Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bệ Trạch Thành

Tiểu thuyết gốc · 1377 chữ

Bệ Trạch Thành, Tây Vực.

Bệ Trạch Thành là một thành nhỏ nằm trong Tây Vực, thuộc phạm vi quản hạt của Thanh Trúc Môn, một môn phái thuộc đẳng cấp nhị lưu tại Tây Vực. Huyền Minh đại lục cực kì rộng lớn, phía đông có biển Đông Hải rộng lớn, phía tây là vùng đất Tây Vực trù phú, phía nam có Nam Hoang thiên nhiên hoang dã, phía Bắc phần lớn là sa mạc nên gọi nơi đó là Bắc Mạc. Ở Thế giới này, cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực ngươi nói cái gì cũng là lí lẽ, không có thực lực thì ngay cả cái rắm cũng không bằng.

Muốn có thực lực, đơn giản là ngươi phải tiến lên con đường đại đạo, tu luyện công pháp, bứt phá tu vi của bản thân. Hơn thế nữa người tu đạo ngoài thực lực ra thì tuổi thọ của họ còn được kéo dài thêm, ít thì sống thêm mấy chục năm, nhiều thì trăm năm, có khi sống cả nghìn năm cũng không phải là chuyện đùa, đây là một hấp dẫn trí mạng đối với tu sĩ, ai chả ham mạng của mình, sống dài thêm một chút.

Nghe nói tu luyện đến đỉnh phong, đột phá đến cực hạn ngoài thực lực thông thiên triệt địa ra còn có thể bất tử bất diệt, sống vĩnh hằng cùng với thời gian. Vì thế bất cứ người tu đạo nào cũng mong muốn mình có thể bước lên đỉnh phong, đột phá cực hạn đại đạo. Tuy nhiên từ trước đến nay tại Huyền Minh đại lục này, chưa nghe nói có bất cứ người nào có thể tu luyện đại đạo đến đỉnh phong, chứ đừng nói đến đột phá cực hạn, thành tựu bất tử bất diệt, trường tồn cùng với thiên địa. Hơn thế nữa, không phải ai cứ muốn tu luyện là tu được, muốn tu luyện được trước hết phải có thiên phú, có nghị lực, hơn nữa phải có khoả đạo tâm kiên định, thiếu một trong những thứ đó, ngươi khó lòng có thể thành đạo. Hơn hết tu luyện là một quá trình hết sức gian nan, nguy hiểm và đầy rẫy những khó khăn, thử thách đang đợi ngươi ở phía trước. Người bỏ mạng trên con đường tu luyện cũng có không ít, tu luyện là chuyện nghịch thiên, trái với ý muốn của thiên địa. Thử nghĩ mà xem, nếu ai cũng có thực lực huỷ thiên diệt địa, ai cũng có thể vĩnh sinh bất tử thì thế giới này khó có thể tồn tại. Vì vậy, mỗi một cảnh giới tu luyện sẽ ứng với một lần thiên kiếp, độ mạnh của thiên kiếp sẽ ứng với thực lực của người tu luyện, tu vi ngươi càng mạnh thì thiên địa càng không dung, sẽ có thiên kiếp càng mạnh kéo tới, nếu ngươi có thể vượt qua thì ngươi sẽ được sống tiếp, tiếp tục con đường luyện của mình, nhưng nếu không vượt qua được, ngươi sẽ hồi phi yên diệt dưới thiên kiếp, còn có khả năng vĩnh viễn không thể đầu nhập luân hồi. Đây là một chuyện đáng sợ đối với một tu sĩ, không thể đầu nhập luân hồi, đó là một điều khó có thể chấp nhận. Có thể nói, trên đời không có bữa cơm nào miễn phí, đây có lẽ là cái giá mà người ta phải trả để đạt được mục đích của mình.

Tu luyện có tổng cộng chín cảnh giới, lần lượt là: Linh Đồ cảnh, Đạo Sĩ cảnh, Minh Sư cảnh, Chân Quân cảnh, Tiên Vương cảnh, Thần Hoàng cảnh, Thế Tôn cảnh, Huyền Thánh cảnh, Thiên Đế cảnh. Mỗi một cảnh giới phân làm ba kì: sơ kỳ, trung kì, hậu kì. Đã tu luyện thì phải có công pháp, công pháp là thứ giúp người tu đạo khai thông kinh mạch, câu thông cùng với thiên địa, hấp thu linh lực trong thiên địa rồi chuyển hoá thành chân khí của mình để sử dụng. Công pháp được chia làm năm đẳng cấp: Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Đế cấp.

Bình thường công pháp sẽ không lưu truyền ra ngoài, đây thường là vật cấp bậc trấn bảo của các môn phái. Muốn có công pháp tu luyện thường phải là đệ tử của các gia tộc, hoặc là đệ tử của các tông môn. Đôi khi cũng có những kẻ nghiễm nhiên có cơ duyên đạt được, tuy nhiên đây chỉ là số ít. Các tông môn hay các gia tộc bình thường thì công pháp họ xuất ra được cùng lắm chỉ có Hoàng cấp, tối đa là Huyền cấp. Chỉ có các siêu cấp tông môn, các đại gia tộc mới có thể xuất ra những công pháp có đẳng cấp cao hơn. Tuy nhiên không phải ai cũng có thể gia nhập được những môn phái, gia tộc này. Những người gia nhập được thường là những thiên tài, những kẻ có thiên phú kinh diễm tuyệt luân. Mặc dù Thanh Trúc Môn chỉ là môn phái nhị lưu nhưng cũng không có ai dám khinh thường bọn họ. Nơi khác thì chưa nói, tại Bệ Trạch Thành này, họ chính là bá chủ. Vì thế những người tu đạo trong Bệ Trạch Thành đều tha thiết muốn gia nhập. Nghe đồn lão tổ của Thanh Trúc Môn là tồn tại Chân Quân cảnh đã đạt đến hậu kỳ cảnh giới, chính là một cự phách một phương. Trong Bệ Trạch Thành, nhân khẩu khá đông đúc, người trong thành làm ăn khá phát đạt, trong đó tiêu biểu phải kể đến tam đại gia tộc Hồng gia, Trương gia, Ứng gia. Ba gia tộc này có khoản tài phú kinh người, cửa hiệu tấp nập gần như có mặt ở khắp nơi. Tuy nhiên, có tài phú lớn cũng cần phải có thực lực giữ của, nếu không cũng chỉ là miếng mồi ngon cho kẻ khác mà thôi, vậy nên tam đại gia tộc nhà nào cũng có cường giả toạ trấn, hơn hết bọn họ rất tập trung vào khâu bồi dưỡng thế hệ trẻ tuổi của gia tộc, chỉ cần có thực lực tuyệt đối thì mới có thể trường tồn trên mảnh đất này.

- Các ngươi nghe nói gì chưa, vài ngày nữa là đại hội khảo thí tộc nhân của ba nhà Hồng, Trương, Ứng đấy.

Trong một tửu lâu, một đám khách nhân đang ngồi uống rượu với nhau, người nói là một đại hán thân thể cường tráng, gương mặt bặm trợn đang nói với những tên ngồi xung quanh.

- Thiết Ngưu, ta tưởng chuyện gì chứ, chuyện này chúng ta đã biết từ trước rồi.

Một tên trong số đó nhíu mày nói, đôi mắt hắn nhìn Thiết Ngưu, bộ dáng thập phần hèn mọn.

Đại hán tên Thiết Ngưu nghe nói thế đột nhiên mỉm cười, hỏi:

- Các ngươi đoán xem mai ai sẽ đạt được đệ nhất?

- Theo ta thì đợt khảo thì này, Hồng Phong của Hồng gia sẽ đạt được đệ nhất. Hắn năm nay mới có mười sáu tuổi thôi nhưng mà thực lực đã đạt đến Đạo Sĩ cảnh sơ kỳ, hắn trong thế hệ trẻ của Hồng gia được đánh giá cực cao.

Một đại hán vừa uống rượu, vừa lấy vạt áo lau miệng nói.

- Vậy hả, Trương gia Trương Viễn cũng đồng dạng, mới mười sáu tuổi thôi nhưng thực lực cũng là Đạo Sĩ cảnh sơ kỳ.

Lại một đại hán khác vừa uống rượu vừa nói, mắt liếc liếc nhìn đám người xung quanh.

- Haha, Ứng gia Ứng Vô Thường cũng không kém, tuy hắn mười tám tuổi mới đến Đạo Sĩ cảnh sơ kỳ nhưng cơ duyên của hắn không tệ, trong một lần tiến vào Thanh Trúc Lâm vô tình chiếm được một kiện Linh Bảo Hoàng cấp, thực lực không thể khinh thường.

Thêm một đại hán mở miệng, hắn bị chột một mắt, vừa nói vừa cười híp híp đôi mắt còn lại trông rất khôi hài.

Bạn đang đọc Huyền Minh đại lục sáng tác bởi cuctinhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cuctinhy
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.