Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1267 chữ

Inuyasha một mình đi trên sườn núi, Sesshoumaru lẳng lặng theo sát theo lưng hắn. Bọn họ từ trên cao nhìn xuống khoảng sân rộng bán yêu còn đang cuồng hoan. Bọn họ nhìn rất vui sướng, thuần phác. Hắn vẫn tưởng hạnh phúc đối với bán yêu là điều không tưởng. Lần trợ giúp này... hẳn không phải quyết định sai đi.

"Những người này đi ra ngoài thật sự ổn không?"

Inuyasha mở miệng hỏi.

"Đó là quyết định của bọn họ. Chúng ta chỉ là giao dịch mà thôi."

"Sesshoumaru, ngươi vì sao lại đáp ứng An Bội Mộ Cũng? Chúng ta lần này đến đây xác thực chuyện trận pháp .Còn không biết những bán yêu này có quan hệ gì với long quy, thì đáp ứng vừa rồi của ngươi không giống việc ngươi hay làm a"

Inuyasha rất thắc mắc, nếu như thả những bán yêu này ra làm long quy tức giận thì sao bây giờ?

"Lẽ nào ngươi không muốn giúp bọn họ?"

Sesshoumaru hỏi ngược lại

"Có thể nói Inuyasha ngươi còn có thể ngây thơ cho rằng long quy không có âm mưu? Từ lúc chúng ta đến đây cũng được nửa ngày rồi, nếu như long quy thật sự có quan hệ tốt với Toutousai vì sao chúng ta bị những bán yêu này phục kích? Một người có khả năng bày trận pháp khắp núi này thì làm sao không biết những bán yêu sống ở đây?"

Nói đến đây Sesshoumaru dừng lại một chút, tiến lên hai bước đứng trước mặt Inuyasha.

"Inuyasha, ngươi hãy nghe cho rõ. Từ khi chúng ta vào núi đã luôn bị quan sát. Hiện tại chúng ta đã rơi vào kế của kẻ khác, vậy nên ngươi phải dựa vào tình thế mà bảo vệ mình, không được hành động lỗ mãng. Ta cũng không hi vọng ngươi gặp chuyện gì không may a"

Nói xong Sesshoumaru chuyển mắt hướng về phía sân rộng, ánh mắt thâm trầm, một tia lo lắng chợt lướt qua. Inuyasha ngươi biết không, ta lần đầu tiên cảm thấy khẩn trương, lần đầu tiên cảm thấy lo sợ, lần đầu tiên muốn bảo vệ người khác. Loại cảm giác này rất xa lạ, xa lạ đến nỗi là ta có điểm không biết phải làm sao. Ngươi nhất định phải bảo vệ tốt chình mình, cho dù ngươi bị một chút thương tổn nào ta cũng không có cách nào ức chế để không phát cuồng.

Nghe Sesshoumaru nói, Inuyasha lâm vào trầm mặc, tay nắm chặt Thiết Toái Nha. Đúng vậy, không biết tình hình, không biết kẻ địch, đích thật là không thể dự báo được trước tình huống. Thế nhưng, Sesshoumaru, ta biết, ngươi nhất định sẽ bảo vệ ta. Từ lúc chúng ta ở cùng nhau, lần đầu tiên ta cảm thấy an tâm, lần đầu tiên cảm thấy tham luyến mùi hương trên người ngươi, thậm chí lần đầu tiên có tâm tình ỷ lại vào ngươi. Loại cảm giác này làm ta không biết phải làm thế nào, thế nhưng chỉ cần có ngươi bên người ta sẽ không cần cố kị điều gì! Bỗng nhiên nghĩ tới sinh mệnh trong bụng, tay không khỏi đặt lên bụng xoa xoa.

"Uy, Sesshoumaru"

"Ân?"

"Đặt cho hài tử một cái tên đi!"

"Kazuko"

"Kazuko... Có điểm giống tên nữ hài tử, nếu như là nam hài tử thì sao?"

"Ayato"

"Vì sao?"

"Nam hài tử rất tốt, có thể bảo vệ ngươi. Khi ta không thể bảo vệ ngươi thì hắn sẽ thay ta"

"Hiện tại hẳn là ta bảo hộ hắn a, bây giờ còn nhỏ như vậy, còn chưa có thành hình"

Inuyasha ngửa mặt nhìn bầu trời đầy sao. Lần đầu tiên phát hiện có Sesshoumaru bên cạnh cũng rất tốt. Sesshoumaru ngồi cạnh Inuyasha, đuôi bay theo gió. Lông đuôi mềm mại sát vào mặt Inuyasha có điểm ngứa. Hai người lần đầu tiên an tĩnh ở bên nhau như vậy, lần đầu tiên có chung mục đích.

Ta sẽ bảo vệ hai người các ngươi cho dù lấy mạng của ta để đánh đổi đi chăng nữa. Ánh mắt Sesshoumaru nóng rực nhìn về phía Inuyasha. Inuyasha nhìn con mắt Sesshoumaru, bị ánh mắt hổ phách nóng rực hoà tan. Nhận thấy đây là lúc thích hợp. Inuyasha vươn mạnh hai tay ôm chặt cổ Sesshoumaru, hướng môi hắn dán tới. Hai cánh môi chạm vào nhau sau đó tham lam nhấm nháp vị hoa cát cánh trong khoang miệng người kia. Tuỳ hứng thật tốt, Inuyasha lần đầu tiên chủ động làm Sesshoumaru ngây ra một lúc, sau đó lặp tức mãnh liệt đáp lại. Môi lưỡi giao triền, thân thể kịch liệt nhu hoà vào một chỗ. Một lúc lâu sau, phảng phất như mãi mãi nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, hai người lặng lẽ rời môi nhau.

Sesshoumaru ôm lấy Inuyasha ngồi trên sườn núi. Inuyasha đã dựa vào Sesshoumaru mà ngủ, Sesshoumaru vẫn còn ngồi nhìn ánh trăng trên bầu trời. Trăng rất tròn rất sáng, Sesshoumaru tựa hồ thấy thân ảnh phụ thân.

"Phụ thân, ta rốt cuộc tìm được thứ mình phải bảo vệ rồi, dù đó sẽ trở thành yếu điểm của ta"

Sesshoumaru quay sang nhìn Inuyasha nói

"Inuyasha, ta vẫn sẽ bảo vệ ngươi, cho đến khi sinh mệnh ta kết thúc"

Thiên hạ trong lòng giật giật đôi tai, con mắt vẫn đóng chặt như trước, chỉ là hình như thay đổi tư thế dựa vào Sesshoumaru cho thoải mái. Sesshoumaru mỉm cười, ôn nhu xinh đẹp. Nhẹ nhàng hôn lên cái trán trơn bóng của Inuyasha, xem ra là ngươi đã nghe được đi.

Hai người cứ ôm nhai như thế cho đến khi trời sáng dần. Bình minh lên, Inuyasha chớp chớp mắt đối diện với ánh mắt hổ phách nhu hoà. Bình minh rất thanh bình, rất đẹp. Bão tố tựa hô cũng sắp tới rồi.

Xa xa bỗng nhiên xuất hiện một đám mây đen, yêu khí dày đặc tanh hôi kéo đến, là yêu quái , hơn nữa số lượng rất nhiều. Hai người bình tĩnh rời khỏi sườn núi, đi tìm An Bội Mộ Cũng xem xét tình hình. Nhìn bán yêu phòng ngự khắp nơi, đem phụ nữ và trẻ em tới nơi an toàn, nhìn trên mặt bọn họ mơ hồ hiện rõ bi thương, Inuyasha đột nhiên cảm thấy trong lòng chua xót. Làm sao vậy? Chính là đã nhìn cảnh này tới quen rồi, biểu tình bi thương này chẳng phải quen thuộc rồi. Vì sao còn có cảm giác được lòng chua xót? Điều này cho thấy tâm tình hắn trở nên mềm yếu? Chính là bởi vì một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ? Tay trái bỗng nhiên bị một bàn tay ấm áp nắm lấy, là Sesshoumaru, tâm tình Inuyasha đột nhiên bình tĩnh trở lại. Sesshoumaru buông tay ra, Kagome bọn họ đã tới rồi. Y phục đỏ rực được ánh dương chiếu xuống nhìn càng toả sáng, càng tự tin kiệt ngạo! Sesshoumaru bỗng nhiên nảy sinh một cỗ kiêu ngạo trong lòng. Cái người toả ra dương quang này chính là thuộc về riêng mình! Quang mang hiện lên, yêu tiên hạ xuống đám yêu quái làm chúng tan thành tro bụi. Bóng trắng cùng đỏ đan xen với nhau, bảo vệ nhau. Không cần ngôn từ, chỉ cần một ánh mắt đã hiểu rõ ý tứ đối phương, ăn ý đến không ngờ.

Bạn đang đọc [Inuyasha đồng nhân][Dịch][SessInu] Không ngờ tới của Fuxixi

Truyện [Inuyasha đồng nhân][Dịch][SessInu] Không ngờ tới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuxixi1606
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.