Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Biến

Phiên bản Dịch · 1429 chữ

Cho nên, đã vài chục năm nay, không biết đã có bao nhiêu đệ tử có tài năng xuất chúng, đã từng ở trước mắt Nhan Uyên mà cầm lấy bình ngọc này. Trương Tử Hàm cũng không ngoại lệ. Ngay cả Lôi Hoành cũng từng nhìn thấy. Chẳng qua bọn hắn mỗi chỉ nhìn một chút, cũng không có bất cứ cảm giác gì, thậm chí căn bản là không muốn nó. Nhan Uyên đã đưa đi bao nhiêu lần nhưng chưa từng có người cầm nó.

Thế nhưng, giờ phút này, Dương Thiên Lôi lại dường như không nghe thấy lời Nhan Uyên vừa nói, nhẹ nhàng mà vươn tay, cầm bình ngọc Quan Thế Âm trong tay.

Trong nháy mắt, khi hắn vừa cầm lên, bình ngọc trước giờ vẫn luôn toả ra ánh sáng rất êm dịu, chợt toả ra nghìn vạn ánh sáng chói lọi, đồng thời có một luồng ánh sáng mát lạnh truyền vào bên trong cơ thể của hắn!

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, dường như tiến vào trong ảo cảnh!

Bình ngọc vô cùng thần bí kia hóa thành một luồng ánh sáng lấp lánh, rọi vào ấn đường của hắn.

Bất kể là Nhan Uyên hay Trương Tử Hàm, đều hết sức kinh hãi mà há to miệng!

Một thân hình trang nghiêm, rộng lớn, hiền lành, an tĩnh, như ẩn như hiện xuất hiện phía trên bình ngọc, thân thể của người đó vô cùng to lớn, dường như tràn ngập toàn bộ không gian.

Ánh sáng chiếu ra từ bình ngọc càng ngày càng mãnh liệt, khi đạt tới ánh sáng chói lọi như ánh mặt trời, thì thân ảnh kia bỗng nhiên bắt đầu nhỏ đi, sau đó ngưng tụ thành một luồng khói xanh, sau đó theo miệng bình ngọc chui vào bên trong!

Đúng lúc này, một cảm giác huyền ảo tự nhiên xuất hiện trong đầu Dương Thiên Lôi, hắn rõ ràng cảm ứng được, mình và bình ngọc có một tia liên hệ!

Qua hơn mười phút, Dương Thiên Lôi đầy khiếp sợ và vui mừng mở mắt.

_ - Thế nào? Cuối cùng thì bảo bối này là vật gì vậy? _

Trước đây, Nhan Uyên đâu có nóng vội như vậy. Còn đâu phong độ của một cao thủ Thần Đạo chứ? Vẻ mặt hắn kích động cũng như là hiếu kỳ, xoa xoa hai tay, hưng phấn hỏi.

_ - Ách... Nhan Phó chưởng môn. Đại ca thân mến, đây chính là bảo bối mà ngài đưa cho ta... Ta còn muốn hỏi ngài, vì sao ngài lại hỏi ngược lại ta? _

Dương Thiên Lôi không nói gì chỉ nhìn Nhan Uyên. Hình tượng cao nhân Thần Đạo trong lòng hắn đã hoàn toàn bị phá huỷ. Lần đầu tiên hắn tận mắt chứng kiến một người ghê gớm duy ngã độc tôn trong trời đất như Nhan Uyên lại không thể kiềm chế được như vậy? Bất quá Nhan Uyên như hiện tại lại có vẻ càng thêm chân thực, khiến người khác cảm thấy dễ gần.

_ - Đại ca thân mến sao? Ha ha ha... Được, bản tôn chính là đại ca thân mến của ngươi. Tiểu đệ, nói nhanh lên, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Bình ngọc bị ngươi luyện thành thế nào vậy? _ Nhan Uyên sửng sốt, sau đó vừa cười lớn vừa nói.

_ - Ách... Không phải là của ngài sao? _

Lần này không chỉ có Dương Thiên Lôi, ngay cả Trương Tử Hàm cũng cảm thấy hoàn toàn hết chỗ nói rồi.

Nhan Uyên là ai? Chính là nhân vật số một của Trảm Không Kiếm Phái, ra lệnh một tiếng, liền khiến hơn mười vạn đệ tử cùng nâng cờ hưởng ứng. Đây là khái niệm gì? Nhưng hắn lại bởi vì một câu nói vui đùa của Dương Thiên Lôi, mà gọi Dương Thiên Lôi là tiểu đệ. Điều này đủ để nhìn ra, địa vị của Dương Thiên Lôi trong cảm nhận của hắn, dường như bỗng nhiên thăng liền mấy cấp.

_ - Ít nói nhảm thôi, hãy nói mau đi. _

Nhan Uyên không để ý gì tới sự kinh ngạc của hai người.

_ - Ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, nó thật là kỳ lạ không thể nói rõ được, nó tiến vào chỗ này của ta. _

Dương Thiên Lôi chỉ chỉ vào đầu mình nói tiếp:

_ - Ta cũng không biết đây là vật gì, chắc là một pháp bảo thì phải... Hình như ta đã biết phương pháp sử dụng, nhưng không có cách nào sử dụng được. _

- Tốt, tốt, quả nhiên là dị bảo. Ngươi không sử dụng được cũng rất bình thường. Nếu bảo bối này có thể tự động nhận chủ, chí ít cũng là bảo vật cấp Đạo khí trở lên, muốn khởi động bảo vật cấp khí, phải sở hữu tu vi cảnh giới trên cả Tiên Thiên cấp năm “thiên nhân hợp nhất”, khi đó trong pháp lực của ngươi mới ẩn chứa một chút sức mạnh của trời đất, mới có thể khởi động được nó. Chỉ có điều muốn phát huy xuất toàn bộ uy lực của khí, thì phải có sức lực trời đất dư thừa, mà chỉ đạt được cảnh giới Thần Đạo mới có thể có được điều đó.

Nhan Uyên giải thích.

_ - Thảo nào. _

Dương Thiên Lôi có chút suy nghĩ gật đầu, tuy rằng hắn khẳng định giả thuyết của Nhan Uyên, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút khó hiểu. Lục Thanh Âm là ngọc tiêu, Trương Tử Hàm là thủy nguyên châu, cũng đều là khí, nhưng dường như các nàng đều có thể sử dụng, tuy rằng không phát huy được bao nhiêu uy lực, nhưng lại tốt hơn mình rất nhiều.

Giờ phút này, tuy rằng Dương Thiên Lôi hiểu rõ được một vài pháp quyết để sử dụng bình ngọc, nhưng căn bản không thể khởi động, chỉ gần trong đầu hơi suy nghĩ một chút, mối liên hệ với bình ngọc sẽ bị tách rời. - Theo ta quan sát, niệm lực của ngươi đã đạt tới cấp độ siêu việt của Tiên Thiên cấp năm, chỉ có điều thân thể ngươi mạnh hơn người bình thường rất nhiều, mỗi lần thăng cấp cũng cần pháp lực lớn hơn người thường gâp mấy lần. Đây mới là điểm then chốt kìm hãm việc thăng cấp của ngươi. Bằng không, hiện tại ngươi hẳn đã sớm thăng cấp đến Tiên Thiên cấp bốn rồi.

Nhan Uyên nói.

_ - Cái này ta biết, nhưng pháp lực trong người ta về phương diện nào đó, dường như rất khó thăng cấp được. _

Dương Thiên Lôi nói.

_ - Đương nhiên khó thăng cấp, thân thể cũng giống như cái lọ, sau khi chứa đầy pháp lực, thì rất khó tiếp nhận thêm nữa. _

- Biện pháp thứ nhất là, để này cái lọ lớn hơn, thông qua đó khiến năng lượng không ngừng mà phun ra nuốt vào, dần dần tăng khả năng tiếp nhận tới cực hạn. Biện pháp này vô cùng chậm rãi. Phải thông qua sự tu luyện không ngừng. Hơn nữa, mỗi lần đều phải trải qua chiến đấu làm hao hết pháp lực, sau đó mới hấp thu vào tiếp. Trong lúc hao phí hết năng lượng rồi lại hấp thu vào đó, lại càng không ngừng rèn luyện thăng cấp. Ưu điểm của phương pháp này là cho ngươi một nền tảng kiên cố, tăng kinh nghiệm và năng lực chiến đấu, khuyết điểm là quá chậm. - Phương pháp thứ hai là, lĩnh ngộ được quy tắc trong không gian. Biến chiếc “lọ” thành lớn hơn, thân thể ngươi tự nhiên là có thể dung nạp được càng nhiều pháp lực hơn. Loại này phương pháp khó khăn ở chỗ phải lĩnh hội được pháp tắc không gian. Trong tình huống bình thường, chỉ khi đột phá đến Tiên Thiên cấp năm, mới có thể dần dần lĩnh ngộ pháp tắc trong không gian. Cho nên, tạm thời không thích hợp với ngươi.

_ - Loại phương pháp thứ ba là, ép pháp lực khiến pháp lực của ngươi trở nên cô đọng lại, cùng kích cỡ với lọ, là có thể tiếp nhận được nhiều pháp lực hơn nữa. _

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 959

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.