Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương Ẩn quyết chiến

Tiểu thuyết gốc · 1962 chữ

Bàn dân thiên hạ:"..."

Vân Tịch Tịch này lại lên cơn à, vừa nãy còn vẻ mặt si mê mà bây giờ lại là cái vẻ mặt thù hận này. Đúng là người điên mà, bọn họ là những người biết thấu hiểu, rộng lượng, không nên chấp nhất kẻ điên. Đúng, không nên chấp nhất kẻ điên.

Vân Tịch Tịch nhanh chóng đuổi kịp Nhan Lam, vì đi gấp quá nên bị trượt chân té ngã, đôi tay chuẩn bị túm được tà của Nhan Lam lơ lửng giữa không trung, vẻ mặt cau có.

Nhan Lam vẻ mặt bình thản bước đi không hề quay đầu lại. Thấy tên nam nhân kia không chỉ không đỡ nàng ta dậy mà còn coi nàng ta làm không khí mà không quan tâm, Vân Tịch Tịch tức đến cả người run lên.

Tên này, thế mà hắn dám thấy chết không cứu với nàng, hắn chê đời quá dài a.

Cuối cùng Vân Tịch Tịch vẫn mang khuôn mặt "cả thế giới nợ ta" đi trở lại võ đài. Hừ, để xem tên đó có quay trở lại đây không. Bản tiểu thư ở đây đợi ngươi.

...

Trên võ đài người thua nhiều vô số kể. Ban đầu có tổng cộng 302 người báo danh mà đến bây giờ chỉ còn 52 người. Một phần là bỏ mạng ở Sát Môn một phần là bỏ mạng trong lần thì đấu thứ ba này. Nhưng người thua mà vẫn còn bảo toàn được tính mạng là những người có thực lực vững chắc hay những tên ngay từ đầu đã đầu hàng.

Nhan Lam từ từ trở lại võ đài, hắn bỗng có cảm giác ánh mắt nào đó nhìn vào mình vô cùng nóng bỏng, cảm giác này khó chịu vô cùng, cái ánh mắt đó vừa tà mị vừa tìm tòi. Cái cảm giác đó vô cùng chân thật nhưng khi hắn quay đầu lại thì lại chẳng thấy một ai cả, chỉ thấy nơi đó có một đám người đang tụ tập bàn luận điều gì đó rất hăng say.

Nhan Lam thu lại ánh mắt nhìn về một phía nào đó. Chẳng lẽ hắn nhìn lầm ư? Nhưng sao cảm giác đó lại chân thật như vậy.

" Trận kế tiếp, Thương Ẩn đấu với Nhan Lam" Đang suy nghĩ về cái ánh mắt kia bỗng Nhan Lam như bị gọi hồn trở về, khôi phục lại vẻ mặt bình thản đi về phía võ đài. Nam nhân được gọi là Thương Ẩn kia cũng tiến về phía võ đài, khoảng cách giữa hắn và người kia càng gần. Người khác nhìn vào có thể cảm nhận thấy trong ánh mắt Thương Ẩn chứa sát khí cùng ngạo mạn vô cùng.

Nghĩ Thương Ẩn hắn là ai chứ? Hắn còn tưởng tên nào nữa cơ, không ngờ lại là một tên tiểu bạch kiểm vắt mũi chưa sạch. Hắn biết là không nên tin bọn lừa đảo Vận gia kia mà, nào là hôm nay hắn sẽ gặp một đối thủ khiến hắn cả đời không quên. Nào là kẻ đó sẽ khiến hắn thân bại danh liệt.

Ha ha, cả đời không quên ư, hắn chính là cả đời không quên được bản thân đã từng thi đấu với một tên bất phân nam nữ.

Thân bại danh liệt ư? Hắn sau này chính là bị cả giang hồ này cười vì ỷ mạnh hiếp yếu, đi đánh nhau với một tên vắt mũi chưa sạch a.

Từ khi sinh ra cho đến bây giờ trong từ điển của hắn chưa từng xuất hiện hai chữ thất bại.

Chúng đệ tử thầm cầu nguyện cho người tên Nhan Lam này, gặp phải tên trâu bò đến biến thái như Thương Ẩn mà không biến đổi sắc mặt mà bỉ chạy đã là được lắm đối với một tên chưa có tiếng tăm trên đại lục như thế này rồi. Haiz, nhưng to vẻ thì được gì chứ, lúc nữa thôi thì đều cùng chung một kết cục.

Pháp khí của Thương Ẩn là một thanh trường kiếm toàn thân đen thui, đầy mùi vị hắc ám, trên thân có vài hoa văn kì lạ lúc ẩn lúc hiện. Nhưng điều đặc sắc nhất ở đây không phải vì màu sắc của nó mà bởi vì nó có linh trí.

" Aaa, đó là Vô Ảnh kiếm, Vô Ảnh kiếm kìa, ta tìm nó lâu như vậy mà không thấy,... Hoá ra nó ở đây"

Nhiều người đau lòng không thôi, pháp khí bọn họ tìm kiếm bấy lâu nay không ngờ lại ở trong tay tên nhóc này. Nhưng đau lòng hơn nữa chính là, cho dù bọn họ có tìm được Vô Ảnh kiếm nhưng lại không được nó công nhận thì cũng chả được gì, có khi còn chọc giận bị Vô Ảnh kiếm đuổi giết. Đúng là bọn họ không có kiếp hưởng mà.

Hai thân ảnh một hắc y một lam y lao vào nhanh đến nỗi toàn trường há hốc mồm.

Toàn trường:"..." Đây là chiêu thức gì đây, tốc độ. CMN tốc độ này, bọn họ chính là nhìn lầm đúng không?

Tên Thương Ẩn trâu bò đến biến thái thì cũng thôi đi, bây giờ lại lòi đâu ra một tên Nhan Lam. Thế giới nay cũng thật là bất công mà, có để cho những kẻ phàm phu tục tử bọn họ một con đường sống nữa không hả?

Từng chiêu thức Thương Ẩn ra đều vô cùng sắc bén, âm thanh xé gió đi về phía Nhan Lam, ai ai ở đây cũng nhận ra được điều này.

" Trảm tâm ma" Thương Ân thanh âm gào thét, đường kiếm xé gió tiến về phía Nhan Lam, động tác vô cùng quỷ dị. Những người nghịch hắn đều phải chết, đều phải chết. Hắn không cho phép một tên nào sống, hắn mới là người mạnh nhất. Ánh mắt hắn âm trầm vung kiếm quyết tuyệt chém một đường về phía Nhan Lam. Nhưng cũng chính lúc đó, thân ảnh Nhan Lam bỗng loé cái biến mất.

Quần chúng vây xem:"..."

Bọn họ đang xem ảo thuật ư, mẹ kiếp, người tên Nhan Lam kia có phép độn thổ à. Vừa nãy còn đứng sờ sờ ở đó bây giờ đã biến đi đâu rồi.

Vẻ mặt Thương Ẩn bây giờ có thể dùng hai từ chấn kinh để miêu tả, vẻ mặt hoàn toàn méo mó khác hoàn toàn với phong thái cao cao tại thượng, quân lâm thiên hạ của lúc trước.

Chết tiệt, sao lại có thể. Việc này sao có thể xảy ra a! Đây là chiêu thức gì, sao lại có thể lợi hại đến như vậy được.

Thương Ẩn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã bị một chưởng lực đánh về phía sau lạnh buốt làm cho đau đớn đến sít không nhịn được mà rên rỉ. Chết tiệt, tên kia lại dám đánh lén hắn. Thương Ẩn đã hoàn toàn mất đi cái thứ gọi là phong độ cùng lí trí mà nhìn Nhan Lam bằng ánh mắt hận thù cùng chết chóc.

Nhan Lam đối với ánh mắt của Thương Ẩn nhìn mình hoàn toàn không có biểu cảm gì, tay thu lại chưởng lực. Thứ ánh sáng màu lam từ bàn tay hắn phái ra dần dần nhạt đi. Tên Thương Ẩn kia đúng là không phai người có thể xem thường, vừa nãy hắn đã phải sử dụng toàn bộ linh lực tập hợp lại mới tránh đi một đường kiếm của tên kia.

Thương Ẩn đương nhiên sẽ không không khiến bản thân chịu uỷ khuất. Nhanh chóng đứng dậy khôi phục dáng vẻ tràn đầy bá khí. Vươn tay trong chốc lát vẽ cái kí tự kì quái gì đó lên thân Vô Ảnh kiếm, động tác vô cùng thuần thục.

Nhan Lam tinh thần lên cao. Không thể khinh xuất, hắn chính là không được khinh xuất.

Quả đúng như hắn nghĩ, tên Thương Ẩn kia thật sự lại vung kiếm về hướng hắn, nhưng chỉ là..., hắn cảm thấy lần này vô cùng khác những lần trước, chiêu thức Thương Ẩn ra vô cùng ảo diệu, Vô Ảnh kiếm ban đầu chính là một màu đen đến bây giờ lại là một thanh kiếm toả ra sát khí nồng đậm.

Thương Ẩn đưa mắt vô cùng ngạo nghễ về phía Nhan Lam, thanh âm bá đạo vô cùng gào lên:

" Vô Ảnh Sát"

Thật đúng như cái tên Vô Ảnh Sát, thân ảnh Thưởng Ẩn thoắt ẩn thoắt hiện xé gió lao về phía Nhan Lam.

Thời khắc này dường như được quay chận lại, mọi người nín thở đến nỗi chỉ còn nghe thấy được mỗi tiếng của hai thân ảnh trên võ đài cùng tiếng pháp khí va chạm. Nhan Lam hắn cho dù bây giờ tránh cũng không kịp chỉ có thể tiếp lấy sát chiêu của Thương Ẩn. Đâm lao phải theo lao, bây giờ hắn hoàn toàn không có lựa chọn nào khác.

Trên người Nhan Lam hắn hoàn toàn không mang theo một pháp khí gì. Chỉ đành dùng tay không cản kiếm lại.

Toàn trường:"..."

Chọc mù mắt bọn họ đi a! Tên Nhan Lam kia bị điên rồi, cứ như vậy mà định tay không cản kiếm lại sao? Hắn thật sự không cần mạng nữa à.

Nếu biết không đánh lại được tên Thương Ẩn kia thì cũng từ bỏ rồi nhận thua luôn đi. Giữ lại mạng cho mình chờ đợi kì tích mới đi chứ. Tỏ ra trâu bò có ích gì đâu. Đúng là uổng phí một nhân tài mà. Bọn họ từ nãy đến giờ đều biết, tên Lam Nhan kia khẳng định cũng là một tên có thực lực không tồi.

Chỉ là thật đáng tiếc, trong giây lát hắn sẽ lại ngã xuống thôi, ngay cả mạng có khi còn bỏ lại.

" kítttttttttt" tiếng đế dày ma sát với nền gạch đá tạo nên một thanh âm ghê rợn vô cùng, mà trong thời khắc này, nó càng khiến người nghe cảm thấy ớn lạnh.

Trên đôi tay cản kiếm của Nhan Lam không ngừng chảy máu, máu rơi từng giọt xuống võ đài. Lực đạo của thanh kiếm tạo ra khiến thân thể Nhan Lam nghiêng về phía sau, không ngừng xê dịch.

Thương Ân mắt thấy Nhan Lam sắc mặt càng ngày càng tái, khoảng cách đến thềm võ đài cang gần càng cảm thấy đắc ý vô cùng.

Haha, cuối cùng tên này vẫn bại dưới tay hắn thôi, có khác nhau gì đâu. Hắn chính là người mạnh nhất. Đừng ai mơ tưởng có thể đánh bại hắn.

Thương Ẩn cùng toàn trường ở đây mắt thấy Nhan Lam sắp rớt đài thì bỗng nhiên thân ảnh Nhan Lam lay động, đánh chưởng lực về phía Thương Ẩn.

Toàn trường:"..."

Thương Ẩn bị chưởng lực đánh bay ra khỏi võ đài, vừa rồi không có phòng bị nên hoàn toàn bị đánh bay, không kịp phản kháng.

Đương nhiên Nhan Lam cũng không ngoại lệ. Một chiêu vừa rồi hắn lấy toàn bộ sức lực còn lại mà đánh ra, bây giờ thân thể hoàn toàn không còn một chút linh lực dư thừa nào. Toàn thân vô lực ngã khỏi võ đài.


P/s: Cầu tlt, lt, kp~~~. Nếu thấy hay thì cho mình một like nhé~. Còn nếu có ý kiến gì thì cứ bình luận nhé, mình luôn sẵn sàng lắng nghe ý kiến của mọi người. Cảm ơn mọi người đã ghé qua~~~ thank mọi người nhiều~~~

___Atlantis___

Bạn đang đọc Huyết Hận Ma Vương sáng tác bởi Atlantis
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Atlantis
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.