Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn

Tiểu thuyết gốc · 1037 chữ

Nàng tỉnh dậy giữa chiến loạn, giữa muôn vàn xác lính đầy máu me và đao thương. Trong đôi mắt trong trẻo của nàng, hắn đứng sừng sững bên kia, tay phải cầm trường đao, tay trái cầm thương bạc, khóe môi nhếch lên đầy vẻ khát máu. Hắn không còn là hắn trong ký ức của nàng nữa!

Lòng bàn tay rướm máu siết chặt lấy cây cung luyện từ linh khi của Bạch Mã sơn, nàng cắn răng gạt vị đại ca đã không còn hơi thở của mình sang một bên, loạng choạng chống cung đứng dậy đối mặt với kẻ nàng từng coi là cả bầu trời xuân xanh.

Kiếp này, chỉ cầu chốc lát, không mơ cả đời.

Tên trên cung, mắt phượng nhắm thẳng.

Phập!

Trời đất quay cuống trước mắt, chút sức tàn của nàng cuối cùng cũng bắn ra được mũi tên chí mạng kết liễu hắn ta - kết liễu luôn màu xanh trên đầu nàng suốt 7 năm đằng đẵng. Trong khoảnh khắc thần trí dần trôi khỏi thân xác, nàng thấy nụ cười của hắn hệt như thời niên thiếu...rạng rỡ biết bao!

Chỉ tiếc...

Hoa,

đã tàn.

-----------

Ánh dương ló ra sau tán anh đào, len lỏi đâm qua những vết rách bươm chi chít trên ô cửa sổ, ấm áp. Nữ tử bật dậy, kinh hãi đạp tung đám rơm cỏ đã làm chăn cho mình đêm qua, hoảng hốt chạy chân trần ra khoảng sân nhỏ của tiểu viện.

Trời đang vào xuân, đào hoa theo gió rơi tựa mưa.

Nữ tử ngẩn người...

Lại xuyên không rồi sao?

"Lão Thiên này, người thật biết trêu ngươi kẻ yếu..."

Nàng ngửa mặt đón nhận những cánh hoa tàn, lặng lẽ hồi tưởng 2 kiếp bi thương.

Kiếp đầu tiên của nàng, lấy tên Lâm Thiên Ý, thiên kim nhà đầu tư chứng khoán mạo hiểm đứng đầu khu vực. Từ nhỏ đã được ăn sung mặc sướng chẳng khác gì công chúa trong những câu chuyện cổ tích hàng đêm, tùy ý viết vài nốt nhạc đã được kẻ khác tung hô, kính tặng danh hiệu "Đại Nhạc sĩ", sau khi học hết Đại học còn được gả cho con trai trưởng của tập đoàn đối tác. Người đời ghen tị cũng chẳng làm gì được, đành gọi nàng là "kẻ chiến thắng". Cũng vì lẽ vậy, Thiên Ý vốn tưởng bản thân sẽ bình an hưởng thụ một kiếp nhung lụa, cho đến khi... Chồng nàng ngoại tình! Tiểu tam, chẳng phải ai xa lạ, chính là ả em gái cùng cha khác mẹ với nàng. Hôm đó chỉ định ba mặt một lời yêu cầu ả giải thích rõ ràng, thế mà...ả ta một đẩy liền giúp nàng hoàn tất một kiếp hào quang.

Kiếp thứ hai, nàng sống dậy với tiếng khóc "oe oe" chui ra từ bụng Tướng quân phu nhân, nghiễm nhiên trở thành tiểu thư Tướng phủ Lý Nhiên. Lý Tướng là một kẻ hết lòng vì quốc, từ khi nàng chưa biết đi đã bị ông thả vào cuộc sống nhà binh, một ngày cũng không được nghỉ luyện. Tuy nhiên lại nhờ vậy, Lý Nhiên nàng văn võ song toàn, có quyền có thế chẳng khác gì đấng nam nhi, không những được Lý Tưởng yêu chiều mà đến ngay cả Hoàng đế cũng phong cho chức Thái tử phi, tứ hôn cùng Thái tử - kẻ đã làm nàng điên đảo suốt 7 năm đằng đẵng. Cuộc đời khi ấy với nàng lại nở rộ và thơm ngát! Thế mà...đùng một cái, Thái tử tạo phản. Cuộc đời thứ hai của nàng, kết thúc trên chiến trường tanh máu.

Còn bây giờ, nàng đang sống kiếp sống thứ ba, phế vật Thừa tướng phủ - Thất tiểu thư An Hiểu Nhi.

Hoa anh đào vẫn rơi theo gió, nàng đưa đôi tay mờ sẹo hứng lấy, cười thê lương.

Kiếp này, hoa liệu có tàn chăng?

----------

Nói đến vị Thất tiểu thư An Hiểu Nhi này, nàng tạm thời chỉ biết qua những ký ức thoáng qua trong trí óc.

An Hiểu Nhi - Thất tiểu thư của Thừa tướng phủ, chỉ vì mẫu thân là hoa khôi Vạn Xuân lầu mà bị khinh thường. Năm ấy khi mẫu thân nàng được cưới về phủ, phụ thân sau đêm tân hôn liền bỏ đi không quay lại nữa, chỉ để lại cho mẫu thân và nàng - khi ấy mới chỉ là bào thai mấy ngày tuổi - căn viện nhỏ hẻo lánh không một nô tài. Nếu như đêm nàng được sinh ra Nhị thiếu gia không vô tình đi lạc vào tiểu viện làm cả đám người trong phủ náo loạn đi tìm, có lẽ mẫu thân đã chết vì thiếu máu, còn nàng đã trở thành cái xác còn chưa chui ra khỏi bụng mẹ.

Cũng từ tai nạn lần ấy, vị phụ thân Thừa tướng đáng kính của nàng mới miễn cưỡng phái thêm một mama vừa già vừa lẫn đến hầu hạ mẫu thân nàng. Nhưng trụ được mấy tháng, mama cũng vì tuổi già mà ra đi, căn tiểu viện vắng chỉ còn tiếng khóc "oe oe" mỗi đêm của An Hiểu Nhi.

Năm Hiểu Nhi lên năm, mẫu thân rời bỏ trần thế. Hiểu Nhi một mình ở trong căn viện trống, không người, không đồ ăn. Mỗi ngày chỉ uống nước từ cái giếng dưới gốc cây anh đào, duy trì được một tuần thì nằm vùi trong chăn rơm mà ra đi. Để lại một thân xác gầy yếu cho nàng mượn xác nhập hồn, tiếp tục kiếp sống lần thứ ba.

Nàng nhìn lại thân xác của chính mình - gày gò, chỉ sợ hơi mạnh tay là thịt nát xương tan. Ngán ngẩm thở dài một chút, cuối cùng đành bó gối ra ngồi dưới gốc anh đào suy tính kế hoạch bồi dưỡng lại thân thể này. Ít nhất dù không học được võ thì cũng không thể quá yếu mềm được.

Nàng, lúc này đã là An Hiểu Nhi quyết định rồi...

Dù hoa có tàn, cũng phải nở một lần cho rực rỡ rồi mới tàn lụi.

Bạn đang đọc Hoa trong gió sáng tác bởi SamiChan

Truyện Hoa trong gió tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SamiChan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.