Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2609 chữ

( ai za! đêm qua tác ăn no dảnh mỡ nằm ngắm sao nhìn trăng quan sát thiên tượng thấy xuất hiện biến số, mới bấn móng tay ra là tác quên chưa giải thích Trúc Cơ đan đây là một sai lầm khiến tác rất xấu hổ với chư vị đậu hũ nhưng do lười mãn tính viết tùy cảm súc nên tác sẽ không sửa đâu hì hì thôi thì để tại hạ thông não hộ chư vị đạo hữu

e hèm! tác said : trúc cơ đan là đan dược ở trúc cơ cảnh ăn vào tăng vọt một tiểu đẳng cấp mà trúc cơ chia thành sơ, trung, hậu ứng với đấu phá là từ một tinh đấu giả đến cửu tinh vậy thì ăn xong sẽ tăng lên 3 tinh nhưng rút kinh nghiệm từ chư vị tiền bối đi trước tác quyết định chỉ tăng cho 2 tinh thôi để nuôi mập mấy em tiểu đệ đệ sau này làm thịt cho nó... hắc hắc) , ( ae cứ đọc đi coi trừng hố nha! hắc hắc)

kều đồn căng tròn , vòng eo mềm mại, cặp đùi trắng nõn như ẩn như hiện dưới những bước chân của hai cô nàng vừa đi vừa vui đùa làm bao nhiêu ánh mắt của các chàng trai ven đường thậm chí cả những lão bá hận không thể móc mắt mình ra để dán sát vào hai cô gái để " quan sát " cho tường tận, đương nhiên ở đây cũng có main nhà ta rồi đúng vậy hai cô gái đi đằng trước là A Thử và Liễu Như , giống như phát hiện ra ánh mắt của những tên giống đực khác nên Liễu Linh hừ lạnh một cái làm cho đám đực dựa đấy chứ hồi lại ánh mắt nhưng lại đầy vẻ không cam lòng nhưng lại không giám nói câu nào vì vừa rồi thực lực của người ta bầy ra đấy rồi còn chưa kể đến Liễu gia đứng đằng sau nữa họ đắc tội không nổi. Trong khi đấy Liễu Linh nhà ta vẫn ngang nhiên dùng ánh mắt xâm lược đấy đi dò sét tới lui trên người hai cô gái trong biết bao ánh mắt hâm mộ lẫn ghen ghét, các cậu có ... ấy lộn các cụ có câu nước phù sa không chảy ruộng ngoài thì làm sao Liễu linh lại để tiện nghi cho đám người ngoài đấy được nên giữ lại mộ mình hưởng dụng thôi

giống như là vừa " bạo hành " Mộc Anh làm cho vị nhị tiểu thư nhà chúng ta rất vui vẻ nên chi rất bạo tay mà thằng khổ nhất ở đây chính là Liễu linh khi mà hai tay của cậu chật kín các món đồ nữ trang, còn vì sao hắn không than phiền thì mình đã chiếm tiện nghi người ta rồi thì phải cho chút lợi tức chứ, ở đời có ai cho không ai cái gì đâu

" thiếu gia vào đây với nô gia Nga, đảm bảo nhục dục tiên tử! khanh khách! " bỗng nhiên bên tai vang lên một chất giọng nũng nịu có thể khiến cho bất cứ tên nam nhân thẳng nào biến thành cầm thú thu hút sự chú ý của Liễu Linh khiến Hắn phải quay đầu nhìn lại nhưng khi hắn quay đầu thì có một tia thoang thoảng nước hoa bay vào mũi làm cho từng tế bào của hắn sôi trào lên, hoá gia bọn hắn trong lúc bất trợt đã đi đến Thúy Hương Lâu ( chỗ mà đàn ông chân chính đến cảm ngộ nhân sinh đấy) người nói truyện là một vị tỷ tỷ khoảng chừng mười tám xuân xanh vóc người đầy đặn toàn thân cao ráo khuôn mặt ưa nhìn đặc biệt khi diện lên một bộ sườn xám màu đỏ tươi tôn lên cặp chân dài trắng trẻo vòng eo thon gọn hơn thế bởi vì cheng lệch chiều cao nên lúc nói truyện vị tỷ tỷ này phải hơi cúi người xuống lộ ra một vùng trắng nõn, trơn mượt ở giữa lại là một cái hõm xâu nuốt chửng lấy thần trí của Liễu Linh cho đến khi bên hông truyên đến cảm giác đau nhức thì mới thét lên đau đớn một tiếng thu hồi ánh mắt quay lại nhìn ánh mắt u oán của Liễu Như , đúng vậy là u oán! con m nó chứ lão tử nhìn xuân quang thì liên quan đến ngươi a!

" hừ! đám giống đực toàn là đám suy nghĩ bằng nửa dưới , còn nhìn nữa Lão nương thiến ngươi " Liễu Như uy hiếp nói

" cái này còn đi trách lão tử sao , có giỏ ngươi lột hết đồ ra ta đảm bảo nhìn sạch từ trên xuống dưới không chừa lại góc nào cho ngươi coi! " tất nhiên đây chỉ là lời nói thầm thôi chứ nói ra miệng thì ai đảm bảo xú bà nương này sẽ làm gì cơ chứ, đến giờ vẫn còn vài vị chưa xuống được giường kìa

trong khi đó ở một bên A Thử con mắt loé lên một đạo mất mát nhưng cũng chỉ loé lên thôi sau đó lại tràn đầy vẻ kiên định như quyết tâm một cái gì đó quan trọng nhưng do cô đứng cúi đầu nên không ai nhìn thấy được

bỗng nhiên giống như nhớ tới cái gì quan trọng Liễu Linh trực tiếp thúc đẩy tất cả tế bào não của mình nghĩ ra một cái kế hoạch có phần điên rồ, sau đó quay sang ủy khuất nói với Liễu Như

" nhị tỷ ta sai rồi nhưng ta đang trong giai đoạn thành niên nha làm vậy cũng bình thường mà "

" ngươi..... " vô sỉ quá vô sỉ nhưng đoạn sau Liễu Như không thể nói ra miệng được vì hắn nói đúng nên bèn quay sang A Thử nói

" A Thử chúng ta về kệ hắn! hừ "

" tiểu thư..... thiếu gia.... ta.... ta.... " A Thử đang ấp úng nói thì bị Liễu Như cầm tay kéo đi

" uy uy đợi ta với " thấy hai người đã dời đi Liễu Linh cũng bất đắc dĩ mang theo lượng lớn đồ đạc chạy theo nhìn mà phá lệ buồn cười, không để ý ánh mắt của người khác hắn ta nhanh chóng mang theo hai người về phủ Liễu gia

Trong khi đó tại Liễu gia đang phải đón một chút khách không mời nhưng mà tại đại sảnh xuất hiện cả gia chủ Liễu Phong cùng phu nhân Nạp Lan Cung Uyển đồng thời còn thấy mặt một vài vị trưởng lão cùng một số thành vien hạch tâm nữa nên có thể thấy rằng đoàn khách không mời này cũng không đơn giản

" Liễu Phong, ngươi nếu hôm nay không cho lão phu một câu trả lời thoả đáng thì ta sẽ khiến cho Liễu gia các người chó gà không yên đừng tưởng có Nạp Lan gia là chỗ dựa thì không coi vương phap gia gì " nói chuyện là một lão già đầu tóc đã một nửa trắng rồi nên chắc khá cao tuổi tuy nói lăng lỗ mãng nhưng lại vô cùng sảo chá khi đoạt hết đường lui của Liễu Phong nếu để ý kĩ thì phía sau lão giả còn đứng lấy một đôi trai gái nhưng dáng vẻ không được tốt lắm nữ thì chỉ bị sưng tấy lên một bên má còn nam thì mặt mày không những bị xưng tay chân chảy máu thi thoảng còn ôm ngực dặn ho vài cái nhìn thảm vô cùng. Đúng vậy hai người đó là Mộc Anh và Mộc Lâm còn lão giả chính là Mộc Toàn ngũ trưởng lão Mộc gia tu vi ngũ tinh đấu linh ( tác sẽ đưa truyện đúng nhất vs nguyên tác vì tôn trọng tác giả với lại nếu đâu đâu cũng bup thì đọc sẽ chán lắm : cả Gia Mã đế quốc có thập đại cường giả tu vi thấp nhất cũng là đấu vương bao gồm tam đại gia tộc mỗi nhà một cái Vân Lam Tông 4 cái hoàng thất ba cái còn đấu hoàng không được tính vào - lấy y hệt nguyên tác nha không tin chư vị cứ vào đọc lại phần Tiêu Viêm đến đế đô đi, nên là kể cả tam đại gia tộc cũng chỉ có vài vị đấu Linh thôi nên người ta làm chưởng lão là đúng rồi, bác Đậu mất rất nhiều công sức mới phân bố lực lượng được như vậy mới tạo nên câu chuyện hay thành từng tầng một cho chân heo đi qua tác xin nhấn mạnh lại là tác chỉ nhìn câu chuyện theo một chiều hướng khác chứ về bản chất chỉ thay đổi nhân vật chính thôi nên ae yên tâm chuyện sẽ không nhàm nó sẽ cuốn hút như nguyên tác vậy, khà khà chém mỏi mồm quá thỉnh ae đọc tiếp)

" hừ! đấy mới chỉ là lời nói một phía của ngươi, đợi Linh nhi về nếu nó là sai chúng ta sẽ gánh toàn bộ trách nghiệm còn nếu nó bị vu oan thì ta sẽ khiến một số người trả ra đại giới " giọng nói trầm thấp vang lên mang theo từng tia uy nghiêm mà gia chủ nên có nhưng nó lại khiến cho bầu không khí lạnh đi mấy phần, đúng lúc này có một giọng nói vang vào tạm thời đè nén bầu không khí này lại

" phụ thân, mẫu thân người tìm con " phát ngôn chính là Liễu Linh còn tính tình bát nháo như Liễu Như cũng nhận ra được bầu không khí dị thường nên phi thường ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình còn A Thử thì đứng phía sau Liễu Như

" tiểu tam ngươi hôm nay ra ngoài xảy ra chuyện gì hãy thành thật nói ra, nửa chữ cũng không được nói láo " Liễu Phong giọng nói vẫn cứ trầm thấp nhưng tinh ý một chút sẽ nghe ra được thâm ý trong đó nói có ba làm chỗ dựa cho ngươi

hơi nghi hoặc một chút nhưng khi thấy được Mộc Anh và Mộc Lâm thì đã hiểu được ra mọi chuyện khoé miệng cong lên thành một nụ cười có chút quỷ dị nói

" bẩm phụ thân hôm nay hài nhi ra đường gặp phải một đám du côn định ức hiếp bọn con như bị. bọn con đánh bại " Liễu linh chắp tay cung kính nhàn nhạt nói

" tiểu súc sinh! rõ ràng là ngươi đánh cháu ta giờ còn đổi trắng thay đen " Mộc Toán vỗ tay một cái lên chiếc bàn gần đó khiến nó thành phấn vụn đồng thời chỉ tay vào Liễu Linh phẫn nộ quát

" Mộc chưởng lão thỉnh ngài tự trọng cho đây là Liễu gia không phải Mộc gia mấy người " giọng nói nhẹ nhàng của Nạp Lan Cung Uyển vang lên nhưng như lại mang theo sức nặng ngàn cân khiến cho Mộc Toàn không thể hừ lạnh một tiếng ngồi xuống

" ngài nói ta đổi trắng thay đen vậy ngài có bằng chứng không " Liễu Linh lại nhàn nhạt nói

" giảo biện! mọi người lúc đó đều nhìn thấy ngươi hành hung cháu ta " Mộc Toàn cười lạnh nói

" ồ...! vậy ta chứng minh được mình trong sạch mà ngươi thì vu oan cho ta thì sao " Liễu linh nhìn chằm chằm vào Mộc Toàn như của gã thợ săn theo dõi con mồi của mình vậy

" tiểu oa nhi để cho ngươi tâm phục khẩu phục thì nếu ngươi chứng minh được mình trong sạch thì ta sẽ đền cho ngươi 1 vien Tụ Khí Tán, còn nếu ngươi không chứng minh được thì mặc lão phu xử chí, thế nào có giám tiếp " mặc dù lời nói bên ngoài có vẻ hào khí chính trực nhưng tại trong thâm tâm lão thì lại đang cười không khép miêng được, lấy địa vị của Mộc gia thì hoàn toàn có thể ép chết Liễu gia chỉ tội có Nạp Lan gia đứng sau lưng thôi nhưng mà hai đứa cháu của hắn là bị Liễu Linh đánh thật vs lại trên người hắn lại không có vết thương nên bọn họ đuối lý không thể làm gì được lão

" ta đồng ý nhưng nếu ta chứng minh được thì lão phải cúi đầu nhận sai vs ta, còn cả hai người bọn họ nữa, sao đồng ý không "

liễu Linh chỉ Mộc Anh và Mộc Lâm nói

" được ta đồng ý, ở đây tất cả mọi người đều làm chứng nên lúc đó ngươi không thoát được đâu " Mộc Toàn cười lạnh nói

cả hai người đều treo trong lòng nụ cười quỷ dị khi gian kế được thực hiện

" khà khà! lão già có nmnhận ra đây là cái gì không " Liễu Linh lắc lắc một tảng đá trong suốt cỡ nắm tay trước mặt tất cả mọi người đồng thời cười lạnh nói vs Mộc Toàn

" ghi.... ghi hình thạch " Mộc Toàn bờ môi có chút run rẩy nói lắp, mặc dù ghi hình thạch khá hiếm nhưng cỡ thân phận như bọn cũng phải có lấy vài vien nhưng để cho lão có dự cảm không lành chính là tại sao nó bây giờ lại xuất hiện

" đáp án đúng nhưng không có thưởng! mọi người cùng nhìn xem bên trong có gì nha " cố tinh kéo dài ngữ điệu Liễu Linh bắt đầu vận chuyển đấu khí vào vien ghi hình thạch mọi người cũng tập chung vào quan sát hoá ra là ghi lại toàn bộ quá trình khi đánh Môc Anh hai người, Liễu Linh khi thấy có người đến kiếm chuyện thì đã chon bị sẵn để âm người đến tận bây giờ mới phát huy ra tác dụng, càng xem thì mặt Mộc Toàn càng đen khi hết thì mặt lão phải nói đen như cục than luôn

" ta đang đợi ngài xin lỗi đây " vừa tung hứng vien ghi hình thạch vừa quay sang cười nói vô cùng thân mật vs Mộc Toàn nến không biết còn tưởng giữa bọn họ là bằng hữu đây

" hả xin lỗi cái gì chứ? " Mộc Toàn như không hiểu nói

" người Mộc gia cũng chichi thế này thôi dám làm không giám nhận! " Liễu Phong cười lạnh nói

" haizz ! đều là người lớn vs nhau mà cứ như con ních thế ,xem ra là ta lại phải công khai thứ này cho mọi người biết mới được " Liễu Linh làm như tùy ý rút ra một vien ghi hình thạch ở trong tay ao ra

hừ lạnh một tiếng Mộc Toàn vung tay lên một cái bình ngọc bay vào tay Liễu Linh đồng thời cùng Mộc Anh hai người chắp tay xin lỗi xong thì phất tay đi về nhưng trước khi ra khỏi của thì quay đầu nhàn nhạt nói vs Liễu phong

" ngươi có đứa con tốt đấy "

" Ngũ chưởng lão quá khen! đi thong thả " Liễu Phong vẫn phong thái uy nghiêm nhưng nói trong trường hợp này có chút châm biếng

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.