Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Q4. Chương 37: Đêm của ngày thứ nhất

Phiên bản Dịch · 3101 chữ

Kho dữ liệu

Quyển 4: Tin (Thứ mà nhân loại phải mang)

Chương 37: Đêm của ngày thứ nhất

.-o0o-.

Trong bóng tối, chiếc xe ô tô việt dã lầm lũi lăn bánh. Động cơ điện hầu như không gây tiếng ồn, tốc độ cũng tương đối ổn có thể dễ dàng bỏ lại bất kì một đám zombie thường nào mà nó vô tình gặp phải trên đường đi qua. Toàn thân bị bọc trong thiết giáp, có cả hệ thống dưỡng khí riêng, khi đóng kín lại là hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, không có cửa sổ, không có cả lỗ thông hơi. Lúc mới cải tạo xong con xe này, nhiều đứa trong tiểu đội còn thường gọi đùa nó là cỗ quan tài di động. Chỉ là, cỗ quan tài này được trang bị hỏa lực đủ để tham gia vào biên chế xe tank.

Lái chiếc xe bằng ý nghĩ, đối với Văn, điều này còn dễ hơn cả chơi điện tử. Rời khỏi nơi chiến đấu với con Tank biến dị kia một lúc rồi, xe chạy cũng không quá nhanh nhưng vẫn chưa gặp được một con zombie tiến hóa đui mù nào mò tới. Hệ thống nhìn đêm sẽ cung cấp tầm nhìn, xe còn không phải bật đèn, không có tiếng nổ máy nên nó cũng không chủ động hấp dẫn zombie đến vậy. Đường đi khá là thuận lợi khi đã có tay Du cưỡi bộ xương khủng long đi trước dò đường, tiện tay cũng thanh lí vào ba con zombie cản lối. Văn và đồng bọn đã gần tới chỗ bé Lan.

...

Không chậm trễ như nhóm của nhóc Văn, Cỏ May và Thủy đã tới điểm hẹn tập hơn được một lúc khá là lâu rồi. Một hoa tiêu đi với một Tanker cứng cáp và sát thương của cả hai đều không hề nhỏ, bộ đôi kết hợp hoàn mĩ nhất tiểu đội cho tới lúc này. Do ngược hướng với nhóm của nhóc Văn nên không kịp chạy tới cứu viện, hai cô gái quyết định dừng lại ở chỗ bé Lan, tham gia củng cố phòng ngự nơi này.

Một khu vực xung quanh cứ điểm tạm thời có bán kính rộng 50m đã bị bé Lan thanh lí qua từ trước, trở thành một vùng không zombie. Giờ đây, sau khi Cỏ May và Thủy đến, khu vực đó đã được mở rộng ra thêm 300m nữa, còn rộng hơn một chút so với cự li bao phủ của Thiên Nhãn. Vừa để tạo ra không gian trống an toàn, vừa để chuẩn bị đón nhóm nhóc Văn.

 - Phập... Khục! - Bổ phần ngạnh nhọn hoắt của cái lưỡi lê lớn gắn trên đầu nòng cây súng trường hạng năng Exiler của mình vô đầu một con zombie, cùng lúc đó tay trái cũng vung, Thủy đập mạnh tấm khiên vào người một con zombie khác. Nhổ lưỡi lê ra khỏi đầu con zombie đã chết, Thủy quay sang, bổ tiếp vào đầu con zombie vừa bị mình đập ngã.

Thể lực lớn hơn hai lần một người đàn ông trưởng thành khỏe mạnh, lại được bọc giáp kín mít toàn thân, lũ zombie thường này hầu như không làm gì được Thủy. Khi không có sự áp đảo về mặt số lượng, đám zombie dưới cơ hoàn toàn. Không có răng nanh và móng vuốt sắc bén như của loài dã thú, lại chỉ biết lao thẳng vào, quá là đơn giản để đối phó. Một khi không còn lo lắng về việc bị nhiễm virus thì lũ zombie còn không bằng cả loài dã thú. Ít ra, một con thú còn biết giảo hoạt lặng lẽ rình mồi, biết lựa thời cơ lao vào tấn công hay là bỏ chạy. Lũ zombie thì không. Trong bất cứ trường hợp nào, chúng đều áp dụng một bài duy nhất, đó là gầm gừ, gào thét rồi xông lên bằng tất cả những gì mình có. Chỉ cần tâm không sợ hãi, và giữ cho không bị hoảng hốt lúc bất ngờ, vậy thì đối với Thủy, lũ zombie thường này không phải là đối thủ.

 - Khu vực 4 đã thanh lí xong. - Đám zombie này không lớn, chỉ bốn năm con, sau khi tiêu diệt được con cuối cùng, Thủy quay ra, nói vào khối cầu Vol's Golem bên cạnh.



 - Ừm! Lắp đặt Mắt Thần xong, lập tức trở về - Giọng Cỏ May đáp lại. Nhiệm vụ của Thủy không chỉ là thanh lí zombie mà còn cả lắp đặt những cột cảm ứng siêu âm và thu phát tín hiệu mang tên Mắt Thần lên khắp rìa khu vực nữa. Gọi là cột nhưng thực ra chỉ là những ống kim loại hình trụ tròn to bằng miệng chén và dài cỡ một gang tay. Bên trong thân mang theo bộ phận thu phát sóng siêu âm, giống như là con dơi vậy, nó sẽ phát hiện ra những thứ chuyển động trong phạm vi dò xét của mình. Phạm vi dò xét của một cột Mắt Thần không lớn, nhưng nhiều cột thì sẽ kết thành một mạng lưới bao phủ khổng lồ.

Thủy mất thêm một chút thời gian nữa để lựa chọn vị trí lắp đặt Mắt Thần, thứ này phải được gắn trên cao và nơi vững chãi. Trong khi đó, kênh liên lạc cũng vang lên âm thanh của bé Lan.

- Khu vực 2 thanh lí xong - Cũng là một thành viên chủ lực, năng lực tác chiến của em không thua bất kì một thành viên nào. Đặc biệt, với đặc điểm huyết thống của mình, trong bản đồ dành cho kẻ đi săn thế này, em còn càng trở nên lợi hại.

Khoảng trống zombie được chia thành 4 khu vực, bé Lan và Thủy chia nhau, mỗi người 2 khu. Còn Cỏ May thì ở lại cứ điểm, vừa chỉ đạo chung, vừa để đề phòng các tình huống đột xuất phát sinh, phần nữa là trông giữ cô bé con, dân cư của thế giới này. Trên người cô bé con này có một lượng lớn tình báo mà theo cả Thủy và Văn đều đánh giá là vô cùng hữu ích.

Dặn dò cả hai người đồng đội của mình cẩn thận khi lắp đặt Mắt Thần, Cỏ May bắt liên lạc với nhóm của Văn đang đến:

 - "Tổ" gọi "Rồng". Khu vực đã trống, đoàn lễ tân đã sẵn sàng tiếp đón.



 - "Rồng" đã rõ. Đang tiến vào...

.........

Đêm xuống trên khu tị nạn, ánh mặt trời rút đi cũng tuyên cáo cho sự chấm dứt hoạt động của con người. Lúc này, đa số nhân thủ đã được rút về nghỉ ngơi, chỉ còn một số người tiến hóa ra năng lực có thể trinh sát trong đêm mới còn công tác trong cương vị cảnh vệ mà thôi. Con người dù sao cũng không phải là loài ưa thích sinh hoạt ban đêm. Đôi mắt của họ không nhìn được trong bóng tối, đôi tai của họ cũng không phân biệt được sóng siêu âm. Còn ánh sáng khả dụng, ở thời mạt thế như này nó quá là bắt mắt. Cả tòa thành thị hoang tàn tràn ngập quái vật bỗng nhiên bừng lên vài điểm sáng chẳng khác nào một ngọn hải đăng giữa trời đêm mịt mù, thật không có tác dụng gì ngoài việc hấp dẫn thêm nhiều quái vật đến.

Vả lại, hệ thống điện lưới cũng đã tê liệt từ lâu, khu trại có máy phát điện thật đấy, nhưng thứ đó ồn ào và hao nhiên liệu kinh khủng. Trong khi, xăng dầu lại luôn là tài nguyên chiến lược và càng ngày càng khan hiếm. Bình thường, khu trại chỉ duy trì một lượng điện cơ bản đủ để giữ cho một số thiết bị quan trong luôn chạy, ví dụ như kho lạnh. Lượng điện đó sẽ được cung cấp đủ bởi mười tám tấm pin mặt trời do những tiểu đội nhặt nhạnh liều mang từ khắp nơi trong thành phố về. Thiếu quá mới phải khởi động một cách gián đoạn mấy đầu máy phát điện dưới lòng đất thôi.

Bóng tối là thiên hạ của những con quái vật. Sau hơn một năm điên cuồng tiến hóa, lũ xác sống đã bắt đầu hình thành một chút tập tính đi săn, nhất là những con biến dị. Chúng càng ngày càng giống sinh vật sống hơn là một cái xác chết biết đi. Khu trại đã chìm vào im lặng khi hầu hết công tác, sinh hoạt đã ngừng lại, nhưng đối lập với nó, thành phố hoang tàn ban sáng, đến đêm lại bừng bừng lên sức sống. Liên tục có những tiếng kêu gào gầm hống loáng thoáng vang vọng trong không gian. Và đã từng có một ông tiến hóa ra khứu giác cực nhạy đã nói rằng, gió trong thành phố này lúc nào cũng có vị tanh hôi của máu, càng về đêm thì càng đậm.

Tận thế rồi, nhưng chắc chắn là chỉ đối với con người mà thôi. Bởi vì ngoài kia, thiên nhiên đã trỗi dậy và cả một thế giới vẫn bừng bừng sức sống.

Tạm rời mắt ra khỏi ống ngắm của khẩu súng trường, Thịnh đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn lướt xuống khu trại tị nạn âm trầm cô tịch dưới chân, đầu khẽ lắc, lòng thầm nhủ: "Mình lại suy nghĩ lung tung nữa rồi..." Đôi tay vô thức chà xát khẩu súng ngắm, lau đi một vệt bụi vốn không có thực trên báng súng đã sáng bóng.

Một ngày rồi...

Đã một ngày rồi kể từ lúc Thịnh phát hiện ra con sinh vật lạ, thứ mang hình dáng loài người, được bao phủ trong một bộ giáp xương phong cách và dùng vũ khí là một thanh trường thương. Sẽ chẳng có gì nếu thứ đó không cưỡi lên một bộ xương khủng long hầm hố và sức mạnh thể hiện ra lớn đến mức dọa người.

Một tổ hợp kì dị giống như Tử Vong Kỵ Sĩ trong mấy tựa game Fantasy. Chỉ có điều, đây là thế giới thực chứ không phải là game. Thứ không nên xuất hiện vậy mà lại ngang nhiên bước đi trên đường phố.

Cái thứ dị hợm đó xuất hiện một cách bất ngờ, hạ vài con xác sống biến dị rồi lặng lẽ bỏ đi. Những tòa nhà cao tầng và địa hình phức tạp nơi thành thị che lấp đi hình bóng của nó. Thế nhưng bằng thị lực mạnh gấp mấy lần người thường, Thịnh vẫn loáng thoáng phát hiện ra một vài dấu vết. Chỗ đó có tàn dư của chiến đấu, chỗ kia có la liệt xác zombie, lại chỗ khác nữa có kiến trúc bị đánh sập. Dựa vào những dấu vết đứt quãng như thế, Thịnh phác họa ra một đường lộ tuyến đại khái của cái thứ kì dị kia.

Lạy trời! Thứ đó không có lao thẳng về khu trại. Ở khoảng cách tầm hơn một kilomet, thứ đó rẽ ngang, rồi di chuyển thành một hình vòng cung lớn chạy lướt qua nơi này. Thịnh có cảm giác như thứ đó chuyên nhằm vào lũ zombie mà tới vậy. Suốt dọc theo đường đi, thứ đó chẳng có tránh né chút nào mà hình như còn chủ động nghênh chiến với từng đám zombie. Việc này vô cùng quái lạ vì phải biết rằng zombie trong thành phố này nhiều lắm và giết là không hết đấy. Chủ động đi trêu trọc đám đó chẳng có ý nghĩa gì cả, chẳng thà để dành năng lượng để làm những việc quan trọng hơn, như là tìm kiếm thức ăn chẳng hạn. Trừ khi, lũ zombie bị coi là con mồi và đi săn để làm thức ăn... Vừa nghĩ đến đó, Thịnh bất giác rùng mình, không tính đến chuyện lũ zombie vẫn mang nguyên dạng nhân hình, chỉ là cái trạng thái nửa thối rữa đó cũng đã rất buồn nôn rồi, kinh tởm không chịu được.

Thế rồi gần tối, có tiếng nổ mạnh truyền đến từ sâu trong thành phố. Hướng đó bị hạn chế tầm nhìn nên Thịnh không biết là do thứ gì tạo ra, chỉ có điều chắc chắn là nổ rất lớn. Và trời đất ơi! Đó chính là hướng di chuyển của con Kỵ Sỹ Xương.

Tiếng nổ to lắm. Khi đó cả khu trại đều giật mình. Không gian hơi tĩnh lại trong một thoáng để cho từng đợt dư âm tự do tàn phá. Sau đó là triệt để sôi trào. Mọi người trong khu trại dường như tạm quên đi công việc đang dang dở. Họ hỏi nhau những câu lo âu. Họ đưa ánh mắt có chút thất thần và rất nhiều hoảng hốt đảo loạn khắp đất trời. Tâm tình như một thứ bệnh dịch nguy hiểm, nó nhanh chóng lây nhiễm khắp nơi, ai ai cũng cảm thấy một sự lo âu vô lí.

Tận thế đã quá một năm rồi, dù khó khăn gian khổ vẫn còn y nguyên như trước, thế giới bên ngoài vẫn tràn ngập những uy hiếp và hiểm nguy. Thế nhưng, những người trong khu trại này, sống dưới sự bảo vệ của một Queen, họ vẫn được hưởng một sự yên bình tương đối.

Nghe nói, chị Thy - một trong những người sáng lập ra khu trại tị nạn này, tiến hóa ra sức mạnh sánh ngang với những xác sống cao cấp nhất, những con Queen. Mỗi khu vực lại chỉ có một Queen duy nhất, và chị chính là Queen của khu này. Có chị ở đây, lũ xác sống biến dị có một chút linh trí sẽ không dám mò đến, chỉ còn những con xác sống thường. Lũ thoái hóa sẽ bị cản lại bởi bờ tường bao của khu trại tị nạn và bị xử lí bởi chính những người dân trong này.

Vậy nên, chỉ cần ở lại trong phạm vi khu trại, bạn sẽ không phải lo lắng về việc đột nhiên bị tập kích bởi một con xác sống biến dị đáng sợ. Hàng ngày cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao, sẽ từ nhà ăn nhận được một phần lương thực. Mặc dù công việc luôn khổ cực, mọi người chưa bao giờ hết đói, tâm trạng có đôi khi ủ rũ, ngoài miệng có thường xuyên than vãn, nhưng không ai phủ nhận được sự yên bình.

Kể ra, cũng phải từ sau vụ bạo loạn lương thực hồi hơn nửa năm trước đến giờ, khu trại không phải đối mặt với một lần nguy cơ lớn nào uy hiếp. Mà vụ đó tính ra là nội chiến. Còn giờ đây, khu trại phải đối mặt với sức mạnh từ bên ngoài. Không biết rõ về đối phương, đủ mọi loại đồn đại, suy đoán lan tràn, ai ai cũng cảm thấy bất an và lo âu hết sức.

Sự hoảng loạn phải kéo dài quá mười lăm phút, sau đó hình như ban lãnh đạo thực hiện biện pháp trấn an nào đó nên mọi người lục tục trở lại vị trí công tác của mình. Có lẽ, nỗi sợ và sự bất an không dễ xóa, nhưng ít nhất thì biểu hiện của khu trại cũng đã không còn hỗn loạn nữa.

Mọi diễn biến của khu trại tị nạn đều nằm dưới tầm mắt của Thịnh, nhưng nó không quan tâm lắm. Con người sống trong tận thế thì có ngày nào là không sợ hãi với lo âu. Vị trí hiện tại của Thịnh tương đối an toàn, và nó chỉ cần thực hiện tốt nhiệm vụ của mình là đủ.

Thằng Tùng, bạn cùng canh gác với Thịnh đã đi ngủ để lấy sức cho ca trực từ nửa đêm đến sáng. Còn từ bây giờ cho tới nửa đêm, nhiệm vụ canh gác là của Thịnh.

Đôi mắt nhìn được trong bóng tối, mặc dù chỉ có hai màu trắng xám và xanh lam nhưng chỉ cần thế thôi đã rất đủ rồi. Dường như tự tin vì được đêm đen che chở nên lũ xác sống biến dị cũng bạo dạn hơn nhiều lắm. Đứng ở trên cao nhìn xuống thành phố hoang tàn, đôi khi may mắn, Thịnh còn được chứng kiến rất nhiều trận chiến thú vị vô cùng.

Ở trên cao này cũng không bị làm phiền bởi những tạp âm sinh hoạt bên dưới khu trại tị nạn. Quanh quẩn bên tai chỉ có tiếng gió hè vi vu và một bầu trời không trăng nhưng đầy sao rực rỡ. Đặt khẩu súng ngắm vào lòng, Thịnh hơi ngả người để tựa lưng vào một bên vọng gác, nó nghĩ: "Lại là một đêm thanh vắng với những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu...". Chỉ có điều, Thịnh không được yên tĩnh lâu vì sau đó, lão Sói mò đến...

Ủng hộ nhóm viết để chương ra nhanh hơn: http://unghotoi.com/1473751754Rwo83

Cầu khen thưởng, cầu viện trợ… Không mong phát tài, chỉ mong đủ trả tiền phòng, đủ mua được cơm ăn


                            Nơi yên bình nhất là nơi mắt bão
                                   Lúc em buồn nhất là lúc mắt em sầu…

Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão

Viết chính: Lan Thi Phụ tá : Th.a Woa (Thăng Thiên Họa) Sói lạc lối

Cộng tác viên: Mộc Chi Sao Na Phạm Văn Linh Lê Hoàng Trần

................ ...

79

Dream of storm stage 1: Tiền tố DoS

Ps cuối chương:

Thế đấy, sau một quãng thời gian trì hoãn, truyện lại được tiếp tục.

Chương đã đăng, còn bây giờ là chương trình rp sản phẩm.

Như đã dáo từ tước, đoạn thời gian vừa qua, Hoa Bão team hợp tác với cộng đồng Caber (Cá Bơ) thực hiện xây dựng một website giải trí.

Web thì cần người xem và lượng tương tác, vậy nên, các bạn ủng hộ nhóm đi vô link này: http://dnet-z.com/thongtintk/35 Nhấn vào nút đăng nhập là tài khoản facebook tự login và web. Sau đó auto like tất cả các bài đăng trong đó. Toàn là bài của Hoa Bão cả, rp tên tuổi của nhóm lên một tí.

Để ý yêu cầu Confrim sau khi nhấn like nhé.

Thông và yêu các bạn nhiều.

Bạn đang đọc Kho Dữ Liệu của Đảo 13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yangzing123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.