Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 928 chữ

Cũng Vào mùa thu cách đây hơn nửa đời người, ở một ngôi làng yên ả ven biển miền trung quê tôi, những nổng cát trắng mịn bao la là nơi hò hẹn của những đôi bạn mới lớn. Xa xa những cánh đồng lúa mơn mởn đùa vui lượn sóng theo gió, con sông Trường giang uốn khúc lượn lờ mang hơi nước man mát se dịu lòng người, thấp thoáng đây đó những căn nhà nho nhỏ. Nơi đây nổi tiếng là có nhiều trai đẹp, Gia Huy được nằm trong tốp những chàng trai đáng yêu đó.

Cao ráo, làn da mặn mà miệt biển, gương mặt chữ điền thanh tú với đôi mắt đa tình làm các em trong làng mê mệt. Ấy vậy mà chàng còn ngây thơ lắm, hễ thấy gái là đỏ mặt, thế là mấy thằng bạn dẻo mồm lẻo mép nó nẫng tay trên hết, cũng chẳng sao, vì chàng nhát gái cũng chưa biết yêu mà.

Nhưng mà chàng cũng biết lấy le nhá! Có một bữa nọ, bọn trai làng rủ nhau trốn nhà đi tắm sông, bữa đó nước lớn, bản thân không biết bơi sông ham vui nên cứ tham gia đại. Chàng chỉ bu bám bên bờ chứ nào dám ra xa như mấy bạn, bỗng trên cầu có tiếng râm ran khúc khích của đám gái làng. Chui cha! Được dịp cho mấy anh giai làng thể hiện bản thân nhé, cứ thế các anh trèo lên cầu rồi nhảy ùm xuống sông cho các em vỗ tay. Hiu hiu ... chẳng lẽ mình cứ đứng dưới nước vầy thôi sao coi cho được, thôi liều vậy, chàng cũng thoăn thoắt trèo lên cầu, bắt đầu nhắm mắt nhẩm đếm một, hai, ba ...ùm ....

Mọi người hết hồn vì sao chàng giỏi thế, rơi tự do ầm một cái rồi lặn luôn nữa chứ ..... Í mà sao tự nhiên có hai bàn tay chới với trên mặt nước kìa ... Chết rồi! Điệu này cậu ta không biết bơi, thế là đám bạn vội vàng bơi xúm lại kéo cậu lên bờ sốc nước ra.

Ấy vậy mà nhờ đó chàng mới có dịp được tiếp cận gái đẹp. Nàng là cô hàng xóm chân dài, trắng ẻo. Sau cơn hú hồn mắt còn chưa tỏ, thấy người đẹp dịu dàng lấy cái áo trên bờ lau dùm cái mặt, một cảm giác là lạ trỗi dậy trong người, đôi mắt đen tròn với bờ mi cong vút như hút hồn chàng, hai cặp mắt nhìn nhau chan chứa bao điều muốn nói....

Từ đó, họ thường kiếm cớ để cùng được đi chung một con đường, chàng gò lưng trên chiếc xe đạp để chở nàng nhưng sao không thấy nặng mà còn mong cho con đường dài nữa, dài mãi, mặc cho mồ hôi tuôn lã chã.

Chàng vốn là học sinh giỏi của huyện, là cục cưng trong nhà, nhưng từ ngày biết yêu xem ra chểnh mảng việc học, lại còn đang tập huýt gió, tập đàn, được cái trời cho giọng hát khá hay nên không chỉ bạn gái mà mấy em khác cũng đắm đuối, đào hoa thế chứ lị.

Có em gái nhà kia mê chàng mà đòi gia đình cho được học kèm môn toán, nhất định phải là anh Gia Huy dạy mới chịu cơ.

Gia Huy cũng nhận lời dạy kèm để có thêm chút tiền đi ăn kem với bồ. Nhưng cô học trò tới giờ học luôn để sẵn một đĩa đồ ăn cho thầy, giảng thì chẳng nghe chỉ lo nhìn thầy trìu mến rồi mời thầy ăn uống đến hết giờ. Ngó bộ trò khá không nổi, còn thầy sợ lửa gần rơm lâu ngày nó bén, cầm lòng không đậu thì chết. Được ít hôm chàng quyết định cáo bệnh rồi trốn luôn ra Huế vài bữa cho qua cái vụ này.

Đất kinh đô mộng mơ, thướt tha những tà áo dài tim tím làm chàng trai thôn dã nao lòng. Nơi nhà Gia Huy ngụ có một cái vòi nước dùng chung cho cả xóm. Sáng sớm còn đang ngái ngủ trên giường bỗng nghe bên ngoài có giọng nói xứ Huế của con gái nhà ai đến gánh nước mà sao trong trẻo ngọt lịm đến thế, chịu hổng nổi chàng bật dậy hé cánh cửa sổ trộm nhìn. Ôi ... Tim Gia Huy như nghẹn thở, sao trên đời này lại có người đẹp dữ vậy ta. Thế là chàng lại bận rộn với cuộc chinh phục mới .

Vốn dĩ sáng nào Gia Huy cũng phải nướng cho khét lẹt mới ra khỏi giường được, vậy mà giờ bỗng trở nên siêng kỳ lạ. Gà gáy là chàng lo co dậy tuốt cho mình láng o rồi ra ngồi bên vòi nước, chờ em đến đặng lân la làm quen, nhờ có cái mã đẹp và hồi này cũng biết ăn nói hơn nên chẳng mất nhiều công lắm em cũng bị cưa đổ. Rồi những buổi hẹn hò bắt đầu, đôi bờ sông hương có thêm một đôi tình nhân tản bộ khi ẩn khi hiện sau những gốc cây, chỉ lặng lẽ bẽn lẽn khẽ cầm tay nhau dù cho đôi tim đều rộn rã như muốn tung khỏi lồng ngực. Nhưng đêm về thì lại tức điên lên vì sao mình không nói đựợc điều muốn nói và làm những gì mình muốn làm, lòng tự nhủ mai phải can đảm lên mới được.

Bạn đang đọc Khúc tình sáng tác bởi MeoWiWi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeoWiWi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.