Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Hà Thông Thiên Tháp

Phiên bản Dịch · 2393 chữ

Lệnh bài thần kỳ này, không ngờ là lệnh bài tư cách để đi lên một khu vực của tầng mười hai mê cung, Tinh Hà Thông Thiên Tháp.

Cái gọi là Tinh Hà Thông Thiên Tháp, chính là một bình đài trong Tinh Hà Kết Giới, là một không gian do Chúng Thần Thái cổ hợp lực tạo ra.

Trong không gian này, tích tụ tinh hoa của Chúng Thần Đại lục Thiên Huyền, cũng là một bình đài mà Chúng Thần xây dựng cho người đời sau của Đại lục Thiên Huyền, một bình đài có thể đột phá lên Thiên Thần Đạo!

Cũng là nơi duy nhất trên Đại lục Thiên Huyền có thể Khí Trùng Tinh Hà!

Bình đài này, là một tia hy vọng mà Chúng Thần Thái cổ của Đại lục Thiên Huyền lưu lại, cũng là một sơ hở nhỏ của Tinh Hà Kết Giới.

Nhưng sơ hở này từ ngoài nhìn vào, tuyệt đối nhìn không thấy. Cho nên, cho đến hiện nay, bình đài này chưa mang đến tác dụng xấu nào cho Tinh Hà Kết Giới cả.

Điều này đối với những Chân Thần Đạo đỉnh phong như Vương Thiền và Không Minh Tử mà nói, quả thực là một sự hấp dẫn rất lớn. Vận khí, đây tuyệt đối là vận khí!

Có được chỉ dẫn của lệnh bài, biểu tình của Vương Thiền và Không Minh Tử vô cùng phức tạp. Ngược lại Tần Vô Song lại vô cùng bình tĩnh.

Không Minh Tử vui mừng như điên, sau đó dần dần khôi phục bình tĩnh:

- Hai vị, chuyện này phải nghiêm túc giữ bí mật mới phải. Nếu không, những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia sẽ ùn ùn kéo tới mất.

Vương Thiền không phản đối, Tần Vô Song ngược lại lắc đầu.

Không Minh Tử sắc mặt hơi thay đổi:

- Vô Song đạo hữu, ngươi trẻ tuổi háu đá, không biết nặng nhẹ. Lệnh bài tư cách của Thông Thiên Tháp này, còn quý giá hơn Tinh Hà Lệnh, không khéo lần này đào được, chỉ có ba tấm này của chúng ta mà thôi. Ngươi không muốn cả đám cường giả chí tôn nhòm ngó chúng ta chứ?

Không Minh Tử thực lực cường đại, nếu sợ thì chẳng sợ ai. Nhưng nếu bị một đống người nhòm ngó, thật không thoải mái. Đặc biệt là có bảo vật vô giá này trong tay, loại tranh đoạt này, không chết không thôi.

Tần Vô Song thản nhiên nói:

- Không Minh Tử đạo hữu, Chúng Thần Thái cổ để lại cho chúng ta đống của cải này, là của chung của tất cả cường giả trên Đại lục Thiên Huyền. Đây không chỉ là kỳ ngộ và thu hoạch, còn là trách nhiệm. Ta không ngại tất cả cường giả đều giành được tư cách này. Đại lục Thiên Huyền không sợ Thiên Thần Đạo quá nhiều, mà chỉ sợ quá ít!

- Lời tuy là vậy, nhưng lệnh bài tư cách chỉ có ba tấm. Ngươi lẽ nào muốn nhường lại tư cách này? Nếu thật vậy, ngươi quả thực cao thượng.

Không Minh Tử có chút chế giễu nói.

- Không Minh Tử đạo hữu, đừng chỉ nhìn một phía như vậy. Chúng ta có thể phát hiện ra nơi này, những người khác cũng có thể phát hiện ra những chỗ khác. Người điều khiển Thần Khí Chi Môn đã mở ra Thần Khí Mê Cung này, có nghĩa là đã trưng bày ra toàn bộ ý chỉ Chúng Thần. Đây là cơ hội cuối của Đại lục Thiên Huyền, ta cảm thấy chúng ta nên đồng tâm hiệp lực, xóa bỏ mọi hiềm nghi. Nếu lúc này vẫn không thể đoàn kết lại, đợi Dị tộc phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, thì vĩnh viễn cũng không còn cơ hội nữa.

Dị tộc là nỗi đau vĩnh viễn, cũng là áp lực vĩnh viễn.

Đề tài một khi đã nói tới Dị tộc, Không Minh Tử cũng không còn gì để nói, ngượng ngùng nói:

- Nói thì dễ, vạn nhất bọn họ không tìm được lệnh bài này, chắc chắn sẽ nhòm ngó đến lệnh bài trong tay chúng ta.

Tần Vô Song nói:

- Nhị vị, lúc này ta cũng không làm kiêu nữa. Các ngươi đi lên tầng mười hai trước, tranh thủ sớm tìm ra vị trí của Tinh Hà Thông Thiên Tháp. Tin này, không nên để lộ ra diện rộng, nhưng phải thông báo với các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc.

Vương Thiền cảm thán nói:

- Vô Song, người trẻ tuổi mà có tấm lòng và trách nhiệm như ngươi, quả là hiếm có. Vương Thiền ta bội phục. Đại công vô tư, ngươi xứng đáng với bốn chữ này!

Không Minh Tử khóe miệng mấp máy, tuy cảm thấy Tần Vô Song có chút ngốc nghếch, nhưng phải thừa nhận, nếu là hắn, sẽ không làm được như vậy.

- Vương Thiền đạo hữu, nếu Tần Vô Song đã cao thượng như vậy, chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian nữa. Nhanh chóng tiến lên tầng mười hai mê cung, chúng ta hai người đi có việc gì cũng có thể thương lượng. Vạn nhất có tình hình đột xuất, người đông lực mạnh!

Đề nghị của Không Minh Tử, Vương Thiền đương nhiên không thể từ chối.

Tần Vô Song nhìn hai người một cái, nói:

- Nhị vị, ta có một lời khuyên. Đến Tinh Hà Thông Thiên Tháp, nhị vị nhất định phải đem đại nghĩa của Đại lục Thiên Huyền đặt lên hàng đầu, không được có sự tranh giành vô vị nữa. Đến nay Đại lục Thiên Huyền của chúng ta đã không còn vốn để nội chiến nữa rồi.

Không Minh Tử hắc hắc cười, gật đầu đáp:

- Được, Không Minh Tử ta xin thề, đến Thông Thiên Tháp nhất định hợp tác chân thành cùng Vương Thiền đạo hữu, quyền lợi của Đại lục Thiên Huyền trước tiên, quyền lợi cá nhân để sau. Như thế đã được chưa?

Loại khẳng khái này, đương nhiên không phải ra vẻ. Đương nhiên, Không Minh Tử đây cũng là hành động thức thời, dù sao hắn từ trên người Vương Thiền cũng không kiếm được lợi lộc gì, không bằng thành thật hợp tác.

Thủ hạ của Không Minh Tử đều ở gần đây, dễ dàng sai phái. Thủ hạ của Vương Thiền lại ở nơi khác, Vương Thiền trịnh trọng phân phó, cho thủ hạ theo dõi chặt Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, hai người kết bạn cùng đi.

Bao Bao và Tần Vân Nhiên đều đi lại, ánh mắt nhìn Tần Vô Song đều có chút khác thường.

Tần Vô Song cười:

- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

Bao Bao cười đáp:

- Lão Đại, khí độ vừa rồi của ngươi, đã có chút phong thái của nhân vật lãnh tụ của Đại lục Thiên Huyền rồi. Ha ha, cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc đều không dám hỗn xược với ngươi. Lão Đại, ta đã có thể dự đoán trong tương lai không xa, những người này sẽ thần phục ở xung quanh ngươi.

Tần Vô Song sắc mặt trang trọng, nói:

- Thứ ta theo đuổi, không phải là bọn họ có thần phục ta hay không, mà là Đại lục Thiên Huyền này, hành tinh thuộc về chúng ta này, không rơi vào tay Dị tộc, không trở thành nô lệ của kẻ khác.

Tần Vô Song trong lòng nghiêm nghị, nếu không sao có thể nói Đại Chưởng môn tuổi nhỏ mà trí tuệ hơn người? Đây chính là khí độ, là khí độ mà một cường giả nên có.

- Bao Bao, các ngươi tiếp tục thăm dò, vẫn câu nói đó, đừng có ham chiến. Ta đi liên hệ mấy cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia!

Tần Vô Song trong lòng thực ra vẫn còn chút phiền não, kẻ giấu mặt đằng sau kia, không thể tìm ra. Mà tin tức về Tinh Hà Thông Thiên Tháp này có liên quan đến đại kế của Thiên Thần Đạo, không thể không nỗ lực.

Cân nhắc nặng nhẹ, Tần Vô Song quyết định đi thông báo cho các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc trước. Bất kể thế nào, những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc này, trước mắt vẫn là những người cần đến Thông Thiên Tháp nhất.

Còn về các Chân Thần Đạo cường giả khác, cách Chân Thần Đạo đỉnh phong, vẫn còn một khoảng cách, đi hay không, tạm thời ảnh hưởng không lớn.

o0o

Cần tìm đầu tiên, tự nhiên là Hiên Viên Dương!

Quan hệ của Hiên Viên Dương và Tần Vô Song, vì vấn đề Tân gia, làm cho rất không vui vẻ. Mà sau đó vấn đề phân phối Tinh Hà Lệnh, Tần Vô Song lấy lý mà tranh, cũng làm cho Hiên Viên Dương rất không vui vẻ. Trong lòng đối với Tần Vô Song vẫn còn chút mâu thuẫn.

Thấy Tần Vô Song tìm tới, Hiên Viên Dương thái độ không không mặn không nhạt.

- Tần Chưởng môn, trong Thần Khí Mê Cung này, một khắc thời gian một khắc vàng, có vấn đề gì, đi ra rồi nói!

Hiên Viên Dương dùng khẩu khí có phần xa lạ nói.

Tần Vô Song sao lại không biết tâm tư của Hiên Viên Dương, cười nhạt:

- Dương đại nhân, hôm nay ta tới tìm ngươi, chính là vì chuyện của Thần Khí Mê Cung. Ta chỉ có một lời muốn thỉnh giáo Dương đại nhân. Chúng ta xông vào Thần Khí Mê Cung này, là để làm gì?

Hiên Viên Dương thản nhiên đáp:

- Câu hỏi này có chút thừa thãi. Thần Khí Mê Cung là di sản mà Chúng Thần Thái cổ để lại. Ngươi ta tới đây, đương nhiên là để kế thừa tài sản này!

- Vậy kế thừa khối di sản này rồi thì sao?

Hiên Viên Dương lông mi khẽ giương lên:

- Tần Chưởng môn, có gì thì nói luôn ra, không phải vòng vo nữa!

Tần Vô Song tiêu sái cười:

- Được, vậy ta nói vào vấn đề chính. Dương đại nhân cho rằng Dị tộc kia xâm lược, dựa vào thực lực hiện nay của Đại lục Thiên Huyền, có mấy phần cơ sở để chống cự?

Vấn đề này làm cho mục quang Hiên Viên Dương đột nhiên trở nên lạnh lẽo, ngưng trọng nhìn Tần Vô Song hồi lâu, sau đó mới than nhẹ một tiếng, đáp:

- Nếu Dị tộc hiện tại xâm lược, Đại lục Thiên Huyền, không có bất cứ hy vọng gì!

Vốn tưởng rằng Tần Vô Song ngựa non háu đá, sẽ phản bác, không ngờ Tần Vô Song vô cùng đồng ý, gật gật đầu:

- Không sai, cho nên, ta tới nơi này là muốn thông báo với Dương đại nhân một câu, những tranh chấp va chạm ở ngoài Thần Khí Chi Môn, đã đến lúc bỏ qua một bên rồi.

Hiên Viên Dương lạnh lùng cười:

- Tần Chưởng môn, ngươi hình như quên thân phận của ta và ngươi, cao thấp có phân nhé.

Khóe môi Tần Vô Song xuất hiện một tia cười kiệt ngạo:

- Dương đại nhân, chính vì ngươi là Hiên Viên Tộc, trên danh nghĩa là lãnh đạo của Tần gia, cho nên ta mới gọi ngươi một tiếng Dương đại nhân. Ta cùng Vương Thiền và Không Minh Tử luận bàn, cùng lắm xưng hô bọn họ là đạo hữu mà thôi.

- Vương Thiền, Không Minh Tử?

Hiên Viên Dương ánh mắt ngờ vực bất định:

- Bọn chúng sao lại kết thành một bè rồi?

- Bọn họ đã vứt bỏ hiềm khích trước đây, chuẩn bị liên thủ rồi. Dương đại nhân, các ngươi đều là cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, thứ bọn họ có thể vứt bỏ, ngươi chắc cũng có thể vứt bỏ mới phải?

Hiên Viên Dương cười hoang đường:

- Vương Thiền và Không Minh Tử xưa nay không hề đối phó với nhau, bọn chúng liên thủ? Liên thủ làm gì chứ?

- Còn có thể làm gì nữa? Hiện nay kẻ thù chung của Đại lục Thiên Huyền chúng ta, chính là Dị tộc!

Hiên Viên Dương khóe miệng giương lên:

- Dị tộc? Bằng bọn chúng liên thủ thì có thể đối phó với Dị tộc sao? Kẻ ngốc nằm mơ!

- Ha ha, Dương đại nhân, ngươi đây là dùng mắt cũ nhìn người, tự trói chân mình. Có thể làm cho bọn họ đoàn kết lại, tự nhiên là lời hiệu triệu cao hơn, sứ mệnh lớn hơn. Ta có thể nói cho ngươi biết, hai người bọn họ đã bước chân lên bậc thang dẫn tới Thiên Thần Đạo rồi.

Lời này vừa nói ra, Hiên Viên Dương dường như trong mắt phát ra một đám tinh quang.

Thiên Thần Đạo! Ba tiếng này, kích thích rất mạnh Hiên Viên Dương. Sao có thể như thế?

Nhưng mà, ánh mắt khẳng định đầy tự tin của Tần Vô Song, đã khẳng định chắc chắn, hắn không hề ăn nói huênh hoang.

- Thiên Thần Đạo? Bọn họ, có được dự triệu của Thiên Thần Đạo?

Hiên Viên Dương chậm rãi hỏi, ánh mắt nhìn Tần Vô Song vô cùng lãnh liệt.

Tần Vô Song thản nhiên cười:

- Đúng vậy, bọn họ tìm ra một động phủ của Thiên Thần Đạo ba kiếp, đoạt được lệnh bài tư cách tiến lên tu luyện tại Thông Thiên Tháp trong Tinh Hà Kết Giới.

Sắc mặt bình tĩnh của Hiên Viên Dương cuối cùng cũng biến đổi. Đi tới Thông Thiên Tháp của Tinh Hà Kết Giới, tuy hắn không hiểu cụ thể, nhưng nghe cách nói này, thì biết là tương đối đáng tin cậy.

Thời đại Chúng Thần Thái cổ, không thể một chút hy vọng cũng không để lại cho hậu thế. Lẽ nào, Thông Thiên Tháp, chính là hy vọng duy nhất mà Chúng Thần Thái cổ lưu lại sao?

Bạn đang đọc Khí Trùng Tinh Hà của Lê Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.