Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Nghiệm (2)

Tiểu thuyết gốc · 2414 chữ

Khi hắn mở mắt lần thứ hai, rốt cuộc phát hiện đang đứng ở bên trong một cái tiểu không gian kỳ lạ. Trước mặt hắn chỉ có một cái hành lang lối đi mờ nhạt.

“ Là ảo giác hay là Hắc Tháp không gian bên trong?” Tần Mạc lảm nhảm.

“ Ngươi đoán?” Ngao Vô Hối âm thanh bỗng vang lên.

“ Ngao tiền bối, rốt cuộc lại liên hệ được ngươi, nói như vậy chỗ này là không gian bên trong hắc tháp rồi!” Tần Mạc mừng rỡ.

“ Ta còn tưởng ngươi còn lâu mới thoát khỏi ma chướng chứ, xem ra tâm tính quả thật không tồi!” Ngao Vô Hối hiếm khi khen hắn một câu.

“ Tiền bối quá lời, ta cảm thấy bằng những ma chướng đó đều dựa vào nguyện vọng mỗi người mà dẫn dắt. Ta dù sao vẫn chỉ là một tiểu hài, dĩ nhiên tham muốn là rất ít đấy!” Tần Mạc một bộ không cho là thế, nói.

Hắn nói tiếp:

“ Chỉ là vãn bối không hiểu, nếu như thực sự có người không thoát khỏi mê chướng, chẳng lẽ vĩnh viễn trầm luân hay sao?”

Ngao Vô Hối “ hắc hắc” cười:

“ Dĩ nhiên là không, cùng lắm là một năm, trăm năm, ngàn năm, vạn năm, trăm vạn năm... cuối cùng sẽ trở ra mà thôi. Tu sĩ càng cảnh giới cao thâm bị ảnh hưởng càng lớn. Đối với đám hài tử các ngươi, một đời trăm năm tuổi thọ là nhiều, sống hết một đời người, ma chướng tự nhiên phá!”

“ Như thế khác gì tử vong? Ta đi ra hắc tháp bên ngoài cũng là một trăm năm trôi qua.” Tần Mạc không hiểu.

“ Ngươi lại không biết, ai, thực sự bí mật nằm ở chỗ đó. Thời gian bên ngoài và bên trong Huyền Thiên Tháp không giống nhau. Bên ngoài ba ngày, bên trong hắc tháp chính là một năm.” Ngao Vô Hối tiết lộ một bí mật kinh thiên động địa.

Tần Mạc cũng run sợ không thôi. Suy nghĩ một hồi lại thắc mắc:

“ Nói vậy ta đã trải qua một năm sao? Nhưng sao vẫn mang hình hài cũ?”

“ Cái này lão phu cũng không rõ, có thể thời gian nơi này không giống với bên ngoài. Tần tiểu tử, ngươi không cảm thấy, nếu tại nơi này tu luyện lợi ích lớn lao ư?”

“ Ý tiền bối là...” Tần Mạc sửng sốt.

“ Nơi đây thời gian tăng tốc, tu luyện một năm, bên ngoài chỉ mới ba ngày.”

“ Như vậy Thanh Vân phái chẳng lẽ không biết giá trị nghịch thiên của tháp này? Các tông môn đại phái khác tại sao không chiếm lấy? Dù sao người đã có pháp môn tu luyện giống như ta rất ít, có đi vào chẳng phải vô dụng sao? ”

“ Ngươi không biết, trong thế giới này Huyền Thiên Tháp tồn tại đến ba ngàn cái, sớm đã trở thành một vật dư thừa đối với họ. Thanh Vân phái làm sao lại nhìn không ra được công dụng này. Nhưng là mỗi người chỉ có một lần cơ duyên đi vào mà thôi! Thời hạn đối với các ngươi chỉ là một năm sẽ bị trục xuất đi ra. Giá trị đổi lấy không lớn. Sỡ dĩ bọn họ làm thế là vì Huyền Thiên Tháp có một tác dụng chính là thay đổi tư chất tu luyện các ngươi!” Ngao Vô Hối lời lẽ rành rọt nói ra.

“ Nếu vậy tại sao Thanh Vân phái không nhắc nhở chúng ta trước?” Tần Mạc gãi đầu khó hiểu.

“ Hắc, các ngươi trẻ tuổi tâm tính không tạp, cơ hội phá chướng càng cao. Nếu cho các ngươi biết trước chỉ tăng thêm khó khăn mà thôi. Huyền Thiên tháp loại thần vật này nếu chỉ mang ý nghĩa trợ giúp cho nhập môn tu sĩ bước vào tu tiên đại đạo thì lão phu không tin. Nhưng quả thực giá trị đối với các ngươi rất lớn.”

Tần Mạc gật đầu, lúc này hắn đã đi đến cuối hành lang, nơi này dẫn tới một cánh cửa.

Tần Mạc đẩy cánh cửa ra.

Một căn phòng hình bán cầu, bên trên trần nhà mái vòm diện tích rộng lớn, kì lạ là cũng có trời, có mây, thái dương chiếu sáng, nhìn không rõ hư thật, giống như ai đó họa lên.

Ở giữa căn phòng chân thực là một cái thủy đàm xanh màu lục bích, phần lớn che khuất trong sương mù, Tần Mạc giống như cảm nhận linh khí bên trong đan điền nhộn nhạo, cảm thấy bản thân chỉ muốn nhảy xuống hồ ngâm mình trong đó.

“ Nước trong hồ này chẳng lẽ công dụng là tăng tư chất?”

“ Là Linh Cơ Ngọc Dịch, chính là cải tạo tư chất tốt nhất một loại!” Ngao Vô Hối giải thích.

Tần Mạc đi tới bên hồ, phía trước có một bức thạch bích nằm trơ trọi một bên.

Trên thạch bích một hàng văn tự phức tạp khó hiểu đập vào mắt Tần Mạc. Hắn vội hỏi:

“ Ký tự viết trên thạch bích nghĩa là gì?”

“ Đây là một loại cổ tự nguồn gốc xa xưa, nội dung chỉ là giới thiệu về tầng thứ nhất Hắc Tháp. Tầng này có tên gọi Như Ý.” Ngao Vô Hối giải thích.

“ Như Ý, quả nhiên là cầu được ước thấy...” Tần Mạc nhìn bức vách, lẩm bẩm.

“ Tần tiểu tử, cơ duyên của ngươi đến rồi. Hắc, không ngờ ngươi là người có thể phá mê chướng sớm nhất trong thời gian quy định. Lúc này chưa có kẻ phá chướng tiến vào, liền nhanh chóng hấp thụ, không những tư chất tăng mà tu vị cũng đạt lợi ích rất lớn.”

Tần Mạc gật đầu, tìm một chỗ bên cạnh thủy đàm, khoanh chân ngồi xuống.

Linh khí nơi đây nồng đậm đến mức phấn chấn toàn thân hắn.

Một tháng...

Hai tháng...

Tần Mạc lặng lẽ hấp thụ Linh Cơ Ngọc Dịch, thủy đàm vơi đi trông thấy, lúc này vậy mà còn lại không đến một phần trăm. Cái này để hắn nghi ngờ lão Ngao nguyên nhân.

Hắn hấp thụ tốc độ tuy khá nhanh, Thôn Thiên Quyết cùng Kim Long Luyện Thể Quyết cùng điều động, lại tạo nên hiệu quả không ngờ.

Tuy nhiên tạo nên cảnh tượng khó tin này không phải do hắn, Tần Mạc chỉ có thể cười khổ, ghen tị nhìn Hồ Lô thần bí trong Khí Hải tham lam hút lấy Linh Cơ Ngọc Dịch.

Toàn thân Tần Mạc da thịt sáng loáng như ngọc, khí tức cũng mang theo vẻ xuất trần thoát tục.

Tu vị hắn từ Luyện Khí kỳ một tầng vọt lên đến Luyện Khí ba tầng, cho đến khi một đường đạt đến ba tầng đỉnh phong mới có dấu hiệu chậm lại.

Tần Mạc thu công, chấm dứt tu luyện, nhìn thủy đàm còn không đến một phần, cảm thấy tiếc nuối nói:

“ Nếu có thể đạt trạng thái luyện khí hóa cương, vãn bối có thể tiến vào Luyện Khí bốn tầng a!”

Tu sĩ muốn luyện khí hóa cương, chính là phải đột phá một quan ải, từ linh thức hóa thần thức. Giống như khi mới bắt đầu tu luyện, ban đầu chỉ gọi là tâm thức, đạt đến Luyện Khí kỳ tâm thức mới có khả năng điều động linh lực, lúc này gọi là linh thức. Sau Luyện Khí bốn tầng, linh thức bắt đầu ly thể, có thể điều động linh lực cách không khiển vật, linh khí hóa cương chính là nguyên nhân đó.

Nếu nói linh lực là tay chân, vậy Thần Thức chính là bộ não.

Tiểu tu sĩ luyện khí dưới tam tầng tranh đấu lúc, mới không thể sử dụng linh lực xuất bên ngoài, muốn làm chỉ có thể thông qua pháp bảo, linh khí, coi như kéo dài tay chân mà thôi.

Linh thức hóa Thần Thức, ngoài công pháp yêu cầu còn cần một loại bảo vật, gọi là Tinh Thần Vật. Những thứ này chỉ có thể bằng cơ duyên tìm kiếm hoặc dựa vào tông môn ban cho mà thôi.

Tinh Thần Vật đối với công pháp buộc phải tương dung, ví dụ như kiếm tu, Tinh Thần Vật chính là Kiếm Căn. Loại này bảo vật chỉ sinh ra trong điều kiện nhất định, đại loại như Kiếm Trì. Tu sĩ sử dụng Kiếm Căn đưa vào khí hải bên trong nuôi dưỡng, khi chiến đấu linh lực chuyển hóa kiếm khí, sắc bén tới cực điểm.

“ Xem ra vẫn cần thông qua Từ trưởng lão yêu cầu loại đồ vật này mà thôi!” Tần Mạc cười khan một tiếng.

Tần Mạc không biết rằng, Ngao Vô Hối lúc này nội tâm tranh đấu không yên. Nói đâu xa xôi, hắn thừa biết có một vật, nằm ngay trong Tần Mạc chứ đâu.

“ Không ngờ tiểu hồ lô hấp thụ Linh Cơ về sau đã có dấu hiệu thức tỉnh. Nếu tiến thêm một bước nữa lúc đó lão phu có thể bằng cái này phân hồn luyện hóa, chân chính trở thành của ta chí bảo. Nếu bây giờ cho hắn, tương lai hắn vấn đỉnh cơ hội càng cao, chỉ là lão phu bỏ cái mạng nhỏ này mới chiếm được. Tương lai còn dựa vào nó để trùng tu, lão phu cũng không phải nhỏ nhen với ngươi... tiểu tử không biết, cũng sẽ không oán ta a! Ta nên phải làm sao cho đúng... ai!!!”

Tần Mạc dĩ vãng không biết, hắn mặc lại trang phục, giơ tay múa chân cảm nhận Luyện Khí ba tầng cảnh uy năng, quả nhiên so với thời điểm trước mạnh đâu chỉ gấp ba. Trong lòng cũng có cảm giác thành tựu.

Hắn suy luận lúc này nếu gặp phải Lâm thiếu, chỉ cần một chiêu đã có thể lấy mạng hắn.

Giác quan Tần Mạc bỗng nhúc nhích, cảm ứng có kẻ thứ hai tiến vào. Hắn nhanh chóng hướng đến đám thạch bích bên kia vội vàng trốn sau đó. Dù sao trên thân thể hắn giấu không ít bí mật, nếu để kẻ khác nhận ra tốc độ tu luyện nhanh hơn bình thường. Hắn mặc dù không sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn lỗ mãng dẫn đến sai lầm.

Trốn sau thạch bích, Tần Mạc nhìn qua khe đá hẹp.

Kẻ đi đến là ai? Hắn quả thực tò mò!

...

Triệu Chân công chúa hai bàn tay như ngọc khẽ đẩy cửa. Đôi mắt phượng thanh tú nhìn bao quát bên trong căn phòng. Nàng cắn răng một cái, lại tiếp tục đi vào, thẳng đến thủy đàm bên cạnh mới chậm chạp dừng lại. Không biết là sợ có người hay do thói quen, ánh mắt lại đảo xung quanh một lần nữa.

Tần Mạc tự hỏi, nàng này tính cẩn thận thật lớn, chẳng lẽ có âm mưu gì không muốn người biết? Càng nghĩ hắn càng căng mắt mà nhìn.

Quả nhiên sau khi cảm thấy yên tâm, Triệu Chân bắt đầu nhanh chóng ... lột xiêm y, gần như phô bày cơ thể yêu kiều của thiếu nữ mới lớn. Lúc này trên hạ thân nàng chỉ còn dải yếm mỏng bằng lụa, nửa ẩn nửa hiện một đôi gò bông đào tròn trịa đằng sau, nhìn đủ để câu hồn đoạt phách.

Nàng chậm rãi đi xuống thủy đàm, không ngờ vị trí cũng chính là Tần Mạc lúc trước vừa ngồi, khuôn mặt thư thái dễ chịu.

Hành động của nàng đập vào mắt Tần Mạc, để hắn tim đập thình thịch như trống bỏi, thân thể khí huyết xúc động có cảm giác nóng hổi, bờ môi khô khốc liếm láp, đây là hắn lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân khỏa thân, lại thiếu niên đang tuổi dương cương, phản ứng vậy cũng không lạ.

Cho dù là nữ nhân bình thường, huống chi mĩ nhân bại hoại, Triệu Quốc đệ nhất công chúa thân thể nóng bỏng mềm mại như Triệu Chân.

Đến khi Tần Mạc hạ thân không chịu điều khiển bắt đầu nóng dần lên. Hắn mới hốt hoảng quay đầu đi, nhắm mắt lại cố xua đi một màn hương diễm.

“ Khặc khặc, không ngờ tiểu tử ngươi còn nhỏ lại diễm phúc sâu như thế, cái này tiểu công chúa dung nhan so với Hỷ Nhi tiểu nương khang chỉ có hơn không có kém, hai tay hai tiểu mỹ nhân, trái ôm phải ấp, còn gì thống khoái bằng!” Ngao Vô Hối lúc này điệu cười theo Tần Mạc cảm nhận cực kỳ... vô sỉ bỉ ổi.

Hắn hít một hơi, tâm bình khí tĩnh lúc mới truyền âm:

“ Tiền bối, nàng ta tại sao biết Thủy đàm tác dụng?”

“ Hắc, tại sao lại không biết? Đâu phải ai cũng vô tri như tiểu tử ngươi.” Ngao Vô Hối chế giễu.

“ Không phải tiền bối nói Thanh Vân phái không tiết lộ bí mật sao? Nàng ta nếu biết tác dụng, làm sao phá ma chướng dễ dàng như thế?” Tần Mạc tức giận truyền âm.

“ Trên người nàng ta nếu có kỳ vật tác dụng khắc chế ma chướng, dĩ nhiên sẽ chống được. Ngươi cũng đừng kinh ngạc như thế! Nói đến, cái này tiểu xảo là ít người sử dụng, bởi vì về sau tiến cảnh càng bị tâm ma quấy nhiễu, theo lão phu hiểu biết thì tất cả những kẻ dám dùng thủ đoạn này về sau thần trí điên loạn không rõ.”

“ Uông Khâu Hải chẳng lẽ cố tình? Bằng tư chất nàng ta cũng không phải Trúc Cơ vô vọng chứ?” Tần Mạc giật mình, nghi hoặc.

“ Tư chất nàng ta Trúc Cơ còn có thể, Kết Đan thì sao? Một kẻ Kết Đan tu sĩ tầm ảnh hưởng chi lớn, đứng ở Triệu Quốc này cũng là đệ nhất. Có lẽ biết hậu quả, thì nàng ta cũng nguyện ý mà thôi.”

Tần Mạc nghe xong, lắc đầu thở dài. Trong lòng không hiểu sao cảm nhận một chút mất mát.

...

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.