Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ảo Cảnh

Phiên bản Dịch · 1987 chữ

Bắc Hải Đại Lục, đúng với cái tên người khác gọi, phiến đại lục này nằm ở phía Bắc của Nhân Vũ Trụ. Nơi này sinh khí dồi dào, nhân loại sinh sống thập phần đông đúc. Nhân Vũ Trụ là tên gọi của mảnh vị diện này, chia ra thành năm phiến đại lục chủ chốt, Bắc Hải Đại Lục là một trong năm đại lục có số lượng thành thị , học viện và tông môn vào hàng nhiều nhất. Nơi này không khác biệt mấy so với các vị diện khác, thực lực vi tôn.

Hạo Đông Đế Quốc, Bắc Nhân Thôn.

Hắn nằm sóng soài trên ngọn đồi phía sau Bắc Nhân Thôn, nón rơm che nữa gương mặt, trên miệng còn đang ngậm một cọng cỏ. Hắn đang tận hưởng giấc ngủ buổi sáng sớm.

Lúc này ở phía xa có một thanh âm trong trẻo truyền đến

“Vũ Thiên ... Vũ Thiên.... tên tiểu tử nhà ngươi sao còn không đi tham dự kỳ thi khảo nghiệm công lực”

Một thiếu nữ có mái tóc màu đỏ, thân mặc một chiếc váy trắng dài tới chân, hớt hả chạy tới

Thiếu niên chợt tỉnh giấc, ngáp dài và đưa ánh mắt lười biếng lên nhìn thiếu nữ.

“Liên tỷ tỷ à ta không có hứng thú với mấy chuyện tu luyện vô bổ đó, hôm nay trời rất đẹp lắm, ta chỉ muốn làm một giấc tới ban trưa mà thôi”.

Hắn tên là Vũ Thiên cùng với thiếu nữ này là người một gia tộc. Tại Hạo Đông Đế Quốc này, nếu nói tới Vũ Tộc thì không ai không biết, một trong các đại gia tộc lâu đời, chẳng qua nhiều năm trở lại đây thanh thế đã bắt đầu suy yếu.

“Ngươi … cả dũng khí đi khảo nghiệm cũng không có còn ra thể thống gì nữa”.

Vũ Liên cắn răng nói, giọng đầy phẫn uất

Kỳ thi khảo nghiệm này do Hiệp Hội Công Pháp tổ chức định kỳ hàng năm cho các thiếu niên đủ mười bốn tuổi. Ở độ tuổi này cơ thể bắt đầu sản sinh ra công lực và tùy vào kết quả khảo nghiệm sẽ cho biết tiềm năng tu luyện của mỗi cá nhân.

Tại thế giới này, tiềm năng tu luyện chia thành ba hướng chủ đạo.

Thể chất thiên phú - nắm giữ thiên phú này người tu luyện sẽ có sức khỏe, khả năng chịu đựng cũng như giới hạn của thể chất siêu việt người bình thường. Thích hợp tu luyện công pháp loại cận chiến, công pháp tu luyện thân thể và sử dụng vũ khí hạng nặng.

Trí tuệ thiên phú – phương hướng tu luyện tiên tiến nhất, rất nhiều thiếu niên hy vọng mình có tiềm năng tu luyện loại này. Có tiềm năng tu luyện các loại công pháp điều khiển các nguyên tố trong tự nhiên và có được lực lượng linh hồn mạnh mẽ.

Thân pháp thiên phú – phương hướng tu luyện gia tăng thân thủ. Những sát thủ của các thế lực được tuyển chọn dựa trên tiêu chí này. Ý chí bền bỉ, kiên định, thân thủ xuất quỷ nhập thần.

Vũ Thiên uể oải nhìn váy trắng thiếu nữ, nói

“Không phải đệ không muốn khảo nghiệm, nhưng bao đời nay Vũ tộc tiềm năng tu luyện quá thấp, ngay cả thiên tài như cha ta cũng chỉ đạt thiên phú thể chất là linh cấp mà thôi".

“Thiên phú thể chất có gì không tốt, đây là căn cơ cần phải có của một cường giả”

Vũ Liên tức giận nói.

“Nếu kết hợp song tu với Trí tuệ hoặc Thân pháp thì còn nói được, gia tộc chúng ta chỉ có thiên phú Thân Thể, không bao giờ ngóc đầu lên được” Vũ Thiên nhún vai, vẫn cố cãi

BỐP

Một cái tát giáng thẳng vào mặt Vũ Thiên. Hắn ngây cả người ra tính đứng lên quát lại thì bất chợt nhìn thấy, Vũ Liên khóe mắt đã ngấn lệ.

Nàng hơn Vũ Thiên 2 tuổi, tuy không phải tỷ đệ ruột thịt nhưng bao năm qua luôn chăm sóc cho hắn.

Thấy nàng khóc, Vũ Thiên sắc mặt cũng bình tĩnh lại, phủi áo đứng thẳng lên

“Ta nghe lời tỷ lần này, đi khảo nghiệm là được rồi, đừng khóc nữa, ta xin lỗi”

Lời xin lỗi mặc dù miễn cưỡng nói ra nhưng Vũ Liên vẫn gật gật, lấy tay chùi đi nước mắt, nhìn hắn cười nói.

“Tỷ lúc nào cũng tin rằng sau này nhất định đệ đệ của tỷ sẽ danh chấn thiên hạ, vực dậy gia tộc mà”

“Danh chấn thiên hạ, ha ha ha”

Nói rồi hắn nhanh chân chạy về khu đất trống giữa thôn. Nơi đang tiến hành cuộc khảo nghiệm công lực lần này.

Bắc Nhân Thôn là một thôn nhỏ liền kề Hạo Thành, một trong những thành thị của Hạo Đông Đế Quốc tọa lạc ở phía Đông của Bắc Hải Đại Lục.

Nhân số của Hạo Thành khoảng năm ngàn người. Có ba gia tộc chính ở đây, ngoại trừ Vũ Tộc của Vũ Thiên ra, hai gia tộc còn lại là Vinh Tộc và Liễu Tộc. Tất nhiên cả ba gia tộc cũng chẳng thân thiết gì nhau.

Vũ Thiên chạy tới nơi thì cũng là lúc kết thúc khảo nghiệm của một thành viên Vinh Tộc, nghe được tiếng hò reo của những người xung quanh đó

“Woa Vinh Lôi đại ca quả là kỳ tài hiếm có, với kết quả này thì cuộc thi đại tái hàng năm của Hạo Đông Đế Quốc còn ai so được với đại ca”

Vũ Thiên tò mò nhìn vào bảng tin hiển thị.

- Vinh Tộc, Vinh Lôi, Mười bốn tuổi.

- Thân thể phàm cấp, Trí Tuệ linh cấp, Thân thủ phàm cấp.

Thiên phú chia ra làm bốn cấp độ. Phàm cấp, Linh cấp, Huyền cấp và Hoàng cấp. Chỉ cần có một trong các loại thiên phú đạt Linh cấp trở lên thì sẽ trở thành đối tượng được cả gia tộc chú trọng bồi dưỡng. Nếu như đạt được Huyền cấp, sau này tiền đồ bất tục. Còn Hoàng cấp trước giờ, xem như chỉ từng xuất hiện qua trong truyền thuyết mà thôi.

Thiếu niên áo vàng, gương mặt lãnh đạm nhìn quét qua những ánh mắt thán phục bên dưới. Bất giác hắn thấy một thân ảnh quen thuộc trong đám đông, liền tiến đến cười nói

“Haha hôm nay con rùa rụt cổ của Vũ Tộc cũng đến à, ta còn tưởng ngươi bị ta đánh đến đầu óc ngu si mà bỏ qua khảo nghiệm hôm nay chứ”.

Vũ Thiên sắc mặt trầm xuống. Tên này, hắn nhận thức.

Vào ba ngày trước, Vũ Thiên trên đường về nhà thì có đụng độ Vinh Lôi, hắn cố ý gây sự và xúc phạm Vũ Tộc. Hai bên đã có xô xát.

Nhưng với thực lực Vũ Thiên mới chỉ vỏn vẹn Tam Cấp Công Lực, cứng đối cứng với Vinh Lôi quả là chuyện quá sức.

Phải biết rằng, Vinh Lôi thực lực đã đột phá Ngũ Cấp. Cuối cùng bị hắn đạp xuống dưới đất.

Vũ Liên cũng vừa tới nơi, nghe Vinh Lôi nói như vậy, nàng không nhịn được nói lớn

“Vinh Tộc khảo nghiệm xong không mau xuống đi, hay không muốn cho người khác khảo nghiệm”

Trước mặt đông người như thế này, Vinh Lôi sắc mặt có chút hung tợn cũng không dám ra tay

“Kỳ đại tái sắp tới, để ta xem con rùa rụt cổ núp váy tỷ tỷ có can đảm tiếp nhận khiêu chiến của ta hay không … Ha ha” Vinh Lôi cười gằn quay người bước đi.

Vũ Thiên nhìn Vinh Lôi quay đi, hắn không nói gì, bây giờ bản thân yếu kém, không có tư cách tiếp chiến. Nén lửa hận vào sâu, hắn bước lên lễ đài để làm khảo nghiệm.

Trên đài chỉ vỏn vẹn có một bệ đá cao một thước, trên bệ đá có một khối cầu màu xanh ngọc, xung quay tỏa ra một tầng năng lượng vô cùng ấm áp.

Vị võ giả mặc một bộ áo bào màu xanh phụ trách khảo nghiệm, nhìn hắn rồi nói

“Đặt tay vào trong bảo cầu này, chỉ cần ngươi không phản kháng, trong đầu sẽ có ảo cảnh khảo nghiệm thiên phú bản thân, sau khi kết thúc ảo cảnh, kết quả sẽ hiện ra trên bảng, gặp tình huống không chịu nổi lập tức buông bỏ”

Hắn trầm ngâm một thoáng rồi đặt một tay vào bảo cầu, một dao động mạnh mẽ truyền thẳng vào trong đại não, đầu óc có chút choáng váng, mắt hắn mờ đi trong giây lát rồi lại hiện lên rõ ràng.

Trước mắt hắn lúc này không phải là tại khu vực khảo nghiệm, mà là một bầu trời đỏ thẫm, khắp nơi chìm trong khói lửa. Ảo cảnh rất thực a.

Nhìn quanh, hắn kinh ngạc nhận ra đây chính là khuôn viên của Vũ Tộc, chỉ có điều hiện tại tất cả đã đổ nát. Cách đó không xa, có hai thân ảnh đang nằm dưới mặt đất.

“Cha, Mẹ” Vũ Thiên quát lớn chạy tới đỡ hai người.

Mỹ phụ nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt đau đớn ngươc lên nhìn hắn nói

“Thiên nhi a, con mau trốn đi, hắn tới đây tìm con đó”

Vũ Thiên cả giận gầm lớn “Là kẻ nào gây ra chuyện này”

Đúng lúc này, không gian bạo phát xé toan ra, để lộ hắc động với hàng trăm vòng xoáy vô tận. Một cánh tay già nua xuất hiện từ bên trong. Hắn khẽ phất tay, một luồng hắc quang từ lòng bàn tay bắn ra, trực tiếp bay tới muốn nuốt chửng cha mẹ Vũ Thiên

U U U

Hắc quang như bạo vũ quét tới.

Vũ Thiên không suy nghĩ gì nhiều, hắn liền lao ra hứng chịu đòn tấn công này. Cả cơ thể trong một khắc liền trở nên rách nát, máu tươi chảy ra từ lỗ tai, mắt và miệng. Nhưng hắn vẫn kiên trì như cũ đứng đó, che chở cho cha mẹ.

Cánh tay già nua lại búng ngón tay. Một đoàn hắc quang khác lại bắn tới. Lần này nhắm trực tiếp vào Vũ Thiên. Hắn hai chân run rẩy, nhưng vẫn cắn chặt đầu lưỡi ngăn không cho bản thân ngất đi.

“Xin lỗi cha mẹ, xin tha thứ cho đứa con vô dụng này”

Cơ thể hắn đã bắt đầu bị đoàn hắc quang ăn mòn, chỉ còn lại da bọc xương, máu tươi chảy ra từ các lỗ chân lông, cảm nhận tử vong gần kề nhưng Vũ Thiên vẫn đứng đó. Hắn hận, hận bản thân không có thực lực, không bảo vệ được người thân của mình.

A...A... Hắn gầm lên tuyệt vọng rồi gục xuống.

Bỗng nhiên, lúc này một màn kỳ dị xảy ra, máu của Vũ Thiên vốn đang tuôn như suối lại bất ngờ trôi nỗi giữa không trung, từng đoàn bắt đầu dao động xoay quanh thân thể rách nát của hắn. Một cỗ khí tức nhu hòa đang không ngừng tái tạo lại huyết nhục của hắn.

Cảm ngộ khác lạ, nhưng lúc này không thể suy nghĩ được nhiều. Vũ Thiên nắm chặt hai tay, lấy thân mình che chở cho phụ mẫu phía sau.

U U U

Lúc này hắn cứ thế đứng như vậy, thân thể không ngừng được chữa trị bởi máu của chính hắn.

Bạo vũ gào thét cuối cùng từ từ thu liễm lại. Đòn tấn công tưởng chừng như vô tân đã bị Vũ Thiên chân chính hấp thụ.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.