Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Sinh Tô Phủ

Phiên bản Dịch · 828 chữ

“Tiểu thư, tiểu thư?”

Có người đẩy bờ vai của nàng, sức lực không tính là nhẹ, nàng mơ mơ màng màng mở mắt, đập vào trong mắt đầu tiên chính là hoa xuân nở khắp cây, bông hoa nhỏ màu vàng nhạt điểm đầy đầu cành cây, càng tăng thêm mấy phần tươi đẹp, một trận gió lạnh thổi qua, cánh hoa lẫn vào tuyết tung bay hướng về khuôn mặt của nàng, rùng mình một cái nhất thời dấy lên một chút thanh tỉnh.

“Tam tiểu thư, người làm sao ở nơi này ngủ thiếp đi dưới tàng cây, nếu là bị người bên ngoài nhìn thấy, lại muốn trách phạt nô tỳ rồi.” Trong giọng nói của nha hoàn cũng chẳng có bao nhiêu sự tôn kính, thậm chí trong mắt còn mang theo vài phần kiêu ngạo, thấy nàng vẫn như cũ ngơ ngác, cũng không kỳ lạ, chỉ muốn vội vàng đem lời nói nói ra, thật sớm một chút trở về phòng sưởi ấm.

“Lão gia kêu người đến nhà chính.” Dừng một chút lại nói thêm một câu, “Người vẫn là mau mau đi thôi, muộn rồi, ạ.” Nói xong liền xoay mình rời đi.

Cười khẽ một tiếng, ý tứ đó nàng hiểu, muộn rồi, lại phải bị phụ thân khiển trách trước mặt mọi người.

Nàng dĩ nhiên, đã quay trở về quá khứ.

Nàng rõ ràng đã chết rồi, chết bằng một chén rượu độc, mang theo thai nhi trong bụng…

Bàn tay theo bản năng xoa vào phần bụng, nơi đó vô cùng bằng phẳng.

Nàng thở ra một hơi thật dài, chậm rãi chống lên thân thể đứng dậy.

Vỗ vỗ bụi đất trên người, nàng giống như một du hồn, lảo đảo dọc theo đường mòn đi đến tiền sảnh.

Dọc theo đường đi, nha hoàn, gã sai vặt đi qua bên người không ít, nhưng cùng nàng chào hỏi cũng không nhiều, bọn họ bước đi vội vã, tựa hồ không có thời gian dư thừa chú ý đến nàng.

“Xuân Hà, ngươi xem treo chỗ này được không?” Một nha hoàn nâng lên đèn hoa tinh xảo, hỏi đồng bạn đang ở dưới đỡ thang.

“Được rồi, ngươi cẩn thận một chút, chiếc đèn này là Tứ tiểu thư thích nhất, nếu như làm hư rồi, cẩn thận phu nhân lột da của ngươi!” Xuân Hà cười mắng.

“Sang năm Tứ tiểu thư liền cập kê rồi, cũng không biết phu nhân sẽ tìm một gia đình như thế nào, ta thấy a, vô cùng có khả năng gả đi còn muốn tốt hơn so với Nhị tiểu thư đấy.” Nha hoàn treo xong đèn hoa, cẩn thận từng li từng tí một đi xuống cái thang.

“Ta nhưng là nghe nói phu nhân có ý với vị ở Đông cung đó.” Xuân Hà đến gần, nói nhỏ.

“Thật không…..”

Tiếng nói nhỏ của bọn nha hoàn càng ngày càng thấp, bước chân nàng không dừng, trực tiếp xuyên qua hành lang.

Tô Tương Lăng mười bốn tuổi, có nghĩa là năm nay nàng vừa cập kê, tuyết đầu mùa và hoa đăng, ngày hôm nay là tết hoa đăng Thượng Nguyên của năm năm trước.

Tết hoa đăng Thượng Nguyên a….. nàng nở một nụ cười khổ.

Lần này, nàng quyết định sẽ không đi con đường giống vậy.

Mới vừa đi vào nhà chính, loảng xoảng____! Một chén trà liền ném tới trước chân, nàng giương mắt nhìn lên, Tô thượng thư đang ngồi ngay ngắn ở bên trong nhà chính, quát mắng một thiếu niên mười tám mười chín tuổi.

“Nghịch tử! Ngươi dám phạm vào tội lỗi như vậy!”

Thiếu niên kia cũng không có vẻ sợ hãi, hững hờ trả lời: “Bất quá là một nữ tử bần dân, chơi liền chơi, phụ thân bồi thường ít bạc là được.”

Tô thượng thư tức giận đến phát run: “Ngươi còn nói những lời này! Hôm nay là tết hoa đăng Thượng Nguyên, Hoàng thượng lúc lâm triều luôn mãi đề cập nền chính trị nhân từ, lúc này ngươi còn làm ra chuyện, ngươi, ngươi……”

Tô phu nhân ở một bên vội vã vươn tay ra giúp đỡ thuận khí, lại bổ sung thêm trà sâm mà hạ nhân đưa tới:

“Lão gia chú ý thân thể, Thần nhi còn trẻ không hiểu chuyện, mà cô gái kia cũng là không biết điều, đương khi không lại tìm chết, hà tất phải như vậy đâu.”

Nàng ở cửa nghe xong, trong lòng một tiếng cười khẩy, lặng lẽ dời bước đến phía sau đám người kia, cúi đầu đứng thẳng.

“Đều là nàng nuông chiều!” Tô thượng thư nhấp một hớp trà sâm, vẫn chưa nguôi giận.

“Là thiếp thân không tốt, lão gia muốn phạt liền phạt thiếp thân đi.” Tô phu nhân lập tức đỏ cả vành mắt, oan ức dùng khăn lau lau khóe mắt.

Bạn đang đọc Hoàng Thượng Trọng Sinh, Nàng Được Nghỉ Hưu! của Vân Hạ Tưởng Thường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi moka1205
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.