Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Phải...

774 chữ

Kít… Khi tôi chạy trên đường thì có một chiếc xe từ đâu lao vút về phía tôi, bánh xe hất hết bùn bẩn lên chiếc váy xinh của tôi khiến nó trở thành vải chấm phá theo kiểu trường phái ấn tượng. “Tưởng ai, hóa ra là Thái Linh, Miss nhọ nồi đấy hả?” Một giọng nói quen thuộc chua như giấm cất lên khiến tôi rùng mình. Ngước mắt lên nhìn theo hướng phát ra giọng nói, quả không sai, lại là nhỏ đó, cô bạn Anna không đội trời chung với tôi. Từ hồi mới vào trường là Anna đã coi tôi như cái gái trong mắt, lúc nào cũng khiến tôi giở khóc giở cười. “Lâu quá không gặp tôi, nên xúc động quá hả.” Anna nhướn đôi lông mày lá liễu lên, chu ra cái mỏ xinh xắn nói với tôi. Sao Anna này giống Anna trong “Bí mật tình yêu phố Angel” thế?! Nhưng đây là Sant Roland chứ không phải Milan. Khoan! Không phải học kì trước nhỏ chuyển đến trường Milan sao, thế nào lại ở đây? Milan?! Có lẽ nào… Khi tôi đang mải suy nghĩ thì chiếc xe xịn trở Anna đã đi mất hút. “Cháu không sao chứ?” Giọng nói này… Tôi nhanh chóng liếc mắt nhìn, đúng là bà lão mặc áo tím. “Là bà.” “Cháu vẫn nhớ ta.” “Cháu có thể không nhớ ư?! Bà đã làm thay đổi cả số phận của cháu.”

“Cháu thấy thế nào?” “Ít nhất cháu vẫn có thể sống được.” Tôi suy nghĩ một lúc rồi trả lời. “Cô bé, cháu hãy giữ vững tinh thần hiện tại của mình đi, rồi hạnh phúc sẽ đến với cháu.” Giọng nói khàn khàn của bà lão vang vọng bên tai tôi. “Có điều… cháu phải nhớ kĩ: cuộc đời không bao giờ chạy một đường thẳng tắp cả, nó sẽ rẽ ra nhiều nhánh khiến cháu phải lựa chọn, nhưng cháu đừng lo sợ và càng không được sợ hãi mà hãy nghe sự lựa chọn của trái tim mình. Hãy tin vào chính mình!” Hạnh phúc ư?! Lúc mới đến thế giới này, tôi cũng tin như vậy nhưng đã qua một năm rồi, tôi đã chẳng còn hào hứng tin vào những thứ đó. “Cháu…” Khi tôi định trả lời thì bà lão đã đi khuất bóng. Reeng… Tiếng chuông truy bài khiến tôi giật mình. Trời… phải chạy nhanh thôi. Không cần biết hạnh phúc có đến không nhưng tôi phải sống sinh tồn được ở thế giới này cái đã. ... ... . . . Cộp. Tôi bước vào lớp với hình tượng hết sức thảm hại. Khi còn ở thế giới của tôi, tôi luôn giữ cho hình tượng của mình thật đẹp, không giáp vàng giáp bạc nhưng cũng được coi là bông hoa. Giờ thì những điều ấy chẳng còn quan trọng nữa, cuộc chiến giữa tôi và vận xui khiến tôi không còn quan tâm đến điều ấy nữa. “Hura… chúng ta thắng rồi.” “Tôi biết bà không làm cho tôi thất vọng mà.” Ngọc Dĩnh ôm chầm lấy tôi.

“Ngọc Dĩnh đi thu chiến lợi phẩm đi.” Thương Hội dứt Ngọc Dĩnh ra khỏi người tôi. “Đưa hết đây, chơi thì phải chịu chứ.” Ngọc Dĩnh đi khắp một lượt lớp. “Oa, nhiều quá.” Thượng Hội và Ngọc Dĩnh mân mê những cuốn truyên tranh vừa thu được. “Thế này là thế nào?” Tôi nhăn nhó nhìn hai bà bạn thân. “Đừng là cái vẻ mặt đó, không có gì to tát đâu, bà tự nhìn đi.” Thượng Hội cười ranh mãnh, rồi hất hàm về phía bảng. “Pác” nào đến thứ 25 sẽ phải trực nhật. Mấy chứ to đùng trên bảng mấy chốc biến thành tảng đá nghìn cân đè vào đầu tôi. Tôi choáng váng ngã ngồi ra ghế. “Đừng xúc động thế chứ.” Ngọc Dĩnh toe tóe nhìn tôi. “Hai người…” Tôi tức nghẹn cổ không nói lên lời. “Không có gì nhiều đâu, chỉ là…” Thưởng Hội chớp chớp mắt “… dọn hết rác ở tất cả các phòng học tầng này thôi mà.” Hết các lớp học của tầng này?! Ở tầng này có đến ba chục lớp học là ít, thế thì tôi phải dọn đến tối chắc. Máu giận đã lên đến tới đỉnh điểm, từ lần biết hai bà bạn này, tôi đã cố gắng đóng vai Thái Linh thật tốt, luôn nghe theo lời hai bà bạn thế mà họ đối xử với tôi thế đấy, lần này phải dạy cho họ một bài học mới được.

Bạn đang đọc Hoán Đổi của DAN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.