Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Chưởng Lệnh Xuất Hiện

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Chương 69: Cửu Chưởng Lệnh Xuất Hiện

👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹

---

Bóng người trở tay một quyền đánh lên một cái bóng mờ của La Lâm, cái bóng mờ này chính là bản thể của La Lâm, cú đấm nặng nề đánh lên bụng hắn, La Lâm bị một đấm đánh cho bay ngược về mười mấy thước, cả người đụng vào trên người Đinh, ba người La Lâm, Ngô Lão Đại và Đinh lập tức lăn thành một đoàn.

Xảo quỳ dưới đất liều mạng dập đầu còn chưa ngẩng đầu lên, bóng người dùng một bàn tay bắt lấy sau cổ hắn, đột nhiên xách hắn lên.

"Ngươi trái lại nói......"

Bóng người cười lạnh, mở miệng.

Lời còn chưa nói dứt, Xảo đột nhiên kêu lên một tiếng kỳ quái, hai chân hắn đột nhiên đá liên hoàn lên bụng bóng người, trên mũi giày của hắn bắn ra hai thanh dao ngắn dài nửa xích, trên ánh đao hiện màu đen, hiển nhiên đã ngâm qua kịch độc.

‘Leng keng’ hai tiếng vang lên, chủy thủ còn cách thân thể bóng người nửa xích liền đột nhiên gãy đoạn, có một lớp màng chắn vô hình bao phủ lên bóng người, lực phản chấn mãnh liệt chấn cho giày của Xảo cũng nổ thành bụi phấn, hai bàn chân càng là vặn vẹo nứt toát, xương chân nát như bã đậu.

"Chưởng Lệnh...... Tha mạng!"

Xảo hoảng sợ gần chết, thét lên chói tai, trong mắt có nước mắt chảy ra.

"Ngươi trái lại nói một chút xem, tương lai tốt hơn là cái gì?"

Cửu Chưởng Lệnh đột nhiên xuất hiện cất tiếng cười quái dị, trút xuống đầu chính là mấy mươi cái tát ở trên mặt Xảo.

Hai má Xảo bị đánh cho máu thịt tung bay, cả miệng đầy răng đồng thời nứt toát, mảnh răng vỡ vụn trộn lẫn máu loãng phun ra, ‘phụt phụt’ hộc ra xa mấy thước.

“Hừ…”

Cửu Chưởng Lệnh cầm lấy cổ Xảo, hung hăng ném hắn ngã xuống đất.

Hai đùi Xảo đập thật mạnh xuống đất, chân hắn giống như hai cây gậy mảnh khảnh chế bằng thủy tinh mà vỡ nát, máu thịt nổ tung, xương đùi dập nát, cuối cùng hắn chỉ còn lại nửa thân trên nằm trên mặt đất, Xảo không ra hình người thê lương thét chói tai, tiếng kêu thảm giống như lệ quỷ đang kêu rên.

"Câm miệng!"

Cửu Chưởng Lệnh không nhanh không chậm quát một tiếng.

Xảo cả người đau nhức lập tức ngậm miệng lại, nướu răng của hắn cắn chặt vào với nhau, hắn cố nén đau nhức toàn thân, không dám phát ra một chút âm thanh.

La Lâm và Đinh xoay người đứng dậy, xa xa đứng ở một bên, sắc mặt phức tạp nhìn Cửu Chưởng Lệnh. Cuồng phong thổi qua, sáu bóng người mặc giáp trụ màu đen lặng yên hiện ra phía sau Cửu Chưởng Lệnh, tiếp đó bóng người chớp động, bọn họ đã bao vây lấy Thạch Linh Khanh và Thạch Điện.

"Thật lòng yêu nhau?"

Cửu Chưởng Lệnh nhìn về phía Thạch Linh Khanh, cất giọng mỉa mai nở nụ cười:

"Lời này, ngươi tin sao? Lâm Xảo, ta muốn nghe nói thật."

Xảo kịch liệt thở hổn hển mấy hơi, hắn run run nhìn Cửu Chưởng Lệnh, mang theo âm thanh run rẩy nói:

"Thạch Linh Khanh nói cho tôi biết, nàng ấy là giáo đồ Trường Sinh Giáo, Thiên Ngư Thành là phân điện của Trường Sinh Giáo...... Nàng nói, thế lực Trường Sinh Giáo lớn mạnh, tôi ở Vụ Đao, chỉ là một tên thích khách lấy tiền bán mạng. Nếu tôi gia nhập Trường Sinh Giáo, tương lai dĩ nhiên so với làm một tên thích khách phải rộng mở hơn."

Xảo nhìn Cửu Chưởng Lệnh, gấp gáp nói:

"Đệ tử biết tội, đệ tử tình nguyện lấy công chuộc tội, đệ tử tình nguyện trà trộn vào Trường Sinh Giáo...... Vì Vụ Đao......"

Cửu Chưởng Lệnh hừ lạnh một tiếng. Xảo lập tức ngậm miệng lại, không dám lại phát ra một ra một chút âm thanh.

"Không thành thật."

Cửu Chưởng Lệnh vươn ngón tay ra, dùng sức chọc chọc trán Xảo, lạnh lùng cười mấy tiếng:

"Không thành thật...... Chắc chắn có nguyên nhân khác. Lâm Xảo, trong đội của Ngô Nham này, ngươi thông minh nhất, cũng sợ chết nhất."

"Ngươi biết thủ đoạn của Vụ Đao, cho nên, ngươi sẽ không dám dễ dàng phản bội."

Cửu Chưởng Lệnh đi tới trước mặt Thạch Linh Khanh, đưa tay nắm lấy cằm Thạch Linh Khanh, nâng mặt ả ta lên:

"Trường Sinh Giáo? Mấy năm gần đây, Vụ Đao bọn ta và Trường Sinh Giáo cũng từng có tiếp xúc...... Chỉ là, liên hệ qua lại không nhiều lắm."

"Nói một chút xem, Trường Sinh Giáo các ngươi, đến cùng là tình hình thế nào? Ngay cả thích khách tinh anh bồi dưỡng từ nhỏ của Vụ Đao ta, cũng bị ngươi mê hoặc mà phản bội?"

Năm ngón tay Cửu Chưởng Lệnh dùng sức, niết đến cằm Thạch Linh Khanh biến dạng, Thạch Linh Khanh lại ngọt ngào cười, nhẹ nhàng nói:

"Cửu Chưởng Lệnh, người làm đau tôi rồi đấy...... Hi, bộ dạng hiện giờ này của Linh Khanh thật sự khó coi, không bằng Cửu Chưởng Lệnh ban thưởng thuốc giải, để cho dung mạo Linh Khanh hồi phục lại, Linh Khanh sẽ lại nói rõ với ngài ngọn nguồn gốc gác của Trường Sinh Giáo?"

Thạch Linh Khanh đang muốn nói chuyện, một cơn cuồng phong gào thét cuốn qua. Một cái thuyền gỗ dài hai mươi mấy thước bay cách mặt đất, chạy như bay mà đến. Người phụ nữ lớn tuổi tóc bạc mặt non đứng ở đầu thuyền, nhìn thấy Thạch Linh Khanh trong tay Cửu Chưởng Lệnh, không nói hai lời liền vung tay lên, trong tay áo trường bào màu máu rộng thùng thình, một dây vải đỏ thẳng tắp bay ra, mang theo tiếng xé gió chói tai đâm thẳng giữa lưng Cửu Chưởng Lệnh.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.