Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ từ lắng xuống

Phiên bản Dịch · 1362 chữ

Phương Tu lập tức nói: "Vào thời điểm hoảng hốt ta đã chạy bừa, điện thoại di động đã rớt mất, bây giờ còn chưa mua cái mới."

Lâm Thư nhìn Phương Tu một cái, dùng bút viết một dãy số điện thoại lên trên giấy, nói: "Đây là số điện thoại của cục cảnh sát chúng ta, có vấn đề gì, ngươi có thể gọi vào số điện thoại này để tìm chúng ta."

Ôi chao? Phương Tu còn tưởng rằng nàng chuẩn bị cho hắn số điện thoại của nàng đây, Phương Tu cầm lên, nghiêm túc nhìn một chút, gật đầu một cái nói: "Được, nếu có bất cứ vấn đề gì, ta cũng sẽ liên lạc với các cô."

Phương Tu tiễn ba vị cảnh sát ra khỏi phòng, nghiêng đầu nhìn đồ đạc bị lật tung ở trong nhà, máy vi tính cũng được mở ra, nhưng khẳng định sẽ không tìm thấy được cái gì, bởi vì Phương Tu vào ngày hôm qua, vẫn chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, không có bất kỳ địa phương nào khác thường.

Phương Tu nằm xuống trên ghế sa lông, nhắm hai mắt lại, giờ phút này này hắn đã mệt mỏi đến mức cảm thấy hai mí mắt nặng trĩu.

"Xem ra là bọn họ không tìm thấy được cái gì ở trong căn phòng khách sạn kia, những vật kia đều đã bị Hồng Ma cùng với Sửu Ma mang đi, hiện tại phỏng chừng đang nằm ở trong đống phế tích tại tòa nhà bỏ hoang kia."

Đi ra bên ngoài cửa, sĩ quan cảnh sát Lâm Thư nhìn căn phòng của Phương Tu một chút, đồng nghiệp ở bên cạnh hỏi: "Làm sao thế? Hắn có vấn đề hay sao?"

"Theo hồ sơ ghi chép cùng với tình huống của hắn, đúng là không có bất cứ vấn đề gì, hắn chỉ là một người bình thường mà thôi, không có khả năng có quan hệ cùng với ba tên sát thủ kia." Lâm Thư suy nghĩ một chút rồi nói.

Trung niên cảnh sát gật đầu một cái, nói: "Cũng đúng, hắn nhìn qua cũng chỉ là một người bình thường, cũng không có trải qua sự rèn luyện gì, chẳng qua là ta lại cảm thấy rất kỳ quái? Ba tên sát thủ kia vì sao lại để mắt tới hắn?"

Lâm Thư nghi ngờ lắc đầu: "Không rõ ràng, bất quá ba tên sát thủ kia đã giết chết hơn mười người rồi, tên Phương Tu này cũng chỉ là một trong những người bình thường bị bọn hắn để mắt tới, chẳng qua là tương đối may mắn nên còn sống, hơn nữa chuyện này cũng quá kỳ quái, ngươi đã xem đoạn video kia rồi đúng không, ở trong đoạn video kia chỉ có hai người, còn một người khác căn bản cũng không có trong tư liệu, ba người này nhìn qua căn bản cũng không giống như là người, người của chúng ta cũng đã đi đến hiện trường khám xét, truyền tin tức về, nhân loại căn bản sẽ không tạo ra được sự phá hoại như vậy."

"Sẽ không phải thật sự là siêu phàm giả đó chứ? Có khả năng chỉ là do góc độ quay chụp tạo thành, cái gọi là nổ tung, cùng với hố sâu, bất quá chỉ là do chất nổ tạo thành." Trung niên cảnh sát cười nói, là một người đã trải qua vô số sự kiện ly kỳ cổ quái, hắn làm sao cũng sẽ không tin tưởng cái gọi là siêu phàm giả.

"Ai mà biết được? Phải điều tra rõ ràng mới có thể kết luận được." Lâm Thư làm việc đâu ra đó, so sánh thì có vẻ trầm ổn hơn hai nam cảnh sát rất nhiều.

Thanh niên sĩ quan cảnh sát nhìn qua có tuổi tác không lớn lắm ở sau lưng Lâm Thư nói: "Hiện tại cộng đồng mạng đang nhốn nháo, khắp nơi đều lan truyền đoạn video này, bây giờ còn có người đang phát sóng trực tiếp tòa nhà sụp đổ cùng với cái hố sâu kia."

Trung niên cảnh sát nói: "Hàng năm đều sẽ xảy ra một chút chuyện lạ, qua một thời gian ngắn sẽ chìm xuống."

Oanh động trên internet dần dần dịu xuống đi một chút, không có người tiếp tục thúc đẩy sự kiện và video, cộng thêm ba gã sát thủ đã hoàn toàn mai danh ẩn tích, ngay cả cảnh sát cũng đều không có cách nào tìm được bọn họ.

Tin tức cũ chung quy cũng sẽ bị những tin tức mới thay thế, Phương Tu tự nhiên cũng bị cảnh sát lãng quên.

Vào lúc ban đầu, còn thường xuyên có cảnh sát, trinh sát hình sự tới nhà viếng thăm và kiểm tra, hỏi thăm các trường hợp, có lẽ là bởi vì ba người kia đều đã chết hết, cũng không có một vụ án nào nghiêm trọng nữa, càng về sau, cũng không còn ai đến nhà hỏi thăm Phương Tu nữa.

Chuyện này nhìn qua cổ quái ly kỳ đến khó tin, nhưng cảnh sát lại không tìm được bất cứ manh mối với đầu mối vụ án nào, cuối cùng vẫn đã từ từ lắng xuống.

Phương Tu cũng thừa dịp cơ hội này, mang về những đồ vật mà hắn giấu ở vùng ngoại ô, súng lục thì hắn không dám mang trở về, nhưng mặt nạ của Sửu Ma, Cự Lực Chi Thủ, cái chai màu đỏ cùng với quyển sổ ghi chú, đều được Phương Tu mang trở lại.

Phương Tu cũng không dám tùy tiện thử nghiệm ba kiện vật phẩm siêu phàm này, dù sao thì những vật này thoạt nhìn rất mê người và cường đại, nhưng cũng tồn tại nguy hiểm.

Phương Tu đem mặt nạ, Cự Lực Chi Thủ cùng với chai màu đỏ thận trọng bỏ vào trong tủ quần áo, bởi vì hắn len lén đi thu thập những vật này vào lúc nửa đêm, cho nên vào giờ phút này ở bên ngoài chỉ có một màu đen kịt, vô cùng yên tĩnh.

Phương Tu rốt cuộc cũng cầm quyển sổ ghi chép của mình lên, trong khoảng thời gian này không mang theo nó trên người, hắn luôn có cảm giác là giống như đã quên mất cái gì, mỗi lần tay đút tay vào túi quần không tìm được nó, mới nhớ được là hắn đã cất giấu nó cùng với những vật khác.

Phương Tu mở quyển sổ ghi chú bằng bàn tay ra, ở phía trên chỉ mới sử dụng được một nửa, Phương Tu lật ra trang đang ghi chép, gạch chéo vào dòng gã sát thủ người da trắng cùng với đồng bạn của gã, nói rằng chuyện này đã kết thúc.

Sau đó hắn lật đến một trang khác, nội dung ở trên trang này liên quan tới suy đoán năng lực sống lại của Phương Tu.

"1. Đồng hồ báo thức màu bạc, có khả năng có liên quan đến năng lực sống lại của mình."

"2. Năng lực sống lại được kích hoạt sau khi tử vong, mỗi một lần tử vong đều sẽ tự động kích hoạt đồng hồ báo thức màu bạc, trở lại ước chừng mười lăm phút trước."

"3. Mỗi một lần tử vong, không gian màu trắng cùng với đồng hồ báo thức màu bạc, ở dưới phần đáy đều sẽ bị lực lượng màu đen xâm nhập, ô nhiễm linh hồn của mình, ô nhiễm không gian màu trắng cùng với đồng hồ báo thức màu bạc, đây có lẽ là cái giá phải trả khi kích hoạt năng lực sống lại, năng lực sống lại cũng không phải là không có hạn chế, sau khi số lần sống lại đạt đến một con số nhất định, mình có thể sẽ trực tiếp chết đi, hoặc là phát sinh ra một chuyện quỷ dị đáng sợ mà khủng bố nào đó."

"4. Đợi bổ sung."

Bạn đang đọc Kẻ Thống Trị Thời Không của Lịch Sử Hóng Gió
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tứ_Nhãn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.