Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh Khủng, Tuyệt Vọng

Phiên bản Dịch · 2452 chữ

- Tổ sư gia, người nhận thức hắn?

Vô Thiên Vương Tôn có điểm kinh ngạc hỏi.

- Hừ, nếu như không phải tiểu tử này, ngươi chí ít có thể tới sớm mấy tháng! Không phải các ngươi đều bị hắn thấy được chứ?

- Không... Chỉ có ta và ba trăm thân vệ...

- Phế vật!

Thủ lĩnh yêu nghiệt tức giận nói:

- Lập tức tập hợp thủ hạ của mình, không tiếc đại giới bắt hai người bọn họ cho ta! Hiểu ý ta nói chứ?

Trên mặt Vô Thiên Vương Tôn dần hiện ra một tia khiếp sợ, chỉ là lập tức trầm giọng nói:

- Hiểu, tổ sư gia! Ta biết làm như thế nào rồi!

- Tốt! Đừng luyến tiếc kiểu trẻ con! Một đám thủ hạ, không mấy ảnh hưởng tới đại kế của chúng ta, thế nhưng một khi bị bọn họ truyền ra tin tức, cao thủ bên ngoài Tam Thập Tam Thiên sẽ liên hợp lại, khi đó, tất cả mọi chuyện ta làm đều thất bại trong gang tấc rồi! Nhanh động thủ đi! - Dạ!

Sau khi ngắt đứt liên lạc với thủ lĩnh yêu nghiệt, sắc mặt Vô Thiên Vương Tôn trở nên cực kỳ âm lãnh.

Nguyên bản, hắn đích xác không đặt tu luyện giả Tam Thập Tam Thiên vào trong mắt, sau khi đến trong phạm vi pháp tắc cấm chế, bởi vì biết tổ sư gia trong Đạo Cửu Thiên còn cần một đoạn thời gian mới có thể phát động thần huyết thế, vậy nên hắn sẽ không nhàn rỗi, toàn bộ đại quân hơn mười vạn yêu nghiệt liền chia làm vô số tiểu tổ, bắt đầu tiến hành liệp sát những tu luyện giả đang lịch lãm trong pháp tắc cấm chế. Mỗi một tiểu tổ đều có cường giả Thần Vương cửu trọng thiên, hơn nữa bản thân thần tộc còn có thiên phú thần thông cường hãn, hắn căn bản không lo sẽ có tu luyện giả phá vây chạy thoát. Nhưng nghĩ không ra được, thủ hạ vẫn không gây ra chuyện, thủ lĩnh là hắn lại gây ra vấn đề.

Nhưng dù vậy, hắn cũng chỉ tức giận một chút mà thôi, vẫn không coi nó thành một đại sự.

Thế nhưng, hiện nghe được tổ sư gia nói, hắn đã ý thức được tầm quan trọng của sự việc.

- Mỗi tiểu tổ rút ra một gã tu vi kém nhất, rời đi và đến hội hợp với bản tôn!

Thanh âm Vô Thiên Vương Tôn lạnh lẽo, trong nháy mắt đã phát ra vô số đạo thần niệm, truyền tới đầu vô số những thủ lĩnh các tiểu tổ. Chỉ trong thoáng sau, gần nghìn gã yêu nghiệt thất trọng thiên đã xuất hiện tại bên người Vô Thiên Vương Tôn.

Hơn một nghìn tên yêu nghiệt có tu vi kém nhất trong đội quân yêu nghiệt, căn bản chưa kịp phản ứng xem chuyện gì đang xảy ra, Vô Thiên Vương Tôn và ba trăm gã thân vệ đã trực tiếp ngưng tụ thành từng đạo thần thông cường hãn vô cùng, căn bản không kịp phản ứng, cũng không dám phản ứng, hơn nghìn tên yêu nghiệt này đã hóa thành một đoàn huyết vụ.

Thân hình Vô Thiên Vương Tôn bốc lên cao, hóa thành thành bản thể, biến thành một gã yêu nghiệt kinh khủng lớn tới nghìn thước, những tiếng ngâm xướng âm lãnh, vô tình, kinh khủng, huyền ảo vang lên, như tiếng bà đồng gọi hồn, u linh gào rít bao phủ toàn bộ không gian.

Theo tiếng ngâm xướng của hắn, huyết vụ nồng đậm ngưng tụ thành từng đạo ký hiệu huyền ảo, không ngừng bay đến chỗ mi tâm Vô Thiên Vương Tôn, dần dần hình thành một con mắt màu đỏ tươi, con mắt không chút cảm tình, bễ nghễ thiên hạ xuất hiện tại ngay nơi mi tâm của hắn.

Trong nháy mắt này, thần thức hắn, tầm nhìn của hắn xuyên thấu qua hơn mười ức dặm, bất luận những biến hóa nhỏ như gió thổi cỏ lay trong phạm vi này, đều hiện ra rõ nét trong đầu hắn.

Trong tinh cầu tàn hài, Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan đang ở trong pháp tắc thời không của Thiên Hỏa Tiên Lôi, sử dụng vô số nguyên thần đan nhằm rút ngắn thời gian khôi phục pháp lực và thần niệm, vô số yêu nghiệt từ bốn phương tám hướng cũng đang lặng lẽ tiến về khối hài cốt tinh cầu này.

Hai người căn bản không có bất luận cảm giác, cũng không ngờ tới được đám yêu nghiệt kia còn có thể đuổi theo mình.

Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới được, Vô Thiên Vương Tôn dĩ nhiên dùng tới máu và sinh mệnh hơn một nghìn yêu nghiệt thất trọng thiên thi triển ra thần huyết tế ẩn chứa đại pháp tìm kiếm vô thượng nhằm truy tìm khí tức mình.

Ầm ầm ầm...

Khi những tiếng nổ mạnh kinh khủng vang lên, toàn bộ tinh cầu tàn phiến bỗng nhiên hóa thành phấn vụn, tạo thành chấn động dữ dội, Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan còn chưa kịp khôi phục lại mới kinh hãi mở mắt.

Thái Thượng lão quân và Dương Thiên Lôi trong cơn kinh sợ, lập tức thôi động Thiên Hỏa Tiên Lô.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Khi ba người Dương Thiên Lôi ý thức được vấn đề, hài cốt tinh cầu bọn họ đang ẩn nấp đã ầm ầm vỡ vụn, trở thành bụi bặm tràn ngập trong hư không, chỉ có Lão quân lô vốn là tiên khí được chế tạo từ chất liệu đặc biệt, thêm vào tám mươi mốt đạo thiên hỏa bảo vệ mới chống đỡ được năng lượng kinh khủng tới cực điểm kia.

Thế nhưng, khiến Dương Thiên Lôi khiếp sợ chính là, hắn muốn một lần nữa thôi động bát quái lô thi triển nhất hóa tam thanh để chạy đi thì lại hoảng sợ phát hiện, bọn họ đã ở trong một phong ấn vô cùng cường hãn.

Mặc dù bát quá lô đã thôi động tới cực hạn, ba người cũng dẫn ra toàn bộ pháp lực thần niệm, nhưng vẫn không thể nhúc nhích mảy may.

- Là đám yêu nghiệt kia...

Đoạn Ngọc Nhan dùng thần thức cảm ứng khí tức bên ngoài, sắc mặt trở nên khiếp sợ vô cùng, nói.

Thái Thượng lão quân và Dương Thiên Lôi cũng khiếp sợ không kém.

Vô cùng tận yêu nghiệt, đủ mấy trăm vạn tên, càng kinh khủng hơn chính là, mỗi một tên yêu nghiệt đều có cảnh giới vượt trên thất trọng thiên, bát trọng thiên và cửu trọng thiên cũng đếm không hết. Đây là khái niệm gì?

Nguyên bản ba người Dương Thiên Lôi mới thấy được ba trăm gã yêu nghiệt đã đủ khiếp sợ rồi, ba người từ trước đã thống nhất, một khi khôi phục pháp lực, thần niệm, sẽ lập tức chạy trốn về Vô Lượng Tiên Cung, truyền đi tin tức có yêu nghiệt bước vào khu vực pháp tắc cấm chế. Việc này là đương nhiên, dù cho Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan không biết được tin tức từ Thái Thượng lão quân, biết được thân phận thật của đám yêu nghiệt này, bọn họ vẫn sẽ làm như vậy. Huống chi hiện tại, đã biết được đám yêu nghiệt này kinh khủng đến vậy?

Những yêu nghiệt này có thực lực cường đại, tại ngoài Tam Thập Tam Thiên đều là dạng tồn tại kinh khủng, nếu như không thể diệt trừ, với tu luyện giới mà nói, tuyệt đối là một hồi tai nạn. - Thu hồi thần niệm, thủ hộ bát quái lô!

Nhưng vào lúc này, Thái Thượng lão quân với kiến thức rộng rãi đã làm ra quyết định, gấp rút nói.

Tê tê tê...

Trong nháy mắt này, thần niệm ba người Dương Thiên Lôi một lần nữa hợp nhất, lập tức thôi động bát quái lô, trực tiếp co rút lại cực hạn, tám mươi mốt đạo thiên hỏa cũng hoàn toàn thu liễn, biến thành chi chit những ký hiệu bao phủ bên ngoài bát quái lô, phá bỏ vô số năng lượng cấm chế ngăn cản do yêu nghiệt liên thủ tạo thành. - Ha ha ha... Chỉ bằng các ngươi cũng muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta? Bắt!

Thanh âm Vô Thiên Vương Tôn tà ác vang vọng trong bát quái lô, theo tiếng “Bắt” xuất ra khỏi miệng hắn, một cỗ năng lượng kinh khủng, trong sát na liền bao vây hoàn toàn bát quái lô, dĩ nhiên hóa thành một đạo lưu quang bắn trở lại trong con mắt huyết hồng ngay giữa mi tâm hắn. - Vô Thiên Vương Tôn, pháp lực vô biên!

Thanh âm lũ yêu nghiệt vang vọng thiên địa, phảng phất như không chút cố kỵ sẽ kinh động tới những tu luyện giả khác trong pháp tắc cấm chế. Trên thực tế, bọn chúng đích xác không cần cố ky. Bởi tại lúc bao vây Dương Thiên Lôi, những tu luyện giả khu vực xung quah đều bị chém giết toàn bộ, đồng thời trong phương viên một ức dặm đều có cấm chế cường hãn và đại pháp ẩn nấp. - Mọi người nghe lệnh, toàn bộ ẩn dấu khí tức, trực tiếp tới sát biên giới pháp tắc cấm chế hội họp! Không được dây dưa, lãng phí pháp lực! Xuất phát!

- Tuân mệnh!

Vù vù...

Từng đạo lưu quang xẹt qua hư không, hướng về phía pháp tắc cấm chế nhanh như thiểm điện.

Trong đám yêu nghiệt, Vô Thiên Vương Tôn ngồi khoanh chân trên một pháp bảo hình dáng như chiếc kiệu, được vài tên yêu nghiệt nâng đỡ, đang tiến về phía trước rất nhanh. Vô Thiên Vương Tôn cũng không lập tức liên hệ với tổ sư gia tại trong Vô Thiên, toàn bộ pháp lực thần niệm đều tập trung tại trong đầu.

Thiên Hỏa Tiên Lô, cũng chính là bát quái lô, lúc này đang huyền phù trong bản mạng pháp bảo của hắn, bị vô số năng lượng tà ác quấn lấy.

- Ha ha ha... Bát quái lô này là một trong số những pháp bảo cường đại nhất của nhân loại sao? Các ngươi cho rằng trốn vào đó như rùa đen rụt đầu là có thể thoát khỏi bản tôn luyện hóa? Hừ, nhìn xem bản tôn làm sao luyện hóa bát quá lô, tới lúc đó sẽ ra tay thu thập các ngươi!

Nghe thanh âm cuồng ngạo của yêu nghiệt, quanh thân Dương Thiên Lôi bốc lên lửa giận, thế nhưng lúc này, hiển nhiên không phải lúc đấu võ mồm với tên yêu nghiệt kia, chỉ có thể tập trung tâm thần thủ hộ tiên lô, một khi tiên lô bị phá, như vậy hắn và Đoạn Ngoc Nhan chỉ sợ cũng xong đời, nhưng thật Thái Thượng lão quân lại rất an toàn. Nói vậy là vì Thái Thượng lão quân tuy hiện tại bị cách rời khỏi thần cách, đồng thời bị cấm chế, nhưng cảnh giới tâm thần của lão vẫn là Đại La Kim Tiên bất diệt, dù tên yêu nghiệt này có cường thịnh đến đâu, cũng đừng mơ tưởng luyện hóa Thái Thượng lão quân. - Thiên Lôi, làm sao bây giờ?

Sắc mặt Đoạn Ngọc Nhan trắng bệch, nói.

- Đừng sợ! Tạm thời cầm cự không cho hắn luyện hóa!

Dương Thiên Lôi trầm giọng nói, nhãn thần không chút dấu hiệu tuyệt vọng. Mặc dù Dương Thiên Lôi biết lần này bị nhốt sẽ kinh khủng hơn so với trước nhiều lắm, hơn nữa khả năng mất mạng rất cao, thế nhưng hắn tuyệt không sợ, càng không thể để Đoạn Ngọc Nhan lâm vào tuyệt vọng. Bởi vì Dương Thiên Lôi rõ ràng, tuy rằng cảnh giới hắn không bằng Đoạn Ngọc Nhan, thế nhưng trong tuyệt cảnh, nữ nhân sẽ chọn cách dựa vào nam nhân. Nếu như hắn không đủ làm chỗ dựa, khi đó Đoạn Ngọc Nhan đã chân chính rơi vào tuyệt vọng.

Thế nhưng, khiến Dương Thiên Lôi không nghĩ tới chính là, từng lại Đại La Kim Tiên, là cường giả tuyệt đỉnh không ai sánh nổi, là tồn tại cao nhất không thể chết, Thái Thương lão quân dĩ nhiên đang thở dài. - Lão quân, lẽ nào chúng ta...

Đoạn Ngọc Nhan khiếp sợ nhìn về phía Thái Thượng lão quân, nói.

- Lão đầu, ngươi thở dài cái gì? Uổng cho ngươi là Đại La Kim Tiên, mới gặp chút khốn cảnh như vậy đã muốn buông tay? Ngọc Nhan, nàng yên tâm, có ta ở đây, chúng ta tuyệt đối không có việc gì!

Dương Thiên Lôi hung hăng trừng mắt nhìn Thái Thượng lão quân, tức giận nói.

Thế nhưng, Thái Thượng lão quân phảng phất như không hiểu ý tứ Dương Thiên Lôi, lắc đầu nói;

- Nguyên bản ta cho rằng chỉ là hậu duệ thần tộc thi thoảng xông vào hỗn độn đại thế giới, nhưng hiện tại xem ra... Hẳn đã có Thần Tôn thức tỉnh rồi...

- Là sao?

Dương Thiên Lôi kinh ngạc hỏi.

- Thần tộc vực ngoại muốn đi vài Hỗn Độn đại thế giới cũng không phải tùy ý là được, bởi vì mặc dù là ngày trước, Đại La Kim Tiên như chúng ta cũng không thể rời đi quá xa Hỗn Độn đại thế giới, bằng không căn bản không thể tập trung được khí tức của nó, muốn quay lại sẽ không hề dễ dàng. - Nếu như chỉ là mấy trăm gã yêu nghiệt ban đầu chúng ta thấy, rất có thể là do bọn chúng vô ý đi vào Hỗn Độn đại thế giới, cũng vô ý đi tới vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, nhưng hiện tại... Bọn chúng dĩ nhiên có tới trăm vạn, thậm chí nghìn vạn yêu nghiệt, hơn nữa cảnh giới đều đã ngoài thất trọng thiên, đây hiển nhiên là đại quân thần tộc! Bất luận tu luyện giả nào, dù là thần tộc, cũng sẽ không tụ tập đông như vậy cùng nhau đi lịch lãm phải không? Vậy chỉ còn một khả năng, đó là có Thần Tôn từng tham gia đại chiến đã thức tỉnh khỏi phong ấn của chúng ta!

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 1426

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.