Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bốn thôn tụ tập

Tiểu thuyết gốc · 1799 chữ

-Rốt cuộc vấn đề là ở đâu?

Lôi Minh nằm trằn trọc không ngủ được, hắn ngồi bật dậy khoanh chân lại vận khí. Linh khí bắt đầu tràn vào thân thể hắn hóa thành từng dòng linh lực chạy khắp cơ thể. Rốt cuộc một vòng đi qua liền hội tụ vào đan điền. Thế nhưng đến đây liên một cỗ lực cản kì lạ bắt đầu bùng phát, rốt cuộc linh lực kia đến đan điên liền vỡ vụn tán loạn khắp cơ thể.

Lôi Minh lập tức ngã ra giường, mồ hôi ướt đẫm thân thể hắn. Hắn thở phì phò mệt mỏi, trên trán từng giọt mồ hôi rơi xuống. Một lần nữa hắn muốn phá vỡ ranh giới võ đồ đạt tới cảnh giới võ sư, thế nhưng vẫn là thất bại. Một đêm yên tĩnh lại trôi qua.

.

Ngày mới lại bắt đầu, Lôi Minh vẫn như hàng ngày lên đồi phía sau thôn tụ tập thiên địa năng lượng cùng tập luyện quyền cước, rèn luyện thân thể. Trở về liền thấy Lưu Thị đã chuẩn bị cơm nước chu đáo. Cũng không có nói gì nhiều lời, Lôi Minh cũng là không có nói thêm, yên ổn ăn cơm trưa. Mới qua thời gian giữa trưa đã thấy Tiểu Yến cùng thôn trưởng Thạch An đi qua nhà.

-Lôi Minh ca ca, chúng ta hiện tại liền muốn đi khảo hạch chiêu thu đệ tử của Thái Ân phái rồi!

Lời nói đến đây thì thân ảnh đã phóng tới phòng khách rồi. Đi ở phía sau Thôn trưởng Thạch An tuổi tác cũng bất quá bốn mươi. Thạch An mới nhận chức Thôn trưởng không lâu, coi như cũng là một thôn trưởng mạnh mẽ cùng nhiệt huyết.

-Thạch An thúc, Tiểu Yến!

Lôi Minh mỉm cười đi ra chào đón. Lưu Thị cũng đi ra cùng hắn lên tiếng chào hỏi:

-Thôn trưởng tới chơi!

Thạch An cười cười, lên tiếng mà nói:

-Lưu phu nhân không cần đa lễ như vậy. Lôi Minh tiểu tử này tại trong thôn chúng ta là vô cùng nổi bật. Ta tin rằng lần này Thái Ân phái chiêu thu đệ tử nó nhất định sẽ khảo hạch thành công trở thành đệ tử của Thái Ân phái. Nếu thành công trở thành đệ tử Thái Ân phái thì Phú An thôn ta nhất định sinh ra một Hồn Sư mạnh mẽ.

Thạch An nói đến đây khuôn mặt tràn ngập vẻ mong chờ cùng đầy tự hào. Lưu Thị chỉ gật đầu không có nói thêm điều gì. Nàng nhìn về Lôi Minh, nhìn thấy gương mặt của hắn, một gương mặt khác liền xuất hiện trong đầu nàng. Khuôn mặt ấy, thân ảnh ấy, thật sự khiến người ta không cách nào quên được.

-Mẫu thân!

Lôi Minh nhìn Lưu Thị đang ngẩn người liền lên tiếng gọi. Lưu Thị bị tiếng gọi của hắn làm cho giật mình từ trong suy nghĩ miên man trở về.

-Mẫu thân, người làm sao thế?

Lôi Minh quan tâm nắm lấy tay Lưu Thị mà hỏi. Lưu Thị lắc đầu, nhẹ vuốt má Lôi Minh mà nói:

-Minh nhi ngoan, ngươi thật muốn trở thành hồn sư sao? Ngươi có muốn cùng mẫu thân sống một cuộc sống bình thường của người bình thường hay không?

Lôi Minh ngạc nhiên, nghe tới lời này hắn liền có thể đoán ra, Lưu Thị nhất định có cố sự. Mà cái cố sự này nhất định có liên quan tới hắn.

-Mẫu thân, người phải chăng có chuyện gì vẫn giấu diếm ta? Phải chăng ta không nên đi tham gia lần chiêu thu đệ tử này?

Thạch An cùng Tiểu Yến không có nói gì, ở một bên yên tĩnh chờ đợi, Lưu Thị cùng Lôi Minh nói chuyện. Lưu Thị vẫn là lắc đầu, mỉm cười nhìn Lôi Minh mà nói:

-Minh nhi, ngươi đã lớn rồi. Từ trước tới giờ mẫu thân không có bắt ép ngươi làm bất cứ chuyện gì. Muốn để ngươi có cuộc sống bình an lớn lên, cưới nàng dâu sinh nhi tử. Thế nhưng ngươi sinh ra đã có chí hướng, rất giống phụ thân của ngươi. Nếu ngươi đã muốn đi ra bên ngoài, trở thành một hồn sư mạnh mẽ thì hãy đi thôi, mẫu thân luôn ủng hộ ngươi!

Lôi Minh gật đầu, hắn cũng không có hỏi thêm điều gì. Bởi vì hắn rõ ràng tính cách của Lưu Thị. Nàng nếu muốn nói cho hắn nghe thì nhất định sẽ nói, không muốn nói thì có làm cách nào cũng không thể hỏi ra.

-Vậy mẫu thân, ta hiện tại đi rồi!

Lôi Minh nắm chặt tay, ánh mắt tràn ngập tự tin mà nói. Hắn có hoài bão lớn, hắn muốn khám phá thế giới này, trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa. Ngày hôm nay, hắn liền muốn bắt đầu nhân sinh của chính bản thân mình.

Thôn trưởng Thạch An, Tiểu Yến cùng Lôi Minh liền cùng nhau rời đi. Lưu Thị nhìn theo ba người rời đi, ánh mắt có chút xa xăm.

-Tiểu thụ, ta làm thế là đúng hay sai?

Lưu Thị nhẹ nhàng lên tiếng hỏi. Bên cạnh Tiểu Thụ mơ màng không biết nên gật hay lắc đầu.

Lôi Minh cùng Thạch An thôn trường, Tiểu Yến cùng đi tới giữa thôn làng. Nơi đây cũng đã tụ tập hơn mười thiếu niên nam nữ. Đoàn người rời khỏi Phú An thôn, thế giới mới sắp mở ra tràn ngập sắc màu.

.

Thái Ân phái nằm ở Đông bắc cận đại lục, phạm vi cai quản đến năm ngàn dặm, đệ tử gần vạn. Ngày hôm nay rốt cuộc Thái Ân phái cử người đến vùng quê hẻo lánh này để tuyển chọn đệ tử. Trên đường đi, Lôi Minh cũng được thôn trưởng Thạch An nói rõ ràng nhiều chuyện. Cứ mười năm lại có một đợt Thái Ân phái cử ra đệ tử đến phụ cận bốn thôn làng tại nơi này tuyển đệ tử. Phàm là thiếu niên nam nữ từ mười năm tuổi trở xuống đều có thể đến khảo thí kiểm tra. Nếu có thiếu niên nào có tư chất trở thành hồn sư liền sẽ được Thái Ân tông thu nhận thành đệ tử. Thiên phú càng cao, địa vị càng cao. Bốn thôn nhỏ tại vùng đồi núi này từ trước tới nay xuất hiện không quá hai mươi thiếu niên có thiên phú trở thành hồn sư. Mỗi người như vậy đều mang đến cho thôn làng vô hạn vinh quang. Hiển nhiên hồn sư trong lòng người bình thường mà nói chính là thần tiên một dạng. Hồn sư là chức nghiệp mạnh mẽ, họ có khả năng sai sử hồn thú chiến đấu, bản thân cũng có nắm giữ thực lực mạnh mẽ đáng sợ. Đồng thời tuổi thọ càng tăng lên vô cùng. Không giống với người thường có thể may mắn kí kết khế ước với một số hồn thú hiền lành nhỏ bé, hồn sư nắm giữ hồn thú có thực lực khổng lồ. Chỉ một hồn thú cấp ba cũng có thể giết toàn bộ một thành trì nhỏ của người thường. Có thể thấy hồn thú đáng sợ bậc nào. Lôi Minh nghe được thôn trưởng Thạch An nói qua trong lòng cũng không khỏi thấy kinh ngạc. Thế giới này không như những gì hắn từng đọc qua, không phải tu tiên thế giới, cũng không phải võ hiệp thế giới. Thế giới này không ngờ lại là Hồn Thiên giới. Nơi này Hồn thú ngàn vạn chủng loại, chúng cùng nhân loại sống chung, hồn sư cũng vì thế mà xuất hiện.

.

Đi hết một giờ, rốt cuộc trước mắt Lôi Minh cũng xuất hiện một quảng trường khá rộng. Quảng trường này hắn cũng từng nghe qua nhưng chưa có dịp tới. Nơi đây gọi Thái Phong quảng trường, có lẽ đây chính là nơi mà Thái Ân tông chiêu thu đệ tử. Nơi này quảng trường đã có ba đoàn người đang đứng chờ đợi. Đây chắc là ba thôn còn lại sống tại khu vực này. Lôi Minh đưa mắt nhìn về phía ba nhóm người này. Dẫn đầu chính là hai lão nhân mái tóc đã bạc, chừng bảy mươi tuổi đang nói chuyện với nhau. Người còn lại tuổi tác so với Thạch An thôn trưởng không khác là mấy. Ba người này dẫn đầu mang theo khá nhiều thiếu niên nam nữ. Nhìn đi nhìn lại, Phú An thôn có lẽ là ít thiếu niên nhất. Thấy Thạch An đi tới, ba người liền gật đầu đi đến thăm hỏi. Trước nhất lên tiếng chính là một trong hai lão nhân tóc bạc. Lão nhân này một thân xám y sạch sẽ, gương mặt đã có nhiều nếp nhăn.

-Thạch An, ngươi hôm nay là tới muộn đây.

-Đúng vậy, Thạch An ngươi không nghĩ tới liền muộn như vậy!

Lão nhân còn lại cũng lên tiếng nói.

Thạch An chắp tay cung kính mà nói:

-Diệp lão, Vương lão cùng Trung Lục huynh quả thực đến đúng giờ. Thạch An hôm nay có một tiểu hài tử khoảng cách có hơi xa liền đến chậm một chút!

Trung niên họ Trung cười lớn mà nói:

-Thạch An, mười năm trước bốn thôn chúng ta đều không có một hài tử nào có thiên phú Hồn sư. Lần này cũng mong nhìn một chút bốn làng chúng ta liệu có một tên hồn sư ra đời hay không!

-Trung Lục huynh nói rất đúng, hai mươi năm trước chúng ta bốn thôn có xuất hiện hai tiểu tử có tư chất hồn sư, mười năm trước liền không có một tên. Lần này ta cũng rất mong chúng ta xuất hiện nhiều hơn!

Thạch An gật đầu lên tiếng nói với Trung Lục. Bốn thôn tình cảm rất tốt, cũng là duy nhất bốn thôn nhỏ sinh sống tại mảnh đất giáp biên giới sơn vực.

-Lần này Bá An thôn ta có hai mươi tám hài tử, mong rằng bên trong bọn chúng có thể xuất hiện một tên có tư chất Hồn sư. Diệp lão phất phất tay nói, vẻ mặt đầy mong chờ. Bốn người nhìn ra quảng trường, một đám gần trăm hài tử đang đùa nghịch cười nói vui vẻ đầy náo nhiệt. Một đám hài tử này vẫn còn vô cùng hồn nhiên, tâm tư vẫn không có thành thục đây. Chỉ có Lôi Minh một mình đứng ở một góc, hai tay chắp lại có chút cá biệt không hòa nhập.

Bạn đang đọc Hồn Đế sáng tác bởi TạTrườngThành

Truyện Hồn Đế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TạTrườngThành
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.