Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Về nhà người đàn ông lạ mặt

Tiểu thuyết gốc · 1007 chữ

Liễu Diệp Ca ngồi sát vào một bên, giữ khoảng cách xa so với hắn, cô lén lút quan sát gương mặt người đàn ông, chiếc cằm cương nghị, đôi mắt đen thẳm sâu hun hút khiến hắn ta có phần đáng sợ, uy nghiêm.

Mục Cảnh Dương quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt cô khiến cô giật bắn mình, đôi môi mỏng của hắn khẽ mở:

- Lại đây.

Một phút tĩnh lặng...

Thấy thiếu nữ vẫn ngồi im tại chỗ, hắn không kiên nhẫn nói: "Tôi nói, lại đây"

Liễu Diệp Ca lúc này mới lại gần hắn, không phải hắn ta...muốn chơi xe chấn đấy chứ...Cô nhích lại gần một chút, hắn bực bội kéo tay cô, ép cô vào người mình, giọng nói nhàn nhạt:

- Lão già kia động vào nơi nào của cô rồi ?

- A...

Hàng lông mày hắn khẽ nhíu lại nhìn gương mặt ngơ ngác phảng phất chút sợ sệt của thiếu nữ, hắn buông cô ra: "Lát nữa tắm rửa sạch cho tôi"

Liễu Diệp Ca lại "A" thêm tiếng nữa, vẫn là một mặt đần thộn ra..

Một lát sau, xe đỗ lại trước một căn biệt thự lớn, vừa nhìn thấy căn biệt thự, Liễu Diệp Ca suýt thì ngã nhào, mẹ..mẹ nó, cô đây là...bán thân cho một ông vua sao ?

Cô đi theo hắn vào nhà, Mục Cảnh Dương không do dự ném cô vào trong phòng tắm: "Tắm rửa sạch sẽ, chuẩn bị cho tốt"

Cánh cửa phòng tắm đóng sầm lại trước mặt cô. Liễu Diệp Ca ngồi sụp xuống sàn, tuy cô đã sẵn sàng bán đi sự trong trắng của mình để lấy tiền chữa bệnh cho mẹ, nhưng lúc này đây, cô vẫn thấy thật sợ hãi...

Mục Cảnh Dương ngồi trong phòng, hai chân bắt chéo nhau, ngón tay thon dài lật giở tài liệu, ánh mắt lãnh đạm sâu hút, thỉnh thoảng hắn lại khẽ nhíu mày. Một lúc lâu sau, hắn nhìn đồng hồ rồi lại nhìn cửa phòng tắm đang đóng, hắn đặt xấp tài liệu xuống, tiến đến cửa.

"Liễu Diệp Ca ?" - Giọng nói nhàn nhạt của hắn vang lên, bên trong vẫn không có tiếng đáp lại.

Hàng lông mày Mục Cảnh Dương thoáng cau lại, hắn gọi hai lần không thấy cô trả lời, Mục Cảnh Dương liền lùi lại, lấy chìa khóa ra mở cửa đi vào.

Hơi nước lờ mờ bốc lên, thiếu nữ nằm trong bồn tắm, hàng mi dài cụp xuống, đôi mắt nhắm nghiền. Mục Cảnh Dương tiến đến gần, đập vào mắt hắn là hình ảnh mờ ảo của bờ ngực căng tròn, thân thể ngọc ngà đang chìm trong nước kia. Ánh mắt hắn khẽ dừng lại, hắn lay vai cô:

- Liễu Diệp Ca

Không thấy cô trả lời, hắn nhíu mày, đặt tay lên trán cô, gương mặt anh tuấn của Mục Cảnh Dương khẽ nhăn lại: "Chết tiệt, sốt còn tắm lâu như thế, muốn chết trong nhà tôi sao ?"

Hắn bế bổng cô lên, lau khô người cho cô, cổ họng Mục Cảnh Dương khô rát, ngón tay lướt qua da thịt cô như có điện giật, hắn nhắm mắt lại, khó chịu lẩm bẩm:

- Phải nhịn, phải nhịn...

Sau một hồi chật vật kiềm chế, Mục Cảnh Dương đã mặc quần áo xong xuôi cho cô, đặt thiếu nữ lên giường, hắn liền lấy điện thoại ra gọi:

- Lục Diệc Nhiên, cậu nhanh đến Cảnh Uyển cho tôi.

Sau khi Lục Diệc Nhiên đến, việc đầu tiên là mắt tròn mắt dẹt nhìn thiếu nữ đang nằm trên giường, một lúc sau thì há hốc mồm:

- Mẹ nó, cậu...cậu làm chết người ta rồi gọi tôi đến dọn xác sao...

/Bốp, bốp, chát/....

Mục Cảnh Dương ngồi bên cạnh cô, giọng nói lạnh nhạt nhìn người kia mặt đã có vết bầm:

- Cô ấy sốt rồi. Kiểm tra giúp tôi.

Lục Diệc Nhiên vừa bị đánh xong, nghe được câu này, gần như phát rồ: "Mục Cảnh Dương, chỉ bị sốt mà cậu cũng gọi tôi ? Chỉ là sốt mà cậu cũng gọi Hoa Đà thời hiện đại này đến hả ?"

"Kiểm tra" - Ánh mắt sắc lạnh của hắn khiến Lục Diệc Nhiên ngậm miệng lại và yên lặng kiểm tra.

Sau khi kê xong thuốc, Lục Diệc Nhiên bị đạp ra khỏi cửa không thương tiếc..

Mục Cảnh Dương đắp chăn cho cô, nhìn thiếu nữ yên lặng ngủ trên giường, khóe môi hắn khẽ nở nụ cười nhẹ.

Mục Cảnh Dương lẳng lặng ngồi xuống, nắm lấy tay cô rồi tựa vào giường ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau...

Ánh nắng từ ngoài chiếu vào, Liễu Diệp Ca khẽ nhăn mày, hai tay che mặt, cô từ từ mở mắt ra...Hôm qua, cô được người đàn ông kia đưa về nhà...phục vụ anh ta...đợi đã

Liễu Diệp Ca ngồi bật dậy, hôm nay cô phải đến bệnh viện, làm thủ tục phẫu thuật cho mẹ cô, còn người đàn ông kia..tiền..tiền của cô.

Cô vội vã xuống giường chạy ra ngoài, vừa ra đến cửa thì đâm sầm vào một lồng ngực rắn chắc, tiếp đó giọng nói nhàn nhạt vang lên:

- Đi đâu vậy ?

Cô ngẩng đầu lên nhìn gương mặt lạnh lùng của người đàn ông, vội nói: "Tiền, tiền của tôi đâu ?"

Mục Cảnh Dương khẽ nhướng mày, nâng cằm cô lên: "Hửm ? Hôm qua cô tắm xong liền lăn ra ngủ, cô còn muốn tiền ?"

Liễu Diệp Ca thẫn thờ nhìn hắn, hôm qua...hình như là, cô đang tắm thì ngủ lúc nào không hay..vậy thì, tiền của cô, tiền phẫu thuật cho mẹ cô. Nếu hôm nay không phẫu thuật, mẹ cô rất có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Liễu Diệp Ca quỳ sụp xuống, hai hàng nước mắt lăn dài trên má, giọng nói nghẹn lại:

- Tôi...anh có thể trả trước cho tôi không...tôi cần rất gấp...tối nay..tối nay tôi sẽ quay lại.

- Được.

Bạn đang đọc Kế Hoạch Chinh Phục Bà Xã Của Mục Tiên Sinh sáng tác bởi rebornn123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rebornn123
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.