Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngủ đông

Tiểu thuyết gốc · 1068 chữ

Bước vào khoang ngủ đông, Hitesh cố áp chế cảm giác nôn nóng của mình.

Nếu mọi chuyện thuận lợi, lần tới cô thức dậy họ đã xâm nhập thành công thái dương hệ của hành tinh AH-1. Còn nếu mọi chuyện không thuận lợi…

Hitesh lắc đầu rũ đi những suy nghĩ rủi ro của mình.

Nếu nói đến chuyện không thuận lợi thì có quá nhiều khả năng có thể xảy ra, thiên thạch đâm trúng đoàn tàu, tàu đi chệch hướng, sự cố kĩ thuật phát sinh. Ở giữ vũ trụ mênh mông và lạnh lẽo, bất kì rắc rối nào cũng có thể là vấn đề trí mạng, bóp chết chuyến hành trình này.

Bởi vậy, cách tốt nhất là đừng nghĩ. Dẫu sao họ cũng đã thành công mượn nhờ lực hấp dẫn của mặt trời để gia tốc và chuyển hướng. Nhất định mọi việc về sau sẽ thuận lợi.

Hitesh vừa tự nhủ vừa nhắm mới lại.

-Mời mọi người thả lỏng cơ thể và trí não.

Giọng nói đơn điệu của Marina vang lên.

-Chuẩn bị tiêm dung dịch an thần.

Phụt!

Có tiếng xì hơi phát ra, Vũ Phương cảm thấy hơi nhói ở bên cổ, cậu hiểu dung dịch an thần đã được tiêm vào người.

Khác với những người khác, tuy cậu chịu trách nhiệm chính cho chuyến hành trình này, phải cân nhắc đo lường mọi khả năng có thể diễn ra, nhưng cậu không lo lắng. Đối với cậu, bất kì tình huống nào diễn ra cũng không thể khiến cậu mất bình tĩnh.

-Bắt đầu hạ nhiệt độ.

Sau khi được tiêm dung dịch an thần và cảm nhận nhiệt độ xung quanh đang dần hạ xuống, tuy chậm nhưng có thể cảm nhận rõ ràng, Izayoi chợt nghĩ bản thân giống như một con cá ngừ, sau khi bị đánh bắt thì ngay lập tức cho vào khoang đông lạnh, cố gắng giữ lại mức độ tươi sống nhất cho đến khi được bán cho những đầu bếp hàng đầu.

Izayoi không nén nổi xúc động muốn chia sẻ cảm giác này với mọi người, nhưng ý thức cô đang dần mơ hồ. Tác dụng của thuốc an thần đã bắt đầu ngấm, suy nghĩ của cô miên man, kéo dài, dần dần trôi đi tới những thứ mà chính cô cũng không hiểu hay không ngờ nổi. Chỉ một lúc sau, từ con cá ngừ cô đã liên hệ tới chiếc bánh bao rồi tới bộ ngực vĩ đại của Hitesh. Izayoi lịm đi từ lúc nào không hay.

Còn Ban thì rất thoải mái. Kể từ lúc nằm vào khoang ngủ đông cậu đã bình yên nhắm mắt lại, dễ dàng xua đi suy nghĩ trong đầu, cậu như một thiền sư nằm yên một chỗ, không nghĩ ngợi gì, đợi chờ liều thuốc an thần tiêm vào trong cơ thể.

Đối với Ray, cậu là người kịch liệt phản đối việc để thể trí tuệ nhân tạo tiếp quản toàn bộ đoàn tàu trong lúc họ ngủ đông. Trong mỗi lần nhắc tới vấn đề này, cậu luôn thiết tha kế hoạch thay phiên nhau canh gác. Cậu nhấn mạnh tầm quan trọng của sự hiện diện của một người tỉnh táo tiếp quản đoàn tàu, không muốn phó mặc mọi chuyện cho một cỗ máy vô tình chỉ biết đến số liệu và xác suất.

Cậu thậm chí còn tình nguyện không ngủ đông, điều khiển đoàn tàu này đến đích. Tuy nhiên, mọi thành viên trên chuyến hành trình đều có chức năng riêng và không thể thay thế. Bọn họ sẽ cần cậu khi đến được AH-1. Không thể thuyết phục mọi người hay tìm ra cách thức ổn thỏa, Ray đành chấp thuận với kế hoạch cho Marina tiếp quản đoàn tàu.

Cũng không phải Ray không tin được Marina, không tin được thể trí tuệ nhân tạo, mà thực chất, Ray không tin tưởng hoàn toàn được bất kì ai. Sinh ra trong một gia đình có lịch sử lâu đời về chính trị, từ nhỏ Ray đã được giáo dục và định hướng theo con đường này. Đối với cậu, mối quan hệ bền vững nhất là mối quan hệ lợi ích. Ray hiểu rất rõ bản chất loài người và biết cách tận dụng điều đó, nhưng một thể trí tuệ chỉ biết tuân lệnh và phục tùng mà không thu về ích lợi nào, khiến Ray cảm thấy không thể khống chế nổi.

Đến tận lúc hơi lạnh khiến bản thân cảm thấy buốt giá mà Ray vẫn chưa hôn mê được, cảm giác mệt mỏi của bộ não phát ra liên hồi, nhưng Ray không muốn ngủ, thúc ép bản thân không được ngủ.

Giữa lúc chống cự, cũng như Izayoi với suy nghĩ miên man của cô, Ray lịm đi từ lúc nào không hay.

Về mặt không muốn ngủ đông, Christ cũng khá đồng tình với Ray trên một mức độ nhất định. Nhưng lí do của cô lại rất trẻ con, cô muốn thức để chơi game. Vì lí do quá trẻ con như thế nên cô không dám công khai suy nghĩ của mình trước mặt mọi người, chỉ đơn giản đồng tình với số đông.

Nhưng trên cương vị một nhà khoa học, Christ cũng cảm thấy kế hoạch này hợp lí và có khả năng thành công cao nhất. Ôm chút tiếc nuối đối với trò chơi đang chơi dở, Christ dần chìm vào giấc ngủ.

-Điện tim đồ đã đạt ngưỡng đóng băng. Hoàn tất giai đoạn đóng băng.

Âm thanh máy móc của Marina lại vang lên, nhưng hiện tại đã không còn ai nghe được lời nó nói.

Sáu chiếc lồng kính chầm dần xuống bên dưới sàn tàu, sau đó một lớp kim loại dày đóng lại, cất giấu sáu khoang ngủ đông vào vĩ trí kín kẽ, an toàn.

Toàn bộ đèn trên đoàn tàu tắt ngóm, nơi đây trở nên đen kịt, chỉ có màn hình tại khoang điều khiển chính vẫn bật, số liệu xuất hiện và biến mất không ngừng.

Giữa không gian bao la không thấy bờ bến, thỉnh thoảng le lói một chút điểm sáng rồi biến mất ngay sau đó, đoàn tàu vẫn cứ gia tốc, cố gắng đạt tới tốc độ cao nhất.

Bạn đang đọc Khoa Học Là Ma Thuật Của Thời Đại Mới sáng tác bởi Lilith_AI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lilith_AI
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.