Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạm mặt

Tiểu thuyết gốc · 1368 chữ

Chap 12: Chạm mặt

12 giờ trưa, mặt trời đã lên tới đỉnh đầu nhưng mà không có cảm giác nóng bức oi ả mà thay vào đó chỉ là một cảm giác ấm nhẹ có lẽ đây là điều đặc biệt ở đại lục này.

Dưới sân bây giờ tập hợp hai đám học viên một tả một hữu, hiện thực đang xảy ra ở đây là hai đám học viên này cũng chính là mang hai huy hiệu đối lập nhật nguyệt trên người và cũng có thể xem giống hai thái cực được hình thành một cách lặng lẽ tại học viện.

Hướng của chính giữa học viện bước ra là một học giả lớn tuổi tay mang theo một cây huyền trượng, đi đằng sau là một nhóm học giả trẻ có, trung niên có, già có bước tới với một phong thái cực kì nghiêm nghị. Lúc này, lão học giả tay cầm huyền trượng mới cất tiếng nói:

“Chúc mừng tất cả học viên ở đây đã thông qua kì thi và trở thành một thế hệ nhân tài mới của học viện Tinh Nữ”

Đám học viên dưới yên ắng không xì xào một tiếng, người này tiếp tục nói:

“Chương trình học tại học viện được phân chia phù hợp cho nhóm 5-6 người. Mỗi một nhóm học sẽ có một học giả của học viện phụ trách riêng và có thể học theo chương trình của học viện đề ra hoặc có thể theo chương trình riêng của giáo viên phụ trách nếu giáo trưởng cho phép. Về việc đánh giá kết quả học thì sẽ dựa trên tiêu chuẩn của học viện Tinh Nữ đề ra, còn về việc giáo viên phụ trách thì sẽ có từng giáo viên tới nhận nhóm ngay sau lúc này và nếu có những khúc mắc gì thêm thì giáo viên phụ trách sẽ giải đáp. Thiên bẩm của mỗi cá nhân tại đây đều là kì tài và biến được thành năng lực hay không thì phải dựa vào kì ngộ của mỗi người. Mọi người rõ chứ?”

“RÕ!!!” – Đám học viên đồng thanh đáp.

Vị học giả cầm huyền trượng nhẹ gật đầu rồi quay lưng bước đi, kế đó những vị học giả nãy đứng cạnh bắt đầu tiến đến và gọi từng nhóm.

“Nhật huy, nhóm 9”

“Nhật huy, đội 13”

“Nguyệt huy, nhóm 2”

.......

.....

Cứ thế lần lượt các nhóm được nhận giáo viên phụ trách, thoáng chốc khu vực nhật hiệu đã đi hết, còn bên nguyệt hiệu thì vẫn còn lác đác vài người.

Ba mươi phút sau, những nhóm học viên còn lại cũng được dẫn đi chỉ duy nhất còn lại bốn người dưới sân trong một nhóm cuối cùng học giả phụ trách chưa đến, bốn tên này cũng không ở gần nhau mà mỗi đứa đứng một góc riêng biệt cũng chả thèm nhìn mặt nhau.

Một tiếng đồng hồ trôi qua.

Cũng thuộc nhóm ở lại Minh Phi bắt đầu nóng mặt khó chịu, điều hắn nghĩ tới lúc này là kiến nghị lên giáo trưởng tên học giả phụ trách vô trách nhiệm, hắn rảo mắt nhìn quanh thì thấy gần mình có một tên lùn quay lưng lại với hắn.

Bước tới gần đằng sau, Phi mang một vẻ nụ cười nham nhở vỗ vai tên lùn nói:

“Chào bạn hiền cho mình hỏi thăm xíu...”

Chưa kịp nói dứt câu thì tên lùn quay lại, hai người đối mặt nhau đang từ vẻ mặt vui vẻ thì mặt tên Phi méo xẹo đi, tên lùn chính là Lưu Thiên Bảo cũng thế. Hai người ngơ ngác nhìn nhau một lúc lâu.

“AAA!!!” – Hai tên này cùng nhau rống lên

Tên này chỉ tay qua tên kia hẹn mà cùng nhau gào to:

“TÊN LÙN CHÔM CHỈA”

“THẰNG CHA GÂY TAI NẠN RỒI BỎ TRỐN”

Hai người còn lại đứng cách đó không xa nhíu mắt nhìn lại. Phi và Thiên Bảo hai tên này luống cuống hoảng hốt không thôi như kiểu bí mật thầm kín của mình bị một cái tên ất ơ lạ hoắc công khai giữa thanh thiên bạch nhật. Lại thêm lần nữa không hẹn mà đến hai tên này lao vào nhau, tay tên này bịt miệng tên kia mắt thì đảo đảo xung quanh nhìn chả khác nào bọn đầu trộm đuôi cướp. Nhìn cảnh này cũng chả khác nào hai thằng bê đê đang âu yến nhau là mấy, thấy vậy Phi và Bảo cũng đồng thơi buông ra nhanh tay đặt ngón trỏ lên miệng kêu lên:

“Suỵt.....”

“Có gì chúng mình từ từ nói bạn hiền” – Phi nói nhỏ

Thiên Bảo cũng gật đầu lia lịa, lúc này hai tên này khoác vai nhau ngồi xuống thì thầm to nhỏ chuyện gì đó. Hai người đứng gần đó cũng thắc mắc rằng không hiểu hai tên này đang làm cái trò hề gì?

Thì thầm to nhỏ chuyện thầm kín một lúc lâu thì bỗng nhiên hai tên này cười phá lên như điên, lúc này Thiên Bảo mới vỗ vỗ vai Phi nói:

“Hahaha... Thì ra là đồng môn”

“Haha... Đúng là không đánh không quen biết” – Phi cười lớn đáp lại

Cứ thế chả biết từ lúc nào hai tên này lại quen biết nhau như thế, trước đó còn đụng nhau đến sứt đầu mẻ trán cũng có thể là hai tên này vờ nhận là quen biết để ém đi chuyện thằng thì chôm chỉa, thằng thì gây tai nạn chăng? Không rõ, chuyện này chỉ Phi và Bảo mới biết được.

Xung quanh hai tên còn lại ngơ ngác nhìn như mấy thằng ngáo, rõ ràng hồi nãy Phi và Thiên Bảo sắp phạng nhau tới nơi rồi mà thế bất nào hai tên khỉ gió này lại trở mặt thân thiết với nhau như thế? Thấy lạ, một tên đeo mắt kiếng đứng gần đó bước tới xem chuyện gì đang xảy ra.

Người bước tới đó là Định Du tới từ Mộc quốc, tên này vẻ bề ngoài nhìn vô cùng chỉnh chu cũng có thể nói là ngọc thụ lâm phong.

Định Du bước tới gần những bước chân vô cùng nhẹ nhàng và lãnh đạm, đưa mắt nhìn hai tên trước mắt đánh giá thì hắn bỗng chỉ thẳng Thiên Bảo thốt lên:

“Ngươi chính là tên trộm ở trấn Phượng Hoàng mấy bữa trước, không chỉ trộm mà lại còn đánh người thiếu chút là thổ huyết. Một hạng người như ngươi không có tư cách học tại đây, ta sẽ báo cáo lên giáo trưởng.”

Sắc mặt Thiên Bảo bỗng tối sầm lại, bởi vì tên bốn mắt trước mặt nói không sai mà đã thế người bị ăn một cước của Thiên Bảo cũng chính là tên này nên hắn sẽ không dễ dàng gì mà bỏ qua chuyện này. Thấy mặt Thiên Bảo bất chợt khó coi, Phi nhíu mày hỏi:

“Người quen hả nhóc lùn?”

Bảo nghe tiếng thế mới định thần lại, hắn quay mặt đi hưởng khác trả lời vu vơ:

“À ừm, đâu có đâu chắc là thấy người sang bắt quàng làm họ đó mà.”

“À, vậy là.....” – Phi đáp.

Chưa nói hết câu, Định Du nhảy vào chen ngang:

“Ta khinh, mới té giếng hay đồng tử mắt không nhận biết được quang học vậy? Ngươi nhìn lại bản thân mình xem.”

Đinh Du nói cấm có sai, trước mắt hai tên Phi Bảo ăn mặc không thể nào đơn giản và bình thường hơn được nữa đối diện với Định Du trên người mặc lam y thì quả thực nhìn vào thì thấy Phi Bảo giống hai tên gia đinh hơn.

Trong lúc ba tên đang huyên náo thì trên cửa chính học viện bước tới là một nam tử khá trẻ đi bên cạnh là một học viên nam mang nguyệt hiệu độ tuổi áng chừng lớn hơn cái đám vô tổ chức dưới kia một hoặc hai tuổi.

“Nguyệt huy, đội 21. Tập hợp.” – Nam tử cất lớn tiếng nói.

Bạn đang đọc Huyết Thập sáng tác bởi ĐệNhịQuốcSư

Truyện Huyết Thập tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐệNhịQuốcSư
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.