Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Nghiệt, Thần Tôn!

Phiên bản Dịch · 2316 chữ

Trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan thâm nhập vào dải sáng ngọc, bỗng nhiên có một cỗ lực lượng kin khủng từ bên trong hướng ra ngoài, mặc dù đã sớm có chuẩn bị nhưng Dương Thiên Lôi vẫn phải chấn kinh.

Chân không!

Tại chân không tuyệt đối, trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi đi vào, năng lượng quanh thân ào ào tản ra bốn phía, khiến cơ thể như bị bơm khí, biến thành một quả bom chờ phát nổ.

Loại tình huống này, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu như người thường tuyệt đối sẽ phải nổ tung, căn bản không có bất luận kết quả nào khác. Mặc dù là cao thủ Chân Thần cảnh bình thường, nếu như không chuẩn bị trước cũng phải thương nặng.

Toàn bộ không gian thanh lãnh vô cùng, không có mảy may linh khí thiên đia, cũng chẳng có không khí thông thường, nhưng lại đầy rẫy tới vô cùng vô tận thiên địa pháp tắc!

Hơn nữa, rất khác so với Dương Thiên Lôi tưởng tượng, ở đây cũng không phải hoàn toàn trống vắng, liếc mắt nhìn qua liền thấy được vô số quang điểm là những ngôi sao, gần hơn là những tinh cầu, hài cốt tinh cầu, những mảnh vụn đang lơ lửng giữa không trung, tựa như đang tiến vào trong một dải ngân hà. - Không hổ là thánh địa tu luyện!

Trong mắt Dương Thiên Lôi lấp lánh hai đạo tinh mang, nói.

- Đương nhiên rồi. Đây mới chỉ là bắt đầu, càng vượt qua nhiều pháp tắc cấm chế, pháp tắc thiên địa càng nồng hậu. Chỉ bất quá có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu, còn phải nhìn vào chính mình. Đi thôi, từ đây đến pháp tắc cấm chế còn trăm ức dặm, hơn nữa không thể xé rách hư không, chỉ có thể phi hành tới!

Đoạn Ngọc Nhan nói.

Lúc này, hai người đã thực sự thu niễm khí tức của mình.

Theo hai người phi hành tốc độ, tràng cảnh không ngừng biến ảo, tựa như ngao du giữa tinh không, thỉnh thoảng còn cảm ứng được phía xa có khí tức những tốp cap thủ, đúng thật như lời Đoạn Ngọc Nhan nói, có rất nhiều tu luyện giả tiến nhập vào nơi đây.

Ngoại trừ những tu luyện giả muốn cảm ngộ pháp tắc thiên địa, còn có những người đi thu thập khoáng mạch và thiên địa linh vật. Những khỏa tinh cầu lớn nhỏ trôi nổi giữa không trung, cả những mảnh tàn phiến đa phần đều là những chất liệu bình thường, nhưng cảm giác nhậy bén của Dương Thiên Lôi vẫn có thể cảm ứng được không ít khí tức của mạch khoáng. - Thực sự là địa phương tốt!

Dương Thiên Lôi thấp giọng nói:

- Nếu như không phải tới đây tu luyện, đi tế luyện mạch khoáng thật ra cũng không tồi!

- Sau này sẽ có thời gian.

Đoạn Ngọc Nhan hoàn toàn có thể hiểu được niềm hưng phấn của Dương Thiên Lôi, ngày trước khi lần đầu tiên tới đây nàng cũng giống hệt như vậy.

- Không tốt!

Đoạn Ngọc Nhan vừa nói xong với Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên biến sắc mặt, nhìn về phía trước trầm giọng nói:

- Có người lại gần chúng ta.

Theo lời nàng vừa dứt, từ hài cốt một tinh cầu đang trôi nổi bỗng nhiên đếm được mười đạo thân ảnh kinh khủng, xuất hiện tại chỗ cách Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan ngoài vạn dặm.

Vạn dặm!

Đối với cao thủ cảnh giới Chí Cao Thần mà nói, khoảng cách này căn bản không ảnh hưởng tới tầm nhìn, hơn nữa tại hoàn cảnh chân không, dù không cần sử dụng bất luận loại thần thông, bọn họ vẫn có thể nhìn rõ tại ngoài mười vạn dặm.

Đoạn Ngọc Nhan đã tấn chức tới cảnh giới cửu trọng thiên đại viên mãn, tuy rằng nàng nhiều lần nhắc nhở Dương Thiên Lôi rằng ở đây rất nguy hiểm, nhưng bất quá là sợ nhiều sinh sự mà thôi, tuy rằng bọn họ chỉ có hai người, nhưng nếu không gặp phải đoàn thể có thế lực cường đại, sẽ không có ai dám đánh chủ ý tới nàng và Dương Thiên Lôi, dù sao cao thủ cảnh giới cửu trọng thiên đại viên mãn cũng không phải người thường có thể trêu chọc được.

Nhưng hiện tại, sở dĩ Đoạn Ngọc Nhan kinh hãi như vậy là vì những thân ảnh đang tiếp cận rất nhanh kia đã nằm ra ngoài dự liệu của nàng.

Từng đạo khí tức tà ác tới cực điểm, càng kinh khủng hơn chính là, những thân ảnh này căn bản không thuộc về nhân loại.

- Yêu nghiệt! Vì sao lại gặp phải yêu nghiệt?

Dương Thiên Lôi cũng khiếp sợ, mở to hai mắt nhìn.

Khí tức những thân ảnh này, dĩ nhiên hoàn toàn tương đồng với Tiếu Kiến Nhân ngày trước.

- Yêu tộc vực ngoại! Đi mau!

Không kịp cho Dương Thiên Lôi suy nghĩ nhiều, Đoạn Ngọc Nhan nắm lấy tay Dương Thiên Lôi, nhất thời đề thăng pháp lực thần niệm tới cực hạn, thôi động đại thuấn di thuật. “Sưu sưu sưu...” Thân hình chợt lóe ra xa trăm nghìn dặm. - Khặc khặc khặc... Chạy trốn được sao?

Tiếng cười âm sâm kinh khủng từ bốn phương tám hướng truyền đến, khiến hai người khiếp sợ chính là, chung quanh trên dưới mỗi phương đều có hơn mười tên yêu nghiệt. - Xông lên!

Thân ảnh Đoạn Ngọc Nhan chỉ hơi ngưng một chút, trong nháy mắt đã chọn ra quyết định sáng suốt nhất. Nếu như dừng lại mà nói, chắc chắn sẽ rơi vào vòng vây của đối phương, còn hiện tại thừa dịp vẫn còn khoảng cách, phải nắm chắc cơ hội lao ra thật nhanh. - Yêu tộc ngoại vực là gì?

Dương Thiên Lôi một bên thôi động pháp lực thần niệm quanh thân, một bên truyền âm hỏi.

- Trong Cửu Thiên các ngươi hẳn là có thiên ma ngoại vực chứ? Thiên ma và thứ yêu nghiệt này cùng có một huyết mạch, bất quá tu vi khác nhau. Chúng tự xưng là thần tộc, những năm gần đây tuy thỉnh thoảng xuất hiện nhưng đều là đơn lẻ, chưa từng thấy thành đàn thành đội bao giờ. Thiên Lôi, chúng ta phải xông lên, bằng không, một khi bị chúng vây quanh, hai chúng ta chết chắc.

Đoạn Ngọc Nhan truyền âm nói, xuất ra chín đạo quang quyển quanh thân, khí tức càng lúc càng mạnh mẽ.

- Khặc khăc, không tồi, dĩ nhiên còn có một cửu trọng thiên ở đây, đúng là địa phương tốt!

Khi thấy Đoạn Ngọc Nhan hoàn toàn hiển lộ khí tức, một đạo thanh âm trầm đục vang lên, mang theo một tia hưng phấn, cuồng ngạo vô cùng. Phảng phất, tựa như Đoạn Ngọc Nhan và Dương Thiên Lôi đã trở thành cá trên thớt của bọn chúng. - Giết!

- Ngao ngao...

Yêu nghiệt ra lệnh một tiếng, từng đạo thanh âm kinh khủng nhất thời vang vọng thiên địa, vô số năng lượng đen kít nhất thời phủ thành một mảng. Cùng lúc đó, Đoạn Ngọc Nhan và Dương Thiên Lôi xuất phát.

Sắc mặt Đoạn Ngọc Nhan ngưng trọng:

- Thiên Lôi, bố ảo trận, thoát vây!

Trong lúc nói, Đoạn Ngọc Nhan đã quán chú pháp lực thần niệm vào cơ thể Dương Thiên Lôi, tâm thần hai người nhất thời được nối thông.

Dương Thiên Lôi đương nhiên không chút do dự liên tiếp phất tay, trong sát na, vô số trận pháp hình thành.

Giờ khắc này, chẳng những trình độ trận pháp của Dương Thiên Lôi cao hơn rất nhiều, Đoạn Ngọc Nhan cũng tấn chức tới cửu trọng thiên, ảo trận do hai người liên thủ tạo ra tuyệt đối cường hãn hơn trước vô số lần.

Chỉ bất quá, yêu nghiệt lần này đụng độ phải cũng cường đại hơn rất nhiều so với Quỳ tiên tử và Âm tiên nhân.

“Oanh oanh oanh...”

Ảo trận do Dương Thiên Lôi tạo ra đụng tới mảng năng lượng đen kịt của yêu nghiệt, nhất thời bộc phát ra những tiếng nổ vang, thiên địa biến sắc.

- Di? Âm dương hỗn độn khí?

Nhưng vào lúc này, một đạo thân ảnh đang lơ lửng giữa hư không nhìn xuống Đoạn Ngọc Nhan, miệng kinh ngạc lẩm bẩm, đạo thân ảnh này dĩ nhiên phong thần tuấn lãng, bộ dáng không thể nghi ngờ đúng là nhân loại. - Tốt thật sự quá tốt, dĩ nhiên là thân thể xử nữ cửu âm cửu dương, loại người như vậy, ta thích! Đều dừng tay cho ta! Bản tôn muốn đích thân bắt nữ nhân này! Cạc cạc...

Đạo thân ảnh kia bỗng nhiên lớn tiếng nói, thanh âm tản mát ra uy nghiêm vô tận, tiếng cười kia càng tà ác vô cùng, bễ nghễ thiên hạ.

Khi hắn vừa hạ mệnh lệnh, tay áo liền vung lên, một đạo kiếm quang đen bóng hủy diệt thiên địa, trong sát na liền chém thẳng từ trên xuống, nhắm về phía một bộ phận nhỏ trong ảo trận do Dương Thiên Lôi vừa ngưng tụ thành.

Ầm ầm ầm...

Những tiếng nổ vang lên liên miên không dứt, ảo trận do Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan liên thủ ngưng tụ thành dĩ nhiên trực tiếp bị xé tan. Một chiêu phủ đầu, đủ bày ra uy lực khiến Đoạn Ngọc Nhan căn bản không thể chống lại.

Trong khi đó, hơn mười tên yêu nghiệt ngăn trở trước người Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan lùi lại phía sau ngoài trăm dặm, đứng yên không hề nhúc nhích. Hiển nhiên chúng không chút nào dám cãi lệnh. Đồng dạng, những tên yêu nghiệt bao vây xung quanh cũng đột nhiên dừng lại, chờ đợi mệnh lệnh. - Yêu nghiệt, các ngươi muốn làm gì?

Dưới uy áp thật lớn của gã yêu nghiệt, Đoạn Ngọc Nhan và Dương Thiên Lôi đều nhìn về phía hư không, Đoạn Ngọc Nhan lãnh khốc nói.

Lúc này, vô luận Đoạn Ngọc Nhan hay Dương Thiên Lôi đều đang khiếp sợ vô cùng. Nếu như chỉ là đám yêu nghiệt chặn đường vừa rồi, hai người có đủ tự tin xông qua. Dù sao, những yêu nghiệt này tuy rằng kinh khủng, thế nhưng đại đa số đều có cảnh giới thua kém Đoạn Ngọc Nhan.

Thế nhưng cao thủ bỗng nhiên xuất hiện kia, cảnh giới hiển nhiên đã vượt qua Chí Cao Thần cửu trọng đại viên mãn, càng kinh khủng hơn chính là, một chiêu uy lực vừa rồi của hắn, tuyệt đối là bậc cao thủ cấp bậc chủ thần của bên ngoài Tam Thập Tam Thiên mới có thể làm được. - Làm gì? Đại quân tộc ta đã tới đây, còn có thể làm gì? Cạc cạc... Nhân loại là một trong các chủng tộc bản tôn thích nhất, chuyến đi này quả nhiên không tệ, vừa đến vài ngày, liền gặp được tiểu thư nàng. Ta vô cùng thích khí tức của nàng, nàng hay là làm tiểu thiếp của ta đi, bản tôn tất nhiên sẽ không bạc đãi nàng!

Khiến Đoạn Ngọc Nhan không ngờ chính là, đối phương dĩ nhiên chớp mắt nhìn nàng rồi nói ra những lời như vậy.

- Sư mẹ ngươi! Chết đi!

Đoạn Ngọc Nhan nộ hỏa công tâm, thế nhưng, không đợi nàng nổi trận, một tiếng chửi mắng càng tức giận hơn đã phát ra từ miệng Dương Thiên Lôi, trong sát na, Đoạn Ngọc Nhan cảm giác pháp lực thần niệm quanh thân mình bỗng nhiên bị Dương Thiên Lôi điên cuồng rút đi!

Một kiếm kinh hồn!

Bảo kiếm Dương Thiên Lôi vừa mới luyện chế, bỗng nhiên bành trướng vô số lần, lấy tốc độ kinh khủng trực tiếp chém về phía tên yêu nghiệt kia.

Một kiếm này, Dương Thiên Lôi đã phát huy tới cực hạn, trong nháy mắt đã cứng rắn dung hợp vô số đại đạo vào trong trận pháp!

Xoẹt...

Mặc dù là không gian chân không, vẫn xuất hiện những ba động kịch liệt vô cùng, phương viên vạn dặm cơ hồ đều bị chém dưới một kiếm này!

Vô số yêu nghiệt đều lộ vẻ khiếp sợ!

Không ai nghĩ đến, Dương Thiên Lôi lại chém ra một kiếm cường đại đến vậy!

Thế nhưng, thân ảnh trên hư không kia chỉ khẽ nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, trán hắn bỗng nhiên xuất hiện một ký hiệu màu vàng lấp lánh vô cùng huyền ảo, hai chưởng chậm rãi đẩy đi.

Trong nháy mắt này, thời gian trong phương viên trăm nghìn vạn dặm bỗng nhiên phảng phất như chậm hơn vô số lần, thiên địa đều trong một trạng thái tĩnh, theo song chưởng của hắn chậm rãi đẩy đi, một viên cầu năng lượng lóng lánh sắc đen dĩ nhiên hình thành ngay trước người, theo hướng đẩy đi của bàn tay, viên cầu năng lượng lấy tốc độ kinh khủng hóa lớn, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành cao mười thước, thế nhưng càng khiến người ta kinh ngạc chính là, viên cầu năng lượng vốn có màu đen lại dần chuyển sắc, tản mát ra bạch quang bàng bạc.

Trong nháy mắt lúc toàn bộ viên cầu năng lượng chuyển thành trong suốt, một mảnh hỗn độn.

Cũng vào lúc này, gã yêu nghiệt hét lớn lên một tiếng!

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 1321

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.