Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ưu Thế Tuyệt Đối

Phiên bản Dịch · 1442 chữ

Trương Tử Hàm không cần bàn cãi sẽ thu được vị trí đầu tiên trong mười đệ tử Phong Vân Bảng tham gia thí luyện. Mà Lôi Hoành kém hơn Trương Tử Hàm tới hai vạn điểm, xếp hàng thứ hai.

Kế tiếp đến phiên kiểm kê thành tích của mười người mới và Vũ Đại Lãng, Mộc Tử Vi sau khi thông qua khảo hạch được thêm vào.

Người thứ nhất được gọi tên là Lôi Kính.

Biểu tình của Lôi Kình vô cùng lãnh khốc cầm lấy bao đồ của chính mình, đổ ra tất cả ma hạch bên trong. Khi một viên ma hạch tỏa ra tinh mang, so với những ma hạch bình thường khác lớn hơn hẳn một vòng xuất hiện trong mắt mọi người, lập tức xuất hiện thanh âm hít khí lạnh liên tiếp.

_ - Ma hạch cấp sáu, ngươi dĩ nhiên giết được ma thú cấp sáu? _

Mạc Bắc nhìn Lôi Kình với vẻ mặt không chút biểu tình, có điểm kinh ngạc hỏi.

_ - Gặp phải một con ma thú cấp sáu bị thương, may mắn giết chết! _

Lôi Kính trầm giọng nói, hắn đã sớm nghĩ được lý do cho qua chuyện, dù sao với thực lực Tinh Giả cấp năm đỉnh như hắn, muốn giết chết ma thú cấp sáu cơ bản là không quá có khả năng. Hơn nữa ma thú này đích xác không phải là hắn giết, vì vậy giải thích như thế này đã là cực hạn mà Lôi Kính tâm cao khí ngạo có thể chịu đựng được rồi. Nếu như không phải Lôi Hoành, hắn căn bản khinh thường dùng loại phương thức gần như lừa dối như thế này để kiếm cơ hội gia nhập vào Trảm Không Kiếm Phái.

_ - Vận khí không tồi! _

Mạc Bắc nghe được lời giải thích của Lôi Kính, trong lòng thoải mái, liền bắt đầu kiểm kê.

Công tác kiểm tra cuối cùng, Lôi Kính đã giết chết bảy mươi chín con ma thú cấp bốn, mười bảy con ma thú cấp năm và một con ma thú cấp sáu, tổng cộng 19400 điểm!

Thành tích như vậy để tuyệt đại đa số người mới tham gia thí luyện ước ao không ngớt.

Sau đó, đám người Phong Mã Ngưu, Mộc Tử Vi, Vũ Đại Lãnh, Tằng Cách La Mỗ cùng với nữ sinh Lục Thanh Âm thần bí cũng hoàn tất công tác kiểm kê. Lục Thanh Âm gần với Lôi Kính, Phong Mã Ngưu đứng hàng thứ ba, ba người Tằng Cách La Mỗ, Võ Đại Lãnh và Mộc Tử Vi có số điểm cách nhau không nhiều, phân biệt đứng hàng thứ tư, thứ năm, thứ sáu, năm người khác thì thua kém không ít.

Cuối cùng chỉ còn lại một mình Dương Thiên Lôi về muộn nhất.

Khi Dương Thiên Lôi đưa bao đồ đủ lớn gấp mấy lần so với người khác sau lưng hắn đặt xuống mặt đất, ánh mắt mọi người đều tập trung vào bao đồ.

Kỳ thực, tại thời điểm Dương Thiên Lôi xuất hiện thì mọi người đã chú ý tới bao đồ thật lớn phía sau lưng hắn rồi, trong lòng sớm tràn đầy nghi hoặc. Người ở đây, ngoại trừ Trương Tử Hàm ra, sợ rằng không có bất cứ người nào tin tưởng, tất cả mọi thứ trong bao đồ của hắn đều là ma hạch.

Chỉ là, khi Dương Thiên Lôi mở bao đồ, rầm một tiếng đổ xuống mặt đất, tất cả mọi người đều choáng váng đầu óc, đều cho rằng chính mình hoa mắt rồi. Nhưng sau khi dụi dụi mắt thật lâu, tình cảnh trước mắt vẫn không hề có bất cứ biến hóa nào, ma hạch rậm rạp trên mặt đất rốt cuộc có bao nhiêu viên? Mấy trăm viên, hơn một nghìn viên? Tuy rằng tuyệt đại đa số đều là ma hạch cấp ba, nhưng số lượng như vậy cũng quá mức khổng lồ đi!

Ngay cả Tiêu Hà và Dương lão đều khiếp sợ há to miệng, nhất là Dương lão, hầu như trong nháy mắt liền nghĩ tới đàn ma lang. Cũng chỉ có gặp loại ma thú sống quần cư như đàn ma lang thì Dương Thiên Lôi mới có cơ hội giết chết nhiều ma thú như vậy, bằng không chỉ trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, sao có khả năng thu được từng kia ma hạch? Chỉ cần thời gian tìm kiếm ma thú đã tiêu tốn hơn phân nửa, càng đừng nói tới giết chết.

Tuy rằng trong lòng Dương lão có rất nhiều nghi vấn, nhưng cũng không hỏi ra khỏi miệng.

Đủ chấn kinh nửa khắc đồng hồ, đám người Tiêu Vân, Mạc Bắc mới bắt đầu công tác kiểm kê. Cuối cùng dĩ nhiên đạt được 29621 điểm! Đủ cao hơn Lôi Kính một vạn điểm.

Nhìn bộ dáng khiếp sợ của mọi người, Trương Tử Hàm nhịn không được lại thầm mắng trong lòng Dương Thiên Lôi quá biến thái, nếu như những người này biết được, hai ngày cuối cùng Dương Thiên Lôi không hề đi săn giết ma thú, còn len lén cho mình một ít ma hạch, như vậy bọn họ sẽ có biểu tình gì?

Kết quả như vậy để đám người Dương Thiên Lệ mở hoa trong lòng. Mà Lôi Hoành ngoại trừ cảm thấy khiếp sợ trong lòng ra, càng nhiều chính là phẫn nộ, không cam lòng và hối hận, hối hận vì sao chính mình lại rời đi, vì sao không tự mình giết chết Dương Thiên Lôi. Trong mơ hồ, hắn cảm thụ được một cỗ uy hiếp cực kỳ to lớn, để hắn có loại cảm giác lực bất tòng tâm. Nguyên bản tưởng rằng tất cả mọi chuyện đều nằm trong tay chính mình, thế nhưng hiện tại đã hoàn toàn vượt qua phạm vi chính mình có thể khống chế.

Hít vào một hơi thật sâu, Lôi Hoành biết, tạm thời chỉ có nhẫn nại, tìm kiếm cơ hội tiếp theo.

_ - Các ngươi đã xem xong, nếu như điểm tích phân không có vấn đề, vậy thì nhanh nhanh ấn dấu tay đi! _

Lúc Linh Lung ghi chép xong, nhẹ giọng nói.

Những thành viên trắc thí phụ cận nhìn một chút, đều tiến lên ấn dấu vân tay của chính mình lên trên.

Sau khi hoàn thành tất cả chuyện này, Tiêu Hà đưa tay vào không trung, một con lam điểu kỳ dị đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt mọi người.

Tiêu Hà trực tiếp giao thành tích trắc thí cho lam điểu, quái điểu chiều cao ước chừng hai thước này phát ra một tiếng kêu to thanh thúy, lập tức tung cánh bay lên trời, trong nháy mắt biến mất nơi xa xa, tốc độ nhanh chóng tới cực điểm!

_ - Đây chính là linh thú do Trảm Không Kiếm Phái nuôi dưỡng, tên là Lôi Cưu, có thực lực tương đương Tinh Giả cấp chín đỉnh, bay ngày vạn dặm không có vấn cứ vấn đề gì. Thành tích của các ngươi chỉ sau ba ngày có thể đưa tới Trảm Không Kiếm Phái! _ Dương lão nói.

_ “Tinh giải cấp chín đỉnh? Ngày bay vạn dặm?” _

Trong lòng Dương Thiên Lôi khiếp sợ, hoàn toàn không thể so sánh với người ta a, toàn bộ đế quốc Cát Ương mới có bao nhiêu cường giả cấp chín đỉnh? Mới chỉ là linh thú nuôi trong nhà đã ngưu bức như vậy rồi, có thể tưởng tượng được thực lực của Trảm Không Kiếm Phái này kinh khủng tới mức nào!

Điều này khiến đám thiếu niên như Dương Thiên Lôi càng thêm chờ mong trong lòng.

- Bài danh cuối cùng đại khái khoảng mười ngày sau, nói cách khác các ngươi có thể được Trảm Không Kiếm Phái chọn trúng tuyển hay không phải nhìn thành tích của mười ngày sau. Mười ngày sau các ngươi tới học viện nhìn kết quả một chút. Vô luân là thành công hay thất bại, tin tưởng các ngươi đã tận lực rồi. Cho dù thất bại cũng không cần phải tức giận. Phải biết rằng, các ngươi có thể đứng ở nơi này đã có thể nói rõ, các ngươi chính là đệ tử ưu tú nhất của đế quốc, tương lai đều sẽ trở thành trụ cột vững chắc của đế quốc. Được rồi, chúng ta trở về đi!

Dương lão tổng kết nói.

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 1059

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.