Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Hôi Lang

Phiên bản Dịch · 2888 chữ

Thế nhưng nàng vẫn không thể khống chế được chạy ra, hận không thể lập tức điên cuồng đấm đá Vu Tiểu Ức một phen. Ở Vu gia bảo thì thôi, nhưng bây giờ gần như là đang đứng ở trước mặt cả tu luyện giới của Thiên Huyền đại lục! Điều này sao có thể khiến nàng nhẫn nhịn được?

Cùng lúc đó, đám người Bộ Kinh Thiên sớm đã bị Dương Thiên Lôi cùng Vu Tiểu Ức hấp dẫn, nhất là Bộ Kinh Thiên khuôn mặt trở nên vô cùng khó coi. Mà mấy kẻ a dua sớm đã ở bên cạnh hắn bao nhiêu năm, đểu cẩn thận lén nhìn biểu lộ của Bộ Kinh Thiên. Vu Tiểu Ức chạy ra gặp Dương Thiên Lôi thì hắn không có sai. Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, tuyên bố ra Vu Thanh Nhã thích Dương Thiên Lôi, hơn nữa còn thích đến mức độ kia, những người khác cho dù ngu cũng hiểu được. Nói trắng ra là, việc này không khác gì dưới con mắt của người trong thiên hạ, hung hăng tặng cho hắn một cái bạt tai!

Vì sao?

Nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì ngay mấy tháng trước, Bộ Kinh Thiên thái độ khác thường, triển khai điên cuồng theo đuổi Vu Thanh Nhã. Hiện tại đám người a dua theo hắn, từ trước đến nay sớm đã biết rõ hắn ngông cuồng, bá đạo. Sớm đã tuyên bố quyền sở hữu của chính mình, nói với tất cả mọi người, Vu Thanh Nhã nhất định là nữ nhân của hắn.

Thế nhưng mà hôm nay, sau khi tiến vào _ “Tinh Diệu Thương nghiệp hiệp hội” _ , Bộ Kinh Thiên tự mình đi mời Vu Thanh Nhã đi trò chuyện cùng mọi người, tạo dựng một chút cảm tình, nhưng cũng không có thành công. Sở dĩ không thành công, Bộ Kinh Thiên cũng không phải cho rằng Vu Thanh Nhã cố ý cự tuyệt hắn. Hắn quy kết đại bộ phận nguyên nhân lên trên người Vu Tiểu Ức. Bởi vì khi hắn đi mời, Vu Thanh Nhã còn chưa tỏ ý, Vu Tiểu Ức đã lập tức đứng ra cự tuyệt. Ngăn cản Vu Thanh Nhã mở miệng.

Mà bây giờ Vu Tiểu Ức nói như vậy, không thể nghi ngờ là lửa đổ thêm dầu, khiến cho Bộ Kinh Thiên ánh mắt tràn đầy một luồng hàn khí lành lạnh. Nếu như Vu Tiểu Ức không phải là người của Vu gia bảo, không phải đệ đệ của Vu Thanh Nhã.. Chỉ sợ hắn đã trực tiếp giết chết rồi.

May mắn là Vu Thanh Nhã đi ra ngoài, tựa hồi đang giận dữ mắng mỏ Vu Tiểu Ức hồ ngôn loạn ngữ, mới khiến cho tâm tình Bộ Kinh Thiên cảm thấy tốt hơn một chút. Chỉ là một màn kế tiếp lại khiến cho sắc mặt Bộ Kinh Thiên trực tiếp biến thành đen sì, trên mặt đầy gân xanh, cực kỳ hung ác! Y phục trên thân trong chốc lát không gió mà bay, tràn ngập khí tức khủng bố đến cực điểm. Mấy kẻ ở bên người hắn, đều không kìm lòng được phải lui lại phía sau một đoạn dài.

_ - Đại ca, huynh xem mặt tên Bộ Kinh Thiên ngu đần kia đi. Trong khoảng thời gian đại ca ly khai, hắn không ngờ bắt đầu trắng trợn truy cầu tỷ tỷ ta, còn tuyên bố khắp nơi nữa chứ! _ Vu Tiểu Ức sau khi trốn đến phía sau lưng Dương Thiên Lôi, lập tức truyền âm nói.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Bộ Kinh Thiên, khi thấy thần sắc của Bộ Kinh Thiên, lập tức tinh tường, lời nói của Vu Tiểu Ức thực không ngoa. Một đạo tinh quang đậm đặc khiếp người lóe lên trong hai con ngươi của Dương Thiên Lôi sau đó lập tức biến mất, trên mặt hắn chợt hiện ra một nụ cười thản nhiên, nhìn về phía Vu Thanh Nhã đang nén giận, dùng một loại ngữ khí tràn ngập ôn nhu cùng từ tính, hô:

_ - Thanh Nhã! _

Vừa nói chuyện, tên này đồng thời xuất ra hai đạo thanh âm trực tiếp truyền vào trong tai Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương:

_ - Thân yêu, đừng ghen! _

Sau đó dang hai tay ra, giống hệt như động tác của Vu Tiểu Ức khi phóng người tới chỗ hắn, thân hình nhoáng lên một cái lập tức tiêu thất trước mắt mọi người. Vu Thanh Nhã còn chưa kịp phản ứng gì đã bị Dương Thiên Lôi trực tiếp ôm vào trong ngực.

_ - Ah! _

Vu Thanh Nhã hoàn toàn theo bản năng kêu lên một tiếng sợ hãi, muốn dãy dụa, muốn phản kháng, thế nhưng tên gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này, lực lượng thực sự quá lớn, đôi bàn tay nắm lấy chiếc eo nhỏ của Vu Thanh Nhã, quả thực như hai gọng kìm, khiến cho Vu Thanh Nhã không có chút không gian để phản kháng nào.

Trong nháy mắt này, thân thể hai người dính sát cùng một chỗ, Vu Thanh Nhã bắt đầu cảm thấy cả người bay bổng... Bị Dương Thiên Lôi ôm chặt lấy vòng eo, quay cuồng.

Vu Thanh Nhã trong đầu trống rỗng, quên cả giãy dụa, chỉ có xấu hổ cực độ tràn ngập trong trái tim nàng. Nàng biết rõ, từ hôm nay trở đi, quan hệ vi diệu giữa nàng cùng Dương Thiên Lôi đã không còn là bí mật nữa!

Cân quắc bất nhượng tu mi (Bậc nữ lưu không thua gì đấng mày râu), tư thế hiên ngang, rốt cuộc trong phút giây này cũng lộ ra thần thái nữ nhi, vô hạn xấu hổ, đem khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn mỹ mà vũ mị, vùi ở trên bờ vai Dương Thiên Lôi, không hề giãy dụa, không hề phản kháng, mặc cho hắn ôm bản thân nàng, cả người bay bổng, quay cuồng!

_ - Hắc hắc! _

Vu Tiểu Ức cười vô cùng ngu ngốc, đắc chí thỏa mãn nhìn đại cái hắn sùng bái nhất cùng bát tỷ.

Mấy người Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Vân Dao cùng với thập đại cao thủ khi thấy được Dương Thiên Lôi cũng tràn ngập kinh hỉ. Khi nhìn thấy Vu Tiểu Ức chạy ra, trên mặt mỗi người cùng đều tràn đầy mỉm cười. Nhưng khi Vu Tiểu Ức nói ra nói câu nói làm chấn động toàn bộ đại sảnh kia, Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương lập tức tâm ý tương thông chợt liếc nhìn nhau, mà sau đó lại nghe được truyền âm của Dương Thiên Lôi. Hai người chỉ có thể bất đắc dĩ nhếch miệng nhìn nhau.

Khi thấy Dương Thiên Lôi cùng Vu Thanh Nhã triền miên ôm nhau, khinh vũ phi dương. Mà khi Vu Thanh Nhã tràn đầy xấu hổ đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi ở trên bờ vai Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương nắm chặt bàn tay nhỏ bé, đã đạt thành ăn ý! Còn Vân Dao thì khẽ lắc đầu, ánh mắt có chút lo lắng nhìn Trương Tử Hàm đứng bên cạnh người nàng, nhưng cũng không phát hiện Trương Tử Hàm có gì dị thường.

Mà thập đại cao thủ thì liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ giơ ngón cái ra!

Đám đông bạo tạc rồi, trở nên vô cùng ầm ĩ, đủ loại nghị luận vang lên, vô luận là ai cũng đều không thể tưởng tượng nổi. Vu Thanh Nhã đối mặt với vô số người truy cầu, hơn nữa còn có cả Hắc Bạch Song Long khiến cho ngàn vạn thiếu nữ điên cuồng đều không có chút nào rung động, không ngờ giờ phút này, lại ngã vào bờ vai Dương Thiên Lôi!

Tư thế hiên ngang của nàng trong chốc lát liền biến thành vô cùng vũ mị, là một thứ mĩ lệ đến như thế nào? Đối với tất cả mọi người, chỉ bốn chữ có thể hình dung được, đó là _ “Kinh tâm động phách” _ !

_ - Thiên Lôi... Được rồi. Mọi người đều nhìn chúng ta kia kìa... _

Vu Thanh Nhã sau khi hồi phục tinh thần, cũng không dám ngẩng đầu lên, vô cùng xấu hổ, thấp giọng thì thầm ở bên tai Dương Thiên Lôi.

_ - Ừ..! _

Dương Thiên Lôi đắc chí đáp lại một tiếng, nhẹ nhàng bỏ Vu Thanh Nhã ra, bất quá lại cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng.

Vu Tiểu Ức lập tức hấp tấp chạy tới bên cạnh hai người. Dường như so với Dương Thiên Lôi cùng Vu Thanh Nhã hắn còn hạnh phúc hơn.

_ - Thiên Lôi! _

Khi ba người Dương Thiên Lôi đi đến trước đội ngũ Trảm Không Kiếm Phái, thập đại cao thủ ngồi ở đâu, lập tức tràn đầy vui mừng đứng lên hô.

_ - Thiên Lôi sư huynh! _

Sau đó, toàn bộ đệ tử Trảm Không Kiếm Phái, trên mặt mỗi người đều tràn đầy khiếp sợ cùng vui sướng, ầm ầm ầm ầm, đều đứng lên, thanh âm cung kính hô. Giờ phút này, khí tức trên người Dương Thiên Lôi dĩ nhiên đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của bọn hắn. Mặc dù là thập đại cao thủ, Vân Dao, Trương Tử Hàm cũng không nghĩ tới Dương Thiên Lôi lúc ra đi chỉ là Tiên Thiên ngũ cấp, khi trở về, khí tức trên thần không ngờ lại cường đại như thế, so với thập đại cao thủ đi tiên phong còn muốn mạnh hơn nhiều.

Dương Thiên Lôi mỉm cười ôm quyền với mọi người.

Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương nhanh như chớp đi tới bên người Dương Thiên Lôi, bất quá hai người cũng không có để ý đến Dương Thiên Lôi, mà là đem Vu Thanh Nhã bên cạnh hắn dụ đi, quay trở về đội ngũ. Vu Thanh Nhã vẻ mặt vô cùng xấu hổ, nhưng rất nhanh tam nữ đã to nhỏ nói chuyện cùng một chỗ.

Thấy một màn như vậy, Dương Thiên Lôi vô cùng đắc ý, cùng với thập đại cao thủ nói chuyện một lúc, liền bị Vu Tiểu Ức kéo về phía trận doanh Vu gia bảo.

_ - Dương ca! Dương ca! Muội phu! Lão đại! _

Khi Dương Thiên Lôi đi vào trận doanh Vu gia bảo, hơn ba trăm đệ tử Vu gia bảo, không ngờ cũng giống như Trảm Không Kiếm Phái, đồng loạt đứng lên, thanh âm thân thiết, cung kính, ánh mắt cực nóng, thậm chí là cuồng nhiệt hô.

Một màn này chính thức khiến cho tất cả các tu luyện giả trong đại sảnh chấn kinh rồi.

Phải biết rằng, từ lúc Dương Thiên Lôi xuất hiện đến bây giờ, tất cả tu luyện giả đều một mực chú ý đến hành động của hắn, Vu Thanh Nhã cùng Vu Tiểu Ức. Nếu như nói Dương Thiên Lôi trở về đội ngũ Trảm Không Kiếm Phái, được các đệ tử trong môn phái cung kính nghênh đón, chứng minh là hắn bên trong Trảm Không Kiếm Phái đã có uy tín tuyệt đối, mọi người vẫn có thể lý giải được. Nhưng khi hắn xuất hiện bên trong Vu gia bảo, tất cả các đệ tử của Vu gia bảo vô luận là nam hay nữ, vô luận là già hay trẻ, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi, cũng không phải đơn giản chỉ là cung kính, nhất là các đệ tử trẻ tuổi, quả thực chính là cuồng nhiệt!

Tất cả mọi người có thể rõ ràng cảm nhận được, loại cuồng nhiệt này chính là phát ra từ trong nội tâm!

Mọi người rốt cục cũng minh bạch, thiếu niên Dương Thiên Lôi này tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ. Hắn chinh phục không đơn giản chỉ là tuyệt đại thiên kiêu Vu Thanh Nhã, mà là chinh phục toàn bộ đệ tử Vu gia!

Điều này cần có năng lực như thế nào?

_ - Tiên Thiên cấp tám! Một năm không gặp hắn đã đạt đến Tiên Thiên cấp tám! _

Bộ Kinh Thiên không hề che dấu chút nào địch ý mãnh liệt, ánh mắt cơ hồ là phun ra lửa, dừng ở trước bóng lưng Dương Thiên Lôi, thầm nghĩ.

_ - Bộ huynh! _

Một tên thiếu niên bên người Bộ Kinh Thiên, lạnh lùng nhìn Dương Thiên Lôi, quay người nói.

Chỉ là thiếu niên vừa mới mở miệng, Bộ Kinh Thiên lại trực tiếp khoát tay ngăn cản, nói:

- Một năm ba tháng sau, thi đấu giao lữu giữa bát đại môn phái, hắn sẽ quyết đấu cùng với Thương Huyền Bác đã tấn cấp lên Thần Đạo! Vô luận là hắn, hay là Thương Huyền Bác thắng, đều phải tiếp nhận khiêu chiến của ta! Hừ, Thần Đạo sao, chỉ cần ta nguyện ý, không cần mất đến ba tháng đã có thể tấn chức Thần Đạo! Chuyện của ta, các ngươi không cần xen vào! Bộ Kinh Thiên ta chưa bao giờ e ngại bất luận đối thủ nào, tình địch cũng là như vậy! Lần đi di tích này, ta muốn cho Vu Thanh Nhã minh bạch, lựa chọn của nàng là sai lầm!

Quanh thân Bộ Kinh Thiên tản ra khí tức ngông cuồng, tuy rằng sắc mặt hắn đã khó coi đến cực điểm, nhưng thân hình cao lớn uy mãnh, cùng với lời nới cuồng ngạo, vẫn như cũ tỏa ra khí tức khiến cho mọi người không thể không tin phục! Nhất là một ít nữ đệ tử, ánh mắt nhìn về phía Bộ Kinh Thiên, càng tràn đầy tiếc hận! Tiếp theo nhìn về phía Vu Thanh Nhã càng ngày càng giận dữ!

Nam nhân ưu tú như thế, nếu như có một tia biểu cảm với các nàng, các nàng tuyệt đối sẽ không có chút do dự nào bổ nhào vào hắn rồi!

Thân hình cao lớn uy mãnh, cương nghị mà phóng khoáng, khuôn mặt cuồng ngạo không có bất cứ thứ gì có thể trói buộc, thực lực cùng thiên phú kinh người kia, không có thứ nào không khiến cho vô số cô bé điên cuồng! Trong mắt các nàng, cái loại mao đầu tiểu tử miệng còn hôi sữa như Dương Thiên Lôi sao có thể so sánh được?

_ - Tích! _

Một âm thanh báo sắp bắt đầu truyền đến. Sau đó cánh cửa tại mỗi một thông đạo đều đồng thời mở ra, nhân viên phục vụ của _ “Tinh Diệu Thương Hội” _ rất nhanh đã trở lại ví trí của mình. Lập tức, tất cả các tu luyện giả đều đứng lên. Dưới sự chỉ dẫn của phục vụ viên _ “Tinh Diệu Thương Hội” _ , cầm lấy truyền tống bài của bản thân mình, trật tự xếp hàng tiến đến.

Di tích chính thức mở ra!

Vu Thanh Nhã cùng Vu Tiểu Ức đều đã trở về đội ngũ của Vu gia bảo, mà Dương Thiên Lôi thì lưu lại tại Trảm Không Kiếm Phái, cùng Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương đứng chung một chỗ. Trong di tích, dưới ức vạn niên dượng dục, tồn tại vô số linh vật, tiên thảo, pháp bảo truyền thừa, đồng dạng cũng tồn tại vô số yêu thú thủ hộ cùng với cấm chế cường đại.

Cho nên, muốn đạt được thu hoạch bên trong di tích, cũng không phải là chuyện đơn giản. Thưc lực phải đủ cường đại, cần có tốc độ nhanh hơn so với mọi người, mới có thể đạt được thêm bảo vật... Nếu không, rất có thể cả cháo cũng không có mà húp. Mà tu luyện giả tham gia dự tuyển của các đại môn phái, hiển nhiên đều đã trải qua chọn lựa cùng huấn luyện nghiêm khắc! - Một truyền tống trận, mỗi lần chỉ có thể tryền tống mười người đi đến ngoại vi di tích. Vị trí ngoại vi di tích truyền tống đến đều là tùy tiện, không có địa điểm cố định. Cho ên thỉnh các đại môn phái, thế gia, cùng với các loại tổ hợp tự do... Phân tổ một cách hợp lý. Đối với bất luận xung đột cùng tranh đấu nào bên trong di tích, cùng với Tinh Diệu chúng ta không có liên quan.

Khi tu luyện giả bắt đầu tiến vào, khuếch âm khí truyền đến phổ biến, lần nữa cường điệu thêm một lần.

Trảm Không Kiếm Phái, cộng thêm Dương Thiên Lôi vừa mới gia nhập, tông cộng có đến một trăm năm mươi bảy người. Khi Dương Thiên Lôi chưa đến, sớm đã chia làm mười sáu tổ, Vân Dao cùng với năm vị cao thủ Tiên Thiên cấp bảy dẫn đầu sáu tổ. Dương Thiên Lôi chỉ có thể gia nhập vào tiểu tổ sáu người.

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 1030

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.