Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Hehe ta có ý này..."

Tiểu thuyết gốc · 1151 chữ

Xung quanh Thanh Liên ba mươi viên vũ trụ ngọc hóa thành bột mịn

" haha ngũ chuyển đỉnh phong"

" ngươi đã tới lúc bão hòa rồi tạm thời không cần tu luyện nữa" quạ đen nhìn đống bột lòng rỉ máu nói

" biết" Thanh Liên vươn vai nói

Xuất hiện bên ngoài lúc này trăng đã treo cao

" đêm nay là ngày trăng tròn" nhìn lên màn đêm ba mặt trăng lồng vào nhau trở thành một mặt trăng to lớn Thanh Liên nói

Đột nhiên trên mặt biển phía xa xuất hiện một cột sáng đâm thẳng vào màn đêm kế tiếp là từng đợt dao động linh khí lan rộng hàng vạn dặm làm mặt biển nổi lên từng cơn sóng to

" linh khí rất nồng đậm xem ra là bảo vật xuất thế" quạ đen xuất hiện hít một hơi sâu nói

" biết rồi chỉ cần không mù là thấy"

" nè nè tiểu cô nương mau tới đó đi" quạ đen thúc dục nói

Quan sát vị trí cột sáng cách đây cũng không xa lắm trời sáng là có thể tới nơi Thanh Liên gật đầu đồng ý

Trời vừa sáng trước mắt Thanh Liên trên mặt biển đã xuất hiện một hòn đảo à không phải nói một kiến trúc dạng như kim tự tháp thả thần thức ra nàng thấy có hơn mười mấy chiếc tàu to nhỏ khác nhau của đang phóng nhanh tới di tích thậm chí có một số kẻ nhanh chân đã tới dưới kiến trúc

" này tiểu cô nương mau tăng tốc đi"

" hừ ngươi vội gì chứ thứ đó chắc chắn phải có trận pháp bảo vệ a miêu a cẩu đều vào được thì thứ bên trong chỉ là rách mà thôi" nhàn nhạt Thanh Liên nói

Quạ đen thấy thế cũng bình tĩnh lại ngồi xuống nhưng hai mắt vẫn không rời kim tự tháp

Một khắc sau tàu mẹ đã tới gần kim tự tháp, nhìn thấy kích thước to lớn của tàu mẹ và cái đầu lâu khổng lồ treo trước tàu bọn tới trước ngoan ngoãn nhường ra một khoảng trống đứng trên ụ pháo nàng nhìn thấy trong hàng trăm chiếc tàu chỉ có bốn chiếc là có kích thước không sai biệt lắm so với tàu mẹ hơn nữa nhìn chất liệu đều không phải loại hàng chợ ba đồng

" đáng chết tốn hơn một năm trời phí bao nhiêu công sức không ngờ di tích xuất thế lại tạo ra động tĩnh dẫn đến nhiều người như vậy" trên một chiếc long thuyền một trung niên mặc kim bào âm trầm nói

" chỉ có vài tên là đáng ngại thôi bọn còn lại có vào cũng không tạo nên sóng gió gì" một thiếu phụ xinh đẹp mặc một bộ y phục màu tím dáng người động lòng nói

Đứng ngang hàng với hai người này còn có hai người khắc nhưng bốn người đều đứng cách xa âm thầm đề phòng lẫn nhau chứng tỏ bọn họ không cùng một thế lực

Mặt trời lên cao đại trận bảo vệ bên ngoài kim tự tháp biến mất

" đi thôi" bốn người đứng gần nhất hóa thành vệt sáng biến mất kế tiếp lại có vài kẻ tu vi kha khá chạy vào

" tiểu cô nương không đi sao?"quạ đen nghi ngờ nói chẳng lẽ hôm nay con hàng này chán kiếm tiền à

Thanh Liên nhìn xung quanh hơn vài trăm con tàu lớn nhỏ nàng khẽ cười nụ cười có thể khiến bất kì nam nhân nào động lòng ngoài trừ lũ tu luyện tới nhũn não nhưng đáng tiếc do đeo mặt nạ nên chẳng ai thấy được

" hehe quạ đen ta vừa nảy ra chủ ý này..." đột nhiên quạ đen rùng mình

Một canh giờ sau khi bọn "cường giả" toàn bộ tiến vào bên trong kim tự tháp không sai biệt lắm

" Bất Liệt"

" vâng" Dương Bất Liệt xuất hiện cung kính

" ngươi dẫn theo quạ đen đi cướp sạch mấy con tàu phía dưới cho ta kẻ nào chống đối thì chắc không cần ta phải nói"

" vâng" Dương Bất Liệt huy động toàn bộ đàn em cùng quạ đen nhảy xuống tàu tiến hành cướp bóc

" hả các ngươi là ai mà dám..." bọn lâu la thấy Dương Bất Liệt hùng hổ đi tới hoảng sợ rút vũ khí ra hét to

" giết cho ta" Dương Bất Liệt liếm môi cả năm nay hắn chưa cảm nhận lại tiếng la hét và mùi máu tươi bọn thuộc hạ bộc phát khí tức tà ác nhào tức bọn lâu la tiếng la hét,tiếng vũ khí va vào nhau... phát ra

Thanh Liên thấy vậy chỉ liếc nhìn rồi thôi đã là người tu hành một là giết người khác hai là bị người khác giết nếu như sợ chết muốn thì cứ ở nhà bú ti mẹ cho rồi

" hừ cuồng đồ to gan dám tấn công thuyền của Trịnh gia ta" một tiếng giận dữ phát ra kèm theo đó là một trận thuật pháp giao tranh một bóng đen bay xuống đập vào sàn tàu mẹ người đó thì ra là Dương Bất Liệt ngực hắn bị lỗm xuống in hình một bàn tay từ vết thương loại lực lượng hàn băng đang ngăn cản hắn trị thương

" đại nhân thuộc hạ còn chiến đấu được" Dương Bất Liệt nói rồi gầm nhẹ nhưng hắn lại phun máu không đứng lên được Thanh Liên thấy thế sắc mặt âm trầm phẩy tay loại lực lượng hàn băng đó biến mất trên người Dương Bất Liệt cũng không có vết thương nào

" đa tạ chủ nhân"

" đối thủ của ngươi là tứ chuyển ngươi chỉ là nhị chuyển nên đánh không lại là đúng, may mà không bị một chưởng đập chết nếu thôi thì quá là mất mặt"

" mau đi phụ bọn thuộc hạ tên này ta lo"

" vâng" hắn hóa thành vệt sáng màu đỏ rồi biến mất

Cầm xà mâu nàng bay tới đứng đối mặt với với một lão giả

" này lão già ngươi chưa nghe câu đánh chó nể mặt chủ à"

" hừ ngươi là cái thá gì mà ta phải nể mắt" hàng ngày chắc tên này mắt để trên đỉnh đầu nên nói chuyện rất phách lối

" vốn dĩ chỉ muốn kiếm chút tiền ăn cơm bọn ngươi ngoan ngoãn hợp tác thì có phải tốt hơn không" khí tức không chút nào che dấu bộc phát ra toàn bộ

" khoan đã đạo hữu à không tiền bối chỉ là hiểu lầm mà thôi"

" chết" xà mâu mang theo khí tức hủy diệt lao tới

Bạn đang đọc Huyết Khôi Đế Tôn sáng tác bởi Wawawa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wawawa123
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.