì ở bên trong. Nhưng tôi lại có thể cảm nhận được dấu hiệu của sự sống, hẳn là phải có người ở trong xe.

Một gã đàn ông mảnh khảnh đứng cạnh xe rút kiếm ra. Nhưng, không như những người vệ sĩ phía trước, thanh kiếm trong tay run lên khi hắn cố gắng kéo nó ra từ bên hông của mình.

Xác chết của ba người đàn ông găm đầy tên, nằm rải rác xung quanh xe. Có vẻ như họ là nạn nhân xấu số của một cuộc tập kích.

Hàng ngũ những người đứng trước – với sự căng thẳng mỗi lúc một tăng thêm – chợt có một gã đàn ông lực lưỡng đổ gục trên nền đất, chỉ kịp kêu lên một tiếng đầy thảm thương. Ngay khi hắn vừa ngã xuống, bóng dáng của người vừa tấn công lọt vào tầm mất tôi, cô ta đang thu kiếm lại trong khi thận trọng quan sát xung quanh.

Chỉ một thoáng nhìn qua người phụ nữ xinh đẹp đang lặng lẽ đứng đó, với thanh kiếm thanh mảnh trên tay cũng đã đủ rõ ràng rằng cô ta không thuộc về nhân tộc.

Làn da cô ta như màu hoa tử đinh hương, mịn màng, óng ánh như pha lê; mái tóc dài màu tuyết trắng. Cặp tai nhọn lại càng tôn thêm cho đôi mắt sắc nét ấy, rực sáng ánh hoàng kim trong đêm tối của khu rừng. So với elf trước đây mà tôi thấy, đôi tai cô ta dường như ngắn hơn đôi chút.

Cô ta mặc một chiếc váy liền thân tay dài với đường viền giản dị, cho phép khả năng linh động tuyệt vời. Tấm áo da trước ngực có tác dụng như một món đồ phòng thủ, trong khi chiếc áo choàng màu tro dập dờn trong gió đêm.

53drjkf67cya6d5fhtp4kyr8

Phong thái của cô ta toát lên như một người chiến binh kỳ cựu.

Dẫu vậy, những đường nét quyến rũ nữ tính từ cơ thể ấy vẫn tỏa ra thật lôi cuốn, ẩn hiện đằng sau từng thớ vải mỏng manh, phần ngực như lúc nào cũng chỉ chực bung ra dưới sức nặng khổng lồ. Vòng eo thon gọn lại càng làm nổi bật thêm đôi chân dài duyên dáng và bờ mông săn chắc.

Nếu như ai đó có thể dời đôi mắt của mình ra khỏi thân hình tuyệt mỹ ấy dù chỉ một chút thôi, thì hẳn là họ đã có thể trông thấy thanh kiếm bàng bạc lóe lên lấp lánh trong tay cô ta, chém xuống từng đường dữ dội, lần lượt đánh gục mấy gã đàn ông lực lưỡng.

Thỉnh thoảng, cũng có một vài kẻ cố gắng vây khốn cô ta, nhưng rồi chúng lại bị buộc phải rút lui khi nhận lại những mũi tên đáp trả từ phía sau tới.

Sử dụng cành cây chi chít làm chỗ đứng, thân cây là những tấm khiên, người cung thủ – khá giống với những người tôi thấy ở Diento – liên tục bắn ra làn mưa tên dày đặc.

Với mái tóc màu ngọc lục bảo óng ánh vàng và đôi mắt ngọc bích, đôi tai dài nhọn cùng thân hình mảnh mai, không có nghi ngờ gì khi nói rằng anh ta là một elf, chỉ có điều hình như không phải người tôi gặp ở gần thành phố.

Bọn họ đang tấn công một nhóm ước chừng khoảng hai mươi người. Nhưng với những kỹ năng khéo léo, họ dễ dàng vượt qua sự bất lợi về số lượng. Trong khi vẫn lặng lẽ quan sát từ trong khóm cây cùng Ponta, tôi âm thầm tự hỏi liệu sau vài phút, trận chiến đã kết thúc hay chưa. Ở phía sau nhóm người, tôi chợt nghe thấy tiếng chửi thề của một gã đàn ông, rồi hắn hướng về phía chiếc xe chạy thật nhanh.

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.