Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Nô Mục Lý

Tiểu thuyết gốc · 1456 chữ

"Rào rào... Ầm"

Một tia chớp lóe lên làm sáng cả bầu trời mưa lớn đang chìm trong đêm tối, tiếng sấm vô cùng lớn đó vang lên trong một khung cảnh như thế này lại tạo cho người ta một cái cảm giác thê lương vô cùng

Khung cảnh đã thê lương nhưng sự việc xảy ra tại một ngôi làng nhỏ lại càng thê lương hơn

Xung quanh đều là xác chết chồng chất lên nhau và những cái xác này từ nam tới nữ, từ già đến trẻ đều có.

Mưa rơi rất lớn nhưng dường như vẫn không thể rửa hết máu của những người chết, xung quanh đều đầy tiếng quạ kêu. Hiển nhiên xác người là món ngon của bọn chúng

Nhìn xác người la liệt khắp nơi, mưa rơi nặng hạt, có vô số những con quạ đen đang ra dùng cái mỏ sắc bén mà xé thịt của người chết ra ăn

Cảnh tượng này so với tận thế cũng không kém bao nhiêu, đại lục Nihhla vốn xinh đẹp nay lại phải chìm trong cảnh tượng chết chóc này thật khiến cho người ta phải tiếc nuối

Bất quá cũng tại nơi đó vẫn còn một thiếu niên đang quỳ xuống nhìn lên bầu trời, mái tóc dài của hắn lúc này ướt sủng vì mưa lớn. Đôi mắt đẹp của hắn lúc này nổi đầy gân đỏ, sau một lúc hắn lại cất giọng hét lớn

-Ahhhhhhhhhhhhhh !!!!

Tiếng hét đó khiến cho bầy quạ đang đậu trên xác người phải bay đi, xung quanh không còn tiếng quạ kêu lại trở nên vắng lặng

La hét xong thì thiếu niên đó lại mệt mỏi nằm bệch xuống đất, hắn yếu ớt nói

-Tại sao...?

Trên ngực hắn vẫn còn một thanh trường kiếm cắm vào, máu của hắn vẫn tiếp tục chảy. Từng dòng máu đỏ tươi của hắn trộn lẫn vào những dòng máu của những người khác dưới trời mưa tạo nên một hồ máu

Thiếu niên này chính là Mục Lý, hắn vẫn nhớ một canh giờ trước ngôi làng yên bình này tràn ngập tiếng nói tiếng cười. Dã thúc hàng xóm đang cùng cha hắn nói chuyện phiếm, mẹ và muội muội hắn thì lại đang lo chuyện bếp núc, vậy mà....

Mục Lý dường như không còn gắng gượng được nữa, hắn cảm thấy đôi mắt hắn đang nặng dần và hơi thở thì lại dần dần yếu đi

-.... ta không cam tâm

Hình ảnh cuối cùng trong đầu hắn hiện tại chính là một cái Kỵ Binh người vận một bộ Hoàng Kim Chiến Giáp dùng thương đâm xuyên qua người cha hắn

Thế nhưng từng giây trôi qua, sinh mệnh của hắn đang dần úa tàn. Dù không muốn nhưng đến cuối cùng.... hắn vẫn phải chết.

........

-Hả... đây là...

Mục Lý vừa tỉnh dậy lại thấy bản thân đang nằm lơ lửng giữa không gian tối đen như mực, hắn khó hiểu đứng lên nhìn xung quanh rồi bước đi về phía trước

Chỉ là càng bước đi hắn lại càng không thấy đích. Bất giác tâm trí hắn lại mơ hồ đi, bỗng nhiên có một giọng nói ma mị vang lên

-Ngươi đã tỉnh rồi....

Mục Lý nghe giọng nói này thì lại dừng bước chân lại, hắn rút thanh Chủy Thủ đang đeo bên hông rồi cảnh giác nhìn xung quanh

-uhmm.... mùi vị của thống khổ lẫn thù hận

Hắn lúc này liền không nhịn được mà nói

-Ngươi là ai ? Mau xuất hiện đi, nếu không....

Lúc này từ bên cạnh hắn lại xuất hiện một cái tuyệt thế mỹ phụ, gương mặt của bà tuy xinh đẹp nhưng tràn đầy vẻ quái dị. Giọng nói ma mị của bà ta lúc này lại vang lên

-Nếu không thì sao.... ?

Mục Lý nhìn thấy vết máu trên khóe miệng bà ta thì sống lưng lại đổ mồ hôi, hắn lấy hết can đảm nhìn bà ta rồi hỏi

-Bà là ai ? Đây là đâu ? Chẳng phải ta đã chết rồi sao ?

Mỹ phụ nghe hắn hỏi như vậy thì lại khẽ che miệng cười một cái, thoáng chốc bà ta nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt tuấn mỹ của hắn rồi nói

-Ta không thích phải trả lời câu hỏi từ một con kiến như ngươi, nhưng mà ta có thể cho ngươi biết một điều rằng.... ngươi chưa có chết

Mục Lý phất tay bà ta ra khỏi gương mặt mình rồi nói

-Ta chưa có chết... không thể nào, bị cả một thanh trường kiếm đâm xuyên qua người mà vẫn chưa chết ?

Mỹ phụ liền cười lớn một cái để lộ cặp răng nanh trắng nhọn của bà, sau đó bà nói

-Chính tiểu thư Rallite đã cứu ngươi, hãy cảm ơn tiểu thư đi

Mỹ phụ vừa nói xong vừa phất tay một cái, sau đó cả phiến không gian đó biến mất

Mục Lý sau đó lại tỉnh giấc, hắn vừa ngồi dậy một cái là cơn đau đầu ập tới. Đôi mắt hắn vừa mở ra thì lại thấy mọi xung quanh được bao phủ bởi một màu máu tươi, sau đó rồi màu máu đó cũng dần phai đi và cảnh vật xung quanh trở về bình thường

Sau một hồi cố gắng thì hắn cuối cùng cũng đứng vững được, hắn bỗng nhiên cảm giác được sau lưng có người nên liền xoay người lại

Mục Lý lúc này liền nhìn thấy một cái Mỹ Thiếu Nữ đang nở nụ cười nhìn hắn, thiếu nữ này tựa hồ chỉ mới có 12-13 tuổi và còn thấp hơn hắn cả một cái đầu. Vẻ đẹp thuần khiết trên gương mặt nàng lúc này đã quyến rũ hắn. Mục Lý lúc này muốn dời mắt đi cũng không được, bởi vì cái thiếu nữ này thật sự là vô cùng xinh đẹp

Dáng người nàng nhỏ bé cùng với mái tóc dài đen nhánh, gương mặt xinh đẹp của nàng thanh tú thoát trần.

Mục Lý lúc này tựa hồ như đang bị cái thiếu nữ trước mắt quyến rũ thì chính cái thiếu nữ đó lúc này đây cũng đang bị quyến rũ bởi hắn

Nàng nhìn thấy từ sâu trong đôi mắt của hắn là một vẻ thống khổ, gương mặt tuấn mỹ của hắn lúc này lại vô cùng nhợt nhạt khiến nàng cảm thấy vẻ yếu đuối từ hắn

Cả hai nhìn nhau một lúc rồi thì lúc này Mục Lý bỗng nhiên hoa mắt, hắn ngã khụy xuống đất vì cơ thể của hắn lúc này vô cùng bất lực

Thiếu nữ kia thấy hắn ngã khụy như vậy thì trên mặt cũng có một tia lo lắng, nàng nhẹ nhàng đi đến rồi ngồi xuống nhìn hắn

Mục Lý lúc này tuy không còn sức lực nhưng cảm thấy kì lạ, vì sao cái thiếu nữ này lại nhìn hắn như vậy. Thế nhưng sau đó hắn nhìn thấy cặp răng nanh trắng nhọn như lưỡi kiếm kia của nàng thì cũng bất ngờ nhưng không đủ sức la lên nên chỉ có thể khẽ rên

-ah....

Thiếu nữ dường như không để ý gì đến tình trạng của hắn, nàng khẽ vuốt cổ của hắn rồi đưa miệng tới

Cặp răng nanh của nàng lúc này cắm sâu vào cổ hắn

Mục Lý lúc này đang vô cùng sợ hãi và có cảm giác đau đớn nhưng sau đó hắn lại cảm thấy thân thể tựa như đang hồi phục lại một cách nhanh chóng, cơn mệt mỏi trong người tan biến đi

Tuy vậy mà thiếu nữ vẫn không buông tha hắn, nàng hai tay ôm chặt hắn rồi cặp răng nanh lại ra cắm sâu vào cổ hắn

-Ahh...ahhh

Tiếng rên của Mục Lý lúc này càng lớn hơn, hắn lúc này cảm giác như trong cơ thể có một luồng sinh cơ mới. Lúc này toàn bộ đầu óc hắn trống rỗng và bất tỉnh

Nếu như hắn có thể tự nhìn thấy chính mình thì sẽ vô cùng ngạc nhiên, vì sau một màn vừa rồi thì mái tóc đen dài của hắn đã trở thành một màu trắng. Làn da của hắn vốn có một chút ngăm đen thì lúc này trắng mịn như tuyết.

-Chúc mừng tiểu thư Rallite đã có được Huyết Nô cho riêng mình

Một cái mỹ phụ không biết từ đâu xuất hiện và cất giọng nói ma mị lên chúc mừng thiếu nữ

Thiếu nữ nghe vậy thì chỉ gật đầu rồi đưa Mục Lý lên giường để hắn nghỉ ngơi

Bạn đang đọc Huyết Nô sáng tác bởi Tự_ý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tự_ý
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.