Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Bán thân

Tiểu thuyết gốc · 1148 chữ

Trong tiếng nhạc sập sình, ánh đèn mờ ảo tại hộp đêm dành cho quý tộc ở thành phố Z, thiếu nữ mái tóc dài đen mượt, đội mũ và đeo kính râm che kín nửa khuôn mặt, mặc một chiếc áo khoác dài màu đen đứng trước quầy, tay nắm chặt vạt áo, một lúc lâu sau mới cắn răng:

- Tôi...có hẹn với Lưu tổng.

Ngươi phục vụ quan sát thiếu nữ, ánh mắt thoáng qua giễu cợt cùng mỉa mai, sau đó liền nói:

- Phòng 308. Đây là thẻ phòng, Lưu tổng dặn chúng tôi đưa cho tiểu thư.

Cô vội cầm lấy thẻ phòng rồi quay lưng đi thẳng lên lầu hai.

Thiếu nữ đứng trước cửa phòng, khóe mắt đã ngấn lệ, hai tay run rẩy nắm lấy chiếc thẻ phòng, sau đêm hôm nay, cô sẽ có đủ tiền để phẫu thuật cho mẹ cô, mẹ cô không thể chờ được nữa, bà chỉ còn sáng mai...Nghĩ vậy, thiếu nữ mím môi mở cửa bước vào trong.

Cánh cửa vừa mở ra, mùi rượu nồng nặc xốc thẳng vào mũi khiến cô buồn nôn, tiếp đó là tiếng đóng sầm cửa, thiếu nữ bị kéo nhào vào cơ thể một người đàn ông béo ục ịch, một giọng nói dâm đãng vang lên:

- Cục cưng, có biết anh chờ em lâu lắm rồi không ?

Cô thét lên, vội giãy ra nhưng bị tên béo kia giữ chặt lấy, cười khà: "Em còn muốn chạy đi đâu ? Đêm nay phục vụ anh cho tốt. Nào"

Ngón tay hắn ta mơn trớn ở eo cô qua lớp áo rồi toan cởi chiếc áo khoác ra.

"Tôi...tôi tự làm" - Cô vội đứng bật dậy, run rẩy nói

Tên béo nhíu mày bất mãn nhưng ngay sau đó lại cười phá lên: "Được được, em nhanh lên nào"

Cô cắn chặt môi, khóe môi giờ đã ứa máu, cô run run cởi chiếc áo khoác ra lộ ra bên trong là bộ quần áo mỏng manh, có thể thấy được rãnh ngực mờ ảo sâu hút của người phụ nữ.

Tên béo nhìn thế thì đã không nhịn được nữa, lao đến đẩy thiếu nữ xuống giường: "Nào cục cưng, đến phục vụ anh đi"

Bỗng 1 tiếng "Rầm" vang lên, cửa phòng bị đạp tung ra, 2 người đàn ông mặc áo đen bước vào, đi giữa họ là một nam nhân mặc áo lông thú.

"Thằng nào ?" - Tên béo tức giận quay người quát. Chợt chạm phải ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông cùng hai họng súng chĩa thẳng vào đầu, hắn khựng lại, mồ hôi lạnh tuôn ra:

- Mục...Mục tổng ?

Hắn vội vã chỉnh lại quần áo, chạy ra, bày ra bộ dáng một con chó đang vẫy đuôi mà nịnh nọt:

- Mục tổng có chuyện gì mà phải đích thân đến đây vậy ?

- Tự ý thay đổi vật liệu sản xuất. Ông muốn qua mặt boss sao ?

Một người đàn ông áo đen lên tiếng. Lưu tổng nghe được như thế thì sợ xón cả ra quần, vội vã quỳ xuống: "Mục tổng...chuyện này..có thể có hiểu lầm..."

"Giết" - Giọng nói lạnh băng của người đàn ông vang lên, người áo đen không do dự nổ súng, giữa trán Lưu tổng chảy ra một dòng máu đỏ tươi, ông ta ngã vật xuống.

"AA" - Một tiếng hét vang lên

Mục Cảnh Dương khẽ nhíu mày nhìn lên giường, chỉ thấy một thiếu nữ nhỏ bé đang co mình lại trong chăn, mặt trắng bệch vì sợ hãi. Anh khẽ nói với hai người áo đen:

- Lục Nhất, giải quyết sạch sẽ cho tôi. Lục Thất, cậu đi lái xe qua đây, tôi muốn về Cảnh Uyển.

- Vâng.

Đoạn, hắn quay lưng đi thẳng.

"A, đợi..đợi đã" - Thiếu nữ run rẩy kêu lên một tiếng, thanh âm vẫn còn sợ sệt. Vừa rồi cô thấy Lưu tổng đã bị giết, vậy tiền phẫu thuật cho mẹ cô phải làm sao...Liễu Diệp Ca suy nghĩ một hồi, liền cố đánh cược tia hi vọng cuối cùng vào người đàn ông này...

Người đàn ông không quay đầu, vẫn đi thẳng, tựa như không nghe thấy lời cô nói. Cô vội vã chạy theo ra cửa nắm lấy tay hắn: "Đợi đã.."

Hắn khẽ nhíu mày quay người, đập vào mắt hắn là thiếu nữ ăn mặc gợi cảm, khóe mắt còn long lanh, đôi môi đỏ mọng đang ứa máu. Hắn rút tay ra: "Cút"

"Anh...anh có thể cho tôi chút tiền không ?" - Cô vội nói, nước mắt giờ đã tràn ra - "Tôi...tôi có thể phục vụ anh.."

Một lúc lâu, Mục Cảnh Dương cũng không lên tiếng, cô ngẩng đầu lên thì phát hiện ánh mắt người đàn ông đang nhìn vào ngực mình, mặt cô liền đỏ ửng, cô vội lùi lại, cúi gằm mặt xuống.

"Boss" - Lục Nhất khẽ gọi boss nhà mình, đây là lần đầu tiên anh thấy boss nhìn một người phụ nữ lâu như thế.

"Cô tên gì ?" - Giọng hắn vang lên

Thiếu nữ ngẩng đầu, không phản ứng...một lúc sau mới nhẹ giọng: "Tôi tên..Liễu Diệp Ca"

Đáy mắt hắn lóe qua một tia sáng, đôi môi mỏng khẽ mở, hắn chạm nhẹ tay vào ngực cô khiến cô run lên, giọng nói lạnh nhạt của người đàn ông lại vang lên:

- Vết bớt trái tim này cô bẩm sinh đã có sao ?

"A.." - Cô ngẩn ra rồi nhìn vết bớt của mình, vội nói - "Đây là...hồi trung học tôi bị ngã, chỗ này phải mổ..không biết tại sao vết bớt bình thường lại thành trái tim...nên không phải là bẩm sinh"

"Ừm" - Hắn thu tay lại, giọng nói trầm ổn - "Cần bao nhiêu tiền ?"

"A.." - Cô ngẩng đầu lên - "Tôi cần...phẫu thuật cho mẹ tôi"

"Được, vậy thì phục vụ tôi cho tốt" - Hắn khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt ánh lên tia hứng thú.

Liễu Diệp Ca đứng thẫn ra, hắn nâng cằm cô lên, giọng nói lạnh nhạt: "Cô không muốn ? Tôi sẽ không cho không ai bất cứ thứ gì"

"Được..."

"Lục Thất, còn chưa đi lấy xe ?" - Đáy mắt hắn thoáng qua một mạt ý cười không ai phát hiện, giọng nói vẫn lạnh nhạt như thường.

Lục Thất với Lục Nhất còn đang đứng ngơ ngác ra đấy, đây là boss của họ sao ? Boss từ khi nào chịu gần phụ nữ như thế ? Boss bị đánh tráo à ? Boss dịu dàng như vậy à ? Huhu, họ đang có một boss giả...

Lục Thất vội vã đi lái xe qua. Liễu Diệp Ca đứng trước cửa xe: "Chuyện này..."

"Về nhà tôi" - Hắn mở cửa xe, chẳng nói chẳng rằng đẩy cô lên xe - "Tôi không muốn làm ở nơi bẩn thỉu này"

Bạn đang đọc Kế Hoạch Chinh Phục Bà Xã Của Mục Tiên Sinh sáng tác bởi rebornn123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rebornn123
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.