Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn Cổ, Ngọc Huyền Thanh Khí (hạ)

Phiên bản Dịch · 1449 chữ

Cũng không phải Tiếu Thượng lợi hại, khách quan là do Thất Bảo Linh Lung Tháp và phù văn đã phong ấn hắn, Tiếu Thượng yếu hơn hai thứ đó vô số lần, nhưng mà, thời điểm Thất Bảo Linh Lung Tháp và phù văn phong ấn nó, đã là phế phẩm, hơn nữa đã mất đi khống chế của chủ nhân. Mà bây giờ, Tiếu Thượng là vật sống, chỉ cần Tiếu Thượng còn, hắn không có cơ hội tích súc lực lượng, làm sao có thể thoát đây?

Cho nên, lúc Kỷ Trùng Tiêu đối mặt với sự luyện hóa của Kỷ Trùng Kiền, hắn đã đem linh hồn lạc ấn tích súc lại một chỗ, bảo trì thần hồn bất diệt, chờ đợi cơ hội thấy ánh mặt trời.

_ - Kiến Nhân, nhanh, mau trợ giúp gia gia luyện hóa yêu nghiệt này, nhiễu loạn tâm thần của hắn. _

Lúc yêu nghiệt buông nha phòng thủ nguyên thần, thế tiến của Tiếu Thượng như trẻ che, lập tức đánh vào hạch tâm của nguyên thần, hơn nữa cảm ứng được khí tức linh hồn lạc ấn của Tiếu Kiến Nhân.

_ - Gia gia... Chuyện gì?

- Đợi luyện hóa con yêu nghiệt này ta sẽ nói tỉ mỉ cho ngươi nghe! _

Gian phòng của Dương Thiên Lôi, trong phòng tu luyện.

_ - Ngọc Huyền Thanh Khí... Đây chính là năng lượng lúc Bàn Cổ khai thiên sử dụng sao? _

Dưới thời không pháp tắc, phải mất một tháng sau, trong lòng Dương Thiên Lôi nói một cách vui mừng.

Cùng đại chiến với Tiếu Kiến Nhân, đối mặt với công kích cường hãn của Thất Bảo, không gian hỗn độn phong ấn, đúng là Dương Thiên Lôi đã lâm vào hiểm cảnh, tuy hắn đã sớm hợp nhất tâm thần với Lăng Hi, hơn nữa thuyên chuyển tất cả lực lượng của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nhưng không thể đột phá, nhưng mà, thời điểm thần niệm và pháp lực tà ác của Tiếu Kiến Nhân đánh hắn trọng thương, bị áp chế gắt gao, bỗng nhiên phù văn màu vàng của Huyền Thiên Chân Kinh xuất hiện trong đầu của Dương Thiên Lôi, hơn nữa làm cho Dương Thiên Lôi lĩnh ngộ một loại vô thượng thần thông siêu việt khỏi nhận thức của mình, Bàn Cổ Hỗn Độn Quyết.

Mà lực lượng thi triển Bàn Cổ Hỗn Độn Quyết, chính là Ngọc Huyền Thanh Khí! Một loại năng lượng cao cấp siêu việt Ngũ Hành, siêu việt Hỗn Độn!

Lúc này, Dương Thiên Lôi đã khống chế được loại năng lượng này, hơn nữa còn biết rõ tên và ý nghĩa của nó. Tâm thần của hắn đắm chìm vào trong trí nhớ lúc ở địa cầu, một hình ảnh, rõ nét như đang xem phim xuất hiện trong đầu của hắn, đây không phải là thần thông, mà là một loại năng lượng đặc thù giống như hồi quang phản chiếu, vào lúc sắp phải chết, trong đầu sẽ xuất hiện hình ảnh cả cuộc đời mình, thậm chí có cả trí nhớ của kiếp trước, không rõ chi tiết, dù là lúc hắn còn là hài nhi trong bụng mẫu thân, cũng không ngoại lệ.

Vốn Dương Thiên Lôi cũng biết rất nhiều câu chuyện thần thoại trên địa cầu, nếu như trên địa cầu, làm sao hắn có thể nhớ rõ như bây giờ?

Nhưng hiện tại, chỉ cần những sách vở, TV, điện ảnh mà hắn đã xem trên địa cầu hắn đều nhớ cả, từ khi Dương Thiên Lôi sống lại ở thế giới này, những kinh nghiệm từ trước đến giờ đều hiện lên rõ từng chi tiết, tỉ mĩ, lúc này giống như một cuốn phim chiếu chậm trong óc của hắn.

Chính vì như thế, Dương Thiên Lôi nhanh chóng biết được Ngọc Huyền Thanh Khí này là một tồn tại vô cùng cường đại.

Đây là năng lượng duy nhất để phát huy Bàn Cổ Hỗn Độn Quyết.

Bàn Cổ, thân phận chân chính là gì?

Nhị đệ tử của Hồng Quân Lão Tổ Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Mà Ngọc Huyền Thanh Khí, chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn đi theo Hồng Quân Lão Tổ truyền thụ Huyền Thanh Khí, lĩnh ngộ ra, có được uy năng vô thượng, khai thiên tích địa!

Sau khi kinh hỉ trong thời gian ngắn, làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy kinh ngạc là, một tia Ngọc Huyền Thanh Khí vừa ngưng tụ, đã biến mất vô tung vô ảnh, trực tiếp bị năng lượng thần bí trong đan điền của Dương Thiên Lôi thôn phệ.

Nhưng mà, kinh ngạc thì kinh ngạc, thấy một màn này, trong nội tâm của Dương Thiên Lôi rất vui mừng.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ năng lượng trong đan điền của hắn, còn lợi hại hơn so với Ngọc Huyền Thanh Khí, là một tồn tại cao cấp.

_ - Hô! _

Thở dài một hơi, Dương Thiên Lôi từ từ mở mắt.

_ - Thiên Lôi! _

Kỷ Trùng Tiêu, Trần Phá Thiên, Hạ Tích Trúc đang chờ đợi trong phòng tu luyện, lập tức buông lỏng, bọn họ vui mừng kích động kêu lên.

_ - Tỉnh lại là tốt rồi, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? _

Hạ Tích Trúc tò mò hỏi.

_ - Chuyện gì đã xảy ra? Pháp lực, thần niệm của ta bị hao hết, đang chữa thương a... _

Dương Thiên Lôi khó hiểu nói ra.

_ - Vì sao chúng ta không thể chữa thương cho ngươi được?

- Chuyện này... Những điểm quái dị trên người của ta quá nhiều, ta không nói rõ ràng được, nhưng nguyên nhân có thể là do ta lĩnh ngộ được thần thông vừa rồi a. _ Dương Thiên Lôi nói ra, sau đó dừng lại một chút, nhíu mày, nói:

_ - Thật không ngờ yêu nghiệt Tiếu Kiến Nhân lại lợi hại như vậy, nếu hắn đạt được vị trí đệ nhất, nói không chừng sẽ có không ít người khuất phục dưới dâm uy của hắn, đến bỏ phiếu tuyển cử, có khả năng sẽ gặp nguy hiểm... _ Hiển nhiên, Dương Thiên Lôi cũng không biết kết quả cuối cùng, tuy hắn biết rõ mình đã phá vỡ không gian hỗn độn của Tiếu Kiến Nhân, hơn nữa còn hủy diệt Thất Bảo, nhưng hắn lại bị trọng thương và lâm vào trạng thái hôn mê sâu.

_ - Không chỉ hắn đạt được vị trí đệ nhất! Hắn cũng giông như ngươi, cũng bị trọng thương hôn mê. Kết quả cuối cùng do tổ trọng tài phán định, hai người các ngươi cùng đạt được vị trí đệ nhất, mỗi người được chín mươi điểm. _ Kỷ Trùng Tiêu trầm giọng nói ra.

_ - A? Hắn cũng bị trọng thương?

- Ân, hắn cũng thảm như ngươi, nếu không cũng không phải ngang tay như vậy. Thiên Lôi, thời điểm sáng sớm ngày mai sẽ khảo hạch thực lực môn phái, ngươi có nắm chắc không? _ Hạ Tích Trúc hỏi. Dù hiện giờ Hạ Tích Trúc biết Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình rất biến thái, nhưng muốn đột phá cảnh giới cũng không phải chuyện đơn giản. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, bọn người Trương Tử Hàm phong bế lục thức và chuyên tâm tu luyện, không liên lạc với ai, tình huống cụ thể, bọn họ không rõ ràng lắm.

_ - Ai... Nắm chắc không lớn, chỉ nắm chắc... _

Tên Dương Thiên Lôi hèn mọn bỉ ổi, sắc mặt của hắn lúc này biến thành phiền muộn, nói ra.

Bọn người Hạ Tích Trúc nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, lại nghe được lời nói của hắn, tuy không rõ ràng lắm, tâm tình cũng nặng nề hơn, nhưng bây giờ...

_ - Ta nắm chắc 120% a, chắc chắn sẽ đạt được vị trí đệ nhất, ha ha ha... _

Bọn người Kỷ Trùng Tiêu, Trần Phá Thiên cũng không còn lời gì để nói, lúc này, tiểu tử này vẫn đang nói giỡn sao? Nhưng tâm tình của bọn họ cũng bình tĩnh lại, không biết nên làm cái gì, nhưng Hạ Tích Trúc là _ “Ba” _ tiếng, vỗ vào mông của Dương Thiên Lôi, nói:

_ - Xú tiểu tử! Đến cả chúng ta mà ngươi vẫn trêu chọc?

- Hắc hắc... Tốt lắm, đi vào trước đi, ta vẫn chưa khôi phục hoàn toàn đấy. _

Dương Thiên Lôi đắc chí vừa cười vừa nói.

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 588

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.