Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 944 chữ

Năm 2010, tại phòng thí nghiệm nổi tiếng với những nghiên cứu chế dược sinh vật.

” Rốt cục cũng đã làm ra đến đây!” Một thiếu niên mặc áo khoác trắng cao hứng giơ lên một ống nghiệm nhỏ, thưởng thức chất lỏng màu lam trong suốt trong đó”Cuối cùng cũng có thể thoát khỏi thân hình 165cm này, ha ha ha”( cười sớm quá đó em^^)

Thiếu niên ấy là Lăng Tông, 26 tuổi, nổi tiếng với việc nghiên cứu, chế dược sinh vật trong phòng thí nghiệm kiêm chủ tịch chế dược sư ( hẳn là có chức vụ này đi), là một thiên tài mới của thế kỉ với chỉ số thông minh là 185. Thật khiến cho người ta ao ước.

Nhưng không phải con người nào cũng toàn vẹn, chế dược sư chỉ cao 1m65, khuôn mặt lại vô cùng đáng yêu, thêm nữa tiếng nói rất thanh và ôn nhu. Lần đầu tiên gặp mặt sẽ không nghĩ hắn 26 tuổi mà mới chỉ 16 mà thôi.

Vì thế, Lăng Tông từ khi bé đến lớn đều có duy nhất một nguyện vọng là cao thật cao, thoát khỏi chiều cao xấu hổ kia. Đáng tiếc sữa hay thuốc bổ ngày nào cũng thay nhau uống mà đại thiếu gia hắn không có cao thêm một li.( hố hố khổ thân bé nazz~~)

Sau đó hắn đem hy vọng kí thác vào vu dược vật, thử qua n lần các loại tăng cao dược cũng không hiệu quả, hắn quyết tự mình làm.

Trải qua vài năm gian khổ, hắn rốt cục cũng chế tạo được ” Lý luận” tăng cao dược tuyệt đối hữu hiệu, nhiều năm vất vả, tâm nguyện cuối cùng cũng được đền bù, thử hỏi làm sao hắn không cao hứng cho được.

Lăng Tông vẻ mặt hưng phấn, vội đem thuốc uống một hơi hết sạch, sau đó về phòng nghỉ, chắc mẩm sau giấc ngủ dậy là có thể thoát khỏi chiều cao khiêm tốn này. Hắn như vậy tin tưởng vững chắc, bất quá giống như đã quên cái gì…. Thôi quên đi, đã quên thì liền quên đi( trời a, bé quên thí nghiệm lăm sàng a~~)

Ân- Trời đã sáng rồi sao? Lăng Tông chậm rãi mở mắt ra, mơ mơ màng màng nghĩ thân nhất định đã cao? Như thế nào lại không đến?

“Tỉnh?” Trước mắt hé ra là một chùm râu dài trên khuôn mặt già nua, doạ Lăng Tông một cú sốc, theo bản năng muốn hướng xuống giường chạy trốn nhưng thân thể cư nhiên không động đậy.

” Ngươi muốn làm gì?” Lời vừa ra khỏi miệng hắn liền cảm thấy không đúng, trời ạ, thanh âm của hắn thế nào lại càng nhuyễn nhu?!( mềm yếu )

” Tiểu oa nhi, nếu lão phu không cứu ngươi, ngươi hiện tại đã muốn gặp diêm vương đi, ngươi nói lão phu có thể đối ngươi làm cái gì?” Lão nhân vuốt vuốt râu nói.

Tiểu oa nhi~~ Không phải nói hắn đi? Lăng, cố gắng cố gắng lần nữa nào, rốt cục cũng nâng lên được một cánh tay, không có lực lại nộn nộn…nho nhỏ nữa…Trời ạ! Chẳng những không cao thêm, cư nhiên lại ngâm nước?! Vì thế thần kinh bị đả kích quá độ đến nỗi ngất xỉu lên lại ngất xỉu xuống. Sau cùng hắn mới nhớ đến tối hôm qua vì quá mức hưng phấn, uống luôn dược mà không trải qua thí nghiệm lâm sàng…

Một ngày sau, khi tỉnh lại Lăng Tông rốt cục cũng ý thức được một sự kiện đó chính là hắn đã xuyên qua, chứng cớ là sư phụ hắn có mái tóc sau ót thực dài, càng bi thảm hơn hắn hiện tại mới chỉ có 2 tuổi, lớn lên tròn vo phấn nộn, cơ thể nhỏ nhắn a, thiên, chẳng lẽ hắn vĩnh viễn không thể trưởng thành một nam tử hán 1m8 sao?

Hắn hiện tại đang ở một nơi gọi là Dược Vương cốc( ác tục a~~) ở dưới Côn Lôn có sơn cốc bí mật này, bốn mùa như xuân, ngăn cách với thế giới bên ngoài. Sư phụ hắn —— chính là lão nhân hắn vừa mới tỉnh lại đã nhìn thấy—— nhân nghĩa y tiên( tấm lòng tựa như tiên – hớ hớ danh hiệu tự phong^^) Như vậy hẳn là có thể học được không ít cái gì đó đi, phải biết rằng ở hiện đại, trung y cơ bản đã muốn thất truyền.

Về phần thân thế, theo như sư phụ hắn nói là một đại gia đình giàu có a, huynh đệ tỉ muội không ít—— điểm ấy tốt lắm, hắn không cần thừa kế gia nghiệp, có thể chuyên tâm nghiên cứu y dược—— hắn bởi thân mang trọng bệnh sư phụ khi đi ngang qua biết được, thiện tâm quá mang về trị liệu, sau đó nhìn hắn cốt cách thanh kì, tư chất siêu phàm( tự sướng) nên thu hắn làm đồ đệ.

Dù sao, trước kia hắn tính tình lạnh bạc, sinh mệnh chính là phụ thuộc vào y dược. Mặc kệ thế nào, chỉ cần làm cho hắn nghiên cứu y dược là tốt rồi. Hì hì, hướng đến sách thuốc của nhóm đại phu, ta Lăng Tông đến đây.

Sau lại, nghe nói ngày nào đó vô số thầy thuốc đều cảm giác sau lưng mình phát lạnh, hắt xì không ngừng, kết quả cùng ngày tại y quán, dược liệu trị phong hàn cũng bán hết sạch~~( dấu hiệu nguy hiểm sắp đến, hắc hắc)

Bạn đang đọc Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca Ca của Ta Cũng Không Được Rõ A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.