Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiền Toái Tìm Đến Cửa

Phiên bản Dịch · 2909 chữ

“Là ngươi ? Con cún cụp đuôi bị ta đánh bầm dập, Vinh Nhất Nhất”

Vũ Thiên tất nhiên nhận ra người đứng trước mặt hắn lúc này. Trong kỳ khảo sát tinh anh đệ ngũ khảo nghiệm, hắn đã giao thủ một phen với hắn. Cuối cùng mạnh mẽ đánh cho hắn phải cụp đuôi chạy đi. Vinh Nhất Nhất trong năm hai không gọi là mạnh mẽ nhưng hắn lại thuộc Tiêu Môn.

Lần này không may gặp oan gia ở đây, chắc chắn sẽ vấy lên một hồi chiến đấu. Bất quá thực lực Vinh Nhất Nhất, Vũ Thiên không coi vào đâu, duy chỉ có một tên nam nhân đứng bên cạnh hắn làm Vũ Thiên phải chú ý.

Người này thân mặc đồng phục năm ba, tướng người cao to vạm vỡ. Hắn từ nãy đến giờ vẫn chưa có lên tiếng. Vinh Nhất Nhất bị mắng nhất thời cả giận nói.

“Ngươi đừng có ở đó xàm ngôn”.

Đột nhiên Vinh Nhất Nhất trông thấy trên tay Vũ Thiên cầm một tấm lệnh bài, nhất thời hắn nhếch miệng cười khinh thường.

“Bằng vào ngươi liền muốn thành lập môn hộ, thật là một tiểu tử không biết lượng sức”

“Có lượng sức hay không, ngươi tự mình tới kiểm nghiệm” Vũ Thiên thản nhiên nói ra.

Không khí đột ngột trở nên căng thẳng, Vũ Thiên cùng với Vân Tiểu Thanh hai người đề cao cảnh giác. Bên kia Vinh Nhất Nhất mặt mày đỏ bừng, lần trước giao thủ chịu thiệt thòi dưới tay Vũ Thiên, làm hắn mất hết mặt mũi. Hắn từng thề sẽ đem Vũ Thiên hảo hảo chà đạp dưới chân mình.

Qui tắc học viện rất rõ ràng, không cấm các học viên giao lưu nhưng phải gặp nhau trên lôi đài. Tùy tiện trong học viên mà chiến đấu, cả hai bên sẽ bị trừng phạt. Cho nên lúc này bọn hắn chỉ miễn cưỡng đứng đó mà nhìn nhau.

Vũ Thiên chỉ quăng cho Vinh Nhất Nhất một ánh mắt khinh thường, quay lưng rời đi, Vân Tiểu Thanh theo Vũ Thiên bóng lưng mà bước.

Vinh Nhất Nhất sắc mặt vô cùng tức giận, chỉ hận không thể xông lên đánh cho tên tiểu tử không biết trên dưới một trận. Đột nhiên tên học viên năm ba bên cạnh lên tiếng.

“Ngươi không cách nào cùng hắn so đấu được, tốt nhất nên bỏ qua đi, nếu không người thiệt thòi không ai khác ngoài ngươi cả”.

“Xí ! Lão đừng có bàn lui như vậy, lúc nãy nến ngươi thoáng bộc lộ khí tức một chút, còn không khiến chùng tè ra quần à” Vinh Nhất Nhất nhăn nhó nói.

“Nếu như ta ra tay, thì chuyện tư thù của ngươi sẽ trở thành chuyện giữa hai bang hội, lão đại chắc chắn không thích thú đâu” học viên năm ba lên tiếng.

Lời hắn nói vô cùng chính xác, mặc dù Vinh Nhất Nhất là Tiêu Môn thành viên, nhưng không lý gì hai bang hội lại giao chiến chỉ vì tư thù cá nhân của một người. Sau khi nói xong học viên năm ba rời đi, để lại Vinh Nhất Nhất vẫn đứng một chỗ rít lạnh.

“Vũ Thiên, ta sẽ đem bang hội của ngươi đập cho tan tành. Cứ chờ xem”.

———————————

“Tên đó quả thực rất đáng ghét, lúc nãy chỉ cần ngươi gật đầu, ta liền đem hắn lên lôi đài đánh thành đầu heo” Vân Tiểu Thanh trên đường về tức tối nói.

“Ha-Ha. Tên đó không đáng cho chúng ta bận tâm, bất quá hắn cũng là Tiêu Môn một thành viên. Nếu như chà đạp hắn quá, Tiêu Môn sẽ không để yên. Học viên năm ba lúc nãy thực lực không tầm thường, xem ra cũng là Tiêu Môn cao tầng, nhưng từ đầu tới cuối đều không có lên tiếng. Xem ra hắn đối với tư thù cá nhân của Vinh Nhất Nhất không quan tâm cho lắm”

Vũ Thiên cười cợt nói.

“Hừm … cũng là ngươi suy nghĩ thấu đáo. Đổi lại ta liền đập hắn răng rơi đầy đất, để hắn sau này thấy chúng ta liền tự giác bỏ chạy thật xa”.

Vân Tiểu Thanh vẫn không cam lòng nói. Nàng đối với Vũ Thiên quyết định tuyệt đối tán thành, nhưng hiện tại hắn đã là linh hồn của Thiên Phủ, bị người khác xúc phạm, thân là cao tầng Thiên Phủ nàng muốn thay hắn ra mặt giải quyết.

Trở về tân sinh lớp, Vũ Thiên hẹn mọi người, kể cả Phương Liễu ra bàn bạc vấn đề bang hội lần này. Sau hơn vài canh giờ bàn bạc cuối cùng Thiên Phủ cơ sở cũng đã được thành lập.

Vũ Thiên phụ trách rèn đúc, liền gọi là Hồn Đường. Lãnh Tuyệt phụ trách huấn luyện chiến đấu, gọi là Chiến Đường. Tà Hỏa phụ trách luyện đan dược, gọi Luyện Đường. Vân Tiểu Thanh phụ trách kinh doanh, gọi là Thương Đường. Bốn người bọn hắn đều nhận vị trí Đường Chủ. Riêng Phương Liễu được xem là Hộ Phủ trưởng lão, không trực thuộc Tứ Đường. Những người còn lại đều gọi là môn sinh.

Bốn người Vũ Thiên trong phủ vai vế như nhau, không phân trên dưới, nếu cần quyết định một vấn đề gì đó liền dựa vào bỏ phiếu, mỗi người một phiếu, Hộ Phủ trưởng lão cũng một phiếu. Sau khi bỏ thiếu thông qua mới tiến hành thực hiện.

Thiên Phủ mới thành lập, qui định còn cần thời gian bổ sung chỉnh sửa. Chủ yếu hiện tại là trên dưới Thiên Phủ phải đồng lòng với nhau, mọi mâu thuẫn giải quyết bằng phương thức hòa bình. Chỉ cần ngươi có cống hiến nhất định sẽ tích lũy lại, tiến hành thăng chức.

Những thành viên đầu tiên của Thiên Phủ được chia cho các Đường tùy theo sở trưởng của mỗi người, trong đó đông nhất là Chiến Đường của Lãnh Tuyệt với 10 thành viên. Bất kỳ bang hội nào, cũng rất cần quân đội đưa đến chống đỡ. Lãnh Tuyệt cùng với Phương Liễu thay nhau huấn luyện thực chiến cho môn sinh.

Vũ Thiên và Vân Tiểu Thanh một tuần ba lần thực hiện rèn đúc kim loại. Bọn họ là Đại Sư Cấp thực lực, rèn đúc kim loại trở thành thành phẩm có phẩm chất cao tương đối dễ dàng. Đặc biệt hơn là Thiên Phủ sẽ nhận đơn hàng thực hiện rèn đúc kim loại mang hồn lực, giá thành tương đối hợp lý nhưng tài liệu chính ngươi phải mang tới.

Tà Hỏa phụ trách luyện dược, đa số là các loại đan dược cần thiết và dễ sử dụng như hồi huyết đan, hồi khí đan, trị độc đan …

Kinh doanh kim loại, đan dược nhanh chóng thu hút nhiều học viên đến từ các ban, ngoài ra còn có môn sinh của các Hiệp Hội lui tới trao đổi. Thời gian đầu thành lập, Thiên Phủ rốt cuộc cũng bắt đầu có dấu hiệu khởi sắc.

Hỏa Đan đa số đều đến từ việc kinh doanh, mỗi thàng trừ đi lương của môn sinh, tất cả đều được dùng để thu mua kim loại và tài liệu luyện đan, một phần cất vào quỹ bang.

Bất quá đối với sự phát triển của Thiên Phủ, tuy vẫn chưa tạo thành uy hiếp cho các lão cá sấu bang hội, nhưng cũng có người dựa vào đó mà kích động, Vinh Nhất Nhất là một điển hình.

Đại bản doanh Tiêu Môn.

“Lão Cuồng, ngươi còn không báo lên lão đại. Thiên Phủ bên kia những ngày gần đây chiếm hết khách hàng của chúng ta. Bọn họ nói chúng bán kim loại phẩm chất cao hơn, giá lại mềm. Không xử lý sau này Tiêu Môn lấy gì mà sống” Vinh Nhất Nhất nói.

Người được hắn gọi lão Cuồng chính là học viên năm ba hôm đó đi chung với hắn. Người này vẻ ngoài trầm lặng, không có nói nhiều như tên kia, nhưng những ngày gần đây quả thực như những gì Vinh Nhất Nhất nói. Mặc dù Tiêu Môn không chỉ kinh doanh kim loại nhưng mất đi một phần lợi nhuận, cũng không vui vẻ gì.

“Được rồi, ta sẽ hướng lão đại báo cáo một phen. Nhưng ngươi không được tự ý hành động khi chưa có chỉ thị, nếu không Cuồng Đao ta sẽ thay lão đại xử lý ngươi”

Cuồng Đao lên tiếng, Vinh Nhất Nhất chỉ thoáng kinh ngạc, sau đó trong lòng hừ lạnh. Trong Tiêu Môn có tam đại cao thủ, địa vị chỉ dưới lão đại mà thôi. Cuồng Đao là một trong ba người đó, ngoài ra còn có Bá Thương và Kiếm Tiên hai người. Bọn họ đều là năm ba học viên, thực lực so với Trịnh Mã Long có chút kém hơn nhưng tuyệt đối không quá nhiều.

Khảo sát tinh anh vừa rồi, ba người cũng không có tham gia, nếu không không biết kết quả sẽ thay đổi như thế nào.

Còn vị kia lão đại, cũng không phải năm ba học viên. Hắn đã tiến nhập Chủ Lực phân khu đã lâu, trên Thiên Bảng còn có tên của hắn. Những người được vinh danh trên Thiên Bảng, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài. Đứng thấy vị lão đại Tiêu Môn đứng ở vị trí cuối bảng mà khinh thường. Thiên Bảng thứ hạng không phải dùng thực lực định đoạt, mà lấy cống hiến học viện làm tiêu chuẩn. Xét về thực lực của lão đại Tiêu Môn có thể nói đứng vào tốp 5 học viên mạnh nhất học viện.

Tiêu Lãnh Phong (Nhân Ban) - Khí Cấp Cảnh Xương Cốt Nan.

————————————

Một tháng thời gian nhanh chóng trôi qua.

Từ khi Thiên Phủ được thành lập, các bang hội khác vẫn chưa có động thái gì đáng nói. Bốn người Vũ Thiên quản lý Thiên Phủ ngày một đi lên. Lúc này số lượng thành viên đã gia tăng ít nhiều. Đa số là học viên tân sinh lớp.

Vũ Thiên một tuần ba lần đều đặn ở trong Hồn Đường ra sức rèn đúc. Cũng có một số học viên vì hứng thú với rèn đúc mà gia nhập, lại có Vân Tiểu Thanh con gái rượu của Hội trưởng Hiệp Hội Hồn Rèn Sư sức hút. Một vài môn sinh bên đó cũng đầu quân gia nhập, tất nhiên chỉ là cộng tác thành viên mà thôi, họ chủ yếu làm việc tại Hồn Đường.

Tà Hỏa cũng mời gọi môn sinh của Hiệp Hội Luyện Đan, làm thành một tổ đội năm người phụ trách luyện chế đan dược. Phần này đan dược được bán ra một nữa, một nữa còn lại tích lũy vào trong bang khố, sử dụng khi cần thiết.

Chiến Đường qui mô phát triển nhanh nhất, dưới sự huấn luyện của Lãnh Tuyệt và Phương Liễu, khả năng thực chiến của môn sinh tăng cao đáng kể. Hiện tại lực lượng nòng cốt chủ yếu của Chiến Đường là môn sinh có thực lực Tam Giai và Tứ Giai Sơ Cấp Cảnh, số lượng hơn 25 thành viên tổng cộng.

Thái Phàm và Thái Tiểu Đào cũng có chút cống hiến, bọn họ được Vân Tiểu Thanh giao trọng trách ngoại giao với các bang hội khác. Muốn chung sống hòa bình, các bang hội phải hợp tác với nhau. Trước tiên tìm một số bang hội có khả năng cung cấp kim loại và tài liệu luyện đan, sau đó sẽ bán lại thành phẩm làm được với giá thấp hơn bên ngoài.

Tất nhiên những bang hội này chỉ có qui mô vừa và nhỏ mà thôi. Hậu thuẫn về kim loại cho Thiên Phủ không phải ai khác ngoài Hiệp Hội Hồn Rèn Sư, Vân Trạch đối với Thiên Phủ hết lòng trợ giúp trong giới hạn cho phép.

Trong một tháng này, học viện cũng đưa ra Ban Chiến thể lệ thi đấu.

Ban Chiến lần này chia làm ba loại phương thức thi đấu. Đơn đấu, Tam đấu và Đội đấu năm người. Thành tích của các đội sẽ dựa trên ba phương thức này tính tới.

Đơn đấu phương thức cực kỳ đơn giản. Mỗi một ban sẽ đánh lần lượt với hai ban còn lại. Mỗi lần như vậy sẽ cử ra ba học viên đánh ba trận, thắng hai coi như chiến thắng.

Tiếp theo là Tam đấu, mỗi đội chia thành ba đội ba người, phương thức không khác đơn đấu. Chỉ có điều sau khi đánh thắng một đội của đối phương, có thể lựa chọn thay thế từ 1 đến 3 thành viên cho trận tiếp theo.

Cuối cùng là Đội đấu, mỗi ban chia thành hai đội năm người, đấu năm năm, ai mất khả năng chiến đấu hoặc rớt khỏi võ đài sẽ bị loại. Ban nào có thành tích tệ nhất sau ba phương thức thi đầu này lập tức bị loại. Hai Ban còn lại sẽ đấu trận chung kết với nhau. Phương thức thi đấu chung kết lúc đó sẽ công bố.

Tiểu đội tinh anh Nhân Ban bắt đầu theo đó mà tập luyện, tất nhiên dưới sự hà khắc của Trường Bạch lão sư. Đội hình ra trận như thế nào, hoàn toàn do lão sư dẫn đội phụ trách sắp xếp, đội trưởng và đội phó có trách nhiệm báo đến từng thành viên.

Mỗi người trong tiểu đội đều lần lượt thử sức với ba phương thức này. Đội hình thường xuyên thay đổi, để chọn ra những cặp phù hợp nhất, tiến hành ghép đội.

Một tháng căng sức ra mà làm khiến mọi người trong Thiên Phủ tham gia Ban Chiến tinh lực cạn kiệt. Càng đến gần thời điển khai mạc, quá trình tập luyện lại càng khắc khổ. Cuối cùng Vũ Thiên bốn người đành phải thay đổi qui trình hoạt động của Thiên Phủ một chút.

Giảm thời gian rèn đúc, luyện đan, thay vào đó tiến cử một số môn sinh có nhân cách và thực lực lên chức vị đội trưởng, thay họ trông coi Thiên Phủ trong lúc vắng mặt.

Bởi vì chỉ còn không tới hai tuần nữa, Ban Chiến muốn khai mạc.

Vũ Thiên một ngày mệt mỏi như bao ngày vừa trôi qua, hắn gương mặt tái nhợt vì lao lực, thân hình xiêu vẹo một mình trở về ký túc xá. Gia nhập học viện về sau hắn mới biết, bồi dưỡng một tên cường giả đã khó mà trở thành cường giả lại khó hơn gấp trăm lần. Bản thân không cố gắng nỗ lực, cả đời sẽ phải hối hận.

Hôm nay gió chiều thổi nhè nhẹ khiến Vũ Thiên cảm thấy khá thoái mái. Trên đường trở về nhà hắn ghé qua nhà ăn mua một ít thực phẩm, rồi trở về phòng. Khi hắn đi tới cầu thang lên ký túc xá, có một thân ảnh nam tử đứng ở phía dưới, nhìn bộ dáng như đang chờ người nào đó. Vũ Thiên lập tức hai mắt quan sát.

“Đồng phục học viên năm ba, hắn tới tìm ai nhỉ”.

Vũ Thiên cũng không có đánh tiếng hỏi, chỉ mỉm cười với hắn khi đi ngang qua mà thôi. Bất quá đáp lại sự thân thiện của Vũ Thiên, vị này học viên đưa tay vận lực đẩy mạnh vào Vũ Thiên trước ngực.

“Ngươi muốn làm gì ?” Đối phương ra tay bất ngờ, Vũ Thiên không đề phòng bị hắn đẩy lùi lại phía sau vài bước.

Hắn không có trả lời, chỉ nhìn Vũ Thiên một chút, sau đó lại hỏi.

“Ngươi là Vũ Thiên của Thiên Phủ ?”

“Đi không thay tên, ngồi không đổi họ. Là Vũ Thiên của Thiên Phủ, không biết học trưởng cản đường ta, là có gì muốn chỉ dạy”.

Đột nhiên tên học viên này ngửa mặt lên trời cười thành tiếng, hai mắt hung hăng, cằm hất ngược lên, một ngón tay đưa ra chỉ chỉ về phía Vũ Thiên, nói.

“Ta không có gì chỉ dạy ngươi cả, chỉ muốn nói cho ngươi một điều, dẹp mẹ cái Thiên Phủ của ngươi đi, nếu không đừng trách ta không báo trước”.

Ngữ điệu người này hung hăng, không xem Vũ Thiên ra gì. Bất quá Vũ Thiên vẫn bình tĩnh, không có đối với hăn phát sinh hành động gì. Chỉ thấy học viên năm ba nói xong, liền hất mặt quay lưng rời đi.

Đúng lúc này, Vũ Thiên thản nhiên nói.

“Thiên Phủ của ta, không phải muốn dẹp là dẹp. Ngươi đến từ đâu, có dám xưng tên, ta nguyện cùng Thiên Phủ phụng bồi”.

Học viên năm ba đối với lời này của Vũ Thiên cũng cực kỳ ưa thích, quay sang Vũ Thiên nói.

“Là ngươi muốn hai bang giao chiến ? Được , rửa tai mà nghe cho kỹ. Ta là Kiếm Tiên của Tiêu Môn, nhớ lấy”.

Vũ Thiên hai mắt đột nhiên lóe huyết quang. Tiêu Môn rốt cuộc đã không nhịn nổi ?

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.