Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

1 : Lâm Thiên Phong

950 chữ

Trước khi vào truyện thì mình có đôi lời muốn nói với mấy bạn đọc, chuyện này là chuyện đầu tay của mình, nó có phần hư cấu và không theo một quy luật như trong anime, mà có đôi lúc nó khác hoàn toàn nhé, nên có hay hoặc dở thì ae cmt, để cho mình để mình tạo ra một bộ truyện hay nhất, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ( truyện này mình sẽ viết theo kiểu vn nhé)

...................................................

" Này thấy không nó đấy, đừng lại gần nó "

" Ờ người đó rất kinh tởm nên đừng có mà lại gần "

" Ờ, nhìn rất đẹp trai, ta dám chắc hắn đẹp có một không hai ở nơi này, nhưng mà........ "

Ở một trường học nằm ngay quận 1 ở thành phố HCM, bây giờ là giờ tan học nên mọi người tụ tập lại cùng một chỗ bàn tán, hoặc là tập lại thành một đoàn để đi phá phách. Riêng chỉ có một người, tướng mạo rất đẹp, khoảng 20 tuổi, có thể nói đẹp đến yêu dị

Nhưng mà trên mặt hắn bây giờ không có tươi cười như bao người khác mà chỉ có một vẻ mặt lạnh như băng, thân ảnh hắn cô đơn không có một người nào đi cùng hắn, thậm chí ngay cả đến gần còn không dám

" Nhìn mầy rất giống một dị nhân a " Người này nghe mấy tiếng nói xung quanh thì hắn tự giễu một câu. Hắn chính là Lâm Thiên Phong, hắn kể từ ngày đó luôn bị mọi người la lánh thậm chí là thấy hắn bỏ chạy mất

Lúc trước khi cha, mẹ hắn bị người giết thì hắn là một người ăn chơi có tiếng, khi đi đến đâu thì luôn có người đi theo nịnh nọt, khi bị hắn chửi thậm chí vũ nhục thì không ai dám nói gì, còn mang trên mặt luôn tươi cười

Nhưng khi cha, mẹ hắn bị giết đi được một ngày, tài sản bị cướp hết thì, những người đi theo hắn chẳng thấy đâu, có người vì khi xưa quay lại tìm hắn bào thù, đánh cho hắn thương tích đầy mình

Hắn luôn nghĩ cái chết của cha, mẹ hắn là bình thường, nhưng đến một ngày hắn nhận ra ý nghĩ của mình quá ngây thơ

Hai năm trước

Trong một căn nhà nào đó, Lâm Thiên Phong, đang ngồi trước bàn, trước mặt hắn là cái máy tính

" Keng Keng "

Bỗng nhiên hắn đang mãi xem thì điện thoại vang lên, hắn lấy điện thoại ra nhỉn thì trên vẻ mặt tươi cười, đây là lần đầu hắn cười khi cha, mẹ hắn mất đi

" Alo, em yêu, gọi anh có việc gì không " Thiên Phong bắt máy lên tiếng hỏi, số điện thoại mà đang gọi cho hắn là, Hàm Tuyết, vị hôn thê mà khi hắn còn nhỏ mà cha, mẹ đã tìm cho hắn. cha mẹ nàng, khi đó cùng cha mẹ, hắn cùng nhau lập nghiệp, nên mới có một công ty giàu nhất ở nơi này, nhưng mà không được lâu lắm thì cha mẹ hắn chết

" Anh có thể ra nơi mình hay gặp được không, em rất nhớ anh, muốn gặp anh " Bên kia điện thoại một giọng như chim hót vang lên

" Được " Thiên Phong nhìn qua đồng hồ đã mười hai giờ thì rất kì quái nhưng hắn cũng đáp ứng một tiếng. Nói xong hắn tắt máy tính, thay đồ rồi ra nơi hẹn

Không lâu sau Thiên Phong đã đến nơi hẹn, từ xa hắn đã thấy một cô gái đang đứng gần bờ sông, mặc một bộ đồ màu trắng, nhưng mà lúc này quần áo thì rách tả tơi,đang quay lưng về phía hắn, Thiên Phong lúc này cảm giác được bất an trong lòng nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều

" Em làm sao thế " Thiên Phong chạy lại nhìn Hàm Tuyết mà hỏi

" Ầm "

Nhưng mà Hàm Tuyết không trả lời hắn, bất ngờ nàng nhảy xuống sông, phát ra một tiếng. Thiên Phong bị động tác của nàng làm ngây người

" Cứu...cứu với " Thiên Phong đang ngây người phía dưới thì Hàm Tuyết vùng vẫy giơ tay lên kêu gào

Thiên Phong cũng không nghĩ nhiều nhảy xuống bơi lại gần nàng ôm nàng định kéo lên thì Hàm Tuyết càng vùng vẫy mạnh hơn đẩy hắn ra

" Cứu với, có ai không cứu với " Hàm Tuyết vùng vẫy đẩy Thiên Phong ra tiếp tục kêu la. Thiên Phong khi càng lại gần nàng thì Hàm Tuyết đẩy hắn ra tiếp tục hét lên

" Ngươi muốn làm gì " khi Thiên Phong và Hàm Tuyết dần co nhau hơn mười phút thì phía trên bờ một giọng nói vang lên, người kia cũng nhảy xuống lôi Hàm Tuyết lên thì lúc này nàng mới không vùng vẩy nữa mà nhảy vào lòng người đó khóc rống lên

Thiên Phong hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn cũng cùng người kia đi lên bờ, Thiên Phong biết người này, có thể nói rất quen, Hàm Lâm, cha của Hàm Tuyết. Thiên Phong đi lên thì hơi bất ngờ vì lúc này trên bờ khá nhiều người, hắn nhận ra rất nhiều người quen

" Sao hai đứa lại ở dưới đó " khi đem Hàm Tuyết lên, thì Hàm Lâm lên tiếng hỏi con gái của mình, đám người sau lưng cũng hiếu kì nhìn xem

Bạn đang đọc Hokage Chi Kaguya Nữ Nhân Của Ta của minhthu012345
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 213

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.