Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Tiểu thuyết gốc · 1318 chữ

Liễu Diệp Ca cố gắng nhấc cơ thể đau nhức xuống giường, cô nhìn lại vết máu rồi lại nhìn cơ thể mình, gương mặt xinh đẹp lại đỏ ửng lên, vậy là...lần đầu tiên của cô mất rồi...

Thiếu nữ nở nụ cười tự giễu, lê bước vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. Cô lấy bộ quần áo của mình, bộ quần áo đã được giặt sạch sẽ, gấp gọn để ở đầu giường, thiếu nữ mặc chiếc áo mỏng manh vào rồi khoác chiếc áo dài lên, kéo khóa kín tận cổ.

Cô nặng nề bước xuống cầu thang, vùng hạ thân vừa bị hành hạ truyền đến cảm giác đau đớn khiến cơ thể thiếu nữ run rẩy, sau một hồi khó nhọc cô cũng xuống được cầu thang.

"Này" - Một giọng nói nhàn nhạt vang lên, Liễu Diệp Ca nhìn gương mặt tuấn lãng trước mặt, nhẹ giọng: "Có..có chuyện gì sao ?"

"Cô không mặc quần lót sao ?" - Hắn nhướng mày, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng Liễu Diệp Ca có thể cảm thấy hàm ý đùa bỡn đằng sau nụ cười của hắn

Chết tiệt, còn không phải tại thứ đó đã bẩn đến mức cô không thể mặc được nữa sao, đã thế hắn lại còn chuẩn bị cho cô chiếc quần đùi của hắn, làm sao cô có thể mặc được chứ..cô đã cố gắng hết sức giữ váy để che lại rồi mà hắn còn...

"Tôi không có" - Liễu Diệp Ca cúi gằm mặt, che đi hai gò má đang đỏ ửng của mình.

"Vậy sao ?" - Hắn tiến lại gần, nâng cằm thiếu nữ lên, nhìn hai gò má đỏ ửng kia

Hắn nắm lấy cánh tay đang giữ váy của cô, tay còn lại nhanh nhẹn đưa vào trong. Liễu Diệp Ca giật nảy mình, muốn thoát ra nhưng bị hắn giữ chặt lấy. Khóe môi người đàn ông khẽ cong lên:

- Cô mặc quần lót không khí à ?

"Anh" - Liễu Diệp Ca đỏ mặt đẩy mạnh hắn ra, cô hét lên - "Lần đầu tiên của tôi cũng đã cho anh rồi, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, anh còn muốn gì nữa, anh nhất thiết phải đùa giỡn tôi như vậy sao"

Vì không ngờ cô sẽ dùng sức đẩy mình ra, hắn lùi lại một chút, nhìn hai hàng nước mắt rơi trên má thiếu nữ, đột nhiên không biết phải làm gì.

"Xấu hổ à? Được rồi" - Hắn hít một hơi thật sâu, che đi sự bối rối nơi đáy mắt, giọng nói lạnh nhạt lại vang lên - "Ăn sáng xong rồi hẵng đi."

"Không cần" - Cô đi thẳng một mạch ra phía cửa

"Lúc nãy cô suýt ngã trên cầu thang, vừa lúc tôi nháy lại được tấm ảnh" - Giọng nói nhàn nhạt của hắn vang lên

Liễu Diệp Ca đã đi ra đến cửa liền quay ngoắt lại, đi thẳng đến trước mặt hắn: "Ăn sáng"

Ánh mắt Mục Cảnh Dương thoáng qua tia cười, hắn nhấc bổng cô rồi đặt lên đùi mình, ngồi vào bàn ăn.

"Anh..anh làm gì thế ?" - Liễu Diệp Ca đỏ mặt hét lên

Cô có thể cảm nhận rõ ràng vật nam tính kia đang cọ vào nơi mẫn cảm của cô qua lớp váy mỏng, cô muốn đứng lên nhưng lại bị hắn giữ lấy.

"Yo, anh hai, em về rồi đây" - Bỗng một giọng nói từ ngoài cửa vang lên, Liễu Diệp Ca giật mình quay qua nhìn...nếu, nếu có người thấy cô và hắn như vậy..

"A..." - Thiếu niên từ ngoài cửa đi vào, ngạc nhiên nhìn Liễu Diệp Ca sau đó mỉm cười ngồi xuống ghế đối diện - "Lần đầu tiên thấy anh hai mang phụ nữ về nhà đó, tình cảm như vậy, đây là chị dâu của em sao ?"

Thiếu niên cầm lấy miếng bánh sandwich trên bàn, ngồi vắt chéo chân cười thoải mái.

Liễu Diệp Ca xấu hổ muốn đứng dậy ngay lập tức nhưng bị người kia giữ lại, hắn cất giọng nhàn nhạt:

- Cậu còn biết đường mò về ?

- Ây..anh hai, tha cho em lần này đi, em vừa qua Mục gia thì đã thấy cái cô Lạc tiểu thư kia ngồi uống trà nói chuyện với mẹ rồi, mẹ xem ra sắp bắt anh cưới rồi đó.

Liễu Diệp Ca nhìn hắn, gương mặt hắn vẫn thản nhiên như cũ, chết tiệt, có vị hôn thê rồi còn dám lên giường với phụ nữ ở bên ngoài, đúng là tra nam.

Thiếu niên lại tiếp tục nói: "Nhưng có vẻ đây mới đúng là chị dâu nhỉ" kèm theo đó là nụ cười ẩn ý dành cho Liễu Diệp Ca.

Cô vội vàng nói: "Không..."

"Ừm" - Thiếu nữ chưa kịp dứt lời thì giọng đàn ông trầm thấp đã vang lên.

Liễu Diệp Ca tròn mắt nhìn hắn, thiếu niên kia chép miệng: "Đó, em đã nói mà, sao anh hai có thể để ý đến cái cô Lạc tiểu thư xấu xí lại giả tạo kia chứ"

Rồi anh ta quay qua niềm nở nhìn Liễu Diệp Ca: "Hello chị dâu, em là Mục Cảnh Lâm"

"Mục Cảnh Lâm..." - Liễu Diệp Ca lẩm bẩm, rồi tròn mắt - "Anh..anh là Mục Cảnh Lâm, CEO của Thịnh Hồng"

Mục Cảnh Lâm giật mình bởi tiếng hét của Liễu Diệp Ca rồi anh ta khẽ gật đầu..

"Vậy thì..." - Liễu Diệp Ca sợ hãi quay lại nhìn người đàn ông vẫn đang bình thản ôm cô - "Anh là Mục Cảnh Dương...là người đứng đầu Mục thị, mẹ oiwii, anh là Mục đại thần sao ?!"

Người đàn ông khẽ gật đầu. Liễu Diệp Ca mắt tròn mắt dẹt...vậy là cô đã lên giường với Mục đại thần, trời ơi cô không thích điều này chút nào. Nếu mẹ hay vị hôn thê của Mục đại thần biết được chẳng phải cô sẽ bị nghiền thành cám lợn sao, nhà giàu thật đáng sợ..

"Tôi..tôi phải về rồi, hai người cứ nói chuyện đi" - Cô muốn đứng dậy khỏi người của hắn nhưng lại bị hắn giữ chặt lấy:

- Em còn chưa ăn.

- Không cần đâu..a..

Liễu Diệp Ca kêu nhẹ lên một tiếng, bàn tay của người đàn ông mơn trớn trên bắp đùi cô rồi luồn vào bên trong nơi mẫn cảm kia, cô giữ chặt lấy tay hắn nhưng vẫn không ngăn cản được hành động trêu đùa kia.

"Chị dâu, chị sốt sao, mặt chị đỏ quá" - Mục Cảnh Lâm nhìn Liễu Diệp Ca nói

"Tôi..tôi không sao"

"Ưm.." - Liễu Diệp Ca suýt thì rên thành tiếng, bàn tay kia đã đi vào trong cơ thể cô, bắt đầu trêu đùa..Nếu còn thế nữa, nếu Mục Cảnh Lâm thấy được...cô sẽ rất xấu hổ...

Liễu Diệp Ca quay người, cắn môi ôm lấy cổ Mục Cảnh Dương, cô nhẹ giọng: "Đưa tôi lên phòng"

"Em còn chưa ăn sáng" - Người đàn ông nâng cằm cô lên, ngón tay đi vào sâu hơn..

Cơ thể thiếu nữ giật nảy lên, ôm chặt lấy hắn, cô cắn răng, giọng nói khàn khàn gợi cảm: "Đừng...dừng lại đi.."

"Này này, hai người có thể đừng tình cảm như thế được không, ở đây vẫn còn người khác đấy" - Mục Cảnh Lâm ai oán nói

"Cậu có thể cút rồi"

Mục Cảnh Lâm: "..." Được rồi, anh ta không nói nữa...

"A.." - Liễu Diệp Ca che miệng cố kìm lại tiếng rên, nơi kia đã ra ướt đẫm lên tay và quần hắn.

"Tôi vẫn còn muốn.." - Hắn khẽ cười, thấp giọng nói - "Một là lên phòng, hai là ở đây"

"Lên phòng...ha..a..chúng ta lên phòng.." - Cô run rẩy nói, đầu dựa vào vai hắn - "Anh dừng lại..."

"Ngoan lắm"

Dứt lời, hắn bế bổng cô rồi mang lên phòng, mặc cho người kia ngơ ngác ngồi ăn sáng...

Bạn đang đọc Kế Hoạch Chinh Phục Bà Xã Của Mục Tiên Sinh sáng tác bởi rebornn123

Truyện Kế Hoạch Chinh Phục Bà Xã Của Mục Tiên Sinh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rebornn123
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.