Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dơi hút máu.

Phiên bản Dịch · 943 chữ

"Chúng ta mau vào trong đền đi a. Trời đã mau tối rồi kìa, nhanh lên. Có muốn nói gì thì sau a." Lan Ngả Tố hưng phấn lại kỳ nắm tay Hoa Thủy Tiên vào trong đền. Mọi người liếc nhau một cái rồi chạy đi theo. Khi đã an ổn trong đền, mọi người mới để ý mà nhìn kỹ xung quanh đền, sau đó choáng váng ngay.

"Trời ơi." Ái Trân che mặt lại hét lên.

"Đúng là địa ngục trần gian." Hoa Mạt Hương nắm chặt tay "Đúng là khác trời một vực mà."

"Ở bên ngoài càng tinh xảo mê hoặc người đến đâu thì bên trong càng kinh khủng dọa người bấy nhiên." Mạnh Thi mặt không đổi sắc nhìn đám dơi đang ''ăn" nguyên một cái nhân.

Hoa Thủy Tiên có đôi mắt có thể thấy cực kỳ rõ ràng những vật từ xa khoảng ngàn mét. Những con dơi đó răng nanh nhọn, cắm sâu và chặt vào thi thể của người xui xẻo kia, thân thể như bị đục hang to nhỏ loang lổ vết máu cùng thịt. A, ngẫu nhiên còn thấy được vài một trùng hút máu nữa. Hoa Thủy Tiên rùng mình, cánh tay nổi toàn da gà lên. Xung quanh toàn tiếng "răng rắc" cắn nuốt ngon lành cùng tiếng gió thổi qua thật buốt.

"Lan. . .Ngả. . .Tố. . " Liễu Kiều mặt hơi tái nhợt thấp tiếng gọi.

''Hửm? Có chuyện gì đây a?" Lan Ngả Tố nhíu mày quay đầu hỏi. Nàng đang bận pha trà cùng làm ít điểm tâm cho nữ thần của nàng a. Cư nhiên dám làm phiền nàng a, nàng phải ghi ghi thù thù a.

"Đó. . .là gì?" Liễu Kiều nhắm mắt giơ tay chỉ.

''Cánh cửa." Lan Ngả Tố khó hiểu nói.

"A? Cái gì mà là cánh cửa?" Liễu Kiều mở mắt ra định mắng ai ngờ phát hiện mình tay chỉ nhằm hướng "Ngượng ngùng, ta nhầm."

Lan Ngả Tố ". . ."

"Tố nhi, đám dơi đó. . ."ăn" thịt người?" Hoa Thủy Tiên nuốt nước miếng.

"Hả?" Lan Ngả Tố nhìn nàng sau đó nhìn đám dơi, ngữ điệu thản nhiên nói "Dơi hút máu a."

". . ." Hoa Thủy Tiên giật mình. Trời ạ! Hết trùng hút máu rồi tới dơi hút máu a. . .sao ở đây có nhiều động vật nguy hiểm vậy.

"Nguy hiểm không?" Mạnh Thi nắm chặt tay tiến lên hỏi.

"Ân. Nguy hiểm. Ân, phải nói là vô cùng cực kỳ nguy hiểm a." Lan Ngả Tố vẫn tiếp tục ngữ điệu thản nhiên nói "Dáng người nhỏ cùng đôi cánh khỏa và linh hoạt với tốc độ kinh người. Đôi mắt như ra-đa tìm người trông chớp nhoáng, răng nanh độc có khả năng mọc dài tới 10cm. Bộ móng vuốt sắc bén như lưỡi kiếm xuyên chặt qua 150 bó cỏ cùng một lúc..."

Trời ạ! Nguy hiểm như thế mà ngươi còn nói với ngữ điệu thản nhiên như không xảy ra điều gì hết á!

Phạch-- phạch--

Mọi người giật mình. Đám dơi sau khi "ăn" xong nhân kia nhưng vẫn còn đói bụng. Vỗ cánh bay lên, định bay ra tìm thức ăn lại thấy đám mồi đứng trước mặt mình. Cái này là dâng thịt tận miệng a. Khụ, là máu a. Chúng nó không biết ăn thịt a, mà có ăn được thì. . .phải ăn thịt cấp cao thơm ngon hơn đám nhân này a. Đàn dơi hưng phấn nhe bộ răng dài đáng sợ hòa nước bọt nhiễu xuống, bay đến.

Bùng-- một quả cầu hỏa lam xuất hiện trên tay Mạnh Thi, hắn gắt gao đem Hoa Thủy Tiên về phía sau mà bảo vệ nàng. Lan Ngả Tố bây giờ mới phát hiện sự tình nghiêm trọng, nàng vỗ đầu mình, tại nàng chỉ việc dư thừa mà quên mất việc chính a. Nàng nhíu mày nhìn đàn dơi từ bên kia đền bay rất nhanh tiến đến, nàng bắt đầu bày tư thế cùng với mọi người rút vũ khí chiến đấu với chúng. Đấu không lại. Chỉ làm cho chúng giữ khoảng cách xa thật xaa, rồi vắt giò chạy như điên.

Bùng-- hung hăng bay đến dơi không đề phòng bị thiêu rụi thành dơi nướng thơm phứt.

(tác giảchạy ra: đi nhặt dơi nướng a. . .kỳ này có lộc ăn rồi. . .

Hoa Thủy Tiêntúm lại: ngươi mà ăn chúng xong sẽ giống như chúng mà. . .chết. Mau về viết tiếp.

Tác giảđổ mồ hôi: vâng. . .)

"Ô, thịt nướng kìa." Hoa Kiểu Lam nhìn từng con dơi bị thiêu rụi rơi bịch bịch xuống đất. Ôi, nước miếng muốn trào ra a.

"Muốn đi lên trời gặp tiên nữ tỷ tỷ thì cứ ăn đi." Mạnh Thi lạnh lùng nói, hai tay luân phiên tấn công đàn dơi nhưng số lượng quá lớn.

"Ô, còn có tiên nữ tỷ tỷ khác nữa à? Ở đâu vậy? Ở đâu vậy?" Ái Trân ngây thơ hỏi mà nhìn Hoa Kiểu Lam bằng ánh mắt nóng cháy. Hoa Kiểu Lam dở khóc quay mặt đi chỗ khác "Đừng nhìn ta như thế mà. Ta không có biết đâu a."

"Hừ." Ái Trân bĩu môi cùng thất vọng mà hung hăng sát dơi.

"Chạy mau a. Có có nhiều quái vật khác đang chạy đến đây a." Lan Ngả Tố hét lên, xung phong làm hướng dẫn viên mà chỉ đường "Tất cả theo ta mau."

Lập tức, mọi người đi theo sau Lan Ngả Tố. Hoa Kiểu Lam trước khi còn tặng mấy quả cầu nước cho đàn dơi bị đông thành đá a.

Bạn đang đọc Hoa Thủy Tiên của Hoa Anh Đào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.