Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Trai Cứu Em Gái 1 Mạng

Phiên bản Dịch · 891 chữ

Thấy người con gái trong lòng mình khóc,Lãnh Hàn ngớ ra,anh đã làm sai rồi sao,đã đùa quá mức rồi sao,anh ghét nhất cảm giác nhìn con gái khóc,giống như anh đã làm uất ức cho xô.Nhẹ nhàn vòng tay ôm lấy cô.

-"Xin lỗi,tôi không cố ý,cô đừng khóc nữa!"Giọng nói dịu dàng dỗ dành cô.

Tử Anh 1 phen sửng sốt,không ngờ hắn có lúc dịu dàng như vậy.Tim bổng nhiên đập lệch đi 1 nhịp,lúc này,sao cô lại không chán ghét cái cảm giác này,cảm giác được hắn ôm,nằm gọn trong vòng tay của hắn.Cô lưu luyến nó,không muốn rời xa nó.Chợt nhớ ra điều gì,cô liền đẩy hắn ra,lùi ra xa.

Lãnh Hàn cảm thấy có chút áy náy,lấy tay quẹt đi những giọt lệ còn đọng lại nơi khóe mắt Tử Anh.

-"Ngoan,đừng khóc nữa!" lần này giọng nói thập phần cưng chiều.

Tử Anh như ngây ngốc,không thể tin được,ngăn không được con tim đập liên hồi,càng không thể cất tiếng nói.Lúc này Lãnh Hàn đút tay vào túi,lấy ra một chiếc lắn chân,đưa đến trước mặt cô.Chiếc lắc phát ra ánh sáng màu tím nhè nhẹ.

-"Trả cho cô!"sau đó cầm lấy tay cô,đặt vào bên trong.Xoay người rời đi.

Bước vào thang máy, anh cảm thấy bản thân thật không có tiền đồ, cảm thấy mình hôm nay đúng là bị điên rồi, rảnh rang lại đi ôm cô, lại còn dỗ dành cô.Trái tim anh lúc đó cũng cảm thấy khác thường.Từ khi nào anh trở nên như vậy, luôn chú ý từng hành động của cô, lúc cùng cô dây dưa trong quán bar, lúc gặp lại cô trong nhà chị gái, lúc cô gọi anh 1 tiếng cậu, lúc cô mạnh miệng nói cô là bạn gái anh trước cô ả Linh Nhi, là lúc cô chửi bới anh, đánh anh, lúc thấy được ghương mặt thật của cô hay lúc cô không phản khán mà khóc trong lòng anh.....Tiếng báo hiệu cửa thang máy mở ra cắt đứt dòng suy nghĩ của anh.Tâm can náo loạn anh lấy điện thoại ra,gọi cho người nào đó,sau đó đi thẳng ra cửa ....lên xe rời đi.

Sau khi anh ta đi khỏi, Tử Anh đứng chết lặng, tay ấn vào phía con tim đang đập liên hồi.Không hiểu tại sao cô lưu luyến,cô thích cảm giác được hắn ôm,thích hắn dịu dàng với cô.Mấy ngày nay cô cảm thấy rất lạ,cảm giác được trái tim không chịu nghe lời, không biết từ khi nào khi nhìn thấy hắn, hay ai đó nhắc đến hắn, trái tim cô liền thiếu đi một nhịp.Từ lúc nào trở nên như vậy, lúc hắn hôn cô trong xe hơi,lúc hắn bế cô thoát khỏi tay tiểu thư Linh Nhi, lúc cứu cô khỏi người đã bỏ thuốc cô, là những lúc hai người cãi nhau, hay là lúc hắn ôm cô vào lòng, dịu dàng dỗ dành cô, lau nước mắt cho cô,đôi tay xiếc chặt chiếc lắc.

Những suy nghĩ đó không ngừng hiện lên,đối với một cô gái chưa trãi qua tình yêu như cô,thì đó là cảm giác rất lạ,nó có một chút nhớ nhung,một chút thích thú,cộng thêm quyến luyến không rời.Thoát khỏi dòng suy nghĩ,cô đi ra khỏi cửa bắt taxi trở về nhà.

Bên kia quả địa cầu, vào thời điểm sáng sớm, trong 1 ngôi biệt thự, một người đàn trung niên,ngồi trên ghế sôfa.

-"dì Điềm,báo hôm nay đâu?"

Nghe được lão gia muốn đọc báo,mọi người đều 1 phen hốt hoảng,sợ đến ngây cả người.Gì Điềm cố gắn giữ bình tỉnh,đi đến bên lão gia.

-"Thưa lão gia,hôm nay người giao báo bị bệnh,nên không có giao!"

Nét khó chịu thoáng qua gương mặt,nhíu đôi mày,ông lên tiếng.

-"Không có thì sai người đi mua,dì không biết rõ tính tôi hay sao!"

Tấc cả mọi người đều khiếp đảm,đưa mắt nhìn nhau.

-"Dạ thưa lão gia,tôi sai người đi mua ngay!" dì Điềm cung kính,có phần run rẫy.

Cùng lúc đó,có người đi vào,đưa báo ột hầu gái,liền lập tức rời đi.Dì Điềm ngạc nhiên vô cùng,vì bà ta vẫn chưa sai người đi mua,sao có thể nhanh như vậy được,nhưng thấy dáng vẻ người vừa rời đi bà ta lập tức hiểu ra.Báo được đưa đến tay Diệp lão gia,ông cầm lấy vừa hớp một ngụm trà vừa đưa mắt đọc.

Bên này đám người hầu nín thở chờ đợi,cả dì Điềm cũng thấp thỏm không yên.

Không biết qua bao lâu,vẫn không có động tĩnh,lão gia vẫn không có biểu hiện khác thường,mọi người được 1 phen chết đi sống lại.Nhưng họ cảm thấy nghi ngờ tờ báo kia,không lẽ lão gia không thấy hay sao?

Sự thật là Diệp Tử Kỳ sớm phát hiện,và sắp xếp một tòa soạn làm 1 trang báo khác,bỏ đi phần ảnh bìa kia thay bằng một tin khác.sai người mang về Diệp gia,kiệp thời cứu em gái một mạng.Nghĩ đến Tử Anh thật sự có phúc,có được anh trai đẹp trai,tài giỏi,nhìn thấu mọi chuyện,thương yêu và bao che cô.

Tại một công ty nhà họ Diệp , trong căn phòng tổng giám đốc ....có 1 người đàn ông đứng quay lưng về phía cửa,mặt hướng về phía xa xăm,tay nắm lấy 1 tờ báo,trên đó,....có cô.

Bạn đang đọc Khắc Tinh Của Tổng Tài của Tiểu Khánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.